← Ch.0493 | Ch.0495 → |
Phương pháp trị liệu cho Ám Ảnh Kiệt Sâm đương nhiên là có, chuyện hắn phiền não chính là tài liệu linh dược.
Bị ám hệ làm tổn thương kỳ thật nếu muốn trị liệu cũng không khó, chỉ cần có được linh dược tề thần thánh thuộc tính, quang thuộc tính cũng có thể tinh lọc ám hệ linh lực, nhưng khi trị liệu cũng không thể trị liệu đơn giản trực tiếp như vậy.
Quang hệ cùng ám hệ đúng là tương khắc, nhưng tổn thương nghiêm trọng như Ám Ảnh năng lượng ám hệ lưu lại trong thân thể vô cùng cường đại, nếu như tùy tiện phục dụng trị liệu dược tề quang hệ sẽ làm hai chủng lực lượng có thuộc tính đối nghịch tranh giành hóa giải lẫn nhau, lực lượng phát sinh thật cường đại đủ lấy mạng của hắn ngay lập tức.
- Là loại tài liệu gì, Kiệt Sâm đại sư cứ việc nói, ta nhất định nghĩ hết biện pháp tìm về đến!
Lai Sâm Đặc vội vàng lên tiếng.
Kiệt Sâm gật đầu nói:
- Bệ hạ, chủ dược liệu trị liệu cho Ám Ảnh là một viên linh hạch quang hệ thất giai...
Kiệt Sâm vừa nói ra lời này, sắc mặt Lai Sâm Đặc thoáng thay đổi, trong lòng lập tức trầm xuống.
Linh hạch thất giai ở Áo Lan Đa vương quốc đủ xem là trấn quốc chi bảo, bất quá với sáu trăm năm phát triển Áo Lan Đa vương quốc cũng có thể lấy được ra, nhưng Kiệt Sâm lại cần chính là linh hạch quang hệ, làm Lai Sâm Đặc chỉ đành ngây người.
Nhìn thấy dáng vẻ của Lai Sâm Đặc, Kiệt Sâm lên tiếng nói:
- Bệ hạ, chủ tài liệu ngài cũng không cần quan tâm, trên người của ta có!
Trong khi nói chuyện, tay trái Kiệt Sâm thoáng nhoáng lên, một linh trượng tản ra khí tức thần thánh nồng đậm xuất hiện ngay trước mặt mọi người.
Đây là một thanh linh trượng được khắc thật nhiều phù văn tràn đầy linh lực, ngay đầu linh trượng có một viên linh hạch lớn cỡ nắm tay tản ra quang hệ khí tức nồng đậm, chính là một viên quang hệ linh hạch thất giai!
Thanh linh trượng này lúc trước vốn thuộc về đại trưởng lão Bối Lạp gia tộc tại Hỗn Loạn Lĩnh, là vũ khí của hoàng linh sư thất giai trung cấp Hách Bá Đặc, mà sau khi Hách Bá Đặc bị Lôi Nặc đánh chết linh trượng cũng rơi vào trong tay Kiệt Sâm.
- Cái này...Kiệt Sâm đại sư, ý của ngươi là...
Nhìn thấy Kiệt Sâm đem ra linh trượng, sắc mặt nhóm người Lai Sâm Đặc đều thay đổi.
Với tư cách là quốc vương Áo Lan Đa vương quốc, ánh mắt của Lai Sâm Đặc thật cao, mà nhóm người Lỗ Đạo Phu là những linh dược đại sư, đối với một ít bảo vật hiểu rõ cực kỳ tinh tường.
Nhìn phù vân được tuyên khắc vô cùng phức tạp trên linh trượng cùng quang hệ linh hạch thất giai được khảm bên trên mà xem, có thể biết rõ thanh linh trượng trong tay Kiệt Sâm ít nhất phải là linh khí huyền phẩm trung cấp.
Quang hệ bởi vì có tính đặc thù, nên tài liệu cùng linh hạch ở trên đại lục cực kỳ hiếm thấy, một thanh linh trượng được khảm quang hệ linh hạch thất giai giá trị vượt xa giá trị của một viên linh hạch quang hệ thất giai, hai thứ này căn bản không nằm trong một trình độ.
Hơn nữa vũ khí quang hệ trên đại lục cực kỳ thưa thớt, thanh linh trượng này nếu được đem bán đấu giá trên đại lục nếu để cho một ít quang hệ linh sư nhìn trúng, giá cả thậm chí không kém hơn một thanh linh khí địa phẩm.
Nhưng theo ý tứ hiện tại của Kiệt Sâm, hắn lại muốn đem viên quang hệ linh hạch trên đầu linh trượng trực tiếp lấy ra trị liệu cho Ám Ảnh, dù tài liệu còn dư lại cũng có thể bán ra một giá cả không tệ, nhưng so sánh với một thanh linh trượng nguyên vẹn thì nó cũng đã biến thành phế vật.
- Kiệt Sâm đại sư, đại ân đại đức của ngài ta không dám nói thêm nữa, Lai Sâm Đặc ta ghi nhớ kỹ trong lòng!
Lai Sâm Đặc cũng không phải người thích dây dưa, hắn cũng không hề từ chối, mặc dù biết lần này phải nhận nhân tình của Kiệt Sâm thật lớn nhưng vì an nguy của Ám Ảnh hắn vẫn cắn răng lên tiếng nói.
- Lai Sâm Đặc bệ hạ, làm gì đến nỗi là đại ân đại đức gì đâu, linh hạch này của ta chỉ là dùng đến trị liệu cho Ám Ảnh, cũng không quan hệ gì tới ngài!
Kiệt Sâm khẽ cười lên tiếng, hắn không muốn Lai Sâm Đặc có quá nhiều áp lực.
Hơn nữa lúc trước khi đám người Áo Cổ Tư Đô đến gây phiền phức, thái độ của Lai Sâm Đặc cũng đã giúp Thác Đức gia tộc cùng Kiệt Sâm thật lớn.
Kiệt Sâm là người rất biết cảm ân, người khác chỉ cần giúp hắn một chút hắn sẽ luôn ghi tạc trong lòng, tuy linh trượng của Hách Bá Đặc thật trân quý, nhưng Kiệt Sâm căn bản không có gì dùng đến, vì cứu Ám Ảnh hắn cũng không chút do dự lấy ra.
Đây chính là nguyên tắc làm người của Kiệt Sâm, là tín ngưỡng của hắn, có lẽ sẽ có người cho rằng hắn ngốc, nhưng đó mới là hắn!
Lai Sâm Đặc cười cười, cũng không nói gì, người ở đây cũng không phải kẻ ngu ngốc, đại ân ghi nhớ trong tâm là được, không cần một mực đọng lại bên miệng mình.
- Bệ hạ, tuy chủ tài liệu ta có nhưng những tài liệu còn lại cũng khá quý trọng, đặc biệt là có một loại phụ tài liệu trọng yếu nhất chính là Chúc Phúc Thạch, những tài liệu khác thì dễ tìm hơn, tuy quý hiếm nhưng bình thường đều có thể tìm được, nhưng Chúc Phúc Thạch lại thật quá thưa thớt, chỉ sợ trong thời gian ngắn...
Nói tới đây ngữ khí của Kiệt Sâm cũng âm trầm xuống, Chúc Phúc Thạch là một loại ngọc thạch vô cùng thưa thớt có thể pha loãng mặt trái nguyên tố đối lập nhau, tuy cấp bậc không cao nhưng bởi vì ít ỏi nên trên đại lục cũng có chút quý hiếm.
Ám Ảnh bị thương là do một gã hoàng linh sư thất giai ám hệ rót vào ám hệ linh lực, loại linh dược tề quang hệ lục giai bình thường không có công hiệu hoàn toàn với vết thương của hắn, vì vậy Kiệt Sâm muốn phối chế chính là Thánh Quang dược tề hoàng cấp thất giai.
Là hoàng cấp dược tề thất giai, Thánh Quang dược tề chuyên môn dùng để xua tan các loại tạp chất trạng thái mặt trái bên trong thân thể của linh sư, làm thân thể linh sư đạt tới trạng thái tinh lọc khỏe mạnh nhất, đừng nói là năng lượng ám hệ của một gã hoàng linh sư thất giai, dù là năng lượng ám hệ của một gã đế linh sư ám hệ bát giai cũng có thể bị tinh lọc tiêu hủy mất.
Chỉ có điều hai loại quang ám năng lượng muốn tiêu hủy lẫn nhau, với thực lực hoàng linh sư thất giai đê cấp của Ám Ảnh căn bản không cách nào chịu đựng nổi, bởi vậy nhất định phải có Chúc Phúc Thạch pha loãng xoa dịu tổn thương do hai loại năng lượng phát sinh xung đột nhau.
- Chúc Phúc Thạch...
Nghe được lời nói của Kiệt Sâm, Lai Sâm Đặc vốn vẫn đang lo lắng nhưng chỉ thoáng chốc chợt trợn tròn mắt, trên mặt biểu lộ vẻ cực kỳ cổ quái, giống như nghe được chuyện gì không tưởng tượng nổi.
Hắn thật cẩn thận lên tiếng hỏi, giọng run rẩy:
- Kiệt Sâm đại sư, Chúc Phúc Thạch có phải là một loại ngọc thạch màu đỏ sậm xen lẫn hoa văn u lam sắc hay không?
- Đúng vậy, là một loại ngọc thạch màu đỏ sậm xen lẫn hoa văn u lam sắc, như thế nào? Bệ hạ...
Trên mặt Kiệt Sâm không khỏi hiện lên vẻ ngạc nhiên.
- Kiệt Sâm đại sư, ngài chờ một chút...
Lai Sâm Đặc không nói thêm lời nào, vội vàng đi nhanh ra ngoài, chỉ chốc lát trong tay hắn bưng theo một hộp ngọc đi vào phòng.
- Ngài nhìn xem!
Lai Sâm Đặc tràn đầy vẻ chờ mong đem hộp ngọc đưa tới trong tay Kiệt Sâm.
- Cái này...ha ha...
Nhìn thấy hộp ngọc trong tay Lai Sâm Đặc, trên mặt Kiệt Sâm liền hiện lên vẻ tươi cười, với ánh mắt của hắn tự nhiên vừa liếc nhìn liền biết tài liệu của hộp ngọc chính là Chúc Phúc Thạch mà mình cần dùng.
Hắn không khỏi hiếu kỳ lên tiếng hỏi:
- Bệ hạ, Chúc Phúc Thạch này...
Lai Sâm Đặc tươi cười:
- Kiệt Sâm đại sư, hộp ngọc này chuyên dùng chứa ngọc tỷ của Áo Lan Đa vương quốc, tài liệu làm hộp cũng giống như ngọc tỷ, khi phụ vương truyền cho ta có nói tài liệu làm từ Chúc Phúc Ngọc, cho nên khi nghe lời của đại sư ta chợt nhớ tới vật này! :
Nói tới đây, Lai Sâm Đặc lại nói:
- Kiệt Sâm đại sư, hộp ngọc này có đủ hay không, nếu như không đủ hãy lấy ngọc tỷ của vương quốc sử dụng, ngọc tỷ cũng dùng Chúc Phúc Ngọc điêu khắc, ta có thể đưa luôn cho ngươi!
Đem ngọc tỷ của vương quốc đưa cho Kiệt Sâm phối chế? Nghe được lời của Lai Sâm Đặc, nhóm người Lỗ Đạo Phu trợn tròn mắt, trong ánh mắt toát ra vẻ không thể tưởng tượng nổi.
Ngọc tỷ bình thường luôn đại biểu chính thống của một vương quốc, thế nhưng Lai Sâm Đặc bệ hạ vì Ám Ảnh nguyện ý đem ngọc tỷ đưa ra làm thuốc, điều này làm nhóm người Lỗ Đạo Phu thật sự chấn kinh.
- Đã đủ rồi, đã đủ rồi!
Kiệt Sâm liên tục khoát tay, ngay chính hắn cũng bị sự quyết đoán của Lai Sâm Đặc làm giật mình không thôi.
Trên thực tế với thế cục hôm nay của Áo Lan Đa vương quốc, một hoàng linh sư thất giai đê cấp như Ám Ảnh cũng đã không có bao nhiêu tác dụng quyết định, nhưng tình quân thần như vậy thật sự là cực kỳ hiếm thấy.
Nếu ngay cả Chúc Phúc Thạch cũng đã được tìm đến, như vậy hết thảy thật dễ dàng, những tài liệu còn lại tuy trân quý nhưng với thân phận vua của một nước cùng mấy trăm năm trân tàng, chỉ nửa canh giờ tài liệu linh dược mà Kiệt Sâm cần dùng đã tụ tập đầy đủ trước mặt hắn.
Lấy được toàn bộ tài liệu, Kiệt Sâm đi thẳng tới trong phòng thí nghiệm của Linh Dược Sư điện trong vương cung.
Là phòng thí nghiệm của Linh Dược Sư điện thuộc vương cung, thiết bị hoàn toàn đầy đủ không thiếu thứ gì.
- Kiệt Sâm đại sư, vương quốc có một luyện kim đại sư ngũ giai, nếu ngươi muốn tháo viên linh hạch xuống ta có thể cho hắn cẩn thận tháo dỡ, sau này nếu tìm được một viên quang hệ linh hạch khác cũng có thể phục hồi lại như trước...
Nhìn thấy Kiệt Sâm lấy ra linh trượng, Lai Sâm Đặc đề nghị nói.
Nhóm người Lỗ Đạo Phu cũng âm thầm gật đầu, vũ khí như linh trượng độ chế tác còn khó hơn linh kiếm thật nhiều, bởi vì cần đem tài liệu cùng trận vân phối hợp chặt chẽ mới có thể phát huy ra công hiệu lớn nhất.
Một thanh linh trượng như vậy nếu chỉ đơn giản tháo xuống thì thật dễ dàng, nhưng nếu làm cho điểm kết nối giữa linh vân cùng linh hạch bị phá hư, như vậy xem như đã báo hỏng, nếu để một luyện kim đại sư đến xử lý sẽ có thể tận lực hoàn hảo bảo tồn để ngày sau chữa trị thêm thuận tiện.
Đương nhiên, với linh trượng có thể so sánh với địa phẩm linh khí dù là luyện kim đại sư ngũ giai cũng lấy xuống thật khó khăn, dù sao với thực lực ngũ giai còn chưa cách nào hoàn toàn bảo tồn được linh vân phức tạp đến như thế.
Nhưng làm cho nhóm người Lỗ Đạo Phu không tưởng được chính là Lai Sâm Đặc vừa dứt lời thì tay phải cầm linh trượng của Kiệt Sâm chợt rung lên, không đợi mọi người kịp phản ứng quang hệ linh hạch thất giai nơi đầu trượng giống như trái cây chín mọng thật tự nhiên rơi xuống trong tay Kiệt Sâm.
Mà linh trượng trong tay hắn sau khi mất đi viên quang hệ linh hạch, hào quang lập tức mờ đi, nhưng thân trượng vẫn tản ra một cỗ linh lực chấn động thuần khiết nhàn nhạt.
Linh trượng bình thường sau khi lấy ra linh hạch đều biến thành một kiện tài liệu bình thường, mà xuất hiện loại tình huống này chính là toàn bộ trận vân trên linh trượng đều được bảo tồn vô cùng hoàn hảo nên mới có được kết quả như thế.
- Cái này...cái này...
Nhóm người Lỗ Đạo Phu trừng lớn mắt, miệng há hốc không thể tin nổi cảnh tượng trước mắt.
Tạo nghệ linh dược học của Kiệt Sâm bọn họ đều hiểu rõ, nhưng ở thời điểm nào bên phương diện luyện kim Kiệt Sâm cũng có thể mạnh mẽ đến như thế?
Chỉ nhẹ nhàng rung tay một cái liền đem linh hạch hoàn hảo không chút tổn hao lấy khỏi linh trượng địa phẩm linh khí, thực lực như vậy dù là luyện kim hoàng sư thất giai cũng không cách nào làm được đi?
Ở chung với Kiệt Sâm lâu như vậy, nhóm người Lỗ Đạo Phu cũng không nghĩ đây chỉ là vận khí.
- Bệ hạ, khi đi ra ngoài thỉnh đóng cửa phòng thí nghiệm cẩn thận!
Kiệt Sâm không lưu ý vẻ giật mình của mọi người, nhàn nhạt nói với Lai Sâm Đặc.
- A...a...
Lai Sâm Đặc vội gật đầu, những lời này tuy đột ngột nhưng mọi người hiểu được ý của hắn, hiển nhiên không hi vọng mọi người nhìn thấy hắn phối chế.
Trong nháy mắt mọi người đi ra khỏi phòng, đóng cửa lại, bên trong chỉ còn lại một mình Kiệt Sâm. Nếu như ở tình huống bình thường có một cơ hội phối chế hoàng cấp dược tề, Kiệt Sâm tuyệt đối sẽ sử dụng linh dược học linh thức lưu cùng kỹ thuật lưu kết hợp phối chế, nhưng cứu người như cứu hỏa, Ám Ảnh không thể kéo dài thời gian, bởi vì vậy Kiệt Sâm phải hoàn toàn dùng linh dược học kỹ thuật lưu phối chế với tốc độ nhanh nhất.
Cảm thụ phòng thí nghiệm thanh tĩnh, Kiệt Sâm hít sâu một hơi, trong hai mắt bỗng dưng tuôn ra một đạo tinh mang.
Ánh mắt hắn vô cùng yên lặng, hai tay hóa thành vô số tàn ảnh, trong nháy mắt tài liệu linh dược trên bàn đều bay vọt lên không trung!
Hào quang lưu chuyển, Kiệt Sâm đã bắt đầu phối chế Thánh Quang dược tề!
← Ch. 0493 | Ch. 0495 → |