← Ch.0515 | Ch.0517 → |
- Được rồi, hiện tại ta có thể đưa ra tin tức đại khái là như vậy, nội dung thí luyện cụ thể cùng quy tắc chi tiết còn phải đợi chư vị đi tới Thiên Khuyết sơn mạch, trước khi thí luyện mới công bố, hiện tại mọi người thu thập lại hành lý, chuẩn bị lên đường đi!
- Cái gì? Vòng thí luyện thứ nhất ở bên trong Thiên Khuyết sơn mạch của Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc?
Nghe được tin tức này, toàn bộ tuyển thủ có mặt người nào biết rõ về Thiên Khuyết sơn mạch trong lòng đều không nhẫn nhịn được khiếp sợ.
Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc nằm giữa rất nhiều thế lực, phía tây cũng không dựa vào Linh Thú sơn mạch, trong vương quốc cũng không có đặc sản gì đặc thù, nhưng sở dĩ vương quốc có thể trở thành thế lực lớn số một tây bắc đại lục chính là nhờ vào Thiên Khuyết sơn mạch.
Bên trong linh khí nồng đậm, linh thú tràn đầy, linh tài phong phú, là địa phương tu hành rèn luyện tốt vô cùng.
Lần này xuất phát lại không phải những tuyển thủ tự phát hành động mà là do đại biểu song tháp tự mình dẫn đội, không cho phép tuyển thủ một mình hành động.
Khu vực thí luyện cách vương thành Tạp Tháp Nhĩ chừng hơn ngàn dặm, buổi sáng xuất phát, buổi tối nghỉ ngơi, thẳng tới trưa ngày thứ ba đoàn người mới đi tới.
Sơn mạch liên miên, núi non trùng điệp, dòng suối chảy xiết uốn lượn quanh co, làm cho nơi này tràn ngập sắc thái thần bí.
Dưới chân núi có một vùng đất trống trải, gần vạn tuyển thủ đến từ tây bắc đã hoàn toàn có mặt đông đủ.
- Tốt, chư vị nghe cho kỹ, kế tiếp là thời điểm trọng yếu nhất của cuộc thi tuyển. Bên trong Thiên Khuyết sơn mạch có một loại Linh Lực Tinh Bài, mục đích của các ngươi là lấy được Linh Lực Tinh Bài càng nhiều càng tốt!
Trong khi nói chuyện, tay của lão giả chợt lật ra, trong lòng bàn tay là một tinh bài ánh vàng rực rỡ, bên trên điêu khắc một ít hoa văn phức tạp xuất hiện trước mặt mọi người, tinh bài giống như hỏa diễm, phong cách cổ xưa kỳ lạ, dưới ánh mặt trời lòe lòe tỏa sáng, vừa xuất hiện trong không khí lập tức phiêu đãng một cổ linh khí nồng đậm.
Lão giả chỉ vào kim sắc tinh bài nói:
- Vật này chính là Linh Lực Tinh Bài, cũng là mục tiêu lần này của các ngươi, bên trong Thiên Khuyết sơn mạch có rất nhiều tinh bài như vậy, phân biệt là màu trắng, lam, bạc, vàng bốn loại, một tinh bài màu trắng có một trăm điểm tích lũy, màu lam năm trăm điểm, màu bạc một ngàn điểm, màu vàng hai ngàn điểm, lúc thí luyện chấm dứt chúng ta sẽ tiến hành bài danh theo số điểm tích lũy, người bài danh trước hai trăm sẽ tiến vào đợt thí luyện thứ hai.
- Được rồi, thời gian thi tuyển đã đến, vì để cho chư vị thuận tiện, qua một hồi mỗi người các ngươi đều sẽ có một trương tinh tạp thông tin cá nhân, có thể dùng chứa đựng tinh bài, đến lúc đó chúng ta sẽ tính toán bài danh, dựa vào trị số linh lực trên tinh tạp của chư vị, chư vị xem cho kỹ...
Dứt lời, lão giả lấy ra một trương tinh tạp trong suốt, sau đó đem tinh bài màu vàng đặt lên trên tinh tạp, trong ánh mắt giật mình của mọi người tinh bài ẩn vào bên trong tinh tạp, đồng thời bên trên tinh tạp cũng hiện lên con số hai ngàn.
- Tốt, hiện tại ta tuyên bố, cuộc thi đấu tuyển chọn tinh anh đại lục lần này của khu tây bắc, bắt đầu!
Theo lời lão giả rơi xuống, trong tay từng tuyển thủ đều lấy được một trương tinh tạp, dưới sự dẫn dắt toàn bộ phân tán bên trong sơn mạch.
Kiệt Sâm ngắm nhìn khắp bốn phía, chính hắn có khả năng chứng kiến đều là những người sắc mặt lạnh nhạt, không có tuyển thủ nào của chư quốc tây bắc, điều này làm cho Kiệt Sâm đối với sự an bài cẩn thận của song tháp cảm thấy giật mình.
Nhưng tiến hành thí luyện bên trong Thiên Khuyết sơn mạch của Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, đối với tuyển thủ của vương quốc này có lẽ sẽ có một ít có lợi, không biết song tháp đối với điều này lại an bài như thế nào.
Trong suy nghĩ, Kiệt Sâm đi theo dòng người yên lặng tiến vào bên trong núi rừng.
Cuộc thi đấu tuyển chọn tinh anh đại lục, chính thức bắt đầu!
Thiên Khuyết sơn mạch là một mảnh sơn mạch vô cùng rậm rạp, trong đó linh thú hoành hành, nguy hiểm trùng trùng điệp điệp.
Bước vào bên trong, mỗi gốc cổ thụ không biết đã sinh trưởng được mấy trăm năm hay ngàn năm cao tới chọc trời, che phủ mặt đất, cỏ dại tràn đầy, bụi gai tràn lấp, lá khô cành cây rơi đầy, chân bước sẽ vang lên thanh âm, dây leo lâu năm rậm rạp chằng chịt khắp nơi.
Kiệt Sâm vừa tiến vào bên trong Thiên Khuyết sơn mạch, liền cảm giác linh khí trong thiên địa chung quanh đậm đặc hơn bên ngoài không ít, tuy không cách nào so sánh với Linh Trì bí cảnh tại Xích Nhĩ hành tỉnh của Tái Luân đế quốc, nhưng cũng làm cho người cảm nhận được từng trận khoan khoái dễ chịu.
Đây là một khu vực tu hành thật tốt, sơn mạch vô tận liên miên kéo dài, làm cho người từ xa xa nhìn lại có thể cảm nhận được sự nhỏ bé của nhân loại trước thiên nhiên.
Thiên Khuyết sơn mạch cơ hồ kéo dài qua mấy ngàn dặm của Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc, bề rộng khoảng bảy tám trăm dặm, gần vạn tuyển thủ nếu như tụ tập cùng một chỗ đương nhiên vô cùng khổng lồ, nhưng một khi tiến vào bên trong Thiên Khuyết sơn mạch chẳng khác gì đầu nhập vào trong biển rộng, căn bản không gì đáng nói.
Phạm vi trăm dặm bên ngoài của Thiên Khuyết sơn mạch, có được đại lượng linh thú đê cấp, nếu như xâm nhập vào hơn trăm dặm thì là linh thú ngũ giai, lục giai chiếm đa số, nếu vào sâu hơn, tới khu vực trọng yếu nhất của Thiên Khuyết sơn mạch, thậm chí có cả linh thú thất giai, bát giai tồn tại.
Đã từng có một gã đế linh sư đi vào tận sâu trong Thiên Khuyết sơn mạch, gặp được một đầu Thôn Thiên Thú bát giai đế cấp, về phần hôm nay tận chỗ sâu nhất bên trong còn có thánh cấp ma thú cửu giai tồn tại hay không, vậy thì không có ai biết được.
Sở dĩ Lộ Bỉ Ni Nhĩ vương quốc có thể cường đại đến như thế, có chút ít quan hệ tới Thiên Khuyết sơn mạch, có được nhiều linh thú đến như vậy, tuy không cách nào so sánh với bảy đại cấm địa của đại lục như Vân Vụ chiểu trạch hay Linh Thú sơn mạch, nhưng cũng là một tòa sơn mạch khổng lồ nổi danh cực phú.
Đây là bảo tàng vô hình, không vì ý chí của con người mà thay đổi.
Giờ phút này bên trong núi rừng vô cùng yên tĩnh, nhưng Kiệt Sâm cũng biết nơi này tràn đầy nguy cơ, linh thức lục giai đê cấp tản ra, đem hết thảy chung quanh khống chế trong đầu của mình.
Lúc trước khi cường giả song tháp lấy ra tinh bài, Kiệt Sâm đã có chỗ hiểu rõ với khí tức linh lực bên trên, giờ phút này trong phạm vi cảm giác của hắn cũng không thấy có loại khí tức quen thuộc kia xuất hiện.
Kiệt Sâm cười cười, hắn cũng biết mình vừa đi vào Thiên Khuyết sơn mạch, không khả năng lập tức tìm được tinh bài nhanh như thế.
Lúc này Kiệt Sâm cũng không dừng lại, linh thức không ngừng quét nhìn bốn phương, chậm rãi đi vào tận sâu trong sơn mạch, đồng thời Kiệt Sâm cũng xuất ra tinh tạp trên người mình điều tra tin tức bên trong.
Người tuyển bạt: Kiệt Sâm (chư quốc tây bắc)
Điểm tích lũy: 0.
Tạm thời chưa có bài danh.
Về phần bảng xếp hạng vạn người, giờ phút này ở trong trạng thái trống không, dù sao tất cả mọi người chỉ mới tiến vào sơn mạch, không thể có người nhanh như vậy có thể tìm được tinh bài.
Liên tiếp tin tức không ngừng hiện lên trên tinh tạp, khóe môi Kiệt Sâm thoáng nhếch lên, một vạn tuyển thủ cuối cùng lại chỉ có hai trăm người tấn cấp, càng quan trọng hơn những tuyển thủ này đều là tinh anh đến từ các nơi tại tây bắc, bất kỳ tuyển thủ nào đặt bên trong Tháp Lâm Thành của Áo Lan Đa vương quốc đều là đệ nhất cao thủ, tuyển bạt như vậy có thể hình dung được tàn khốc đến thế nào.
Trọng yếu hơn chính là cũng không phải tuyển bạt nghiêm khắc, mà là tính nguy hiểm bên trong, quy tắc tuyển bạt lần này cực kỳ đơn giản, chính là thu thập tinh bài đạt được thật nhiều điểm tích lũy, mà mặc kệ điểm tích lũy kia làm sao mà có được.
Trước khi Kiệt Sâm tiến vào Thiên Khuyết sơn mạch cũng đã được cho biết điểm tích lũy trong tinh tạp ngoại trừ có thể hấp thu từ tinh bài còn có thể thu hoạch từ trong tinh tạp trong tay người khác.
Cũng tạo thành sự cạnh tranh tuyệt đối trong đó, loại cạnh tranh này không chỉ đơn thuần là tranh đoạt tinh bài còn có thể cướp lấy tinh tạp trong tay đối thủ, thậm chí còn là giết chóc cướp tới.
Toàn bộ thí luyện sẽ kéo dài suốt một tháng, mới ban đầu bởi vì mọi người còn chưa có điểm tích lũy, khả năng chém giết nhau sẽ không nhiều, nhưng khi kéo dài tới hậu kỳ mỗi người đều đã có được điểm tích lũy kha khá, đến lúc đó chỉ cần cướp đoạt tinh tạp của tuyển thủ sẽ càng thêm hữu hiệu hơn so với đi tìm kiếm tinh bài, như vậy những ngày cuối cùng cuộc chém giết nhất định sẽ vô cùng kịch liệt.
Một vạn tuyển thủ, sau một tháng thí luyện sinh tồn, cuối cùng còn sống đi ra ngoài đến tột cùng sẽ có được bao nhiêu người đây?
Kiệt Sâm không biết nhưng hắn hiểu được sẽ có một nhóm người vĩnh viễn an nghỉ trong Thiên Khuyết sơn mạch, hoặc chết trong móng vuốt linh thú hoặc chết trong tay các tuyển thủ khác.
- Đi vào sâu trong khu vùng núi này xem một chút đã!
Càng xâm nhập vào sâu trong Thiên Khuyết sơn mạch, linh thú bên trong cũng sẽ càng cường hãn, có thể nghĩ ra số lượng tuyển thủ bên trong sẽ không quá nhiều, tạm thời ít xuất hiện một chút, tu luyện một đoạn thời gian tăng thêm thực lực của chính mình.
Trong lòng Kiệt Sâm suy nghĩ, hướng tận sâu trong sơn mạch mạnh mẽ lao đi.
Hôm nay Kiệt Sâm đã tấn thăng tôn linh sư lục giai đê cấp được một thời gian ngắn, trong nửa năm không ngừng tu luyện, linh lực lục giai đê cấp trong thân thể Kiệt Sâm cũng tích tụ càng nhiều, đoán chừng không qua được bao lâu là có thể đạt tới trình độ lục giai đê cấp đỉnh phong, có thể trùng kích vào tôn linh sư trung cấp.
Mà khó được cơ hội tìm thấy chỗ tu luyện tốt như Thiên Khuyết sơn mạch, Kiệt Sâm không cẩn thận lợi dụng một phen thật đúng là nên xin lỗi cuộc thí luyện lần này.
Làm cho Kiệt Sâm cảm thấy phiền muộn chính là với thân thể đế cấp bát giai trung cấp hiện nay của hắn, có thể chế biến ra không ít linh dược tề gia tốc tốc độ tu luyện, nhưng Kiệt Sâm cũng không muốn ỷ lại quá nhiều vào linh dược tề.
Linh dược tề có thể giúp người tăng nhanh thực lực là không sai, nhưng tuyệt đại đa số đều vì linh sư gặp phải cổ bình bão hòa, khi bất đắc dĩ mới phải phục dụng, mà dưới tình huống bình thường ngoại trừ phục dụng một ít linh dược tề làm cho người có thể hấp thu cùng tu luyện linh lực nhanh hơn, các linh sư thật không muốn dùng linh dược tề đề thăng cấp bậc của chính mình.
Bất luận là linh dược tề nào cũng có tác dụng phụ nhất định, nó có thể giúp người trong thời gian ngắn tăng lên thực lực, nhưng nếu tính lâu dài mà xem, lại tạo thành bất lợi với sự tu luyện của linh sư.
Linh sư mỗi khi tấn cấp nhất giai, đều là một lần lĩnh ngộ linh lực bản chất, một lần phục dụng linh dược tề tuy đồng dạng có thể tấn cấp, thực lực cũng có thể đề cao, nhưng trên thực lực lại kém hơn linh sư dựa vào sức mình tu luyện để tấn cấp.
Hơn nữa còn giảm luôn quá trình hiểu rõ linh lực khiến cho linh sư kia ngày sau khi gặp phải cổ bình bão hòa càng khó đột phá hơn một linh sư bình thường.
Bởi vậy tuyệt đại đa số linh sư bình thường đều chỉ phục dụng một ít linh dược tề tăng nhanh khả năng hấp thu linh lực cùng tụ tập linh lực trong thân thể, mà loại dược tề giới hạn giúp người tấn cấp đều chỉ dùng sau khi đột phá không thành mới được xem xét đến.
Hơn nữa nếu quá ỷ lại vào linh dược tề, cũng sẽ mài mòn ý chí của người đó, làm cho người đó chỉ biết dựa vào vật bên ngoài mà không cố gắng tu luyện.
Nhưng tình huống của Kiệt Sâm có chút đặc thù, những linh dược tề tăng lên linh lực trong cơ thể một khi dùng tới chính bản thân hắn nhưng lại căn bản không có hiệu quả, điều này làm nội tâm Kiệt Sâm vẫn luôn nghi hoặc không cách nào hiểu nổi.
Cuối cùng hắn chỉ có thể quy kết do đặc thù của công pháp Linh Thần Quyết, linh lực do hắn vận chuyển tu luyện ra ngay cả linh dược tề cũng không cách nào hỗ trợ tăng trưởng.
Cũng may tu luyện Linh Thần Quyết cùng Bạo Lực linh sư nhất mạch Kiệt Sâm cũng không giống như linh sư bình thường chỉ có thể vận chuyển một đường kinh mạch tiến hành tu luyện, mấy chục đường kinh mạch trong thân thể đồng thời đều tu luyện, tốc độ tụ tập cùng tu luyện linh lực so với linh sư bình thường thật nhanh hơn rất nhiều.
Cứ như vậy, Kiệt Sâm đi thẳng vào tận sâu trong núi rừng, tiến hành con đường tu luyện của hắn, cũng tìm kiếm một ít linh thú cường đại tiến hành chiến đấu, không phải chỉ ngồi khoanh chân tu luyện suốt ngày, mà không ngừng chậm rãi tiến về phía trước.
Lục giai là nhất giai cực kỳ đặc thù trong cả quá trình tu luyện của linh sư, ở nhất giai này, toàn bộ linh sư đều không ngừng tích súc linh lực trong thân thể chuẩn bị đặt nền móng để bản thân tiến vào hoàng linh sư thất giai.
Trụ cột này cũng không phải nói phải đem linh lực trong thân thể tu luyện hùng hậu tới cỡ nào, mà là một loại cảm ngộ đối với thiên địa linh lực, hoàng linh sư thất giai là đột biến cho một gã linh sư trưởng thành một gã cao thủ tuyệt đỉnh, đem linh lực bản thân hòa tan vào thiên địa, là một loại cải biến trên cảnh giới.
Kiệt Sâm mặc linh sư bào màu nâu xám, trên người vác theo hắc sắc cự kiếm chậm rãi đi vào khu núi rừng trước mặt.
Một đường vượt mọi chông gai, tốc độ tiến lên của Kiệt Sâm cũng không nhanh, hiện tại việc tu luyện hắc sắc trọng kiếm của hắn đã đạt tới khả năng ý tùy tâm động, không cần suy nghĩ, theo bản năng xuất kiếm, trở lại nguyên trạng cũng không cần phải huấn luyện nhiều hơn.
Hắn tu luyện là sự câu thông giữa thiên nhiên cùng linh lực rộng lớn.
Kiệt Sâm dùng chân trần đi trên mặt đất, có thể càng thêm rõ ràng cảm nhận được khí tức của đại địa, loại khí tức thổ hệ hùng hậu, tràn ngập an tâm khi chân giẫm trên mặt đất, tâm cũng trở nên trầm ổn như chính đại địa.
Trong núi rừng cảm thụ được cơn gió thổi qua trên người, có cảm giác thật nhu hòa, nhắm mắt lại thật cảm thấy mình cũng sắp biến thành một cơn gió.
Cứ như vậy cả người Kiệt Sâm hoàn toàn tiến vào một loại trạng thái tu luyện đặc thù.
Có đôi khi chứng kiến một thác nước ì ầm tuôn tràn bên trong Thiên Khuyết sơn mạch, Kiệt Sâm sẽ tâm huyết dâng trào tu luyện ngay bên dưới thác nước.
← Ch. 0515 | Ch. 0517 → |