← Ch.0613 | Ch.0615 → |
Đúng lúc này một thanh âm ngả ngớn đột nhiên vang lên bên cạnh mọi người, mọi người quay đầu lại chỉ thấy một đám thanh niên đang đi tới, trên mặt tràn đầy vẻ khinh thường cùng cười nhạo!
Đám người kia chính là đám thanh niên đã cười nhạo bọn họ lúc nhóm người Kiệt Sâm vừa mới tiến vào trong Linh Dược Sư Tháp!
Ngữ khí kia làm cho người ta vô cùng chán ghét, mọi người vừa nhìn thấy vẻ mặt khinh thường cùng khinh miệt của nhóm thanh niên kia, sắc mặt liền trầm xuống.
Lúc trước khi Ngõa Đặc đại sư dẫn theo mọi người đi đăng ký, trong lòng mọi người đã tràn đầy bất mãn đối với lời châm chọc khiêu khích của nhóm thanh niên kia, hôm nay ngay khi mọi người còn đang tràn ngập hưng phấn khi đọc được quy tắc của Linh Dược Sư Tháp, lại nghe được thanh âm khiến người chán ghét kia, lập tức xóa tan lòng hưng phấn hiện tại của mọi người.
Thật giống như mọi người đang nhìn thấy một khối bánh ngọt mỹ vị đang chuẩn bị ăn vào, đột nhiên có mấy con ruồi bọ bay tới quấy rối, cảm giác chán ghét càng không cần phải nói.
Nhưng tuy nội tâm của mọi người cảm thấy chán ghét, nhưng vẫn giữ vững tâm tính làm như không nhìn thấy đám thanh niên kia, tiếp tục hàn huyên với nhau không hề có chút phản ứng.
Đối với những nhân vật mới gia nhập Linh Dược Sư Tháp như bọn họ mà nói, có rất nhiều điều bên trong còn chưa hiểu biết, bản thân mình vừa mới đi vào một địa phương xa lạ liền phát sinh xung đột với người khác là một chuyện không chút sáng suốt.
- Ha ha, đám linh sư này ngay cả một chút lá gan cũng không có, cũng không biết bọn hắn làm sao lẫn vào Linh Dược Sư Tháp đây!
- Đúng vậy, đúng vậy, đúng là những kẻ vô năng!
- Không đúng, không đúng, người ta là quá sợ hãi thực lực của Nhiếp Vu đại ca mà thôi, chúng ta cũng không thể trách móc bọn hắn có đúng không!
- Ha ha...
Nhìn thấy nhóm người Kiệt Sâm không có bất kỳ phản ứng, đám thanh niên kia lại tiếp tục cười nhạo không chút kiêng nể, trong lúc nhất thời đem ánh mắt không ít người trong đại sảnh đều hấp dẫn tới.
Bên nhóm người của Kiệt Sâm có không ít người đều là nhân vật thiên tài tinh anh của các thế lực hô mưa gọi gió trên đại lục, trong cuộc thi đối chiến tinh anh đại lục do song tháp cử hành cũng đều là người thắng trận, có lúc nào từng chịu qua người khác khinh thường như thế, tuy bên trong Linh Dược Sư Tháp vẫn luôn khuyên bảo bản thân nên khắc chế, nhưng lời nói hung hăng càn quấy của đối phương thật làm không ít người bất mãn trừng mắt ngược trở về.
- Ôi! Bề ngoài còn có vẻ như thật kiên cường!
- Mấy tên xú tiểu tử, các ngươi nhìn gì vậy!
- Trừng mắt cái gì, còn trừng coi chừng giết chết ngươi!
- Nhiều người giỏi lắm sao?
- Mụ nội nó không phục hả, chúng ta hành hạ chết các ngươi không cần chớp mắt!
- Chỉ là mấy linh sư mới gia nhập mà thôi thật sự dám đem mình xem thành người quan trọng rồi!
Mấy thanh niên kia lại tiếp tục mỉa mai mắng nhiếc, vẻ mặt khinh thường, trào phúng càng không ngớt.
- Các ngươi nói cái gì...
Có mấy tuyển thủ không nhịn được muốn tiến lên cũng bị người bên cạnh kéo trở lại.
Trước màn hình linh lực, chân mày Kiệt Sâm bọn họ nhíu lại, hành động khiêu khích của đám thanh niên kia rõ ràng là cố ý kiếm chuyện, điều này làm trong lòng Kiệt Sâm thật khó hiểu.
Tuy nhóm người của bọn họ là nhân vật mới gia nhập Linh Dược Sư Tháp nhưng dù sao đều là người chiến thắng trong cuộc thi đối chiến tinh anh đại lục, đám thanh niên ở trước mặt cũng có thể gia nhập Linh Dược Sư Tháp nghĩ tới cũng không phải người có thân phận tầm thường, không thể nào chỉ đơn giản vì muốn khoe khoang thân phận mà tìm nhóm người mình đắc tội chỉ muốn gây thù hằn đơn giản như vậy, thái độ như thế một là kẻ ngu ngốc bằng không phải có mục đích nào khác mà người không biết.
Trên thế gian này mặc dù cũng có những kẻ ngu ngốc như vậy nhưng đám thanh niên kia nếu đã có thể gia nhập được Linh Dược Sư Tháp đương nhiên cũng không phải là kẻ ngu ngốc, như vậy những hành vi thái độ của bọn hắn giờ phút này lại có mục đích gì?
Trong lòng Kiệt Sâm không nhịn được suy nghĩ, mà mấy người Lai Ngang Nạp Đa cùng Tác Phỉ Á hiển nhiên đều nghĩ tới điểm này, trong nội tâm thật cảm thấy nghi hoặc.
- Đồ vô dụng đúng là đồ vô dụng, nói hắn hai tiếng hắn liền rụt vòi!
- Ha ha, đám người kia đúng là chẳng đáng làm nam nhân, chuyện gì cũng có thể nhịn được!
Chứng kiến nhóm người Kiệt Sâm cũng không phản ứng, mấy tên gia hỏa kia chẳng những không rời đi ngược lại còn đến gần, thần thái càng dương dương đắc ý hiêu trương càn quấy.
- Các ngươi nói cái gì?
- Con mẹ nó ngươi nói ai vô năng?
Ở bên cạnh có mấy tuyển thủ tính tình nóng nảy thật vất vả mới nhịn xuống tức giận không động thủ, nhưng lại bị mấy tên kia tiếp tục khiêu khích rốt cục đều bạo phát.
Sắc mặt bọn họ đỏ bừng, tiến lên trước một bước, linh lực trên người lập tức ba động trong miệng gầm to.
- Như thế nào? Muốn động thủ?
- Là nói các ngươi, đồ vô năng!
Thần sắc mấy tuyển thủ thật phẫn nộ nghe đám người kia khiêu khích, cơ hồ muốn động thủ nhưng lại bị những tuyển thủ chung quanh kéo lại.
- Nơi này là đại sảnh giao dịch của Linh Dược Sư Tháp, trong sổ tay đã ghi chép rõ, không cho phép thành viên động thủ!
Vài tuyển thủ bên cạnh trong lòng cũng phẫn nộ, hận không thể đem đám thanh niên kia đánh một trận, bọn họ có không ít người, mặc dù đối phương là thành viên cũ bên trong Linh Dược Sư Tháp nhưng cũng chỉ có vài người, bọn họ thật không tin nhóm người mình không thể địch lại, biểu lộ vẻ không chút cam lòng.
- Không phục sao, không phục chúng ta đến khiêu chiến thất tỷ thí!
- Đúng vậy, có gan thì đi khiêu chiến thất tỷ thí, có dám ứng chiến hay không?
- Đúng vậy, đánh cuộc điểm tích lũy, các ngươi có can đảm này hay không?
Tuy gia nhập Linh Dược Sư Tháp thời gian chưa dài, nhưng tất cả mọi người đều biết rõ tác dụng của điểm tích lũy ở chỗ này, các tuyển thủ vừa nghe được lời của đám thanh niên nói muốn đánh cuộc bằng điểm tích lũy, biểu tình phẫn nộ chợt cứng lại, thoáng do dự lại đưa mắt nhìn lên trên người Kiệt Sâm cùng Lai Ngang Nạp Đa bọn họ.
Điểm tích lũy của bọn họ cũng không đến dễ dàng, trong cuộc thi đấu đối chiến lần này Kiệt Sâm lấy được giải quán quân, trong vô hình hắn liền trở thành người đứng đầu trong các tuyển thủ, thành đầu lĩnh của bọn họ nên muốn nghe ý kiến của hắn.
Mấy thanh niên kia cười lạnh, không nói gì chỉ dùng ánh mắt chế nhạo nhìn mấy tuyển thủ đỏ bừng mặt vì phẫn nộ, ánh mắt tràn đầy khinh thường không cần nói cũng biết.
Đánh cuộc điểm tích lũy?
Trước màn hình linh lực, ngay từ đầu Kiệt Sâm còn chưa hiểu thái độ của đối phương có mục đích là gì, nhưng giờ phút này trong nội tâm hắn chợt giật mình, trong mắt tuôn ra cỗ ánh sáng hưng phấn, khóe miệng chợt nổi lên dáng tươi cười.
Nhưng không đợi cho hắn kịp nói chuyện, Lai Ngang Nạp Đa đã bước mạnh lên trước, giành hỏi trước khi Kiệt Sâm lên tiếng:
- Đánh cuộc như thế nào?
Biểu lộ của Lai Ngang Nạp Đa vốn luôn một mực trầm ổn, giờ phút này lại ẩn ẩn lộ ra một tia hưng phấn.
← Ch. 0613 | Ch. 0615 → |