← Ch.0453 | Ch.0455 → |
Cứ tầm năm đến ba người tụ tập lại một chỗ, cầm chén rượu, trò chuyện, cùng đợi nhân vật chính của bữa tiệc sinh nhật hôm nay.
- Mục đại nhân...
- A... , Mục đại nhân tới rồi...
Đám người Kiệt Sâm vừa đi vào đại sảnh, Mục tiên sinh đi đằng trước liền hấp dẫn ánh mắt của một ít khách mời trong đại sảnh, tất cả mọi người bỏ chén rượu xuống, mặt mũi tràn đầu tươi cười tiến lên ân cần thăm hỏi.
Mấy tân khách này, tất cả đều đội kim đái ngân, quần áo cực kỳ xa hoa, trên người mấy người thỉnh thoảng toát ra một tia linh lực mơ hồ mà mạnh mẽ, tỏ rõ thực lực cường đại của bọn hắn.
Bất quá ở trước mặt tỉnh đốc Hành Tỉnh Đa La Mục tiên sinh, bọn hắn không có vốn liếng gì để mà kiêu ngạo đấy, trên mặt người nào cũng đều mang theo vẻ cung kính.
Khải Tư Đặc đi vào ngay sau lưng Mục tiên sinh, thấy được bốn gã thất giai Hoàng Linh Sư thanh danh hiển hách ở Hành Tỉnh Xích Nhĩ, đối với Khải Tư Đặc, thất giai Hoàng Linh Sư đã là tồn tại phải ngước nhìn, nhưng ở thời điểm này, bốn gã thất giai Hoàng Linh Sư, nhưng chỉ đi đằng sau đám người kia, và Mục tiên sinh của Hành Tỉnh Đa La không có chút giao tình nào với bọn hắn, nên bọn hắn cũng chỉ có thể đứng ở đó mà nhìn.
Thời điểm Mục ứng phó với đám người kia, mấy người Kiệt Sâm và Áo Đức Lâm liền đi tới một góc nhỏ trong đại sảnh ngồi xuống, nhìn ra đại sảnh phi thường náo nhiệt, và thưởng thức mấy món điểm tâm ngọt ở trên bàn.
Lúc đầu bọn Kiệt Sâm đi vào cùng Mục tiên sinh, nhiều người cũng chú ý đến, nhưng thấy bọn hắn đều ngồi xuống ở chỗ hẻo lánh, mà Mục tiên sinh căn bản cũng không có phản ứng chút nào, nên mấy người này liền nghĩ bọn Kiệt Sâm chỉ là khách bình thường trùng hợp đi vào cùng với Mục tiên sinh mà thôi, cho nên không chú ý đến bọn hắn nữa.
Lẳng lặng nhìn đại sảnh người đến người đi, Kiệt Sâm liếc mắt nhìn Khải Tư Đặc tộc trưởng nói chuyện rất hợp ý với Thành Chủ Áo Đức Lâm, trong lòng hắn cũng cực kỳ hiếu kỳ với Áo Đức Lâm ít khi xuất hiện này.
Tiếp xúc với hắn thời gian dài như vậy, Kiệt Sâm nhìn ra Áo Đức Lâm này có địa vị rất cao ở trong Đế Quốc Tái Luân, từ thái độ của hai gã tỉnh đốc hành tỉnh của Đế Quốc Tái Luân là A Lỗ Địch Ba và Mục là có thể thấy được, bất quá Áo Đức Lâm giấu diếm bản thân của mình rất tốt, ngoài trừ hai vị tỉnh đốc A Lỗ Địch Ba và Mục, còn lại cho dù là bát giai đế Linh Sư, thậm chí thất giai Hoàng Linh Sư như Vi Đức Ngũ Kỳ và Khoa Ân Hi Nhĩ cũng không biết chút nào, hơn nữa biểu hiện của mọi người trong đại sảnh cũng không có phản ứng gì, điều đó lại càng chứng mình suy đoán của Kiệt Sâm.
Áo Đức Lâm giống như một lão đầu bình thường vậy, lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, bất hiện sơn bất lộ thủy, Nếu Áo Đức Lâm này là đời sau của gia tộc Cổ Lôi Tư, một trong tứ đại gia tộc khai quốc của đế quốc Linh Đấu thì.... Gia tộc Cổ Lôi Tư này chính là một quái vật khổng lồ.
Ý nghĩ này cũng chỉ thoáng qua trong đầu Kiệt Sâm mà thôi, sau đó tiêu tán đi luôn, đối với Kiệt Sâm, vô luận Áo Đức Lâm có thân phận như thế nào cũng không có quan hệ gì đến hắn.
- A Lỗ Địch Ba đại nhân đi ra rồi.
Thời điểm Kiệt Sâm suy nghĩ trong nội tâm, trong đại sảnh đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào.
Kiệt Sâm giương mắt nhìn lên, chỉ thấy A Lỗ Địch Ba mặc lễ bào nạm vàng, uy nghiêm từ bên ngoài đại sảnh đi vào, ở bên cạnh hắn, có hai thiếu niên một nam một nữ, thiếu niên kia chính là Đệ Nhất Thiên Tài của Hành Tỉnh Xích Nhĩ, lúc đầu Kiệt Sâm gặp Cơ LẠc Tư ở trong Linh trì bí cảnh, mà cô gái kia, thời điểm ở Linh trì bí cảnh, cũng đi theo phía sau Cơ Lạc Tư, Kiệt Sâm cũng có ấn tượng.
A Lỗ Địch Ba là nhân vật chính của bữa tiệc sinh nhật ngày hôm nay, hắn vừa xuất hiện, bầu không khí trong đại sảnh lập tức thay đổi, đám khách mời giống như sao vây quanh mặt trăng vậy, tất cả đều hướng về phía hắn.
- Ha ha, cảm tạ chư vị hôm nay đến đây tham gia yến hội của kẻ hèn này, mọi người hưởng thụ thỏa thích, không cần phải mất tự nhiên.
A Lỗ Địch Ba cười cười chào hỏi từng người.
Tất cả mọi người đều cười, trong miệng nói ' Phải, phải', nhưng vẫn đứng ở trước mặt A Lỗ Địch Ba mà không phóng túng.
A Lỗ Địch Ba là người ít khi xuất hiện, yến hội sinh nhật ngày hôm nay hắn cũng không muốn cử hành, bất quá với tư cách là một nhân vật của công chúng, nhất gia chi chủ của gia tộc Phỉ Nhĩ, nhiều khi, cường đại như hắn, cũng có chút thân bất do kỷ.
Mọi người ở đây hôm nay, ngoài trừ có mấy gia tộc ở bên ngoài Hành Tỉnh Xích Nhĩ, còn lại đều đến từ hành tỉnh phụ cận là những gia tộc có quan hệ vô cùng tốt với gia tộc Phỉ Nhĩ.
- Ha ha, Mục, không nghĩ tới ngươi cũng đã tới.
A Lỗ Địch Ba cười lên tiếng.
- Sinh nhật của ngươi, ta có thể không đến sao? ha ha
Mục tiên sinh cũng lên tiếng cười to.
Hai người hàn huyên một lúc, rồi cùng đi đến chỗ của đám người Kiệt Sâm.
- "Áo Đức Lâm Lão Gia Tử, hoan nghênh ngươi tham gia yến hội của ta.
A Lỗ Địch Ba cười nói.
- yến hội của Tỉnh đốc đại nhân nếu lão phu không đến thì... chức thành chủ Thành Thiên Hồng, ta cũng không cần phải làm nữa.
Lời nói của Áo Đức Lâm lập tức khiến mọi người cười vui vẻ.
Bất quá thời điểm mọi người đang cười, cũng đều híp mắt suy đoán thân phận của Thành Chủ Áo Đức Lâm, Tộc Trường A Lỗ Địch Ba tự mình đến chào hỏi đấy, tuyệt đối không đơn giản chỉ là một thành chủ nho nhỏ như vậy.
- tộc trưởng Khải Tư Đặc, Kiệt Tư, hoan nghênh chư vị gia tộc Mạc Lý.
Sau đó, A Lỗ Địch Ba quay sang nhìn lên trên người đám người Kiệt Sâm.
Khải Tư Đặc vội vàng đứng lên, khuôn mặt đỏ bừng đầy hưng phấn, kích động nói:
- Có thể tham gia yến hội sinh nhật của A Lỗ Địch Ba đại nhân, là phúc phận của gia tộc Mạc Lý chúng ta.
A Lỗ Địch Ba cười cười, nói với Cơ Lạc Tư ở sau lưng:
- Cơ Lạc Tư, hai vị này là Kiệt Tư và Lạc KHố Ân, tuổi hai người đều không lớn lắm, nhưng thực lực so với ngươi chênh lệch không nhiều, người khác đều nói ngươi là đệ nhất thiên tài của Hành Tỉnh Xích Nhĩ chúng ta, ta thấy hẳn là không đúng, nhớ lấy không thể kiêu ngạo a...
- Phụ thân, hài nhi minh bạch.
Cơ Lạc Tư nhẹ gật đầu, ngữ khí lộ ra cực kỳ thành khẩn, bất quá trong ánh mắt, lại toát ra một tia không phục.
- Gia tộc Mạc Lý? đây là đại gia tộc nào vậy?
Trong lòng mọi người không khỏi hiếu kỳ, bất quá sau khi biết được đó chỉ là một tiểu gia tộc ở Thành Thiên Hồng, trong nội tâm mọi người càng thêm khó hiểu.
- Này, cái tên này, thời điểm ở Linh trì bí cảnh, tại sao không thấy thân ảnh của ngươi? Đúng rồi, nghe nói ngươi đánh chết tộc trưởng Khoa Ân Hi Nhĩ của gia tộc Nạp Đốn đúng không? thế nhưng người ta đường đường là một cấp bảy đê giai Hoàng Linh Sư a, thực lực của ngươi sao lại tấn cấp nhanh như vậy?
Thiếu nữ Diệp Liên Na đi bên cạnh Cơ Lạc Tư, trừng mắt nhìn Kiệt Sâm cao giọng hô.
- Còn ngươi nữa, tên biến thái, ngươi rõ ràng chỉ mới mười chín tuổi bằng ta, sao đã có thực lực lục giai tôn linh sư, ngay cả anh của ta đến năm hai mốt tuổi mới đột phát Lục Giai Đê Cấp Tôn Linh Sư, thật không biết ngươi tu luyện như thế nào?
Diệp Liên Na lại nhìn Lạc KHố Ân thốt lên.
Trên mặt Lạc KHố Ân lập tức lộ ra vẻ lúng túng.
- uh, đó chính là do thiên phú của ngươi kém người ta mà thôi, như thế nào? ghen ghét sao?
Phỉ Lộ Đặc đứng ở bên cạnh sợ Lạc Khố Ân bị ủy khuất, lên tiếng cãi lại.
- Cái gì? Chính tiểu tử này đánh chết tộc trưởng Khoa Ân Hi Nhĩ của gia tộc Nạp Đốn? Ta nói rồi mà, khó tránh gần đây thành Thiên La trở lên hỗn loạn cực điểm, gia tộc Nạp Đốn không thể khống chế được cục diện.
- Không phải chứ? Thiếu niên này nhìn cũng chỉ khoảng hai mươi tuổi thôi a... Tộc trưởng Khoa Ân Hi Nhĩ của gia tộc Nạp Đốn thế nhưng là một Thất Giai Đê Cấp Hoàng Linh Sư a, thật sự lại bị tiểu tử này đánh chết?
Sau khi nghe được nội dung lời nói của Diệp Liên Na, toàn bộ trong đại sảnh lập tức truyền ra thanh âm nghị luận ồn ào, tất cả mọi người dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Kiệt Sâm, trong ánh mắt đều mang theo vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Trong nội tâm Kiệt Sâm không khỏi cười khổ một cái, hắn vốn không muốn nổi tiếng, nhưng bị Diệp Liên Na này nói ra, giờ thì toàn bộ đại sảnh đều đã biết.
- Tộc trưởng đại nhân. Tộc trưởng đại nhân
ĐÚng lúc đó, một người làm vội vàng chạy từ ngoài cửa vào, tất cả thanh âm nghị luận ngay lập tức ngừng lại, toàn bộ đại sảnh đều yên tĩnh lại.
Người hầu kia quỳ một chân lên sàn, bẩm báo:
- Tộc trưởng đại nhân, Hoàng Tử Đế Quốc Đề Da Lợi Á điện hạ đã đến cửa phủ đệ rồi.
- hoàng tử điện hạ Đề Da Lợi Á đã đến? nhanh, theo ta đi nghênh đón.
trên mặt A Lỗ Địch Ba trở nên trịnh trọng, liếc nhìn Mục đứng ở bên một cái, hai người cùng nhau đi ra ngoài đón.
Thân ảnh đám người A Lỗ Địch Ba biến mất
Xôn Xao xôn xao
Trong đại sảnh lập tức bắt đầu xôn xao...
- hoàng tử điện hạ Đề Da Lợi Á... :
- Ah, Hoàng Tử Điện Hạ Đề Da Lợi Á giá lâm sao?
- Nhìn kìa, sau lưng Hoàng Tử Điện Hạ Đề Da Lợi Á chính là đại sư Ba Liên Đạt Nhân.
- Trời ạ, thật sự là đại sư Ba Liên Đạt Nhân, đây chính là thất giai trung cấp linh Dược Hoàng sư a.... Cung đình linh dược đại sư của đế quốc.
Mọi người kích động bàn bạc, xúm lại tiến về phía cửa ra vào.
Đề Da Lợi Á, tên đầy đủ là Đề Da Lợi Á Ách Đức, là tứ hoàng tử của Bỉ Đắc Bệ Hạ Đế Quốc Tái Luân, năm nay mới chỉ mười chín tuổi, từ nhỏ đã thông minh vô cùng, rất được Bỉ Đắc Bệ Hạ yêu thích, nhưng mà điều khiến tất cả dân chúng đế quốc cảm thấy tiếc nuối chính là, thiên phú Đề Da Lợi Á cực kém, trời sinh không thích hợp trở thành một Linh Sư hoặc linh dược sư, cho đến hiện tại, Đề Da Lợi Á còn không có tấn cấp đến nhất giai linh đồ, đây là một tồn tại đặc thù trong số đông các hoàng tử của Bỉ Đắc Bệ Hạ.
Chuyện này làm cho Bỉ Đắc Đại Đế vô cùng phiền não, đã từng mời qua vô số linh dược sư, muốn cải biến thiên phúc không thể tu luyện của Đề Da Lợi Á, kết quả toàn bộ cung đình linh dược đại sư của Đế Quốc Tái Luân đều thử mấy lần, nhưng không thành công.
Mặc dù đối với một gã đế vương một đế quốc, thì thực lực cũng không phải là trọng yếu nhất, nhưng tại thế giới thực lực vi tôn như ở đại lục Tư Đặc Ân này thì Đế vương không có thực lực cường đại, sẽ làm cho người ta cảm thấy không được tự nhiên cho lắm.
Bởi vì Đề Da Lợi Á rất được Bỉ Đắc Đại Đế sủng ái, nhưng không ít người đều lúng túng nếu như Đề Da Lợi Á sẽ kế thừa Bỉ Đắc Đại Đế trở thành Đế vương của Đế Quốc Tái Luân, so sánh với các hoàng tử khác của đế quốc, về phần thực lực này, hoàng tử Đề Da Lợi Á thật sự là kém nhiều lắm.
Hoàng tử Đề Da Lợi Á tiến vào đại sảnh, thì ngay lập tức toàn bộ đại sảnh trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, không ít người hữu ý vô ý tiến gần đến hoàng tử Đề Da Lợi Á, ý đồ dẫn tới sự chú ý của hắn.
Thời gian trôi qua, hơn nữa tất cả nhân vật trọng yếu đều đã đến đông đủ, chớp mắt, yến hội sinh nhật đã đến phần chính.
Chính là mở ra quà sinh nhật.
Tình huống hoàn toàn bất đồng với lúc A Lỗ Địch Ba xuất hiện, khi A Lỗ Địch Ba xuất hiện, toàn bộ người trong đại sảnh là khách nhân được mời, vô luận thân phận cao thấp đều tiến lên bắt truyện một hai câu, chúc mừng sinh nhật, nhưng mà từ lúc Hoàng Tử Điện Hạ Đề Da Lợi Á xuất hiện, toàn bộ đại sảnh hoàn toàn yên tĩnh.
Nếu luận về thực lực, chỉ cần một tên linh sư ở đây thôi cũng đủ mạnh mẽ hơn so với Đề Da Lợi Á, hắn chỉ là một thiếu niên trói gà không chặt mà thôi, nhưng các quý tốc ngang ngược này đến từ khắp nơi trong đế quốc, lại không dám thở gấp một tí nào, rắm cũng không dám đánh.
Đây là một uy nghiêm vô hình, cũng chỉ có hoàng tử của bốn đại đế quốc như Đề Da Lợi Á mới có khí tràng đặc biệt này.
Đi theo sau lưng Đề Da Lợi Á, là một nhóm lão giả chòm râu hoa râm, đầu lĩnh chính là là Đế Quốc Tái Luân cung đình linh dược đại sư đại sư Ba Liên Đạt Nhân, hắn có một đôi mắt cơ trí, con mắt lóe lên hào quang trí tuệ.
Luận thực lực, Ba Liên Đạt Nhân chính là Bát Giai Đê Cấp Đế Linh Sư, trên phương diện chiến đấu không thể so sánh với A Lỗ Địch Ba, nhưng với thân phận thất giai trung cấp linh Dược Hoàng sư, làm cho tất cả mọi người ở đây đều không dám khinh thường lão giả có sắc mặt phơn phớt hồng này.
Mà gần mười lão giả đi theo sau Ba Liên Đạt Nhân cũng đều là cung đình linh dược sư của đế quốc, trong đó người kém nhất, cũng có thực lực lục giai đê cấp linh dược tôn sư, mà đại đa số lão giả là lục giai trung cấp và cao cấp linh dược tôn sư, bất kỳ một người nào ở trong Hành Tỉnh Xích Nhĩ, đều trở thành đệ nhất linh dược sư của hành tỉnh.
Lúc này Hoàng Tử Đề Da Lợi Á đến Hành Tỉnh Xích Nhĩ, nguyên nhân chính là xuất hiện linh trì bí cảnh, đế quốc lần nào cũng đặc phái một linh dược sư cung đình đến đây thăm dò, đi qua chúc thọ A Lỗ Địch Ba chỉ là thuận tiện mà thôi.
Sau khi Đề Da Lợi Á tiến vào đại sảnh, liền chúc mừng A Lỗ Địch Ba một phen, rồi sau đó tùy ý hàn huyên vài câu với Mục, sau đó ánh mắt rơi đến trên người Thành Chủ Áo Đức Lâm ở nơi hẻo lánh.
- Đề Da Lợi Á điện hạ...
Áo Đức Lâm đi lên trước cười lên tiếng.
- Lão gia tử, ngươi mạnh khỏe...
Đề Da Lợi Á cung kính thi lễ, hành động này của hắn, ngay lập tức khiến cho tất cả các khách mời đều lắp bắp kinh hãi.
- Phỉ Lộ Đặc, còn không mau tới đây bái kiến Đề Da Lợi Á điện hạ...
Thành Chủ Áo Đức Lâm lên tiếng nói với Phỉ Lộ Đặc đang nói chuyện vui vẻ với Lạc Khố Ân.
← Ch. 0453 | Ch. 0455 → |