Vay nóng Tinvay

Truyện:Dược Thần - Chương 0657

Dược Thần
Trọn bộ 1687 chương
Chương 0657: Quỳ xuống cho ta
0.00
(0 votes)


Chương (1-1687)

Siêu sale Shopee


Ba người cùng tiến lên?

Trên đường phố, trên bầu trời, rất nhiều đệ tử linh dược sư tháp đều khiếp sợ.

- Còn Kiệt Sâm có đầu óc không vậy? Ba người cùng tiến lên, chẳng lẽ hắn không sợ chết sao? Hắn sẽ không đem bọn Phỉ Nhĩ Khắc Lạc Tư là thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư a?

- Hắc, tiểu tử này không khỏi quá mức càn rỡ, quả nhiên có gan, hắn đang khiêu khích? Chẳng lẽ thật sự muốn lấy một địch ba? Nghe nói hôm qua hắn đánh bại Bá Nhĩ Ni cùng mấy thất giai trung cấp Hoàng Linh Sư, nếu như đem bọn người Phỉ Nhĩ Khắc Lạc Tư biến thành Bá Nhĩ Ni, thì tên Kiệt Sâm này quá ngu xuẩn.

- Càn rỡ, quá càn rỡ, ngay cả ta cái này ở ngoài đứng xem đều là nhìn không được.

- Ta nghe nói lúc tiểu tử này gia nhập linh dược sư tháp, mới là lục giai cao cấp Tôn Linh Sư, hôm nay tuy tấn cấp thất giai Hoàng Linh Sư, nhưng tối đa cũng chỉ là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, hơn nữa còn là linh dược sư, muốn lấy một địch ba gã thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư, đây tuyệt đối là điên cuồng.

- Ta xem không hiểu, có thể gia nhập linh dược sư tháp, không phải ngu ngốc? Tiểu tử này phô trương thanh thế, chẳng lẽ có chỗ dựa? Thực sự cho rằng thực lực của mình có thể lấy một địch ba?

Rất nhiều người nói chuyện, nhao nhao nghị luận, thậm chí ở một ít địa phương của Linh Dược thành, có một ít linh lực chấn động cường hãn, cũng đưa ánh mắt quăng về hướng này.

Lúc trước Kiệt Sâm ở cửa Nhĩ Đặc La trực tiếp rống to lên, giống như tiếng sấm sét vang vọng khắp Linh Dược thành, tự nhiên kinh động một ít hộ pháp cấp bậc bát giai Đế Linh Sư.

Nhưng những hộ pháp này không có xuất hiện, chỉ đem linh thức quan sát trận đấu của những đệ tử này.

- Ha ha!

Một đám người Phỉ Nhĩ Khắc Lạc Tư nghe được Kiệt Sâm nói như vậy, không khỏi giận quá thành cười:

- Đây là trong linh dược sư tháp, ta đã thấy rất nhiều người tự cho rằng mình là siêu phàm, không coi ai ra gì, cuồng vọng tự đại, ngươi là một tên điên, ba người cùng tiến lên? Ngươi cho rằng ngươi là ai? Bát giai Đế Linh Sư? Quả thực là dõng dạc.

- Phỉ Nhĩ Khắc Lạc Tư, không cần nói nhiều, tiểu tử này quá càn rỡ, ta đã nhìn không được.

Trong ba người Nam Nhĩ Tháp La cũng tức giân, nói:

- Ta nói rồi, muốn hắn quỳ xuống cầu xin ta, thì nhất định phải làm được.

Âm thanh này vang lên, Nam Nhĩ Tháp La không đợi hai người khác nói chuyện, một đạo linh lực màu vàng đất từ trên người của hắn bắn ra ngoài, trong hai tròng mắt xuất hiện hào quang chói mắt, linh lực thất giai cao cấp khủng bố ngưng tụ, nhắm ngay chỗ Kiệt Sâm, hung hăng đánh ra một quyền.

- Tiểu tử, đi chết đi!

Trong tiếng gầm gừ, kinh thiên thổ hệ nguyên tố hàng lâm, trong khoảng thời gian ngắn, cả bầu trời như biến thành biển linh lực màu vàng, bao phủ một góc trời, uy áp khủng bố, làm cho tất cả mọi người khiếp sợ.

- Ầm ầm!

Tiếng nổ điếc tai vang lên, một quyền này của Nam Nhĩ Tháp La, đánh ra làm không khí nổ tung, hư không áp súc, tất cả linh nguyên tố chung quanh bị áp chế, chỉ còn thổ nguyên tố nồng đậm, nằm đấm của Nam Nhĩ Tháp La, ngưng tụ thành một con cự long vàng đất, gầm thét trùng kích về phía Kiệt Sâm.

- Thổ hệ áo nghĩa, Địa Long Cửu Chuyển!

Tiếng không khí nổ tung chung quanh người của Kiệt Sâm, một đầu thổ hệ cự long ngưng tụ, bên ngoài thân rồng, long lân ngưng kết thành từng mảnh, mỗi một mảnh, đều ẩn chứa linh lực khủng bố, thổ hệ cự long không ngừng gào thét, thân thể xoay tròn, mang theo nguyên tố phong bạo cuốn về phía của Kiệt Sâm.

Nam Nhĩ Tháp La cười ha ha, tiếng cười tàn nhẫn, cho dù lúc trước ngôn từ khinh thường Kiệt Sâm, nhưng có vết xe đổ của bọn người Bá Nhĩ Ni, trong lòng của hắn vẫn có chút thận trọng, vừa ra tay, đã thi triển linh kỹ của bản thân, thề phải dùng một quyền biến Kiệt Sâm thành phế vật.

Kiệt Sâm đối mặt một quyền này, thân thể chấn động, đột nhiên to lớn hơn, ngũ hành chi lực trong thân thể vận chuyển, hắc sắc trọng kiếm trong tay đâm ra nhanh như thiểm điện, đồng thời trong viên cầu màu xanh trong đầu cũng vận chuyển nhanh chóng, từng đạo mộc nguyên tố kinh người truyền ra, giống hồng thủy vỡ đê truyền vào kiếm của hắn. :

Trong hào quang màu xanh chói mắt, đạo hào quang này giống như mặt trời bay tới, giống như thiên địa nứt vỡ, cho dù là gió lốc cũng nổ tung, Kiệt Sâm giống như thần linh khống chế mặt trời này, nhưng uy thế này khó mà che đậy hết được, nhắm ngay Nam Nhĩ Tháp La mà chém một kiếm.

- Đùng đùng!

Nguyên tố thổ hệ tán loạn, âm thanh tan vỡ truyền ra.

Trọng kiếm trong tay của Kiệt Sâm phát ra công kích, sau đó va chạm với công kích của Nam Nhĩ Tháp La.

- Ầm ầm!

Âm thanh điếc tai vang lên, mọi người nhìn thấy Kiệt Sâm một kiếm phá địch, thân thể to lớn cao ngạo của hắn xông lên, thân hình của con Địa Long kia yếu ớt giống như thủy tinh vậy, không ngừng nứt vỡ, sau đó tan nát.

- Không có khả năng? Đây là có chuyện gì? Vì sao linh lực của hắn mạnh như vậy.

Nam Nhĩ Tháp La liên tiếp bại lui, linh lực cường hãn đánh tới, trong miệng phun ra máu tươi, trên mặt mang theo thần sắc khó tin nổi.

- Lúc trước ngươi nói ta phải quỳ trước mặt ngươi cầu xin? Không tệ, chủ ý này không tệ, như vậy, ngươi nên quỳ xuống cho ta.

Kiệt Sâm ánh mắt lạnh lùng, trong miệng lạnh lùng, hắc sắc trọng kiếm không ngừng tiến lên, thanh sắc ẩn chứa mộc hệ nguyên tố tuôn ra, dưới áp chế thuộc tính, không ngừng đem linh lực thổ hệ của Nam Nhĩ Tháp La xơi tái, nhắm ngay Nam Nhĩ Tháp La mà áp bách tới.

- Ah! Ah!

Trong miệng Nam Nhĩ Tháp La kêu to, mang trên mặt kinh hãi, áo giáp linh lực bên ngoài thân đã sụp đổ, quần áo cũng nổ tung, toàn thân xích lõa, nhịn không được gào thét liên tục, nham thạch dưới chân văng tung tóe, muốn chèo chống mà lên.

- Quỳ xuống!

Trong miệng của Kiệt Sâm gầm lên như lôi đình, trọng kiếm chém rụng.

- Răng rắc!

Âm thanh cốt cách vỡ vụn thanh thúy vang lên, đầu gối của Nam Nhĩ Tháp La bị áp bách đứt gãy, quỳ xuống trước mặt của Kiệt Sâm.

- Quỳ xuống, thực quỳ xuống!

- Nam Nhĩ Tháp La quỳ trước mặt Kiệt Sâm, tên Kiệt Sâm này quá cường hãn a, ngay cả Nam Nhĩ Tháp La là thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư cũng không làm gì được hắn, thật sự quỳ rồi.

- Tên Kiệt Sâm này quá mức cường đại, tuy hắn dùng linh lực mộc hệ khắc chế linh lực thổ hệ của Nam Nhĩ Tháp La, nhưng hắn chỉ là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư a?

- Quá mạnh mẽ, tên kiệt Sâm này quá mạnh mẽ, mạnh không cách nào tưởng tượng được, ta vốn cho rằng hắn khoát lác, nhưng chỉ giơ tay nhấc chân vài cái, đã làm cho Nam Nhĩ Tháp La quỳ xuống, thật sự làm người ta khó mà tin được.

Cả hiện trường triệt để sôi trào, nhìn thấy Kiệt Sâm thoáng cái đã áp bách Nam Nhĩ Tháp La quỳ xuống, không có người không khiếp sợ.

- Đáng giận, xú tiểu tử, ngươi đang muốn chết!

Nam Nhĩ Tháp La cũng cảm giác được chính mình quỳ xuống, một thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư lâu năm như hắn, lại bị một thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư bức bách quỳ, nghĩ đến đây, một cảm giác sỉ nhục khó mà hình dung nổi dâng lên trong lòng của Nam Nhĩ Tháp La, sắc mặt của hắn lập tức đỏ bừng, hai mắt phẫn nộ mở to, răng cũng cắn nát.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-1687)