Vay nóng Homecredit

Truyện:Dị Giới Dược Sư - Chương 131

Dị Giới Dược Sư
Trọn bộ 431 chương
Chương 131: Lôi bạo
0.00
(0 votes)


Chương (1-431)

Siêu sale Shopee


Giữa đôi lông mày Cát Tư Chi càng ngày càng nhăn, ban đầu hắn nghĩ qua đây xem con trai mình trong tư thế người chiến thắng đạp tên vớ vẩn kia xuống dưới trường thi đấu, nhưng bây giờ tình thế lại là rất khác biệt so với trong tưởng tượng, Mông Na Lâm lại nguy cơ ngập trời. Với lại cái tên La Địch kia chiêu số quả thực quá mức cay độc vô sỉ, chuyên tấn công nơi sẽ làm cho người ta tuyệt tự, với lại còn công tới rất hưng phấn. Cát Tư Chi cảm giác mình đã rất vô sỉ, có chút chuyện không đàng hoàng vẫn còn phải lén lút làm, để duy trì danh dự tốt đẹp, Mông Na Lâm cũng thế. Dối trá tiểu nhân, sợ nhất dù là đụng với loại ngang nhiên ti tiện bỉ ổi da mặt dầy như tường thành.

Xướng ngôn viên khoa trương dụi mắt: " Điều này có phải sự thật không? Ta không thể tin được 2 mắt của mình, không nghĩ tới có lực lượng thống trị bạn học Mông Na Lâm có danh xưng 'Sứ giả địa ngục' hắc ám khống chế, lại có thể bị bức bách đến nước này! Nhưng bạn học La Địch cũng không hề tầm thường, bởi vì hắc ám khống chế quả thực thật là đáng sợ, sự tồn tại của bọn họ ngay cả ma quỷ đều kiêng kị, lần trước bạn học Lộ Thiến dù là tấm gương." Xướng ngôn viên nói những lời này vốn là muốn trong bóng tối nhắc nhở Mộ Dung Thiên không cần buông tha, hắn cũng cho rằng tình huống của Lộ Thiến đã được chuyển tốt, bởi vậy Mộ Dung Thiên mới ở trước hướng Mông Na Lâm nhận lỗi, chỉ tiếc hắn căn bản không biết tình huống của Lộ Thiến vẫn còn xấu như vậy, bởi vậy những lời này đã giúp ngược lại. Mộ Dung Thiên nghe vậy tâm có phần loạn, làm nới lỏng tay trong 1 lúc.

"A....." liên tục ở vào thế bị đánh gần như tan tác, Mông Na Lâm ngửa mặt lên trời điên cuồng hét lên, đấu khí ban đầu đã gần như tán loạn lại như thủy triều cuộn sóng dâng lên, vòng quanh thân cuộn trào mãnh liệt, như nước chảy, đem cả người hắn đều bao phủ bên trong. Vũ khí linh lực của Mộ Dung Thiên ở cách hắn nửa thước, đã bị hoà tan. Có thể nghĩ được lợi hại đến nhường nào.

Xướng ngôn viên kinh ngạc nói: "Này, đây là chuyện gì a? lực lượng của bạn học Mông Na Lâm, giống như so với vừa rồi còn mạnh hơn!"

Cát Tư Chi cuối cùng không thể giữ lại tĩnh táo, kinh hô ra tiếng: "Mông Na Lâm. Bình tĩnh!" Là phụ thân của hắn, tự nhiên đối với con trai hiểu rõ nhất. Bây giờ Mông Na Lâm sử dụng là hắc ám hệ 1 loại chiêu số tự tổn thương - hắc ám trao đổi, lấy hắc ám đấu khí thúc giục tiềm năng phát tán trong cơ thể mình, trong nháy mắt làm cho lực lượng tăng lên tới so với đỉnh điểm bình thường còn cao hơn nữa. Chỉ tiếc sử dụng chiêu này sẽ phải trả giá đắt, đầu tiên là thiệt hại ít nhất 1 năm tuổi thọ trở nên, thứ nhì là linh lực thụt lùi, hơn nữa ở trong vòng 2 năm cũng không thể phát động loại chiêu số này lần thứ 2, nếu không mà nói rất khả năng có thể làm cho bỏ mình chết bất đắc kỳ tử. Bởi vì nó có đặc điểm hại thân, mới được gọi là hắc ám trao đổi, lấy tính mạng lực của mình đổi lấy lực lượng chiêu số tà ác.

Ban đầu nếu không phải tính mạng hấp hối, dưới tình huống chỉ mành treo chuông Mông Na Lâm sẽ không định dùng đến hắc ám trao đổi. Nhưng mà lúc này hắn quả thực bị Mộ Dung Thiên bức bách khẩn cấp, lại không tiếc tất cả chi phí. Nếu nói Mông Na Lâm cùng tính cách phụ thân Cát Tư Chi có cái gì không giống nhau, thì dù là kiêu hãnh, Cát Tư Chi là từ chiến sĩ hạ cấp lập nghiệp, cáo già, có thể chịu được chỗ người ta không thể. Nhưng Mông Na Lâm vừa sinh ra dù là con của liên hợp hội trưởng công hội, thêm vũ kỹ mạnh mẽ. Sớm đã sinh ra tính cách kiêu hãnh không coi ai ra gì, sao có thể bại ở dưới tay học viên năm nhất.

Sau khi dùng tới hắc ám trao đổi, Mông Na Lâm bắt đầu có 1 ít hối hận, tuy nhiên hối hận cũng không có ích, chỉ cần đã dùng chiêu này, thì gương vỡ đã khó lành. Hắn chỉ có thể đem phẫn hỏa tràn đầy trút hết ở trên người khởi xướng Mộ Dung Thiên. Hắc ám đấu khí bức thúc hóa khả năng tiềm tàng, cùng lúc kéo theo con người ẩn sâu trong cơ thể ra, không có cách nào tự kiềm chế Mông Na Lâm cuối cùng đã kéo xuống mặt nạ dối trá. Trên mặt cơ bắp uốn khúc, bộ dáng như ác ma: "La Địch, ta muốn ngươi không có cách nào sống sót đi ra khỏi đấu trường!"

Lời này vừa nói ra. Làm toàn trường xôn xao, không ai nghĩ đến cái " thân sĩ học trưởng lịch sự " kia, lại có 1 mặt hắc ám như vậy. Đạo sư bảo vệ trật tự sàn đấu cũng không có lập tức lên đài ngừng thi đấu, bởi vì thi đấu còn chưa phân ra thắng bại. Đương nhiên, nếu như Mộ Dung Thiên tự động nhận thua, Mông Na Lâm còn muốn ra tay mà nói, bọn họ sẽ không ngồi nhìn.

Cát Tư Chi có 1 ít đau đầu, Mông Na Lâm nói những lời này quả thực quá mức bốc đồng, đồng thời hắn cũng biết mình con trai đang phẫn hỏa, hơn nữa là bị khí tức hắc ám gây tê, chỉ cần 1chút nổi giận lên, sẽ không có bất luận kẻ nào có thể khuyên can.

Mông Na Lâm không thèm quan tâm hình tượng của bản thân lúc này như thế nào, giờ phút này hắn trong đầu cũng chỉ còn lại 1 ý niệm: đem kẻ địch đáng ghét trước mắt xé thành mảnh nhỏ!

Vung tay lên, 1 cây dây lưng màu đen nhanh chóng phóng ra, hướng Mộ Dung Thiên vòng qua.

Mộ Dung Thiên nhìn thấy hắn đột nhiên nổi điên, trong lòng rùng mình, đối với kỹ năng mới chưa thấy bao giờ không dám thất lễ, trên tay cao độ ngưng tụ băng thuẫn lập tức che ở trước mặt.

Tình huống bị thôn phệ trong dự đoán không có xuất hiện, tuy nhiên tình cảnh càng quỷ dị hơn, băng thuẫn của Mộ Dung Thiên giống như bị rót mực, bị khí tức hắc ám đồng hóa, toàn thân trở nên đen sẫm lên.

"Ơ?" Mộ Dung Thiên hết sức bất ngờ, khi đang do dự lo lắng vứt bỏ thuẫn hay, không trong nháy mắt hắc khí đã bò đến song thủ của hắn, hơn nữa lập tức như rắn quấn dài đến toàn thân, tuy nhiên Mộ Dung Thiên lại không có cảm thấy có 1 chút tình trạng lạ nào. 2 người bị 1 dải dải màu đen ràng buộc, nhưng mà không có ai hiểu cái dải đen kia ràng buộc có ích lợi gì. Mộ Dung Thiên thử dùng băng nhận và hoả đao đem dây lưng bổ xuống đốt hết, tuy nhiên 2 loại nguyên tố đều thất bại, trực tiếp xuyên qua ràng buộc, nó giống như là vô hình. Mộ Dung Thiên phản ứng nhanh nhẹn, lập tức nghĩ ra 1 cách, gấp rút lui về sau, muốn dải ràng buộc màu đen kéo đứt, nhưng ràng buộc giống như có thể Vô Hạn Duyên Thân, phương pháp của Mộ Dung Thiên căn bản không có hiệu quả.

"Hắc ám kéo!" Mông Na Lâm dừng lại thổ ra tên kỹ năng, trên mặt lộ ra bộ dáng tươi cười âm sâm, làm cho người ta không rét mà run: "Ngươi xong rồi, bạn học La Địch!"

"Rống!" Mông Na Lâm lần thứ 2 hét lớn 1 tiếng, hắc ám đấu khí lượn lờ ngoài thân lúc này không có dâng lên nữa, khác biệt là, chúng giống như con đỉa điên cuồng tràn ngược vào trong cơ thể Mông Na Lâm. Mông Na Lâm toàn thân da thịt, tóc, lông mi, móng tay toàn bộ dần dần trở nên tối đen, màu sắc càng ngày càng đậm, tuy nhiên sau khi đấu khí bên ngoài thân hắn bị hoàn toàn hấp thu, Mông Na Lâm thân thể lại dần dần làm nhạt, cùng hắc ám tan ra làm 1 thể, không bao lâu, thân xác của hắn đã hoàn toàn tan biến, chỉ còn lại có 1 cái lỗ đen, cùng 1 đôi mắt màu đỏ tươi hung quang bắn ra 4 phía. Lúc này Mông Na Lâm, nhìn qua đúng như sứ giả gọi hồn từ địa ngục bò lên.

Đang lúc Mộ Dung Thiên toàn bộ tinh thần đề phòng, không biết hắn khi phát động bước tiếp theo công kích sẽ là như thế nào, bỗng nhiên hắc ám ràng buộc vô hình vô chất trên người truyền đến 1 luồng lực hấp dẫn. Không ngừng lôi ngược lại làm thân hình hắn ngay lập tức đình trệ. Mộ Dung Thiên ngơ ngác, khoảng cách với Mông Na Lâm đã hơn 400 mét, nếu như luồng lực hút này là do hắn phát ra, vậy thật là đáng sợ.

Sức hút càng ngày càng mạnh. Mộ Dung Thiên ngơ ngác phát hiện tình cảnh trước mắt cùng ngày trước bị hút vào lỗ đen không giống nhau. Mà Mông Na Lâm, bây giờ dù là 1 cái lỗ đen, hắc khí đã hoàn toàn tan biến, hung hãn, gây cho người ta lực áp bách không gì sánh kịp. Trên mặt đất đá vụn, còn có tàn mảnh của vũ khí bằng nguyên tố, đều bị toàn bộ hút lên, cuộn trào mãnh liệt hướng Mông Na Lâm bay qua. Biến mất đến trong bóng đêm thân thể của Mông Na Lâm, tựa như 1 cái lỗ đen hút đi vào bất luận thứ gì chiếm đoạt vô tình tan vào hư vô.

Mà Mộ Dung Thiên ở dưới hắc ám ràng buộc bị lực hấp dẫn mạnh nhất, không có khả năng phản kháng. Trên mặt đất đá không ngừng vỡ vụn, Mộ Dung Thiên bị hút thẳng tắp tới hướng Mông Na Lâm trượt qua.

"Vòng xoay hắc ám!" Mông Na Lâm âm u nói.

Mộ Dung Thiên biết mình nếu như bị hút vào, chắc chắn cũng như những hạt bụi, cát đá trên đời này tan biến hết. Dưới tình thế khẩn cấp lập tức thả ra 1 thanh băng châm, mượn lực hấp dẫn hướng Mông Na Lâm mãnh liệt phóng qua. Đây là châm đấu khí phi hành kỹ năng, mặc dù không có trực tiếp phát ra mạnh mẽ, nhưng cũng không có thể xem nhẹ. Nhưng mà sau khi gặp phải Mông Na Lâm, vẫn không làm nên bất cứ tác dụng gì, bị liên tục nuốt lấy. Tuy nhiên Mộ Dung Thiên phát hiện mắt Mông Na Lâm cùng hạ thể hơi trật 1 chút, trong lòng động 1 chút, đó là 1 phát hiện, nói rõ lúc này Mông Na Lâm vẫn còn có thực thể, cũng không khủng bố như lỗ đen, chỉ là đấu khí bên ngoài thân quả thực quá mạnh mẽ mà tạo thành hiện tượng giả dối mà thôi.

Tâm như thay đổi nhanh chóng, cơ thể của hắn cách Mông Na Lâm chỉ còn lại hơn 30 mét.

Dưới đài đạo sư duy trì trật tự đã khẩn trương lên, chỉ đợi Mộ Dung Thiên mở miệng nhận thua, lập tức bay lên đài đi cứu.

Còn lại 10 mét. thân hình Mông Na Lâm lại nổi lên dị trạng, trên bả vai của hắn bỗng nhiên mở ra 1 đôi cánh dơi, lỗ đen dường như song thủ lớn mở ra: " Khặc khặc, đến đây đi, La Địch, không cần trốn tránh, ma quỷ đang triệu hoán ngươi, nó sẽ đem ngươi đến góc âm u nhất của địa ngục!"

Trên khán đài dành cho khách quý thành thủ thành Victoria, quang minh khống chế Phất Thụy bỗng nhiên đứng thẳng lên, gấp giọng nói: "Lập tức ngăn chặn Mông Na Lâm! Kia là hắc ám hệ cấm kị kỹ năng 'Ác ma thôn phệ '!" Là kẻ thù không đội trời chung của hắc ám hệ, thân là quang minh khống chế ở khi hắn vừa thấy được cánh dơi trên vai Mông Na Lâm, lập tức đã nhớ lại chiêu này.

Lời này vừa nói ra, mọi người ngay lập tức biến sắc. Được gọi là "Cấm kị " kỹ năng, tức không phải chiêu số ác độc hung ác thông thường, bị cấm chế chỉ có thể sử dụng đối với ma thú, thậm chí là trong quyết đấu sinh tử của nhân loại đều không được phép. Mông Na Lâm lại ở lấy cạnh tranh luận bàn vì mục đích cá nhân sử dụng ra trong cuộc thi đấu, tự nhiên là tuyệt đối không cho phép.

Người xem lần thứ 2 xôn xao, không nghĩ tới Mông Na Lâm lại hung ác đến thế, đối với đối thủ lại có thể dùng cấm chiêu.

Dù cho là Cát Tư Chi đa mưu âm trầm, lúc này cũng bó tay, hắn tuyệt đối không nghĩ tới hắc ám trao đổi mặt trái tác dụng mạnh như vậy, lại đem Mông Na Lâm thôn phệ 1 chút lực tự kiềm chế cũng không có, cấm chiêu vừa ra, hình tượng nhiều năm của con trai đã bị hoàn toàn hủy diệt rồi.

Mông Na Lâm cũng mặc kệ không quan tâm nhiều như vậy, hắn giờ phút này hoàn toàn bị khí tức hắc ám thúc giục phát tán ra dục vọng nguyên thủy nhất tự đáy lòng khống chế, trong đầu chỉ còn lại có 1 ý nghĩ: hủy diệt, đem đối thủ trước mắt triệt để hủy diệt.

Thu lại hết kết giới, 1 đám đạo sư từ khán đài bay lên ngăn chặn trận chiến đấu này, tuy nhiên Mộ Dung Thiên trước lúc đó chỉ còn cách Mông Na Lâm có 30 mét, vẫn còn nhanh chóng không ngừng hướng hắn trượt đi, mắt thấy cứu viện đã không kịp.

Mông Na Lâm nhìn vào đối thủ đang đến gần, khát máu kích thích, làm cho hắn hưng phấn khó mà kiềm nén được. Lúc này hắn phát hiện kẻ địch ghê tởm kia song thủ hợp lại, khi mở ra, 1 cầu lửa trắng ngân ngay lập tức bắn ra, hướng mặt mình tung tóe qua đây.

"Thanh Hỏa Diễm!" Mông Na Lâm hơi chấn động, lực lượng của đối thủ lại cũng không ngờ đã tăng trưởng đến cảnh giới Thanh Hỏa Diễm. Tuy hắn ngạc nhiên nhưng mà không sợ, khi phát động "Ác ma thôn phệ", lực phòng ngự cùng lực công kích của bản thân đều là đạt đến mức tận cùng, cho dù là siêu ngưng tụ Thanh Hỏa Diễm cầu, cũng có thể hoàn toàn chống đỡ, hoặc là nhiều nhất cũng chỉ có thể bị 1 chút vết thương nhẹ không đáng kể.

Cùng khí tức hắc ám phồn thịnh đọ sức lẫn nhau, siêu ngưng tụ Thanh Hỏa cầu thể tích càng lúc càng nhỏ, ở khi hoàn thành phá vỡ đấu khí hộ thể của Mông Na Lâm, còn sót lại lớn như đầu ngón út, lúc này tiểu hoả cầu lại chợt bạo phát ra, sau đó 1 đống bột phấn bay đầy trời, bao trùm đầy mặt, đầu và cổ Mông Na Lâm.

"A!" Mông Na Lâm phát ra hét thảm 1 tiếng. Hắn bị bột phấn dính vào mắt, lại bị đau nhức giống như kim đâm. Mà cả khuôn mặt thì tê ngứa! Không thể chịu đựng được làm cho người ta muốn chết đi cho bớt tê ngứa. Giống như vô số con kiến bò ở phía trên, không chịu dừng lại, mặt của Mông Na Lâm, gần như là lập tức mọc ra từng cái bọng nước nhỏ, hơn nữa từ cổ hướng trên người lan tràn qua địa phương khác, giống như bệnh sởi, cực kỳ ghê tởm.

Giống như luyện ngục vậy hành hạ làm cho Mông Na Lâm cuối cùng không cách nào duy trì "Ác ma thôn phệ" nữa, mở song thủ ra lùi về sau, hướng trên mặt không ngừng cào xé, hắn đau khổ tới sắp nổi điên, chỉ mong được giải thoát. Giờ phút này dù là muốn đem cả da mặt cào xuống cũng không quan tâm, những bọng nước nhỏ kia bị cào nát ào ào dưới móng tay của hắn. Đau nhức pha loãng tê ngứa, trái lại làm cho Mông Na Lâm cảm thấy thư thái rất nhiều.

Lúc này kình khí xâm nhập, Mông Na Lâm nỗ lực mở 2 mắt đã sưng trướng lên, lọt vào trong tầm mắt là cái đối thủ hắn hận không thể nghiền xương thành tro kia, đang khua tay 1 thanh đao trượt từ phía trên xuống điên cuồng đánh đến, chiêu số tự nhiên như vậy không tính là gì, Mông Na Lâm miễn cưỡng vận dụng lên hắc ám đấu khí đang hỗn loạn. Ngạnh đỡ chiêu này.

Nhưng mà sau 1 khắc hắn đã phát hiện hắc ám hộ thể đấu khí của mình mất đi hiệu lực và tác dụng, không, phải nói là chiêu số đối thủ quá mạnh mẽ!

Trời đất quay cuồng, Mông Na Lâm cách mặt đất bay lên không trung, bất kể là bầu trời, sàn đấu, người xem, chung quanh tất cả, cũng giống như cưỡi ngựa xem hoa dường như bay vòng. Hoa cả mắt.

1 đạo đường kính 4 thước, cao tới 10 mét gió xoáy thình lình xuất hiện ra ở giữa sàn đấu, gió xoáy đi đến đâu. Mặt sàn đấu cự thạch giống như là lông ngỗng không tốn sức chút nào bị cuồn cuộn bốc lên, bị gió xoáy cắn nát, trở thành bụi, trên mặt đất lập tức liền mở 1 đường rãnh sâu thật dài, tiếp tục hướng địa phương khác mà tràn đi. Gió xoáy uy lực cực mạnh của thiên nhiên, uy nghiêm không thể xâm phạm, bẻ gãy nghiền nát.

"Bạo Phong Tuyệt Sát!" Sàn đấu không ai có thể không biết chiêu này, viện trưởng An Cách La Hi học viện, thánh cấp cường giả Bố Luân Đặc kỹ năng khủng bố có 1 không 2, lại xuất hiện ở trên người cái tên La Địch này!

Gió xoáy hình thành vô số đao phong không ngừng cắt ở trên người Mông Na Lâm, máu tươi không ngừng bắn tung tóe mà ra, xen lẫn trong gió bão, thành 1 đường máu long quyển.

Cát Tư Chi 2 mắt đều đỏ sộc lên, khẩn cấp đối với mấy ma vũ sĩ thủ hạ lớn tiếng nói: "Nhanh! Nhanh! Lập tức làm cho thi đấu dừng lại!"

Cát Tư Chi vừa dứt lời, trên tay Mộ Dung Thiên liền hiện ra 2 cái nguyên tố cầu đường kính 1 mét, 1 băng 1 hỏa, hỏa là Thanh Hỏa Diễm, băng là màu bông tuyết trắng bạc chưa từng xuất hiện, rạng rỡ rực rỡ, mỹ lệ xinh đẹp giống như kim cương.

Chiêu này của Mộ Dung Thiên lại mạnh ngoài ý liệu, nhất biết hàng, trong khán đài Richard mạnh nhất băng hệ ma pháp sư hít 1 hơi lạnh, "Băng phách!" Cùng hoả diễm trắng ngần kia lợi hại như nhau hình dạng cao cấp nguyên tố. Cái tên La Địch này, trên người ẩn dấu quả thực là quá kinh người.

Không hề bất ngờ, đây là điềm báo trước Ma Bạo Phá phát động, tuy nhiên lần này Ma Bạo Phá dường như phải tốn sức hơn nhiều, gân xanh trên cánh tay của Mộ Dung bạo đột, trong tiếng quát lên điên cuồng Thanh Hỏa Diễm cùng Băng Phách từng chút từng chút dung hợp, khi va chạm phát ra tia lửa điện cưa sắc nhọn vang lớn.

"Đùng đùng!" Cuối cùng khi băng hỏa cầu hoàn toàn dung hợp, 1 tiểu hắc cầu sinh ra, nhưng cùng Ma Bạo Phá mọi người thấy lần trước có chỗ bất đồng là ngoài hắc cầu còn lượn lờ từng đường lôi điện uốn lượn quanh co màu mận chín, tiếng đùng đùng là bởi vậy mà phát.

"Lôi đấu khí!" Lúc này không có bất luận 1 người nào, kể cả cường giả tuyệt thế ở có thể che dấu rung động bản thân trong đáy lòng, phải biết, lôi hệ cao cấp hợp chất giản đơn biến thành hợp chất phức tạp ma pháp lôi, trong lịch sử của Thần Phong đại lục cũng chỉ có vài người có thể luyện thành công.

Nghiêng mắt liếc nhìn phía xa 1 chút 1 chùm hắc khí sắp tập trung thành cửa hình vòm, Mộ Dung Thiên đem ánh mắt quay lại trên người Mông Na Lâm đang đau khổ chống đỡ trong cơn gió xoáy, thì thào nói: "Lại là hắc ám truyền tống sao? Chỉ tiếc đã muộn." Dưới sự chiếu rọi lôi quang màu tím mặt hắn lúc này phá lệ dữ tợn khác thường: " Xin lỗi, gameover", "Hắc Ám Lôi Bạo!" Ở trong tiếng quát của hắn, lôi cầu xen lẫn tiếng sấm nhanh như sao băng bắn tới Mông Na Lâm.

Dự cảm vô cùng không hay đột nhiên dâng lên, Cát Tư Chi hét lớn: "Đừng!"

Nhưng tất cả đều đã muộn, Mông Na Lâm trong gió bão nhìn vào lôi cầu ở trước mắt phóng đại, vô tận sợ hãi chiếm cứ trong lòng.

Lôi bạo hắc cầu xé rách gió bão sức mạnh vô địch, trực tiếp oanh tạc trên người Mông Na Lâm.

Trong tiếng nổ tung vĩ đại, thân hình Mông Na Lâm từ trong cơn gió xoáy bay ra, vẽ trên không trung 1 đường thẳng tắp hơn trăm mét, trên người tử điện không ngừng tiến vào trong cơ thể hắn, hắc ám đấu khí gặp được lôi điện, lập tức tựa như nước gặp mỏ hàn bị bốc hơi lên.

Khi thân hình của Mông Na Lâm từ trên cao thẳng tắp 1 đường rơi xuống, lúc này học viện sư cùng Cát Tư Chi ma vũ sĩ cũng chạy tới, tuy nhiên Mộ Dung Thiên giành trước 1 bước đuổi ở trước mặt bọn họ hướng nơi Mông Na Lâm rơi xuống bay đi, khi mọi người ở đây cho là hắn muốn tiếp tục làm thủ đoạn độc ác. Mộ Dung Thiên lại đem thân thể Mông Na Lâm sắp rơi trên mặt đất ôm lấy, hơn nữa sốt ruột vạn phần lớn tiếng nói: "Mông Na Lâm học trưởng, ngươi không sao chứ?"

Mông Na Lâm ngũ tạng đều bị thiêu đốt, ở dưới oanh kích của lôi kình gia trì mạnh mẽ Hắc Ám Lôi Bạo, hắn biết cho dù mình khổ cực nghỉ ngơi hắc ám đấu khí cũng không còn nữa đã tiêu thất hết rồi, nhìn vào thủ đoạn mèo khóc chuột mình trước kia đối với Lộ Thiến bỡn cợt Mộ Dung Thiên như nhau, trong mắt hắn hiện lên vẻ vô cùng đau khổ cùng oán độc.

Đưa lưng về sau những người khác Mộ Dung Thiên vui vẻ cười, lấy tụ âm thuật nói: "Mông Na Lâm học trưởng, ta cũng muốn nói cho ngươi biết 1 điều: mẹ nó ai tổn thương nữ nhân trong lòng ta, ta sẽ cho hắn sống không bằng chết, ha ha ha ha"

Chỉ còn 1 điểm tinh thần và trí tuệ Mông Na Lâm nghe được lời ấy, khí huyết công tâm, cổ họng ngòn ngọt, lần thứ 2 điên cuồng phun ra 1 ngụm tiên huyết, sau đó triệt để hôn mê đi!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-431)