← Ch.0697 | Ch.0699 → |
- Già Mã sư huynh, Phổ Tư Kim sư huynh, hắn chính là Kiệt Sâm.
Nhìn thấy Kiệt Sâm, Hắc Liệt trong đám người lập tức kích động gầm hét lên.
- Là ngươi!
Nhìn qua Hắc Liệt, hai con mắt của Kiệt Sâm ngưng tụ, trong ánh mắt có một cổ sát ý không cách nào ức chế được.
- Ngươi chính là Kiệt Sâm?
Đầu lĩnh Già Mã lạnh lùng cười cười:
- Nghe kỹ, ta tên là Già Mã, hắn tên là Phổ Tư kim, ngươi dám đánh thủ hạ của ta bị thương, đây là không cho chúng ta mặt mũi, chúng ta rất tức giận, vốn, ta chuẩn bị giày vò ngươi, sau đó ném ngươi vào trong Bạo Loạn Linh Hải cho cá ăn...
- Nhưng mà, hiện tại ta cải biến chủ ý, hôm nay tâm tình của ta tốt, như vậy, ngươi ở nơi này quỳ xuống, dập đầu mười cái, sau đó nhanh chóng chuyển đi, sau đó đi theo ta tới Hạch Tâm Điện, đem Hóa Thần đảo này chuyển nhượng cho ta, ta sẽ phóng cho ngươi một con ngựa, thế nào, nhanh chóng dập đầu nhận sai a, thời gian của ta có hạn.
Già Mã lạnh lùng lên tiếng, trong ánh mắt mang theo coi thường nhìn qua Kiệt Sâm, giống như quân vương cao cao tại thượng, đang thẩm lí và phán quyết vận mệnh của Kiệt Sâm.
- Nhanh chóng quỳ xuống dập đầu, tha cho ngươi một mạng.
- Thiếu niên, ngươi rất may mắn, thừa dịp Già Mã sư huynh hôm nay tâm tình tốt, tranh thủ thời gian cầu xin tha thứ.
- Rời khỏi Hóa Thần đảo, có thể còn mạng sống.
- Ngươi biết Già Mã sư huynh cùng Phổ Tư Kim sư huynh là ai không? Ngươi được dập đầu nhận tội là quá nhẹ, nếu không, sẽ làm cho ngươi ở Thiên Không Thành nửa bước khó đi.
- Kẻ thức thời mới là tuấn kiệt, không nên phản kháng vô vị.
Mấy đệ tử hạch tâm đều rống to, âm thanh cuồn cuộn như sấm, thanh thế to lớn.
Những người đều đã quen tung hoành ở Hạch Tâm Điện, vốn lần này tới chỉ chuẩn bị tới đây giáo huấn Kiệt Sâm, lại không nghĩ rằng, phát hiện tuyệt thế bảo địa như thế, cho nên trong nội tâm mừng rỡ như điên.
- Tốt, tốt, rất tốt!
Thấy mặt mũi của đám người kia, Kiệt Sâm đã triệt để tức giận, hai mắt của hắn như dao, trong miệng liên tục nói ra mấy chữ tốt.
- Các ngươi đảo loạn tu hành của ta, còn dám ở chỗ này hồ ngôn loạn ngữ, các ngươi thật lớn mật, là ai cho các ngươi lá gan này, các ngươi dám cho rằng Kiệt Sâm ta là quả hồng mềm, vừa vặn, Kiệt Sâm ta cũng muốn lập uy ở Hạch Tâm Điện, các ngươi đưa tới cửa, vừa vặn ta lấy ra tế cờ.
Kiệt Sâm lạnh lùng lên tiếng, hắn vốn cho rằng mình đã đủ càn rỡ rồi, lại không nghĩ rằng, đám người kia còn càng rỡ hơn, đi vào phủ đệ của mình, quấy rầy chính mình tu hành, còn bảo mình dập đầu nhận tội, rời khỏi phủ đệ, đây chính là cường đạo chân chính, cho nên sát ý trong nội tâm Kiệt Sâm dâng trào.
Trong mấy ngày nay, Kiệt Sâm bế tử quan, không ngừng tu luyện tuyệt kỹ, vì muốn đề cao thực lực của mình, nhưng mà thực lực, cũng không phải chỉ tu luyện ra, thực lực chân chánh, sẽ tăng lên trong chiến đấu, không có gì làm người ta tăng thực lực nhanh hơn chiến đấu cả.
Hôm nay vừa vặn có người khiêu khích tới cửa, giống như buồn ngủ gặp chiếu manh, làm cho nội tâm Kiệt Sâm hưng phấn, muốn kiểm nghiệm xem thành quả mấy tháng nay của mình.
- Ân?
Nghe được Kiệt Sâm nói thế, Kiệt Sâm vốn phải quỳ xuống cầu xin tha thứ, làm cho tất cả mọi người sửng sốt, bọn họ không nghĩ tới, Kiệt Sâm đối mặt với đám người của mình lại như vậy, dưới tình huống có thêm Già Mã cùng Phổ Tư kim hai vị sư huynh, vẫn hung hăng càn quấy như vậy, trong nội tâm của bọn họ sững sờ, lập tức, tức giận trong nội tâm cũng dâng trào.
- Tiểu tử này, rượu mời không uống muốn uống rượu phạt.
- Không thức thời vụ, không hiểu quy củ, tốt, tốt, nếu hắn đã muốn chết, chúng ta cũng nên thành toàn cho hắn.
- Cho hắn một con đường sống hắn không muốn, quả thực là ngu xuẩn, hai vị sư huynh, chúng ta ra tay trấn áp hắn, cho hắn biết, đắc tội chúng ta người sẽ có kết cục gì.
- Ân, là hắn muốn chúng ta cho biết sự lợi hại, nhưng mọi người ra tay thì quá hung ác, trong Hạch Tâm Điện chúng ta không cho phép giết người, giày vò hắn là được rồi, làm cho hắn không đi được nửa bước trong Hạch Tâm Điện này, tự động rời khỏi đệ tử hạch tâm a.
Trong ánh mắt mấy tên đệ tử hạch tâm này xuất hiện thần sắc không kiêng nhẫn, đều xoa tay, như muốn động thủ.
- Tránh ra!
Thời điểm mấy tên đệ tử hạch tâm muốn ra tay, đầu lĩnh Già Mã lên tiếng, ánh mắt của hắn âm trầm như nước.
- Xú tiểu tử, cho ngươi con đường tốt mà không muốn đi...
Trong miệng hắn lạnh lùng lên tiếng, lời còn chưa dứt, thân thể của hắn bành trướng, trong tay cầm một thanh linh trượng, mà ở đầu linh trượng, có một khỏa linh tinh màu xanh cực lớn, tản mát khí tức linh lực khủng bố, làm cho mấy tên đệ tử hạch tâm thất giai Hoàng Linh Sư chung quanh, đều cảm thấy trận trận áp lực.
Đây là một khỏa bát giai linh hạch, linh trượng tay Già Mã vừa ra, nhắm ngay chỗ của Kiệt Sâm đánh mạnh xuống.
- Oanh!
Linh trượng vừa ra, trong khoảnh khắc xuất hiện hào quang thanh sắc vô cùng vô tận, như thiểm điện bao phủ toàn thân Kiệt Sâm, khí tức linh lực mộc hệ khủng bố, thiên thiên vạn vạn căn thanh sắc hào quang, phô thiên cái địa, từ bốn phương tám hương cuốn về phía Kiệt Sâm.
- Mộc hệ áo nghĩa - Thiên Địa Lao Lung!
Trong miệng Già Mã gào thét, trên mặt của hắn xuất hiện biểu lộ dữ tợn, trong tiếng gầm gừ, nguyên tố mộc hệ kinh thiên hàng lâm, trong khoảng thời gian ngắn, cả thiên địa như biến hành biển màu xanh, bao phủ một góc trời, hình thành một nguyên tố kết giới mộc hệ cực lớn, phạm vi bao phủ vài mét, uy áp khủng bố, làm cho mọi người khiếp sợ
Không khí sinh ra tiếng nổ vang cực lớn, vô số đạo cực quang mộc hệ tung hoành, đến mức, không khí không ngừng xuất hiện ba động như gợn sóng, hư không như bị xé rách.
- Thanh Mộc Thiên Hoàng Công của Già Mã sư huynh càng ngày càng tinh thâm a, tốt một chiêu " Thiên Địa Lao Lung", nghe nói chiêu này có thể giam cầm thiên địa, một khi thi triển, không người nào có thể đào thoát, chỉ có thể ngoan ngoãn bị trói buộc.
- Thật là lợi hại, thật bá đạo, Già Mã sư huynh mưu kế thật hay, Kiệt Sâm xong rồi, chết chắc, ta từng đi theo Già Mã sư huynh tiến vào Thâm Uyên giết chóc, nhìn thấy Già Mã sư huynh một chiêu này đã vây khốn năm đầu linh thú thất giai đỉnh phong Hoàng cấp, trong thời gian mấy giây, đã làm cho năm đầu thất giai đỉnh phong Hoàng cấp khốn chết bên trong.
- Già Mã sư huynh chính là bát giai cấp thấp Đế Linh Sư, Thanh Mộc Hoàng Trượng trong tay của hắn chính là Địa cấp thượng phẩm linh khí, có được uy năng lớn lao, đủ để quét ngang Hạch Tâm Điện chúng ta.
Già Mã vừa ra tay, vài tên đệ tử hạch tâm thất giai Hoàng Linh Sư sau lưng hắn hét lên điên cuồng, giống như khiếp sợ hắn cường đại, mà Phổ Tư kim, ánh mắt lạnh lùng, thời khắc này chú ý đến chiến trường, giống như tùy thời có thể ra tay.
- Ha ha, xú tiểu tử, thúc thủ chịu trói cho ta!
Già Mã cười ha ha, tiếng cười tàn nhẫn, cho dù hắn lúc trước biểu hiện khinh thị Kiệt Sâm, nhưng mà chuyện Kiệt Sâm ngăn cản được một kích của Ngả Trạch Lạp Tư hắn biết rõ rành mạch, trong nội tâm cũng không dám tùy ý, ra tay với xu thế lôi đình vạn quân, thi triển tuyệt kỹ kinh người của mình, thề phải một kích phế bỏ Kiệt Sâm, không để cho đối phương có nửa điểm cơ hội phản kích.
← Ch. 0697 | Ch. 0699 → |