← Ch.0885 | Ch.0887 → |
- Ầm ầm!
Trong tiếng nổ vang cực lớn, kiếm quang màu vàng vô kiên bất tồi kia vỡ ra, hóa thành tinh điểm màu vàng, tiêu tán trong không khí, trong ánh mắt kinh hãi của Bố Lỗ Ni, cực quang màu xanh kia không ngừng lại chút nào, tiếp tục bổ mạnh vào người của Bố Lỗ Ni.
- Bồng!
Giống như thanh kiếm bổ lên một túi da, linh lực va chạm kịch liệt với thân thể, làm cho tâm thần của tất cả mọi người đang xem lôi đài cũng co rút lại.
Máu tươi bắn tung tóe, trong ánh mắt giật mình của mọi người, thân là thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư, Bố Lỗ Ni bị Lạc Khố Ân phóng xuất cường quang màu xanh cực mạnh đánh trúng, như một lưu tinh từ trên trời rơi xuống, trùng trùng điệp điệp nện vào lôi đài.
Nham thạch bắn ra, văng tung tóe trên mặt đất, từng khe hở đáng sợ lan tràn ra, lôi đài do kháng linh thạch cấu thành bị thủng một lỗ thủng lớn, mà Bố Lỗ Ni nằm trong hố phun máu tươi, trên mặt tràn ngập biểu lộ kinh hãi gần chết.
Linh sư bào màu vàng trên người của hắn bị xé rách nhiều mảnh, trên người bị cực quang màu xanh kia đánh hơn mười vết thương, máu tươi không ngừng chảy ra.
Tĩnh mịch, yên tĩnh đáng sợ!
Lạc Khố Ân đánh một kích này, làm cho tất cả khán giả ở đây kinh ngạc tới ngây người, tất cả mọi người đều nhìn qua Lạc Khố Ân đang đứng trên lôi đài mặt không biểu tình, không có người nào dám lên tiếng.
Bọn họ thế nào cũng không ngờ tới, trận đấu này lại chấm dứt nhanh như vậy, hai người giao thủ chỉ trong nháy mắt, hai chiêu, chỉ có hai chiêu, Lạc Khố Ân đã đem thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư Khắc Lỗ Ni đánh bại, không ai có thể tin vào mắt của mình.
Nếu như Khắc Lỗ Ni chỉ là thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư bình thường, có lẽ còn không có gì, nhưng phải biết rằng, Khắc Lỗ Ni là đệ tử kiệt suất nhất của thánh địa a?
Đệ tử kiệt suất nhất đại biểu cho cái gì? Trong thánh địa của đế quốc, đệ tử thiên tài thất giai cao cấp Hoàng Linh Sư cũng không nhiều, nhưng tuyệt đối không ít, mà Khắc Lỗ Ni đã có tên tuổi kiệt suất nhất, đây tuyệt đối không phải chỉ chém giết vài người cùng cấp là có được, mà hôm nay, lại bị một đệ tử mới, lại bại trận trong tay của Lạc Khố Ân, tất cả mọi người đồng thời khiếp sợ, trong nội tâm cơ hồ không thể tiếp nhận được.
Trước khi quyết đấu, trong suy nghĩ của khán giả đã có vô số khả năng xảy ra, nhưng tuyệt đối không bao giờ nghĩ tới lại như thế này.
Trên bàn tiệc, trên mặt Kiệt Sâm lộ ra nụ cười thật tươi, dù hắn không tương trọ, thực lực Lạc Khố Ân đã có thể so sánh với bát giai cấp thấp Đế Linh Sư bình thường, nhưng sau này mình chạy tới, có Vạn Mộc Hoàng Trượng, lại có Mộc Hoàng dược tề tương trợ, vừa mới vào thất giai cao cấp, Lạc Khố Ân đạt tới cao cấp đỉnh phong, thực lực cao hơn lúc trước gấp đôi, như vậy, vẫn không thể đánh bại Khắc Lỗ Ni, ngược lại thật sự đi gặp quỷ rồi.
- Cái gì đệ tử thánh địa, cũng không gì hơn cái này!
Trên lôi đài yên tĩnh, nhìn qua Khắc Lỗ Ni đang phun máu tươi dưới hố, sắc mặt Lạc Khố Ân bình tĩnh, trong miệng đạm mạc lên tiếng, sau đó nhìn qua thành viên Cổ Lôi Tư gia tộc chỗ khách quý, quay người rời đi.
- Ba ba!
Lôi đài yên tĩnh, tiếp tục qua một lát, rốt cục dần dần có âm thanh vỗ tay và hoan hô vang lên như sấm dậy, cho dù Lạc Khố Ân cường thế, nhưng mọi ngươi không ngờ rằng, kết cục lại ngoài ý muốn như vậy, ấn tượng của mọi người thật sâu.
Đặc biệt là học viên của Hoàng Gia Linh Vũ Học Viện, càng phát ra tiếng hoan hô thật vang dội, vỗ tay hoan hô chiến thắng của Lạc Khố Ân.
Trong âm thanh hoan hô củ vô số khản giả kia, bên phe của Bố Lỗ Ni, Đường Ni gia tộc Mã Đặc tộc trưởng, sắc mặt vô cùng khó coi, cho dù bọn họ không đặt quyết đấu vào hôm nay trong lòng, chẳng qua đề cao danh vọng của Đường Ni gia tộc cũng là chuyện tốt, nhưng kết quả, hoàn toàn làm cho Đường Ni gia tộc mất hết mặt mũi.
Mà các đệ tử đến từ thánh địa ở chung quanh, sắc mặt âm trầm.
Với tư cách là đệ tử thánh địa, bọn họ đều là thiên chi kiêu tử, cho dù đi đến nơi nào, đều được vạn người kính ngưỡng, nhưng mà hiện tại, Bố Lỗ Ni thân là đệ tử kiệt suất nhất của thánh đại, rõ ràng bại bởi một đệ tử của Hoàng Gia Linh Vũ Học Viện, làm cho bọn họ cảm thấy bị sỉ nhục.
Trong hố sâu trên lôi đài, Bố Lỗ Ni không ngừng phun máu tươi, nhìn qua bóng lưng của Lạc Khố Ân đi xa, cảm thụ được tiếng hoan hô của vô số người chung quanh, trong mắt của hắn đột nhiên hiện ra một tia oán độc.
- XÍU... UU!!
Song chưởng của hắn vỗ mạnh vào mặt đất, thân thể bay vút lên không trung, hóa thành một đạo kim sắc lưu quang, bắn thẳng về phía Lạc Khố Ân, trường kiếm trong tay lướt đi thật yêu dị, giống như linh xà xuất động, dùng góc độ và tốc độ quỷ dị, đâm thẳng vào lưng của Lạc Khố Ân.
Đột nhiên xuất hiện biến cố, nhất thời làm vô số người kinh hô thành tiếng, không ít người tràn ngập hoảng hốt muốn nhắc nhở, nhưng mà tốc độ của Bố Lỗ Ni thật sự quá nhanh, không đợi vô số người ở đây hô lên, trường kiếm trong tay của Bố Lỗ Ni đã tới sau lưng của Lạc Khố Ân.
- Xùy!
Linh lực màu vàng dưới vô số ánh mắt hoảng sợ, chuẩn xác đánh trúng lưng của Lạc Khố Ân, hơn nữa trực tiếp xuyên thấu qua, mang theo một chùm máu tươi.
- Ah!
Tất cả mọi người kinh hô lên, vừa rồi Lạc Khố Ân lợi hại như vậy bị chém chết sao?
Máu tươi phiêu đãng trong không khí, nhưng thân ảnh của Lạc Khố Ân cũng không có ngã xuống, mà từ từ mơ hồ đi.
- Tàn ảnh!
Nhìn thấy một màn này, trong nội tâm của Khắc Lỗ Ni lập tức hoảng sợ, thân hình của hắn lui ra phía sau, đồng thời ánh mắt nhìn về phía cách đó không xa.
Tại đâu đó, một bóng người màu xanh hiện ra, đồng thời trong ánh mắt lạnh như băng nhìn qua Khắc Lỗ Ni, Lạc Khố Ân vừa rồi khó khăn lắm mới tránh thoát được một kích, nhưng cánh tay phải của hắn, không ngừng có máu tươi hiện ra.
Lúc trước Khắc Lỗ Ni đánh lén thật sự là quá nhanh, dù hắn kịp phát giác, né tránh, kiếm quang vẫn lướt qua tay phải của hắn.
Cho đến lúc này, cả khán đài vang lên tiếng hoảng hốt, sau đó là tiếng chửi rủa.
Tâm thần của mọi ngươi vô cùng rung động nhìn qua mọi chuyện xảy ra, cũng là vì nhân phẩm của Bố Lỗ Ni mà tức giận, trước khi quyết đấu, tất cả mọi người có thể nhìn ra đã chấm dứt, Lạc Khố Ân đánh Bố Lỗ Ni bị thương, bỏ qua cho hắn một mạng, cũng không có hạ nặng tay, nhưng mà Bố Lỗ Ni chẳng những không có nhận thua, ngược lại còn dùng hành vi đánh lén ti tiện đáp lại, khiến tất cả mọi người vô cùng khinh thường.
Trên lôi đài, Lạc Khố Ân thần sắc lạnh lùng, dùng linh lực mộc hệ cường đại trong thân thể, chậm rãi chữa trị thương tổn trên cánh tay, trong ánh mắt tràn đầy sát ý nhìn qua Bố Lỗ Ni cách đó không xa.
- Cái mạng này, là chính ngươi không biết quý trọng, không nên oán người khác.
Âm thanh của hắn vang lên, lập tức truyền vào tai của Bố Lỗ Ni, không đợi hắn có phản ứng, đối diện, Lạc Khố Ân đã động thân.
Hắn nhắm ngay vào Bố Lỗ Ni, thoáng cái đã dùng Vạn Mộc Hoàng Trượng chém xuống.
- Oanh!
Một cổ uy áp kinh người giáng xuống, hào quang từ khỏa linh hạch bát giai trên Vạn Mộc Hoàng Trượng tuôn ra, bỗng nhiên sáng lên, một vầng sáng chói mắt, một đạo năng lượng mộc hệ liên tiếp thiên địa, rồi sau đó nhắm ngay Bố Lỗ Ni, hung hăng phóng đi.
- Ba!
- Ba!
- Ba!
...
Không khí nhộn nhạo rung động từng hồi, hư không đã bị nghiền nát, cột sáng màu xanh quét ngang, không ngừng vỡ tan.
Sau cột sáng, Lạc Khố Ân giống như thần minh chấp chưởng tính mạng, đồng tử nhìn Bố Lỗ Ni không còn chút tình cảm nào, làm cho nội tâm của Bố Lỗ Ni sợ hãi lan tràn.
- Ah!
Đối mặt với sợ hãi tử vong, Bố Lỗ Ni gầm lên, mái tóc màu vàng của hắn bay bổng, mà đôi mắt, cũng biến thành màu vàng, kim hệ nguyên tố không ngừng tụ tập chung quanh hắn, sau đó tiến vào người của hắn.
- Phốc phốc...
Hơn mười miệng vết thương trên người Bố Lỗ Ni thoáng cái vỡ ra, máu tươi phun ra tung tóe, nhưng hắn lại không thèm quan tâm, linh lực kim hệ điên cuồng vận chuyển trong kinh mạch, kích thích huyệt vị trong người hắn, muốn phát huy công kích mạnh nhất.
- Kim hệ áo nghĩa, Kiếm Chi Yên Diệt!
Ngàn vạn đạo hào quang kim hệ ngưng tụ trước mặt của Bố Lỗ Ni, rồi sau đó bao quanh Bố Lỗ Ni lại, lại tiếp tục hóa thành cự kiếm màu vàng.
- Ah, chết đi cho ta, ta mới được là Tái Luân đế quốc đệ nhất Hoàng Linh Sư!
Thần sắc Bố Lỗ Ni điên cuồng, đồng tử màu vàng của hắn tràn ngập tơ máu, hắn cũng gào thét thành tiếng, cự kiếm màu vàng cao hơn mười trượng, rộng một trượng, giống như cột chống trời, chém xuống thật mạnh.
- Oanh!
Cự kiếm mạnh tới mức, hư không cũng nứt vỡ, xuất hiện vết rạn, sau đó va chạm với cột sáng màu xanh mà Lạc Khố Ân vừa thi triển ra, muốn ngăn cản một kích này.
- Hừ, châu chấu đá xe!
Lạc Khố Ân nói một câu đầy lãnh khốc, Vạn Mộc Hoàng Trượng chém một cái về phía trước, hào quang màu xanh thô to như thùng nước lại biến lớn.
- Ầm ầm!
Linh lực kim hệ tán loạn, nhanh chóng tiêu tán trong không khí.
Hào quang màu xanh của Lạc Khố Ân phá vỡ trời cao, trùng trùng điệp điệp nện vào thân cự kiếm màu vàng của Bố Lỗ Ni.
- Oanh!
Tiếng vang đinh tai nhức óc vang lên, mọi người nhìn thấy Lạc Khố Ân một trượng phá địch, thân thể ngạo nghễ cao lớn xông về phía trước, Bố Lỗ Ni đem hết toàn lực ngưng tụ cự kiếm màu vàng, nhưng bị đánh tan như thủy tinh, tiêu tán trong hư không.
- Chết đi!
Lạc Khố Ân một kích phá vỡ công kích của Bố Lỗ Ni, không có dừng tay, Vạn Mộc Hoàng Trượng lại vung lên, quét ra một đạo linh quang màu xanh, bay thẳng về phía Bố Lỗ Ni.
- Dừng tay!
Nhìn thấy công kích của Lạc Khố Ân, Bố Lỗ Ni ngồi ở bên dưới lôi đài, lập tức gầm lên một tiếng khủng khiếp, đồng thời một đạo lưu quang màu vàng đất, như sao băng vạch phá chân trời, như thiểm điện bắn tới, chính là phụ thân của Bố Lỗ Ni, tộc trưởng Đường Ni gia tộc, bát giai trung cấp Đế Linh Sư Mã Đặc.
Đôi mắt của hắn đỏ thẫm, điên cuồng lướt về phía Bố Lỗ Ni, muốn cứu Bố Lỗ Ni từ trong tay Lạc Khố Ân, linh lực khủng bố từ trên người của hắn bắn ra ngoài, người còn chưa tới, kết giới nguyên tố thổ hệ đã bao phủ khắp không gian.
Mã Đặc thân là bát giai trung cấp Đế Linh Sư, tốc độ nhanh ra sao? Thời gian nháy mắt, đã xuất hiện trên không trung của lôi đài, thời điểm hắn ngăn ở trước người Bố Lỗ Ni, đột ngột...
- Các hạ, ngươi làm như vậy dường như không hợp quy củ a?
Một âm thanh vang vọng cả lôi đài, động thời một đạo lưu quang màu đen ở ghế tuyển thủ phe Lạc Khố Ân bắn lên, lập tức xuất hiện trên không trung của lôi đài, ngăn ở trước mặt Mã Đặc.
← Ch. 0885 | Ch. 0887 → |