← Ch.345 | Ch.347 → |
"Chủng tộc nào?" Sở Thiên bật dậy khỏi giường mềm, "Nhân Thần hay là Thú Thần? Thần vị cấp bao nhiêu?"
"Hạ Vị Nhân Thần! Trận doanh không rõ!" A Mạt Kỳ nói dứt khoát: "Địa điểm gần phủ công tước của ngài trước đây!"
Sở Thiên đã định tiếp tục nằm xuống, địa điểm của vị thần đó A Mạt Kỳ cũng có thể xác nhận được, cho thấy rằng Nhân Thần này không đáng phải sợ hãi! Thế nhưng hắn lại ở gần phủ công tước thì đáng phải suy ngẫm rồi.
Trước khi đến Thái Thạch Bảo cướp dâu, để tỏ ý mình có nhiều tiền Sở Thiên đã đưa cả gia tộc đến phủ công tước, kể từ đó, những tòa nhà lớn kéo dài qua mấy con phố đều bị hoàng thất Khải Tát thu hồi, sau này Sở Thiên chiếm đảo Bố Lôi Trạch, cũng không quay về phủ công tước nữa.
Tuy bên trong chẳng còn gì nữa, nhưng nó dù sao cũng là nơi trú ngụ của gia tộc Phất Lạp Địch Nặc trước kia, có những thứ vẫn để lại vết tích.
Thế mà hiện giờ, có một nhân thần lại xuất hiện ở đó!
Suy nghĩ một chút, Sở Thiên cởi bỏ long bào, mặc lên pháp bào tế tự, lệnh cho những cự long biến lại hình người. Sau khi thu xe rồng, Sở Thiên và A Mạt Kỳ cùng tiến vào thàng Bàng Bối.
Sở dĩ mặc lại bộ pháp bào tế tự là bởi vì Sở Thiên mới qua vài ngày công phu, chiếu thư A Cổ Lạp Sơn công bố cho đại lục vẫn chưa đến nơi. Vì vậy hiện giờ không ai biết, Sở Thiên đại thiếu gia đã là hoàng đế.
Tạm không lo việc nhân thần, Sở Thiên bay thẳng đến hoàng cung Khải Tát Sắt Lâm Na đang tạm ở đó - Vợ và con quan trọng hơn nhân thần!
"Thơm quá!" A Mạt Kỳ hít mũi, cười nói: "Tay nghề của La Tân tiến bộ hơn trước rồi!"
Nội cung Khải Tát, đầy mùi thơm của thức ăn, có thể tạo ra mùi thơm như vậy chỉ có thể là La Tân.
Khi Sắt Lâm Na là công chúa trong thâm cung. La Tân đang bận bịu trong hoa viên, khắp nơi là gia vị hương liệu lẫn lộn, kỳ lạ là, sau khi hắn chế biến xong một đĩa nêm nếm rồi lại bỏ đi luôn.
"Ngon mà!" Tiểu Hùng Miêu ngoáy ngoáy mông theo sát cạnh La Tân, một bên trồng các loại rau củ, một bên ăn thức ăn La Tân đổ!
"La Tân, ngươi đang làm gì vậy?" Sở Thiên thong thả đi vào hoa viên.
"A! Chủ nhân đã về, ngài đợi một lát, ta làm xong món này đã!" La Tân chào vài tiếng lại tiếp tục nấu ăn.
Tiểu Hùng Miêu nhét đầy thực vật vào trong, sau đó cười cười rúc vào lòng Sở Thiên, "Ông chủ, mặc kệ hắn đi, hắn đang bị kích động ấy mà!"
Sở Thiên nóng ruột gặp Sắt Lâm Na, vì thế cũng chẳng hỏi chuyện của La Tân, liền vội vàng vào cung.
Hơn mười ngày không gặp, Sắt Lâm Na hiện đã thực sự mang dáng dấp của một sản phụ. Khách Thu Sa vẫn là một hài tử, Khố Á Tháp còn mượn từ quân đội, gặp khó khăn nhất định sẽ giúp. Địch Áo tuy là cường giả nhưng hắn lại nhu nhược quá, đối với gã thanh niên chưa bao giờ ngủ ấy, heo thú mới hỏi thăm hắn là ai.
Mười hai Thánh Đấu sĩ? Mười hai tên ấy hầu như chỉ theo sau Sắt Lâm Na nịnh hót, "Thần hậu", "Thần hậu". Vừa nhìn là biết ngay một bọn tiểu nhân rồi.
Đây chính là gia tộc Phất Lạp Địch Nặc của thượng cổ chúng thần trong truyền thuyết? Nhất thời quý tộc đế quốc hoài nghi trước đây phải chăng mình đã quá coi trọng Bố Lôi Trạch. Đương nhiên, A Mạt Kỳ cái tên "vừa mới" thăng chức ma thú cấp mười ấy, vẫn là sự uy hiếp lớn, tất cả mọi người không ai dám tìm hắn kiếm rắc rối!
Thế nhưng có một gia tộc ngoại lệ, đó chính là gia tộc Tề Cách mới đến hơn nữa còn bị Lô Địch Tam Thế cố tình hãm hại.
La Tân làm theo lời dặn dò của Sở Thiên, phải chuẩn bị cho Sắt Lâm Na những món ăn cho sản phụ ngon và đầy đủ chất dinh dưỡng nhất, vì vậy thậm chí từng loại nguyên liệu đều phải tự tay hắn chon, .
Nhà bếp hoàng cung vốn dĩ là nơi đầy đủ nguyên liệu nấu ăn nhất, nhưng để chuẩn bị cho cuộc chiến toàn lực của Lô Địch Tam Thế, yêu cầu tất cả giản lược, vì vậy phần lớn nguyên liệu nấu ăn trong hoàng cung đều cấp cho quâ n đội hết cả rồi. Điều này ảnh hưởng trực tiếp đến chất lượng ẩm thực trong cung.
La Tân không có cách nào khác đành phải đến nơi khác tìm nguyên liệu, nói đến chuyện ăn uống, làm gì có nơi nào có thể tốt hơn quán rượu Tề Cách? Hơn nữa cùng với việc gia tộc Tề Cách gia nhập quốc tịch Khải Tát, lá cờ của quán rượu Tề Cách cũng đã chuyển vào trong thành Bàng Bối rồi.
Thế là La Tân tìm được quán rượu Tề Cách đối diện hoàng cung, nói muốn mua nguyên liệu.
Giới ẩm thực đại lục cũng có quy tắc riêng của nó, có một số nguyên liệu là nguyên liệu bí truyền của riêng quán rượu Tề Cách, nói chung là không thể mua được. Nếu muốn có cũng có thể được, nhưng tài nghệ nấu ăn phải giỏi hơn đầu bếp chính của quán.
Tay nghề của La Tân thì khỏi phải nói, món thịt lợn đơn giản nhất cũng làm tất cả các đầu bếp của quán rượu Tề Cách phải ngưỡng mộ, mọi chuyện đáng ra chỉ kết thúc như vậy, nhưng người quản lý ẩm thực của gia tộc Tề Cách sau khi biết chuyện, muốn nhân cơ hội làm mất danh tiếng của đệ nhất gia tộc Khải Tát, đã điều động tất cả những đầu bếp giỏi tại đế đô đến!
Kết quả vẫn là La Tân thắng cuộc, nhưng khi đó địa điểm thi đầu gần trang viên gia tộc Tề Cách, hương thơm thức ăn không những kinh động cả gia tộc Tề Cách, mà còn hấp dẫn một tài nhân...
"Cuối cùng, La Tân cùng với vị lão tiền bối ấy cùng chế biến một trăm linh tám món, không may bị thua một món!" Nói xong, Chu Lệ Á lắc đầu lấy làm tiếc nuối, "Nếu không phải vội về chuẩn bị bữa tối cho Sắt Lâm Na tỷ tỷ, thì chắc chắn không thua!"
"Tề Cách? Ha ha!" Sở Thiên nheo mắt cười, nhưng rất nhanh mắt hắn lại mở ra, "Thôi đi, đợi con ta ra đời sẽ tính sổ với bọn chúng sau!"
Sau khi Khố Á Tháp đưa Sắt Lâm Na quay về đế cung, mỗi ngày đều đến báo cáo với bộ chỉ huy, lúc này đúng lúc hắn quay về, "Đúng, gần đây gia tộc danh tiếng nhất đế quốc, là Tề Cách! Ta nghe nói việc làm ăn của gia tộc Phan Mạt Tư đều bị bon chúng tranh giành không ít!"
Đã sống hơn một năm tại Bố Lôi Trạch, lão ngưu Khố Á Tháp cảm nhận rõ mức sống của gia tộc Phất Lạp Địch Nặc, thậm chí bất chấp mệnh lệnh của Lô Địch Tam Thế, dám lưu lại sinh sống ở Bố Lôi Trạch.
Đứng trên lợi ích của Sở Thiên, Khố Á Tháp phẫn nộ nói: "Đáng hận nhất là, trang viên hiện nay của gia tộc Tề Cách lại chính là phủ công tước trước đây của điện hạ!"
"Ngươi nói cái gì? Phủ công tước của ta đã là của gia tộc Tề Cách rồi?" Sở Thiên chợt nhíu mày.
"Xin điện hạ bớt giận, có cơ hội ta sẽ thay người dạy cho chúng một bài học!" Khố Á Tháp vội thể hiện quan điểm của mình, để sớm được gia nhập vào đội ngũ ma sủng của Sở Thiên. Một năm nay, lão ngưu thường hay tranh thiệt hơn với Hãn Mã đã vô cùng ham muốn đãi ngộ hậu hĩnh ấy.
Sở Thiên từ lâu cũng muốn thu nhận Á Tháp, tuy rằng ma thú cấp chín chẳng có ý nghĩa gì với hắn, nhưng với Khổ Á Tháp đã có kinh nghiệm vài chục năm trong thiết kỵ Khải Tát, lại có những thứ mà ma sủng của Sở Thiên không có.
Đó chính là tài năng quân sự được tôi luyện ra từ mấy chục năm quân kỳ! Bỏ đi thân phận ma thú, Khố Á Tháp cũng có thể được coi là danh tướng đại lục, khi đại chiến thiên hải, hắn còn là đại tướng tiên phong mà Tiểu Bạch tín nhiệm nhất.
"Không cần giáo huấn, chỉ cần điều tra là được!"
Sở Thiên và A Mạt Kỳ nhìn nhau, thảo nào gia tộc Tề Cách dám khiêu khích thân vương Bố Lôi Trạch, hóa ra trong gia tộc bọn chúng có một vị thần!
"Ông chủ, để ta trực tiếp bắt hắn?" A Mạt Kỳ bóp nắm đấm cười nói.
"Không! hiện tại chỉ mới xác định được gia tộc Tề Cách có một thần, nhỡ trong gia tộc hắn vẫn còn những thần khác ngươi không phát hiện ra thì sao?" Hài tử sắp chào đời, Sở Thiên gần đây cũng thận trọng hơn, ngươi ở lại bảo vệ Sắt Lâm Na, ta đi thăm dò tình hình cụ thể bọn chúng xem sao!"
"Điện hạ ngươi nói gì mà một người với hai người?" Khố Á Tháp tùy tiện vỗ vỗ vai Sở Thiên, "Để ta đi xử lý gia tộc Tề Cách là được!"
"To gan!" Phía sau Sở Thiên bỗng nhiên vọng lại những âm thanh lớn!
"Ngươi dám vỗ vai Chân Thần!"
"Ngươi là kẻ nào! Dám tùy tiện động vào tôn nghiêm!"
Hóa ra là Thánh Đấu sĩ và bốn Long Thần Vệ cùng nhau hét lên. Cảnh tượng này đều làm mọi người không khỏi hả miệng cười.
Thánh Đấu sĩ có quen biết Khố Á Tháp, biết hắn có tính to tiếng như vậy. Vì thế chỉ đưa tay ra vẻ tôn trọng Chân Thần, cảnh cáo một chút là được rồi, nhưng bốn Cự Long kia không hiểu chuyện, đột nhiên lạnh lùng vây bắt lấy Khố Á Tháp.
"Các ngươi là..." Khố Á Tháp đột nhiên biến sắc, Thái Thạch Bảo ba mươi năm trước, hắn vẫn nhớ rõ từng đối thủ, "Bọn chúng là... là Long Thần Vệ ở A Cổ Lạp Sơn! Năm xưa ta đã từng bị thương trong tay bọn chúng! Điện hạ nguy hiểm!"
Thời khắc quan trọng, Khố Á Tháp vẫn không quên tận trung.
"Thôi về nghỉ ngơi đi, ngày mai ta sẽ nói chuyện gia tộc Tề Cách sau!" Nói xong, Sở Thiên ung dung vỗ vai lão ngưu, cười nói: "Không sao cả, hiện giờ bọn chúng là phu xe cho ta rồi!"
............
Ngày thứ hai, quý tộc trong đế đô đều nhận được một thiệp mời, thì ra Phất Lạp Địch Nặc thân vương của đảo Bố Lôi Trạch đã đến đế đô. Vì muốn chúc may mắn cho con trai ra đời, thân vương các hạ muốn mở tiệc chiêu đãi quý tộc trong đế đô.
Mặc dù có người hoài nghi thực lực của Sở Thiên, nhưng uy hiếp của A Mạt Kỳ vẫn còn, cho nên các quý tộc cũng không thể không cấp chút mặt mũi cho Sở Thiên, vì vậy toàn bộ đều theo thiệp mời, đi tới địa điểm mời khách – Tế Cách đại tửu điếm.
← Ch. 345 | Ch. 347 → |