← Ch.0458 | Ch.0460 → |
Kiệt Sâm hung hăng hít sâu một cái, ngay lập tức hắn cảm giác được trong hương thơm kích thích tinh thần của phản phệ dược tề có một mùi cổ quái.
- Không sai, chính là nó!
Kiệt Sâm thoáng hiểu ra, khó trách mình vẫn cảm thấy không đúng, nguyên lại là do Ca ĐỐn dùng rễ cây Cực QUang Đằng thay phế Mộng Sam Cô, là một tài liệu không thể thay thế khi chế biến Phản phệ dược tề.
- Trời a, phiền toái lớn rồi, Ca ĐỐn này không phải muốn cắt chym đấy chứ?
Nghĩ đến hậu quả đáng sợ, lông tóc Kiệt Sâm dựng đứng lên.
Phản phệ dược tề là một dược tề hiếm có, mỗi chủng tài liệu trong đó đều trải qua sự lựa chọn nghiêm khắc, trước vô số lần tinh luyện và thí nghiệm, cũng không giống một số cấp thấp linh dược tề, có một chút tài liệu có thể dùng tài liệu khác để thay thế đấy.
Trên thực tế, lý luận mà Ca ĐỐn phân tích cũng không có gì sai lầm, vô luận là rễ cây Cực Quang Đằng hay là Mộng Sam Cô đều có đặc tính như vậy, cả hai đều có nguyên tố cấu thành hoàn toàn chính xác là gần 98%.
Nhưng dù sao cũng chỉ là 98% chứ không phải là một trăm phần trăm, trong linh dược học, cho dù là sai số một phần ngàn, cũng có thể tạo thành hiệu quả trái ngược.
Luận về độ trân quý, rễ cây Cực Quang Đằng căn bản không thể so sánh với Mộng Sam Cô, tài Liệu Mộng Sam Cô là tài liệu thất giai, coi như là trong đống tài liệu thất giai cũng là tồn tại cực kỳ thưa thớt, mà rễ cây Cực Quang Đằng chẳng qua là tài liệu trân quý bình thường, trên trăm vạn linh tệ là có thể mua được ở phòng đấu giá, nếu như cả hai có công hiệu đồng dạng, thì tiền bối nghiên cứu chế tạo ra Phản phệ dược tề lại chọn Mộng Sam CÔ đây?
Đó là bởi vì rễ cây Cực Quang Đằng có một thuộc tính ẩn, đó là sau khi tiến vào trong cơ thể linh sư, sẽ phát sinh xung đột với linh lực trong cơ thể Linh Sư.
Nếu chỉ là một rễ cây Cực Quang Đằng thì vẫn còn may, Linh sư phục dụng, vì thuộc tính này không quá vượt trội, nên cũng không mang đến nhiều tổn thương cho Linh Sư.
Nhưng nếu mà dùng để phối chế Phản phệ dược tề thì... trong quá trình phối chế phản phệ dược tề, quy trình phối chế trong cách điều chế phản phệ dược tề có một loại tài liệu là Hồng Thủy Quả sẽ khuếch đại ẩn thuộc tính của rễ cây Cực Quang Đằng.
hậu quả của việc khuếch trương vô hạn, chính là sau khi Phản phệ dược tề đi vào cơ thể của linh sư, chẳng những không trị liệu tổn thương do linh cực cắn trả, mà lại làm cho linh lực trong cơ thể linh sư lập tức bành trướng, sau nó nổ tung.
Càng khiến cho các linh dược sư khó giải thích là, uy lực của vụ nổ cũng không bởi vì cấp bậc linh sư càng cao càng bị áp chế, mà ngược lại, uy lực lại ngang bằng với cấp bậc của Linh sư, có khi lại còn hơn một ít.
Một gã tam giai Linh Sư sau khi phục dụng phản phệ dược tề chế biến từ rễ cây Cực Quang Đằng có thể uy lực nổ tung chỉ nổ chết chính mình, nhưng một gã thất giai Hoàng Linh Sư phục dụng phản phệ dược tề chế biến từ rễ cây Cực Quang Đằng thì uy lực có thể phá hủy toàn bộ phủ đệ.
Mà A Lỗ Địch Ba lại là bát giai đê cấp đích đế linh sư, nếu hắn đem chai phản phệ dược tề mà Ca ĐỐn chế biến phục dụng vào thì uy lực của nó cũng đủ để nổ tung một ngọn núi cao chứ đừng nói là toàn bộ phủ đệ của gia tộc Phỉ Nhĩ, chỉ sợ thành Xích Viêm của Hành Tỉnh Xích Nhĩ cũng bị hủy đi một nửa.
- Ca Đốn này, quả thực chính là làm bừa.
Trong một khoảng thời gian ngắn, Kiệt Sâm lông tóc dựng đứng, tình cảnh hiện tại của mọi người, quả thực giống như là đang chơi với lửa a mà Cao ĐỐn kia lại còn cao hứng như vậy, đám người Hoàng Tử Đề Da Lợi Á nghe thấy lại còn thích thú, một ít khách nhân lại còn sợ hãi thán phục, phát ra thanh âm khích lệ.
Kiệt Sâm thật sự rất ngạc nhiên, nếu như bọn người kia biết rõ phản phệ dược tề mà CA ĐỐn phối chế, sẽ làm cho mọi người ở đây tro cốt không còn, thịt vụn còn không tìm được thì bọn hắn còn có thể cười vui vẻ như vậy được không nữa?
Một đôi thầy trò Đại sư Ba Liên Đạt Nhân cùng Ca Đốn này, thực vui sướng trao đổi kinh nghiệm phối chế một đám linh dược sư và tộc trường các gia tộc ở bên cạnh, càng nghe càng nhập thần, mà ngay cả Hoàng Tử Đề Da Lợi Á cũng biểu lộ hào hứng bừng bừng. -
Mà một bên Tộc Trường A Lỗ Địch Ba, lại kích động đến mức cái gì cũng nghe không nổi.
Đối với việc tại sao có thể phối chế thành công Phản phệ dược tề này, hắn một chút hứng thú cũng không có, giờ phút này hắn cảm thấy hứng thú nhất, chính là chỗ phản phệ dược tề này có thể trị được tổn thương bên trong cơ thể hắn hay không.
Tựa hồ cảm nhận được tâm tình của Tộc Trường A Lỗ Địch Ba, Ca ĐỐn rất thức thời ngừng nói chuyện. vẻ mặt tươi cười nói với mọi người:
- Nói nhiều như vậy, ta nghĩ mọi người đều muốn biết công hiệu chính thức của phản phệ dược tề do tại hạ chế biến như thế nào a? nếu như có thể, xin mời A Lỗ Địch Ba đại nhân phục dụng ngay tại trước mặt chúng ta a.
Những lời này của Ca ĐỐn vừa vặn trúng tâm tình của Tộc Trường A Lỗ Địch Ba.
Các tân khách bắt đầu ồn ảo.
- Nếu như mọi người đều muốn như vậy, ta liền cung kính không bằng tuân mệnh rồi.
Trên mặt A Lỗ Địch Ba cười cười, mở nắp bình dược tề màu đỏ ra, đưa lên trên mồm, tay phải của hắn run rẩy, chứng tỏ tâm tình của hắn vô cùng khẩn trương.
- Gặp quỷ rồi.
Lần này Kiệt Sâm cũng không cố được nhiều như vậy, cả người hóa thành một đạo ảo ảnh, thoáng qua.
- A Lỗ Địch Ba đại nhân!
Trong miệng của hắn hô lớn.
- Có chuyện gì?
A Lỗ Địch Ba kinh ngạc nhìn sang, nhưng mà hắn chỉ thấy một đạo tàn ảnh màu đen xẹt qua.
- Đ... A... N... G... G!
Chỉ nghe thấy một tiếng vang lên, bình phản phệ dược tề trong tay A Lỗ ĐỊch BA, lập tức vỡ nát, dung dịch màu đỏ bắn tung tóe khắp nơi.
Mọi người trong đại sảnh trợn mắt há hốc mồm đứng ở đó, đại sảnh yên tĩnh một cách dọa người, tất cả đều nhìn Kiệt Sâm làm vỡ bình dược tề, nhìn thấy từng mảnh bình dược tề bắn tung tóe, lập tức các khách mời đều đứng im ngây ngốc, ai cũng trừng lớn hai mắt, không ai nói nên lời.
Mà Tộc Trường A Lỗ Địch Ba càng là sợ ngây người, dùng thực lực của hắn, nếu như tại tình huống bình thường, Kiệt Sâm căn bản không đụng được đến bình dược tề trong tay hắn, nhưng vừa rồi hắn đã quá kích động, hơn nữa tại tiếng hét to của Kiệt Sâm, tư duy hắn đã dừng lại một chút, trọng yếu hơn cả, là hắn không ngờ Kiệt Sâm sẽ làm như vậy.
Dưới nhiều nhân tố như vậy, hắn đã không bảo vệ được bình phản phệ dược tề trong tay mình.
- Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Tất cả mọi người đều phát mọng, không hiểu vì cái gì mà Kiệt Sâm phát điên như vậy.
Khẩn trương nhất chính là tộc trưởng Khải Tư Đặc rồi, Ca ĐỐn đưa ra phản phệ dược tề, đã làm cho sự chú ý của mọi người rời khỏi gia tộc Mạc Lý, nhưng không nghĩ tới Kiệt Tư đại nhân lại làm như vậy.
Thời điểm tiếng vỡ vụn của thủy tinh vang lên, Khải Tư Đặc liền bối rối.
- Đây đúng là phiền toái lớn rồi....
Trán hắn toát mồ hôi hột to như hạt đậu, dưới sự nổi giận của A Lỗ Địch Ba đại nhân, có lẽ mạng bọn hắn khó giữ a.
Trên thực tế, nội tâm Kiệt Sâm cũng có chút băn khoăn là A Lỗ ĐỊch Ba có nổi giận hay không, cho dù tâm tình tốt như thế nào thì dưới tình huống này cũng khó bảo trì được tỉnh tảo.
Nhưng A Lỗ Địch Ba lại bảo trì được sự tỉnh táo đó, có thể bơi vì đây là yến hội sinh nhật của hắn, có thể hắn muốn Kiệt Sâm giải thích, cũng có thể có nguyên nhân khác, A Lỗ Địch Ba cũng không có lập tức xuất thủ, mắt nhìn phản phệ dược tề vung vãi trên khắp mặt đất, hai mắt mang theo tức giận nhìn về phía Kiệt Sâm, một cỗ áp lực vô hình khóa Kiệt Sâm lại ở bên trong.
- Ta cần một lời giải thích.
Thanh âm trầm thấp từ miệng A Lỗ Địch Ba phát ra, người ngốc cũng có thể hiểu được cự đại phẫn nộ trong lời nói của hắn.
Toàn bộ đại sảnh, thoáng chốc có một cỗ áp bách khiến mọi người hít thở không thông.
- Điều này, ta có thể giải thích đấy....
Sau khi đã xác định bình ngụy phản phệ dược tề đã bị hất ra mặt đất, Kiệt Sâm mới thở dài một hơi, lên tiếng nói với Tộc Trường A Lỗ Địch Ba.
- Ngươi giải thích thế nào?
A Lỗ Địch Ba còn chưa kịp mở miệng, Ca ĐỐn ở một bên đã lên tiếng, mặt hắn đỏ bừng, cả người bốc hỏa, khuôn mặt anh tuấn vặn vẹo, cặp mắt lộ ra hung quang, biểu lộ oán độc hung ác, hắn muốn đem Kiệt Sâm bầm thây vạn đoạn.
Cũng trách không được tại sao Ca Đốn lại thất thố...
Nếu như có thể trữa được tổn thương của A Lỗ ĐỊch Ba, thì hắn sẽ trở thành ân nhân của A Lỗ ĐỊch Ba, dùng tính cách của A Lỗ ĐỊch Ba, sau này vô luận hắn gặp khó khăn gì, A Lỗ Địch Ba tuyệt đối sẽ không mặc kệ đấym đây chính là một cái bảo tàng khổng lồ.
Không chỉ có như thế, trong nội tâm các Khách mới, và quan trọng hơn là Hoàng Tử Đề Da Lợi Á và Ba Liên Đạt Nhân lão sư sẽ coi trọng hắn hơn, không chừng vì việc này mà con đường hắn đi sẽ thay đổi.
Nhưng mà hết thảy lại bị hủy trong tay Kiệt Sâm.
Trong nháy mắt Ca Đốn từ thiên đường cắm đầu xuống địa Ngục, điều này làm sao hắn có thể bình tĩnh được, Ca ĐỐn nghĩ Kiệt Tư này là cố tình đấy, cho dù chết trăm ngàn lần cũng không thể đền bù tổn thất cho mình.
Mặc dù nói dùng rễ cây Cực Quang Đằng thay thế Mộng Sam Cô để phối chế phản phệ dược tề khiến cho độ khó giảm xuống rất nhiều, nhưng dùng thực lực lục giai để cấp linh dược tôn sư của hắn, cũng phải trải qua vô số lần phối chế mới thành công được một lần, hắn cũng không dám cam đoan lần sau mình có thể thành công không.
Càng trọng yếu hơn nữa, Ba Liên Đạt Nhân lão sư cũng biết phương pháp phối chế của mình, dùng thân phận của A Lỗ Địch Ba đại nhân tuyệt đối sẽ không để cho mình chế biến, mà sẽ cho Ba Liên Đạt Nhân lão sư phối chế, tuy cách điều chế là do mình nghiên cứu ra, nhưng A Lỗ Địch Ba đại nhân đối với chính mình cảm kích, sẽ nhạt hơn rất nhiều.
- Ta thấy được mọi người ở đây nên cảm tạ ta, nếu như không phải là ta, các ngươi hiện tại cũng đã chết hết, chẳng những các ngươi, mà toàn bộ dân chúng Thành Xích Viêm hiện tại có lẽ sẽ chết đi một nửa.
Kiệt Sâm lạnh nhạt lên tiếng, ánh mắt vô cùng tự tin.
- Ngươi đánh rắm!
Kiệt Sâm vừa nói xong, trong miệng Ca Đốn lập tức văng đến một lời thô tục, gân xanh trên trán hắn nổi lên, tùy thời đều có khả năng xuất thủ.
Mà các tân khách chung quanh, đều liếc mắt nhìn nhau.
Gia hỏa này không biết xấu hổ a, phản phệ dược tề có thể trị bệnh cho A Lỗ Địch Ba đại nhân, không nói là cứu người, chẳng lẽ cái bình phản phệ dược tề này sau khi chữa lành cho A Lỗ Địch Ba đại nhân xong lại khiến A Lỗ Địch Ba đại nhân phát điên, tùy ý đánh chết bọn hắn không bằng ý.
Lời như vậy mà hắn có thể nói ra được thì còn chuyện gì mà hắn không làm được.
- Nói như vậy, ngươi còn là ân nhân cứu mạng của chúng ta rồi?
Trong đám người có một giọng mỉa mai vang lên.
- Nếu như mọi người không tin ta, không bằng chúng ta làm một cái thì nghiệm xem như thế nào?
Kiệt Sâm đạm mạc lên tiếng, thần sắc vô cùng chấn định.
Chứng kiến biểu lộ này của Kiệt Sâm, không biết vì cái gì, hai người Khải Tư Đặc và Lạc Khắc lúc trước còn khẩn trường, nhưng bây giờ đều thở dài nhẹ nhõm, bọn họ nghĩ tới năm trước Kiệt Sâm cũng khích tướng Lạc Khắc, lại để cho hắn trong một ngày tấn cấp ngũ giai cao cấp linh Dược Tông sư.
- Làm thí nghiệm?
Tất cả mọi người ở đây đều hiện lên vẻ mặt cười lạnh cùng châm chọc nhìn Kiệt Sâm. Đều muốn nhìn xem, đến tột cùng tên tiểu tử này còn có thể đùa bỡn ra cái hoa dạng gì.
- Tính tình A Lỗ Địch Ba đại nhân cũng thật tốt, nếu như là ta mà nói.. , đã sớm tát cho nó một phát, cho nó chết đi rồi.
Trong đám người, có người căm giận lên tiếng, tựa hồ Phản Phệ dược tề bị đổ kia, là thuốc trị liệu cho chính thân thể của bọn hắn vậy.
Đối mặt thanh âm xì xào chung quanh, vẻ mặt Kiệt Sâm vẫn lạnh nhạt, không có để ý tới chút nào, mà là đi tới trước bàn ăn, cầm lên một ly rượu thủy tinh chân cao trống không, rồi sau đó lại là hướng vào trong ly rượu thủy tinh rót vào, nguyên một ly tràn đầy thanh thủy.
Sau khi làm xong hết thảy, Kiệt Sâm lại là đi tới trước mặt A Lỗ Địch Ba, sau đó ngồi chồm hổm xuống.
Sàn đại sảnh của Phỉ Nhĩ gia tộc được dùng gạch men bóng loáng, ở phía trên gạch men, còn khắc có từng đạo hoa văn rườm rà phức tạp, làm cho người ta một loại cảm giác thật rộng lớn đại khí.
Loại sàn nhà bằng gạch men này, ngoại trừ cứng rắn, đồng thời còn có các loại đặc điểm như không bị thấm nước, chống trượt, chịu mài mòn. Mà Phản Phệ dược tề màu đỏ bị đổ lúc trước, đã bị chảy vào các rãnh nhỏ trên sàn nhà.
- Tên tiểu tử này không phải là muốn đem những thứ Phản Phệ dược tề đã bị đổ này đi thu gom lại đó chứ?"
Trong đám người, có người cười lạnh nghĩ.
Các rãnh nhỏ trên loại sàn nhà bằng gạch men này cực kỳ nhẵn nhụi, nếu như muốn lau đi Phản Phệ dược tề thì rất đơn giản, chỉ cần cầm miếng vải bố lau qua là được, nhưng nếu là muốn lấy ra đi ra ngoài, không khác gì là kẻ điên nằm mơ.
Tại trước mặt mọi người, trong hai tròng mắt Kiệt Sâm chợt xẹt qua một đạo tinh mang, rồi sau đó, hữu chưởng nặng nề đánh lên một khối gạch men trên sàn nhà.
- Phanh!
Một đạo chấn động quỷ dị từ tay phải Kiệt Sâm truyền vào trong lòng đất, ngay sau đó, tại trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, Phản Phệ dược tề lưu lại trong đường vân của miếng gạch men trên sàn nhà hình như là bị lực lượng cổ quái nào đó dẫn dắt, trong nháy mắt bị chấn lên không trung, ở giữa không trung ngưng tụ thành một giọt dược dịch lớn như hạt đậu đỏ.
Tay trái Kiệt Sâm đang cầm ly rượu thủy tinh chân cao nhẹ nhàng khua một cái.
- Tách tách!
Một giọt Phản Phệ dược tề này lặng lẽ rơi vào bên trong ly rượu thủy tinh chân cao đang chứa đầy thanh thủy, chậm rãi khuếch tán ở trong thanh thủy trong suốt.
← Ch. 0458 | Ch. 0460 → |