← Ch.0689 | Ch.0691 → |
Hắn ở kiếp trước, hai mươi bảy tuổi đã đứng ở đỉnh phong đại lục, trở thành cửu giai linh dược Thánh Sư, bằng vào cái gì? Nếu không nghiên cứu suốt ngày đêm, không biết ngày đêm, cố gắng hơn mười năm không ngừng nghỉ, căn bản không có hưởng thụ sinh hoạt thật tốt a.
Đệ nhất nhân của đại lục, để chịu tải danh tiếng như vậy, chính là áp lực mạnh mẽ, tất cả mọi người chỉ nhìn thấy phong quang của hắn, nhưng không ai nhìn thấy mồ hôi và vất vả của hắn.
- Huyền diệu trong thiên địa, ảo diệu của thiên nhiên, ai có thể hoàn toàn lĩnh ngộ đây!
Đi tới nơi giao giới của hai phiến hải vực, cảm thụ được kỳ cảnh trong thiên địa, trong nội tâm Kiệt Sâm cảm khái không thôi.
Cho dù tạo nghệ và thực lực của hắn, cũng hoàn toàn không rõ một màn này rốt cuộc hình thành như thế nào.
Nhưng cảm khái qua đi, Kiệt Sâm cũng không có dừng lại nữa, hóa thành một đạo lưu quang, tiếp tục bay vút vào sâu trong Bạo Loạn Linh Hải.
Căn cứ vào ghi chép trong lệnh bài, Hóa Thần đảo là phủ đệ tu luyện của hắn, nó nằm sâu mấy trăm dặm trong Bạo Loạn Linh Hải.
Vừa tiến vào Bạo Loạn Linh Hải, Kiệt Sâm cảm nhận được linh khí biến hóa quỷ dị.
Bạo Loạn Linh Hải, Bạo Loạn Linh Hải, cái chữ "Linh" này, cũng không phải chỉ tên của hải vực, đồng thời cũng chỉ thiên địa linh lực, ở bên ngoài và trong hải vực, nồng độ linh khí khác nhau hoàn toàn, đều thuộc về trạng thái bình thường, nhưng khi vừa tiến vào lĩnh vực của Bạo Loạn Linh Hải, Kiệt Sâm lập tức cũng cảm giác được, thiên địa linh khí ở chung quanh, thoáng cái tăng lên mấy lần, hơn nữa khi mình xâm nhập vào sâu hơn, nồng độ thiên địa linh khí, cũng không ngừng gia tăng.
Trong nội tâm của Kiệt Sâm nhịn không được mà mừng rỡ, đối với Linh Sư mà nói, nồng độ linh khí đại biểu cho cái gì? Đại biểu cho tốc độ tu luyện, đại biểu tốc độ cảm ngộ tăng lên.
Một Linh Sư muốn tăng thực lực của mình lên, cần không ngừng hấp thu linh khí, hấp thu linh lực nguyên tố trong thiên địa vào cơ thể, hơn nữa chuyển hóa làm linh lực của mình, mà đối với Linh Sư đã ngoài thất giai Hoàng Linh Sư mà nói, muốn tăng lên phải cảm ngộ pháp tắc.
Một Linh Sư tu luyện trong địa phương có nồng độ linh khí cao, tốc độ tu luyện sẽ tăng lên cao hơn địa phương bình thường gấp mấy lần.
- Ân?
Nhưng mà Kiệt Sâm cũng thử hấp thu thiên địa linh khí ở chung quanh, sắc mặt mừng rỡ của hắn cải biến.
Thân là thất giai Hoàng Linh Sư, Kiệt Sâm cũng kết hợp với thiên địa linh khí chung quanh, mỗi thời mỗi khắc đều không ngừng phun ra nuốt vào, hấp thu đại lượng linh khí vào cơ thể, song khi hắn vừa tiến vào khu vực của Bạo Loạn Linh Hải, lại phát hiện mình rất cô độc, tuy có thể cảm nhận được chung quanh tràn ngập linh khí nồng độ cao, nhưng hắn không cách nào hấp thu mảy may.
Căn bản không cách nào hấp thu, điều này đại biểu cho cái gì? Đại biểu Kiệt Sâm ở chỗ này, căn bản không thể tăng cường nồng độ linh lực trong cơ thể, thực lực của hắn cơ hồ không chiếm được tăng lên.
- Đây là có chuyện gì?
Kiệt Sâm nhướng mày, cẩn thận cảm giác, sau một lát, rốt cuộc hắn cũng biết được nguyên nhân trong đó.
Linh nguyên tố trong Bạo Loạn Linh Hải có nồng độ cao, nhưng vô cùng bạo loạn, nếu như nói linh khí trên đại lục, nó dịu dàng ngoan ngoãn như con thỏ, rất dễ dàng dẫn nhập vào trong cơ thể, thì linh khí tại đây, giống như tinh tinh đang tức giận, căn bản không cách nào khống chế.
Linh lực nguyên tố trong không khí giống như những viên bi thép, nếu như những viên bi thép này di chuyển chậm, hoặc là bất động, đương nhiên ngươi có thể cầm nó, nhưng nếu như những viên bi thép này chuyển động tốc độ cao, đồng thời bản thân còn chấn động mạnh mẽ, đương nhiên rất khó bắt lấy, cớ nói gì phục tùng.
Hơn nữa Kiệt Sâm còn cảm nhận được, linh lực nguyên tố nơi đây, chẳng những không thể bị hấp thu, hơn nữa trong đó còn ẩn chứa một thừa số đặc biệt, nếu như sống lâu ở trong này, còn có thể sinh ra ảnh hưởng với linh trí, làm cho tính tình của người ở đây táo bạo, dễ giận, thần chí không rõ.
Nhưng tâm tính của Kiệt Sâm rất kiên định, dễ dàng chống lại.
Thời điểm tới đây, rốt cuộc Kiệt Sâm cũng rõ, vì cái gì lúc trước trong Hạch Tâm Điện, những đệ tử kia nghe nói mình đi tới Bạo Loạn Linh Hải, trong ánh mắt mang theo biểu lộ như vậy.
Trong lòng của Kiệt Sâm nghi hoặc, hắn nghĩ mình cũng không có đắc tội những hộ pháp này, vì cái gì đối phương lại an bài cho mình địa phương như thế.
Nhưng trong nội tâm của Kiệt Sâm cũng không có bao nhiêu uể oải, tiếp tục bay vút vào sâu trong Bạo Loạn Linh Hải, trong lúc đó, Kiệt Sâm cảm giác được dưới đáy biển có một cổ khí tức bạo ngược đang lướt về phía của mình.
- Cái gì đó?
Trong nội tâm Kiệt Sâm cảnh giác, hắn vừa mới phản ứng...
- Oanh!
Bỗng dưng, một cơn sóng biển to lớn bay lên trời...
- Rống!
Trong sóng biển, lập tức xuất hiện một đầu linh thú dài hơn mười mét, đây là con linh thú giống như con rùa, có cái mai xanh cực lớn, mà trên lưng của nó, có một ít gai nhọn hoắt chỉa lên trời, móng vuốt sắc bén, phải nói là vô cùng sắc bén, có ánh sáng màu xanh âm u hiện ra, đang vung móng vuốt.
Linh thú giống con rùa này, vừa nhìn thấy Kiệt Sâm, trong miệng phát ra tiếng gào thét kinh thiên động địa, hai mắt đỏ ngầu, tốc độ tăng vọt lên mấy lần, nhắm ngay Kiệt Sâm mà lướt tới.
- Rống!
Cái miệng khổng lồ của nó như chậu máu, răng nanh sắc bén lộ ra, muốn một ngụm nuốt Kiệt Sâm vào bụng, sau đó nhai nát.
- Muốn chết!
Trong miệng Kiệt Sâm gầm lên, hắn cũng không nhận ra con linh thú giống con rùa này tên gì, cũng mặc kệ những chuyện này, hắc sắc trọng kiếm sau lưng như thiểm điện đâm ra, phóng xuất một đạo kiếm quang kinh người.
- Ầm ầm!
Một đạo ô quang lóe lên không trung, một đạo linh mang chói mắt hiện ra, mang theo linh lực khủng bố, con linh thú kia cảm nhận được nguy hiểm, cái đầu của con linh thú nghiêng qua một bên, né tránh công kích.
- Oanh!
Kiếm quang của Kiệt Sâm đâm vào phần lưng của con linh thú, lập tức, tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên liên tiếp, gai nhọn hoắt trên lưng của con linh thú nứt vỡ ra, nhưng trên cái mai rùa xanh này, cũng chỉ lưu lại một đạo bạch ấn, không có bị kích phá.
Thời điểm Kiệt Sâm đánh ra một kích này, con linh thú này đúng là không thèm tránh né, dốc sức liều mạng đi tới trước mặt của Kiệt Sâm, đồng thời trảo của nó đánh tới Kiệt Sâm.
Kiệt Sâm căn bản không ngờ con linh thú giống con rùa này hung tàn như vậy, hơn nữa lợi trảo của nó huy động với tốc độ kinh người, Kiệt Sâm căn bản không kịp phản ứng, đập mạnh tới.
- Phanh!
Thân thể của Kiệt Sâm bay ngược ra sau mười trượng, bả vai của hắn bị xé nứt một lỗ hổng dài, trên bờ vai, xuất hiện mấy miệng vết thương, máu chảy đầm đìa, khá tốt thân thể của Kiệt Sâm vô cùng cường hãn, nếu không lần này, đã ăn thiệt thòi lớn.
Viên cầu màu xanh trong đầu của Kiệt Sâm xoay tròn, từng đạo khí tức sinh mạng thần kỳ của mộc hệ truyền ra, miệng vết thương trên bả vai nhanh chóng khép lại, thời gian qua một lát, đã hoàn toàn biến mất, căn bản nhìn không ra dấu vết bị thương.
← Ch. 0689 | Ch. 0691 → |