Vay nóng Tima

Truyện:Dị Giới Dược Sư - Chương 085

Dị Giới Dược Sư
Trọn bộ 431 chương
Chương 085: Đồng Chí (Người cùng lý tưởng)
0.00
(0 votes)


Chương (1-431)

Siêu sale Lazada


Khiết Tây Tạp thở dài nói:

- Đừng nhắc đến hắn nữa, khi nói đến tên hắn thì ta lại thấy sợ.

Lăng Đế Tư ngạc nhiên hỏi:

- Hắn đối với ngươi như thế mà ngươi không tức giận sao? Còn những nam nhân khác từng tỏ lời ngưỡng mộ với ngươi thì ngươi lại cho là buồn nôn. Vậy mà ngươi cũng chịu được à?

Khiết Tây Tạp nói:

- Ngươi đừng quên, ta bây giờ là "nam nhân", những lời của hắn tuy rằng rất hạ lưu, nhưng đối với đám nam nhân thì đó chỉ là chuyện bình thường thôi, vậy thì ta làm sao có thể tức giận được? Chẳng những thế, ta còn phải phối hợp với hắn để tránh bị lộ tẩy nữa á.

Lăng Đế Tư cười nói:

- Ừm, cũng đúng nhỉ. Thiếu chút nữa ta đã quên mất, thân phận của ngươi bây giờ là nam tử mà. Tuy nhiên, vẫn nên cẩn thận là hơn, vì dù sao đi nữa, nam và nữ ở chung thì cũng không được tốt lắm đâu, nói không chừng sẽ xảy ra chuyện phiền phức nữa đó.

Khiết Tây Tạp bất mãn kêu lên:

- Phì, phì, phì, không được trù ẻo ta, tuyệt đối sẽ không có vấn đề gì cả. Ta đã bắt hắn phải đáp ứng một số yêu cầu của ta, sau này nhiều lắm thì hắn cũng chỉ có thể chiếm thượng phong ở trên lời nói mà thôi. Ta chỉ đành chịu một ít thiệt thòi vậy, vì ta không có khả năng khiến cho hắn ngậm miệng lại được.

Lăng Đế Tư có chút đồng tình nói:

- Khiết Tây Tạp, quả là làm khó ngươi rồi.

Khiết Tây Tạp lắc đầu đáp:

- Cũng không có gì, thỉnh thoảng nghe hắn kể chuyện cũng rất thú vị.

Nói xong, nàng lại chăm chú nhìn vào mắt của Lăng Đế Tư và nói:

- Nhưng còn ngươi nha, ta thấy ngươi bây giờ lại có vẻ tiều tụy đấy.

Lăng Đế Tư hơi mất tự nhiên, đáp:

- Thế à? Sao ta lại không cảm thấy như thế nhỉ.

Thật ra, gần đây nàng quả là đang bị phiền muộn vì một chuyện, cho đến nay vẫn chưa dứt khoát được. Nữ nhân có tâm sự thì luôn luôn có vẻ như thiếu sức sống. Trước kia, Lăng Đế Tư cũng là một nữ hài nghịch ngợm và thích nổi loạn, so với Khiết Tây Tạp thì chỉ kém hơn đôi chút thôi, còn bây giờ thì nàng trầm tĩnh hơn nhiều.

Khiết Tây Tạp cười khanh khách:

- Lăng Đế Tư tiểu thư của ta, có phải là ngươi đã đến lúc động tình, xuân tâm phơi phới, khao khát thèm muốn mà không được toại ý, đúng không?

Lăng Đế Tư bị bạn thân trêu nên cười nói:

- Ta nói ngươi nha Khiết Tây Tạp, ngươi thật là càng ngày càng tệ mà, có phải là đã bị tên kia làm hỏng rồi không?

Khiết Tây Tạp đỏ mặt, trách:

- Đâu nào, cái này gọi là khôi hài mà, chúng ta lâu ngày mới gặp lại, nên ta mới cao hứng đùa mấy câu thôi.

Tuy nói thế, nhưng Khiết Tây Tạp cũng tự cảm thấy là mình đã bị gã bạn cùng phòng làm ảnh hưởng nhiều quá, giờ lại đang có khuynh hướng phát triển không giống với nữ nhân chút nào.

Lăng Đế Tư bị ngắt lời, nên cũng mất đi hứng thú truy hỏi tiếp, hơn nữa nàng còn cho rằng, gã bằng hữu của Khiết Tây Tạp, ngoại trừ có tính cách giống với người kia ra, thì về các phương diện khác, bất luận là lực lượng, tiền tài, hay địa vị cũng đều khác xa một trời một vực, mà những thứ ấy đều là những thứ khó có thể thay đổi. Vì thế, lúc này hai người cũng không đề cập đến chuyện của Mộ Dung Thiên nữa, mà một mặt thì tán gẫu về những việc thường ngày trong nhà, còn mặt khác thì gọi một con tiểu ma thú đến chở cả hai đi dạo quanh Phật Lạc Lý Tư, thoải mái mua sắm và cũng nhân tiện mua thêm vài bộ y phục. Tuy nhiên, những bộ mà Khiết Tây Tạp chọn mua đều là trang phục dành cho nam nhân cả.

oooOooo

Những ngày cuối tuần cũng đã kết thúc và phải trở lại học viện, Mộ Dung Thiên liền thu hồi tâm tình thả lỏng, tập trung tinh thần vào một đợt huấn luyện mới. Khóa lý thuyết cơ bản chỉ còn một tuần nữa là sẽ kết thúc, kỳ thật thì khóa này cũng không có tác dụng nhiều lắm, nó chỉ hơi liên quan đến nội dung cơ bản của ma võ giáo trình, nhưng cũng không giảng sâu lắm về vấn đề đó. Chỉ đến khi nào bước vào khóa học thực hành thì các giảng sư sẽ phải nhắc đi nhắc lại nhiều lần và nhấn mạnh thêm về các điều lý giải ấy. Do đó mà học viện chỉ cần hai tuần để giảng dạy phần lý thuyết.

Tuy nhiên, trong đó cũng có một lớp là ngoại lệ, đó chính là lớp "cơ sở tu luyện thuật". Cái tên tu luyện thuật này ở trên Thần Phong đại lục không có ai là không biết đến nó. Khi các chiến chức giả nhắc đến ba chữ này, điều đó cũng tựa như một tên sắc lang thèm khát lâu ngày, nay nhìn thấy một mỹ nữ gợi cảm với y phục nửa kín nửa hở, thì hai mắt của hắn sáng bừng lên vậy. Và đây cũng chính là phương pháp cao cấp nhất để đề thăng lực lượng, chẳng biết đã có bao nhiêu người ước mơ có thể lấy được nó. Song, hầu hết nếu không phải là sinh ra trong gia đình cường giả hoặc danh môn đại tộc thì việc đó quả là lực bất tòng tâm.

Thế nên sự xuất hiện của học viện đã mang đến cơ hội thực hiện ước mơ ấy cho những chiến chức giả thuộc tầng lớp trung lưu và hạ lưu. Nhờ có được những vị giảng sư am hiểu tu luyện thuật và kinh nghiệm phong phú đích thân hướng dẫn, truyền thụ, nên hễ có vấn đề gì thì các học viên cũng đỡ mất thời gian tìm hiểu hơn nhiều. Và điều đó cũng là chuyện mà ai ai cũng thích. Do thế, dù học phí của học viện khá đắt đỏ, nhưng vẫn có không ít người cố gắng tích cóp cho đủ để mình hoặc là con cái được vào học, đó cũng là con đường nhanh nhất để trở thành cường giả. Bởi vậy, hễ mỗi khi có khóa tu luyện thuật nào, thì tuyệt đối sẽ không có kẻ nào trốn học cả.

"Trong cơ thể luôn tồn tại rất nhiều linh lực đi theo các quỹ đạo khác nhau, gọi là thông đạo linh lực, hay gọi tắt là linh đạo, chúng tựa như một cái mạng nhện trải rộng, vừa khổng lồ vừa phức tạp và có chiều rộng khá hẹp. Tu luyện thuật của ma võ sĩ, nói đơn giản là thông qua thổ nạp để hấp thu linh lực trong không gian, sau đó sẽ kết hợp với nhập định, rồi dẫn dắt chúng vận hành bên trong linh đạo của cơ thể, và cố gắng hấp thu trước khi chúng chạy hết ra ngoài. Đại đa số các linh đạo đều mang tính trung dung, nhưng cũng có một số ít là có sẵn thuộc tính, tỷ như Hỏa hệ linh đạo, Mộc hệ linh đạo, vv.... . khi những linh lực thuần khiết được hấp thụ từ trong không gian, lưu hành qua các linh đạo có thuộc tính thì tính chất của chúng sẽ phát sinh biến đổi và bị chuyển hóa thành linh lực có thuộc tính. Đương nhiên, sức chuyển hóa của mỗi một linh đạo đối với linh lực thuần khiết là rất nhỏ bé, nhưng nếu linh lực không chỉ lưu hành qua một linh đạo có thuộc tính, mà là mấy trăm nhánh, mấy ngàn nhánh, thậm chí có thế nói là hàng mấy vạn nhánh, vậy thì tình huống sẽ không còn như thế nữa. Tính chất bị thay đổi ít ỏi đó sẽ được tích lũy khá nhiều và đạt đến một trình độ nhất định nào đó. Sau khi chúng đủ mạnh, tất sẽ sản sinh ra tính chất rõ rệt. Chúng sẽ trở thành linh lực có thuộc tính thật sự, và đó cũng chính là ma đấu khí."

Đây là lý giải sâu sắc trong bài giảng về ma đấu khí của Á Sắt giảng sư, các học viên ngồi bên dưới vừa nghe đến mấy chữ "ma đấu khí" thì đều nhốn nháo cả lên. Nó chính là điều quan trọng nhất của ma võ sĩ, là mục tiêu theo đuổi suốt đời không ngừng nghỉ!

Á Sắt hiểu được sự khát vọng đối với ma đấu khí của đám tân sinh này, do đó, tuy lời giảng của lão bị cắt ngang nhưng lão lại không hề khó chịu, chỉ phất tay ra hiệu cho chúng nhân bình tĩnh lại, rồi tiếp tục nói:

- Ta biết trong lòng các ngươi đang nghĩ gì, nhưng tu luyện thuật kỵ nhất là tính khí nóng nảy. Đối với các linh đạo, các ngươi phải tự mình nghiên cứu mới được, nhưng mà đó lại là một việc vừa phức tạp lại vừa cực kỳ thâm ảo. Ngay cả việc phóng xuất ma đấu khí cơ bản nhất thì cũng phải tốn một thời gian dài, may ra mới có thể thành công, không nên nghĩ sẽ dễ dàng thành tựu trong chốc lát. Do đó, các học viên nhất định phải có đủ lòng kiên nhẫn mới được.

Đám đệ tử nghe xong thì đồng hô vang:

- Dạ!

Á Sắt hài lòng, gật đầu nói tiếp:

- Điều lý tưởng nhất trong tu luyện ma đấu khí chính là điều khiển linh lực đi qua các linh đạo có cùng thuộc tính. Lẽ tất nhiên, đây là một chuyện không có khả năng, bởi vì trong cơ thể chúng ta có quá nhiều linh đạo. Từ lúc thổ nạp cho đến khi thoát hết ra ngoài, linh lực sẽ lưu hành qua rất nhiều nhánh, và luôn có lúc lạc vào những linh đạo khác với thuộc tính nằm đan xen nhau ở bên trong nội thể. Mà việc chúng ta cần làm trong quá trình vận hành linh lực, chính là ráng hết sức tránh cho chúng chạy vào những linh đạo khác thuộc tính, ít nhất cũng đảm bảo phần lớn bộ phận linh đạo mà chúng đi qua đều cùng một thuộc tính. Nếu trong quá trình vận hành mà để cho linh lực đi qua quá nhiều linh đạo không có cùng thuộc tính thì việc đó sẽ tạo thành ma đấu khí hỗn tạp và không thuần. Nhưng điều đáng sợ nhất là để cho linh lực lưu hành đến những linh đạo có thuộc tính trái ngược với chúng, nếu chuyện đó xảy ra thì linh lực sẽ bị triệt tiêu, và sẽ dẫn đến việc đấu khí bị suy giảm. Điều này so với nguyên lý của "lĩnh vực" thì cũng gần giống nhau. Khi các học viên lựa chọn thuộc tính của ma đấu khí để tu luyện, ta khuyên các ngươi hãy căn cứ vào chỉ số cảm ứng nguyên tố của trắc thí sư đưa ra, rồi cứ theo đó mà quyết định. Nói như vậy có nghĩa là nguyên tố cảm ứng độ nào càng cao thì năng lực bên trong cơ thể sẽ chuyển hóa thành thuộc tính cũng sẽ mạnh hơn nhiều. Tuy nhiên, tu luyện thuật của ma pháp sư thì sẽ phức tạp hơn một chút, ta cũng sẽ không nhiều lời nữa.... .

Hầu như toàn bộ đám học viên nghe xong thì cứ như say như mê, nội dung bài giảng của Á Sắt tóm tắt rất rõ ràng, khiến cho đám người chưa từng tiếp xúc với tu luyện thuật đều có cảm giác như vừa tiến vào một thế giới hoàn toàn mới lạ, vì thế mà bọn họ cực kỳ hưng phấn. Mộ Dung Thiên cũng bỗng nhiên thông suốt hẳn, "linh lực chu thiên vận chuyển" thuật của hắn quả nhiên cũng không khác tu luyện thuật của ma võ sĩ bao nhiêu, cả hai đều dùng việc nhập định để vận hành và hấp thu linh lực. Song, Á Sắt giảng sư có nói rằng, việc phóng xuất ma đấu khí cơ bản nhất cần phải bỏ ra nhiều thời gian để tu luyện, về điểm này thì hắn không hiểu lắm, bởi vì chỉ cần người luyện điều khiển linh lực đi qua hai huyệt Thiếu dương và Thiếu âm, rồi sau đó sẽ chuyển hóa chúng thành Hỏa, Băng thuộc tính chỉ trong nháy mắt kia mà. Vậy rốt cuộc chuyện này là thế nào?

Kỳ thật, tất cả cường giả trên Thần Phong đại lục đều hiểu sai một vài điểm nhỏ về tu luyện thuật. Bọn họ vốn cho rằng linh lực hấp thu được trong khi chúng vận hành ở bên trong linh đạo, nhưng trên thực tế, quá trình hấp thu thực sự là ở một nơi nào đó tại hai điểm tận cùng của mỗi một linh đạo. Ở trên địa cầu, những điểm tận cùng của linh đạo ấy được gọi là huyệt đạo, và cứ mỗi hai huyệt đạo thì sẽ tạo thành một linh đạo. Trong một tích tắc khi linh lực lưu hành qua huyệt đạo, chúng sẽ lập tức bị hấp thu, sau đó mới chuyển sang huyệt đạo kế tiếp và lại được hấp thu thêm lần nữa. Mà huyệt đạo thì được phân theo các loại thuộc tính khác nhau, nên hễ linh lực bị huyệt đạo loại nào hấp thu thì chúng sẽ có thuộc tính nghiêng về loại đó. Bởi vậy mới nói, quá trình đạt được ma đấu khí cũng tương tự như việc tìm kiếm nguyên tố huyệt đạo. Chỉ tiếc là người của Thần Phong đại lục không hề có khái niệm về huyệt đạo, nên họ không thể tiến hành định vị huyệt đạo để rồi theo đó mà tu luyện, và họ chỉ biết dựa vào linh đạo để dò tìm, cũng vì thế mà việc tu luyện lại càng phiền toái hơn nhiều.

Khi Mộ Dung Thiên cưỡng chế đột phá Thiếu dương và Thiếu âm kinh, chính là phải tập hợp một lượng lớn những huyệt đạo có tính hỏa và tính thủy, hơn nữa những huyệt đạo này đều có sức hấp thu cực mạnh. Vì thế mà bất kể linh lực trước kia có quỹ tích phức tạp như thế nào, khi đi qua hai kỳ kinh này thì chúng đều bị ép chuyển hóa và trở thành thuộc tính đơn nhất, do đó, có thể nói là ma đấu khí của Mộ Dung Thiên chuyển hoán không hề tốn chút sức lực nào. Do tác dụng của hai kỳ kinh ấy mà sức hấp thu của hắn đối với hai hệ nguyên tố Băng và Hỏa cao hơn rất nhiều lần so với các cường giả hiểu biết tu luyện thuật cao cấp nhất. Tuy nhiên, chỉ là năng lực hấp thu mạnh hơn, chứ nguyên tố cảm ứng độ của hắn vẫn thấp như cũ, và đó cũng chính là nguyên nhân khiến cho số liệu trắc thí của hắn không được cao.

Sau khi kết thúc khóa học, Mộ Dung Thiên ôm thắc mắc đến hỏi Á Sắt xem có cách nào thúc đẩy việc đạt thành ma đấu khí nhanh hơn hay không, nhưng đáp án hắn nhận được là tuyệt đối không có phương cách nào. Mộ Dung Thiên tuy không hiểu cho lắm, nhưng hắn mơ hồ cảm thấy điều đó có quan hệ với việc cưỡng chế đả thông hai kinh mạch kia, chỉ là hắn không nói ra miệng thôi. Trước tiên khoan hẵn nói đến việc tại đại lục này không hề có khái niệm về kinh mạch, mà Mộ Dung Thiên còn là một kẻ "ích kỷ" nữa. Đối với những kẻ cường giả khác, ai nấy cũng đều muốn giữ cho tu luyện thuật của mình là bí thuật. Linh lực chu thiên vận chuyển thuật của hắn cũng là một tu luyện thuật rất lợi hại, nên cũng phải giữ làm của riêng mới được.

Từ hôm đó về sau, Mộ Dung Thiên vẫn tiếp tục đến thí luyện trường để khổ luyện, dù cho hắn có thể nhanh chóng tạo ra ma đấu khí, nhưng vì linh lực trước kia hấp thu được có hạn, nên uy lực cũng không cao mấy. Song, Ma Bạo Phá lại là một kỹ năng siêu quần. Kể cũng lạ, linh lực của người sử dụng thì thấp, nhưng uy lực của kỹ năng lại cực cao.

Mỗi sáng sớm, Mộ Dung Thiên đều đặn là người thứ hai đến thí luyện trường, và ngược lại, buổi tối thì hắn luôn là người thứ hai rời khỏi học viện. Hắn đã phát hiện ngoài mình ra, còn có một gã chiến sĩ gầy ốm khác cũng liều mạng luyện tập không thua gì hắn.

Rồi đến một ngày, Mộ Dung Thiên cảm thấy cũng nên làm quen với người bạn đồng học cùng chung chí hướng kia, bởi vì ngay cả bản thân hắn đã luyện tập điên cuồng lắm rồi, vậy mà cũng phải bội phục người bạn này. Do vậy, hôm đó sau khi tập luyện xong, Mộ Dung Thiên liền bước đến trước mặt người kia và nói:

- Này, huynh đệ, chúng ta có thể nói chuyện một chút không?


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-431)