← Ch.0817 | Ch.0819 → |
- Ta là ai không trọng yếu, nói đi, Bác Nhĩ Đinh gia tộc đồng ý cho ngươi chỗ tốt gì?
- Chỗ tốt gì? Ngươi không nên ngậm máu phun người.
- Thật sao?
Khóe miệng của Kiệt Sâm xuất hiện nụ cười lạnh, chân phải đá tới, đạp vào ngực của Ni Áo Bỉ.
- Phanh!
Tiếng nổ cực lớn vang lên, ngực của Ni Áo Bỉ có âm thanh xương cốt gãy nát truyền ra, Kiệt Sâm ra tay quá đột ngột, Ni Áo Bỉ dù là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư cũng không có chút phản ứng nào, thân thể bay ngược ra sau, nện vào một cái bàn trong đại sảnh.
Các vật phẩm trên bàn rơi xuống đất, trong miệng Ni Áo Bỉ phun máu tươi, trong ánh mắt xuất hiện kinh sợ, thân thể của hắn run lên, lục phủ ngũ tạng như dập nát, đau đớn kịch liệt lan ra khắp toàn thân, căn bản không có khả năng đứng lên được.
Hắn đường đường là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, chỉ một chiêu này, không có chút năng lực chống cự.
- Cái này...
Tất cả mọi người trong đại sảnh kinh ngạc tới ngây người, mà ngay cả Lỗ Nhĩ Tư ba người cũng kinh ngạc, bọn họ cũng không ngờ tới, thủ đoạn của Kiệt Sâm lại nóng nảy như thế, không có bất kỳ nguyên do, cứ vậy trực tiếp động thủ với Ni Áo Bỉ.
- Ni Áo Bỉ đại sư!
Rất nhiều linh dược sư kinh sợ hét lên, trong đó có một ít người có giao tình không tệ với Ni Áo Bỉ tức giận nhìn qua Kiệt Sâm.
- Lỗ Nhĩ Tư chủ quản, Đạt La Đặc chủ quản, Ai Nhĩ Bá Tháp chủ quản, thanh niên này rốt cuộc là ai? Dựa vào cái gì dám tùy ý ra tay trong Thải Hồng Tháp, kích thương Ni Áo Bỉ đại sư?
Một ít linh dược sư hướng Lỗ Nhĩ Tư ba người chất vất, nói thế nào bọn họ cũng là một phần của Thải Hồng Tháp, nhưng nhìn thấy một người ngoại ở trong công tác phường tùy ý ra tay với người của Thải Hồng Tháp như vậy, tất cả mọi người lập tức phẫn nộ.
Dù sao Ni Áo Bỉ đại sư là một trong tay đại thủ tịch, đều có thể bị người ta tùy ý kích thương, vậy bọn họ chỉ là linh dược sư tầm thường, làm gì có an toàn đáng nói?
Trong lúc nhất thời, nội tâm của người trong công tác phường, đều có chút di động.
- Dựa vào cái gì?
Sắc mặt Kiệt Sâm lạnh lùng, vài bước đi về phía trước, đi tới trước mặt Ni Áo Bỉ, một tay nhắc hắn lên:
- Chỉ bằng Ni Áo Bỉ hắn phản bội Thải Hồng Tháp, cấu kết với Bác Nhĩ Đinh gia tộc, hãm hại Thải Hồng Tháp, đã khó thoát cái chết, mặc dù các ngươi có ký hiệp nghị với Thải Hồng Tháp, nhưng chưa chắc tâm của các ngươi hoàn toàn thuộc về Thải Hồng Tháp, nhưng trong hiệp nghị có nói rõ, dám can đảm phản bội Thải Hồng Tháp chúng ta có kết quả gì, ta nghĩ chư vị phải rõ ràng chứ?
- Ngươi, ngươi không được ngậm máu phun người, ngươi không có chứng cớ, ngươi cũng không có quyền lợi xử trí ta...
Ni Áo Bỉ giãy dụa trong tay của Kiệt Sâm, không ngừng giãy dụa, nhưng không cách nào thoát ra khỏi kiềm chế của Kiệt Sâm, giãy dụa như con cá chết, không cách nào thoát được.
- Chứng cớ, lời ta nói chính là chứng cớ!
Âm thanh của Kiệt Sâm lãnh khốc như thần linh phán xét con dân của mình.
- Dừng tay!
Đúng lúc này, trừ Ni Áo Bỉ ra còn có hai tên thủ tịch của Thải Hồng Tháp cũng gào lên, hai người bọn họ đồng thời nhìn qua thân ảnh của Lỗ Nhĩ Tư ba người.
- Lỗ Nhĩ Tư chủ quản, Đạt La Đặc chủ quản, Ai Nhĩ Bá Tháp chủ quản, tuy chúng ta là một phần của Thải Hồng Tháp, nhưng chuyện hôm nay, thật sự là quá phận, căn bản không có bất kỳ chứng cớ gì, đã vu hãm Ni Áo Bỉ đại sư, ngươi làm cho những linh dược sư chúng ta đây, làm sao xem Thải Hồng Tháp là nhà của mình, tiếp tục lưu lại?
Biểu lộ của hai người này lạnh lùng, thần sắc phẫn nộ, trong miệng hét to:
- Ba vị chủ quản, nếu như hôm nay không cho chúng ta công đạo, như vậy ta nghĩ chúng ta không thể nào lưu lại Thải Hồng Tháp được nữa...
- Đúng đấy, chúng ta cần công đạo, dựa vào cái gì tùy ý xử trí Ni Áo Bỉ đại sư.
- Các ngươi nói hắn phản bội Thải Hồng Tháp, chứng cớ đâu? Chúng ta cần chứng cớ!
- Thải Hồng Tháp đem xem đám linh dược sư chúng ta là cái gì? Không có chứng cớ thì tùy tiện bắt người.
Đám linh dược sư còn lại cũng kháng nghị, cả đại sảnh huyên náo to lớn.
- Kiệt Sâm hội trưởng!
Lỗ Nhĩ Tư ba người nhìn thấy vô số linh dược sư trong đại sảnh hò hét, cho nên đem ánh mắt bất đắc dĩ nhìn qua Kiệt Sâm.
Những linh dược sư này là trụ cột chống đỡ Thải Hồng Tháp, Lỗ Nhĩ Tư ba người làm việc cũng phải cân nhắc ý kiến và cảm xúc của bọn họ.
- Hội trưởng?
Nghe xưng hô này, tiếng huyên náo của mọi người trong đại sảnh giảm bớt đi, có chút kinh ngạc nhìn qua Kiệt Sâm, nhưng tức giận trong lòng không giảm bớt.
Nhìn qua đại sảnh đang ầm ĩ, Kiệt Sâm lắc đầu, hắn không có chứng cớ tùy tiện ra tay là sự thật, nhưng cũng phản ánh ra Thải Hồng Tháp này quá nhỏ yếu, một công hội có uy tín chân chính, cho dù là bọn người Lỗ Nhĩ Tư nói cái gì, những người cấp dưới không ai dám nói lời phản đối.
Đó không phải nói là bọn họ chết lặng, mà là tín nhiệm, dù sao Ni Áo Bỉ là một trong ba đại thủ tịch của Thải Hồng Tháp, không có chứng cớ xác thực, không người nào dám làm chuyện đập tường phá nhà, nhưng biểu hiện của đại sảnh hôm nay, làm cho Kiệt Sâm cảm giác được, muốn làm cho Thải Hồng Tháp ngạo nghễ đứng tại Luân Đa hành tỉnh này, thì gánh nặng của mình còn quá nặng.
- Tốt, các ngươi cần chứng cớ đúng không?
Âm thanh của Kiệt Sâm vang lên, lập tức thoáng cái đem Ni Áo Bỉ ném xuống đất.
Trong miệng Ni Áo Bỉ ho khan, lạnh lùng nhìn qua Kiệt Sâm.
- Không cần nhìn lấy ta, đây là chuyện nằm trong dự kiến trước của ta, cho nên khi tới đây, ta đã phối chế ra cái này...
Kiệt Sâm lạnh nhạt lên tiếng, lập tức lấy trong không gian giới chỉ ra một lọ linh dược tề có màu xanh lá cây.
- Thân vi lục giai trung cấp linh dược tôn sư, lọ linh dược tề này, ta nghĩ ngươi cũng nhận ra nó phải không?
Kiệt Sâm nhìn qua Ni Áo Bỉ, trong miệng đạm mạc lên tiếng.
Trước mặt Kiệt Sâm, sắc mặt Ni Áo Bỉ lập tức trắng bệch!
- Đây là... Mê Hồn dược tề!
Biểu lộ của Ni Áo Bỉ ngốc trệ, trong ánh mắt của hắn, biến thành tro tàn.
Nghe thấy được hương vị đặc thù từ loại linh dược tề màu xanh này tản ra ngoài, thân là lục giai trung cấp linh dược tôn sư, Ni Áo Bỉ như thế nào lại không biết, tên của bình linh dược tề Kiệt Sâm đang cầm tên là gì?
Mê Hồn dược tề, lục giai thượng phẩm linh dược tề, đây là loại linh dược cực kỳ khó phối chế, tài liệu của nó vô cùng khó tìm, sau khi phục dụng, sẽ làm cho ý thức của người ta mê loạn, cho dù người khác hỏi cái gì, cũng không nói dối.
Trong linh dược học, linh dược tề khiến người ta nói thật có không ít, như ngũ giai thượng phẩm Chân Ngôn dược tề, cũng có công hiệu như vậy, nhưng mà Mê Hồn dược tề, công hiệu của loại linh dược tề này là khó chống cự nhất trong các loại linh dược tề.
Trừ phi cấp bậc của Linh Sư đạt tới bát giai Đế Linh Sư, nhưng phải là người có ý chí kiên định mới có thể ngăn cản được công hiệu của nó, mà Ni Áo Bỉ thân là thất giai cấp thấp Hoàng Linh Sư, căn bản không có khả năng ngăn cản được.
← Ch. 0817 | Ch. 0819 → |