← Ch.0649 | Ch.0651 → |
- Hắc hắc...
- Ha ha...
- Tiểu tử, theo chúng ta đi một chuyến ah...
Vài tên thanh niên còn lại vây chung quanh đều cười lên hăng hắc, ánh mắt không chút hảo ý không ngừng đánh giá Kiệt Sâm.
Căn cứ tình báo bọn hắn đều biết rõ Kiệt Sâm chỉ mới là tôn linh sư lục giai cao cấp, sở dĩ trở thành đệ tử cao cấp chỉ bởi vì hắn có tạo nghệ cường đại trong linh dược học mà thôi.
Đúng lúc này...
- Bá Nhĩ Ni, các ngươi dám!
Một thanh âm quát to như sấm sét từ trong biệt thự trước mặt truyền ra, ngay lập tức...
- Sưu...
Thanh âm tiếng bước chân liên tiếp truyền đến, biệt thự vốn đang đóng chặt cửa giờ phút này lại mở mạnh ra, ngay lập tức một nhóm người từ bên trong vọt nhanh ra ngoài nhìn chằm chằm đám người Bá Nhĩ Ni.
Đầu lĩnh là Thiết Mộc Chân cùng Địch Ni Toa, Khắc Lôi Nhã mà đi phía sau là Cơ Lạc Tư cùng gần mười thành viên mới gia nhập Linh Dược Sư Tháp.
Mặc dù bị đám người Bá Nhĩ Ni chửi bới nhưng mọi người không hề đáp lại, trên thực tế mọi người luôn thời khắc chú ý tình huống bên ngoài, bởi vậy có người phát hiện Kiệt Sâm trở về, lo lắng Kiệt Sâm nguy hiểm nên Thiết Mộc Chân bọn họ lập tức chạy ra.
- Thiếu gia!
Nhìn thấy Kiệt Sâm, Khắc Lôi Nhã liền kêu lên đầu tiên, muốn lao ra ngoài nhưng bị Địch Ni Toa ngăn cản lại.
- Bá Nhĩ Ni, thả Kiệt Sâm ra, nếu không hôm nay các ngươi đừng mơ tưởng có thể bình yên rời khỏi đây!
Sắc mặt Thiết Mộc Chân âm trầm, lạnh lùng lên tiếng.
- Ôi a!!! Thiết Mộc Chân, tiểu tử ngươi đã có tiền đồ sao, lại dám khiêu chiến với ta, chẳng lẽ ngươi đã quên lần trước lão tử đem ngươi đánh thành hình dạng gì rồi hả? Ân, không tệ lắm, cái đầu heo đã bớt sưng, xem ra lần này lão tử phải ra tay ác hơn cho ngươi nhớ kỹ một chút ở bên trong Linh Dược Sư Tháp có những ai là ngươi không thể gây tới đấy!
Trên mặt Bá Nhĩ Ni cười lạnh, hung hăng càn quấy nhìn nhóm người Thiết Mộc Chân.
Thật sự hắn có vốn liếng hung hăng càn quấy, bên bọn hắn có bảy người, ngoại trừ hắn là hoàng linh sư thất giai cao cấp, còn lại đều là trung cấp thất giai, mà bên Thiết Mộc Chân bọn họ chỉ có Thiết Mộc Chân là hoàng linh sư thất giai đê cấp, thậm chí còn có vài tôn linh sư lục giai cao cấp, sức chiến đấu căn bản không cùng một cấp bậc.
- Chào mọi người!
Nhìn thấy Thiết Mộc Chân bọn họ, trên gương mặt vẫn luôn bình tĩnh của Kiệt Sâm giờ phút này rốt cục hiện lên vẻ tươi cười.
- Mọi người đợi một chút, chờ ta đem đám gia hỏa om sòm này giải quyết đi vào phòng từ từ nói chuyện!
Kiệt Sâm bị đám người Bá Nhĩ Ni vây quanh nhưng không hề chú ý tới, lãnh mạc lên tiếng nói.
- Cái gì?
Nhóm người Thiết Mộc Chân không khỏi ngây ngẩn, bọn họ không hiểu ý tứ trong lời nói của Kiệt Sâm là nghĩa gì.
Mà đám người Bá Nhĩ Ni lại phẫn nộ.
- Xú tiểu tử, ngươi nói cái gì...
- Mẹ nó, không cho ngươi chút giáo huấn nhìn rõ một cái thật sự đem mình xem là nhân vật lợi hại...
- Tôn linh sư lục giai cao cấp, hung hăng càn quấy cái rắm...
Một đám người trào phúng mắng to, nhưng không đợi bọn hắn nói hết lời, Kiệt Sâm chợt động.
- Độc!
Linh lực như cuồng phong lũ lụt bất ngờ bộc phát tuôn mạnh từ trên người Kiệt Sâm, uy áp khủng bố bao trùm trời đất ập xuống, trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, hắc sắc trọng kiếm sau lưng Kiệt Sâm nhanh như thiểm điện rơi vào trong tay hắn, một đạo tinh mang từ trong mắt hắn nổ bắn ra, hắc sắc trọng kiếm thi triển, vung mạnh biến thành hắc sắc cự long quét vào đám người chung quanh.
Linh lực kinh người trong nháy mắt làm hết thảy mọi người có mặt đều hoảng sợ.
- Cái gì vậy...
- Cái này...
Linh lực khủng bố nổ bắn ra, tất cả mọi người giật nảy mình, không ai nghĩ tới Kiệt Sâm lại dẫn đầu động thủ trước, trên người bọn hắn lấp loáng quang mang, vũ khí trong tay nhanh như thiểm điện chắn ngay trước mặt.
- Oanh! Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Thanh âm nổ vang liên tiếp truyền ra, một cỗ lực lượng bàng bạc bộc phát sáng rực xé rách thiên không, linh lực khủng bố như đang gào thét trào tới, tạo thành linh lực phong bạo cực lớn, không khí không ngừng vang lên thanh âm như bị xé rách.
Trong tiếng nổ vang đinh tai nhức óc, mấy bóng người bật lui ra sau thật nhanh, đều bị đả kích không nhẹ, sắc mặt trắng bệch một mảnh, mà trong đó hai gã thực lực yếu kém oa một tiếng phun ra máu tươi.
- Tiểu tử ngươi...
Đứng bên ngoài, bởi vì đang giằng co với Thiết Mộc Chân nên không bị Kiệt Sâm công kích, gương mặt Bá Nhĩ Ni tím ngắt rút chiến đao bên hông nhảy lên cao, một đao nhắm ngay Kiệt Sâm hung mãnh bổ tới.
- Oanh!
Linh lực đáng sợ bộc phát, một đạo kim sắc đao mang từ trong chiến đao trên tay Bá Nhĩ Ni nổ bắn ra, ánh sáng chói mắt xỏ xuyên thiên không, linh lực không ngừng ngưng tụ nhắm ngay Kiệt Sâm ập tới.
- Kiệt Sâm coi chừng!
Cách đó không xa, nhìn thấy một màn như vậy nhóm người Thiết Mộc Chân kinh hãi kêu lên, muốn cứu viện nhưng với thực lực của bọn họ căn bản không thể ngăn cản, chỉ đành trơ mắt nhìn đạo đao mang uy lực cực lớn đủ đánh chết bọn họ đang nghiền nát không khí chém thẳng xuống đầu Kiệt Sâm.
- Muốn chết!
Đôi mắt Kiệt Sâm tuôn ra một đoàn tinh mang, trong miệng gầm lớn một tiếng, thanh âm như sấm sét, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người chẳng những hắn không thối lui ra sau né tránh mà còn động thân tới nghênh tiếp.
- Cút ngay cho ta!
Thanh âm tiếng quát kinh người vang lên, hắc sắc trọng kiếm trong tay Kiệt Sâm mang theo linh lực tràn ngập, đại lượng ngũ hành linh lực nguyên tố dũng mãnh tràn vào thân thể Kiệt Sâm, hóa thành một đầu hắc sắc cự long phá vỡ thiên không, trùng trùng điệp điệp va chạm cùng kim sắc đao mang.
- Oanh long long...
Trong tiếng nổ vang cực lớn, kim sắc đao mang lập tức vỡ nát, hóa thành kim sắc tinh điểm đầy trời tiêu tán bên trong không khí, trong ánh mắt kinh hãi của Bá Nhi Nĩ, hắc sắc trọng kiếm trong tay Kiệt Sâm không hề dừng lại bổ thẳng lên người hắn.
- Bồng!
Giống như bổ trúng bóng da, thanh âm nặng nề vang lên, mũi kiếm cùng thân thể va chạm kịch liệt làm trái tim mọi người chợt co rụt lại.
Máu tươi vung vãi giữa bầu trời, trong ánh mắt kinh ngạc của tất cả mọi người, Bá Nhĩ Ni chẳng khác gì một viên lưu tinh rơi xuống từ chân trời, trùng trùng điệp điệp đập vào trên mặt đất.
Nham thạch vẩy ra, mặt đất vỡ tung, từng đạo khe hở đáng sợ lan tràn kéo dài, trên mặt đất lập tức xuất hiện một hố sâu thật lớn mà Bá Nhĩ Ni nằm dưới đáy hố đang không ngừng phun máu tươi, gương mặt kinh hãi đến muốn chết.
Yên tĩnh, yên tĩnh như cõi chết!
Một kích này của Kiệt Sâm làm hết thảy mọi người có mặt đều sợ ngây người, ngay lập tức tiếng hô hút không khí không ngừng vang lên.
Trong mắt nhóm người Thiết Mộc Chân mang theo vẻ không sao tưởng tượng nổi cùng vui mừng, mà đám người Bá Nhĩ Ni mang theo vẻ mặt ngây ngốc nhìn qua Kiệt Sâm đang lạnh lùng đứng nguyên nơi kia, trong mắt mang theo thần sắc kinh hãi cùng hoảng sợ đang không ngừng lan tràn trong lòng bọn hắn.
Không phải Kiệt Sâm chỉ có cảnh giới tôn linh sư lục giai cao cấp thôi sao? Từ lúc nào trở nên đáng sợ như vậy? Bá Nhĩ Ni là thất giai cao cấp ah! Hắn là người mạnh nhất ở đây, nhưng ở trước mặt Kiệt Sâm chỉ bị một kích đánh bại, đây là...thực lực thế nào?
Dùng một kích đánh Bá Nhĩ Ni trọng thương, Kiệt Sâm đưa mắt nhìn qua sáu người còn lại.
- Xoạt...
Bị ánh mắt sắc bén như lưỡi đao của Kiệt Sâm quét tới, sáu người kia không tự chủ được bật lui ra sau, vẻ mặt sợ hãi.
Khóe môi Kiệt Sâm hiện dáng tươi cười âm trầm làm sáu người kia giống như rơi vào trong hầm băng, toàn thân lạnh lẽo không thôi.
Mấy người kia liếc nhìn nhau, sau đó...
- Sưu! Sưu! Sưu!
Bọn hắn nhanh như thiểm điện bỏ chạy.
- Muốn chạy trốn?
Hai mắt Kiệt Sâm thoáng nheo lại, Thiểm Lôi Dực sau lưng bỗng nhiên vung ra.
- Xuy!
Trong thanh âm sấm sét trầm thấp vang lên, Kiệt Sâm hóa thành một đạo lam tử sắc lưu quang lập tức bắn về chỗ mấy người kia, đồng thời hắc sắc trọng kiếm trong tay huy ra, chẳng khác gì cuồng phong quét tới.
- Hưu...hưu...hưu...
Từng đạo ngũ hành linh lực khủng bố theo hắc sắc trọng kiếm bắn tới, ngay lập tức bay tới ngay sau lưng sáu người kia...
Sáu người mang theo vẻ mặt kinh hãi, miệng hò hét, muốn dùng vũ khí trong tay ngăn lại công kích của Kiệt Sâm.
- Oanh long long...
Sáu tiếng oanh minh thật lớn vang vọng khắp khu vực biệt thự của đệ tử cao cấp, linh lực khủng bố bộc phát, trong cơn linh lực phong bạo kinh người, sáu bóng người trùng trùng điệp điệp quẳng ra ngoài, trong miệng không ngừng phun trào máu tươi như bão táp.
Thanh âm tiếng rơi va đập xuống đất nặng nề, sáu hoàng linh sư trung cấp trước đó còn vô cùng hung hăng càn quấy nhưng giờ phút này vô cùng chật vật ngã xuống trên mặt đất nham thạch, trường bào tổn hại, vết máu loang lổ khắp người, bộ dáng vô cùng chật vật, trong ánh mắt tràn ngập vẻ hoảng sợ nhìn Kiệt Sâm.
Trước cửa biệt thự của Dong Thánh, Thiết Mộc Chân bọn họ hoàn toàn sợ ngây người, hai mắt trợn tròn xoe không dám tin tưởng vào chính ánh mắt của mình.
Thực lực của Kiệt Sâm bọn họ vô cùng tinh tường, tuy Kiệt Sâm dùng thân phận quán quân cuộc thi đối chiến tinh anh đại lục gia nhập vào Linh Dược Sư Tháp, nhưng dù sao hắn chỉ là tôn linh sư cao cấp, tuy đánh bại Lai Ngang Nạp Đa nhưng trên thực tế thực lực cũng không mạnh hơn Lai Ngang Nạp Đa được bao nhiêu.
Thế nhưng hôm nay chỉ sau nửa tháng không gặp, không biết Kiệt Sâm từ khi nào đã tấn cấp hoàng linh sư đê cấp, chỉ một chiêu đã đánh bại sáu gã hoàng linh sư trung cấp, một hoàng linh sư cao cấp, thực lực như thế làm nhóm người Thiết Mộc Chân đều sợ ngây người.
Giờ phút này Kiệt Sâm chiến đấu cùng đám người Bá Nhĩ Ni đã kinh động tới không ít đệ tử cao cấp ở khu vực gần bên, không ít người ở xa xa quan sát, mà khi Kiệt Sâm đại phát thần uy đánh bại đám người Bá Nhĩ Ni, toàn bộ những người đang vây xem đều ngây ngốc.
Thanh danh của Kiệt Sâm rất nhiều người đều từng nghe nói, nhưng chỉ biết tạo nghệ về linh dược học có thể đánh bại được Lôi Địch Tư mà thôi, nhưng thực lực linh sư bị không ít người âm thầm cười nhạo, nhưng hôm nay những thành viên từng cười nhạo Kiệt Sâm đều ngậm lại miệng của mình.
Trong ánh mắt kinh hãi của tất cả mọi người, trong tay Kiệt Sâm mang theo hắc sắc trọng kiếm đi tới bên hố sâu Bá Nhĩ Ni rơi vào, trải qua thời gian dài cố gắng, Bá Nhĩ Ni mang theo một thân trọng thương lảo đảo bò ra khỏi hố sâu, nhìn thấy gương mặt tràn đầy sát khí của Kiệt Sâm, vẻ mặt không khỏi cứng đờ, thân thể không tự chủ được run rẩy lên.
- Thiết!
Kiệt Sâm mỉm cười lên tiếng, linh lực trong thân thể cuồn cuộn, hắc sắc trọng kiếm thoáng chốc hóa thành một đạo hàn mang bổ lên cổ Bá Nhĩ Ni, sát ý bức người từ trong mắt hắn phun ra.
- Kiệt Sâm dừng tay!
- Đừng a!
Ngay cửa biệt thự mấy người Thiết Mộc Chân nhìn thấy động tác của Kiệt Sâm thoáng chốc hoảng sợ tới mức hồn phi phách tán, vội vàng lớn tiếng kinh hô.
Ở bên trong Linh Dược Sư Tháp, giữa thành viên có mâu thuẫn chiến đấu với nhau không thành vấn đề, nhưng quyết không cho phép giết người, một khi xảy ra mạng người vô luận là ai cũng khó thoát khỏi sự chế tài của Linh Dược Sư Tháp.
Đây cũng là lý do mà khi Thiết Mộc Chân bọn họ xung đột cùng đám người Mạt Nhĩ Đặc La cơ hồ đều bị thương nhưng không có ai bị giết chết, cho dù là một đệ tử ngoại môn, với thân phận đệ tử hạch tâm cao quý của Mạt Nhĩ Đặc La cũng không có thể tùy ý đánh chết, hôm nay nhìn thấy Kiệt Sâm muốn giết Bá Nhĩ Ni, Thiết Mộc Chân bọn họ hoảng sợ tới hồn phi phách tán.
- Hô!
Trong tiếng kinh hô của nhóm người Thiết Mộc Chân, hắc sắc trọng kiếm chém thẳng tới cổ Bá Nhĩ Ni sau đó ngừng phắt lại, không chém xuống. Thiết Mộc Chân bọn họ như nghẹn một hơi, trái tim như nhảy lên cổ họng, thất kinh toát một thân mồ hôi lạnh.
- Phốc thông...
Lúc này Bá Nhĩ Ni càng sợ tới mức kinh hoàng tột độ, cả người trực tiếp vô lực té quỵ trên đất, thân thể run rẩy, vừa rồi Kiệt Sâm phát tán ra sát khí lạnh như băng làm cho Bá Nhĩ Ni cơ hồ cho rằng mình phải chết chắc.
- Các ngươi cút đi, nói cho Mạt Nhĩ Đặc La, bảo hắn rửa sạch cổ chó của mình chờ ta, ta sẽ tự mình đi lấy đầu chó của hắn!
Ánh mắt Kiệt Sâm quét lên trên người Bá Nhĩ Ni cùng sáu gã hoàng linh sư trung cấp, miệng quát to, thanh âm ù ù như sấm rền vang vọng trong khu vực này, thật lâu không tan.
Đám người Bá Nhĩ Ni giống như gặp được đại xá, nguyên một đám lảo đảo bò lên, sau đó trong tiếng cười vang của đám người Thiết Mộc Chân chật vật bỏ chạy.
- Kiệt Sâm, cuối cùng ngươi đã trở về rồi!
Mấy người Thiết Mộc Chân chạy tới trước mặt Kiệt Sâm, vẻ mặt kích động lên tiếng, những thành viên còn lại cũng kích động nhìn qua Kiệt Sâm, vô cùng hưng phấn.
Mấy ngày này tất cả mọi người bị đám người Bá Nhĩ Ni mắng chửi vô cùng uất ức, nhưng lại không làm được gì, vừa rồi Kiệt Sâm đại phát thần uy làm trong lòng mọi người hiện tại đều vô cùng sảng khoái, tràn đầy khoái cảm.
- Vì sao chỉ có mấy người các ngươi? Lai Ngang Nạp Đa bọn họ đâu rồi?
Kiệt Sâm cũng không khách sáo lập tức lên tiếng hỏi. Mấy người Thiết Mộc Chân vốn đang thật hưng phấn bỗng nhiên vẻ mặt liền trầm xuống ảm đạm, biểu hiện của bọn họ cũng làm trong lòng Kiệt Sâm chợt trầm xuống, cảm giác có tia không ổn, cảm giác vừa nảy sinh trong lòng liền không cách nào tiêu tan.
- Bọn họ đều ở bên trong, Kiệt Sâm, chúng ta vào thôi!
Thiết Mộc Chân trầm giọng lên tiếng, sau đó mọi người đi vào biệt thự của Dong Thánh.
Nhìn thấy bóng lưng của nhóm người Kiệt Sâm biến mất trong cửa, xa xa những thành viên vây xem đều phát ra tiếng than thở thán phục sợ hãi.
- Kiệt Sâm kia thật đầy sát khí, thủ đoạn lôi đình vô cùng, chỉ một kích liền đánh bại Bá Nhĩ Ni, đó là thực lực gì?
- Bá Nhĩ Ni tuy không nổi danh trong đệ tử cao cấp, nhưng nói thế nào cũng là hoàng linh sư thất giai cao cấp, còn là thành viên cũ của Linh Dược Sư Tháp, thực lực vẫn có, nhưng bị Kiệt Sâm công kích một chiêu, thì...
- Còn sáu tên hoàng linh sư thất giai trung cấp kia, mặc dù chỉ là hoàng linh sư trung cấp nhưng dù sao cũng là sáu người, không ngờ bị một chiêu công kích của Kiệt Sâm thoáng chốc đều bị thương, Kiệt Sâm kia...
- Không thể tưởng nổi, không thể tưởng nổi!
← Ch. 0649 | Ch. 0651 → |