Truyện ngôn tình hay

Truyện:Gian Khách - Chương 234

Gian Khách
Trọn bộ 774 chương
Chương 234: Nghị Viên Mạch Đức Lâm
0.00
(0 votes)


Chương (1-774)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Giới báo chí thì không ngừng chấn động về những tin tức mà tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô cung cấp, còn trên Đài truyền hình Liên Bang, kênh TV được truyền đi khắp các tinh hệ trong Liên Bang, thì buổi biện luận trực tuyến cuối cùng của cuộc Tổng tuyển cử Tổng Thống Liên bang lại diễn ra đúng theo lịch đã định trước, được truyền hình trực tiếp trên Kênh tin tức Đài truyền hình Liên Bang. Trong giai đoạn trung kỳ của cuộc Tổng tuyển cử, từ hai tháng trước, những đối thủ tranh cử trong cuộc điều tra dân ý đã bị tụt hậu quá xa phía dưới cũng đã tuyên bố trước toàn thể Liên Bang là chính thức rút lui, hơn nữa còn kêu gọi những cử tri ít ỏi đang ủng hộ chính mình, đem lá phiếu trong tay mình ném cho những ứng cử viên còn lại.

Hơn tám giờ tôi, Hứa Nhạc, lúc này tạm thời còn chưa có được sắp xếp công việc gì, cũng không nhận được bất cứ mệnh lệnh nào, một mình một người im lặng ngồi trên ghế sopha, chăm chú nhìn lên màn hình TV. Tin tức chuyện Phong Dư đại thúc vẫn còn sống khiến cho hắn vui vẻ rất lâu, nhưng mà nghĩ đến chuyện tên gia hỏa đại thúc bất lương kia không biết đang lưu lại ở góc khuất nào trong vũ trụ, cuối cùng cũng phải bất đắc dĩ từ bỏ mong muốn mãnh liệt muốn đi tìm ông ta. Nội dung cuộc sống chủ yếu của hắn trong mấy ngày hôm nay, chính là chú ý đến tiến trình Tổng tuyển cử Tổng Thống Liên Bang đang sôi nổi mấy ngày gần đây.

Hắn trực tiếp đạp đổ Lâm Viễn Hồ khỏi vũ đài chính trị, đã gián tiếp tạo thành ảnh hưởng vô cùng sâu sắc đối với cuộc Tổng tuyển cử lần này. Ít nhất là những cử tri vốn rất nhiều, trước đây bởi vì lời kêu gọi của Lâm Viễn Hồ mà ủng hội bộ đôi Châu Trưởng La Tư và Nghị Viên Mạch Đức Lâm, lúc này đã quay về im lặng, không thể hiện thái độ gì. Nhưng mà năng lực của hắn chung quy cũng chỉ nằm ở Khoa học Kỹ thuật, những chuyện nên làm, hắn cũng đã làm hết rồi. Những tư liệu chứng cứ mà Thi công tử phải thập tử nhất sinh mới lấy về được cũng đã bắt đầu phát huy tác dụng của nó rồi. Hiện tại hắn có khả năng làm, cũng chỉ là ngồi đó chờ đợi kết quả Tổng tuyển cử sắp tới, chờ đợi sự tham gia của hệ thống Tư pháp Liên Bang.

Trên màn hình TV đang tường thuật trực tiếp buổi trò chuyện biện luận của những ứng cử viên, Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ làn da màu ngăm đen, đang tiến hành biện luận. Nội dung cuộc nói chuyện của ông ta cũng không có nói về trận phong ba sao chép vừa bùng nổ gần đây, cũng không hề đề cập đến những bài báo phong vân biến sắc của tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô liên tục đưa tin, vẻ khoan dung ôn hòa thể hiện không hề bỏ sót. Ông ta lựa chọn một vị Nghị Viên bình thường ít xuất hiện trong Ủy Ban Quản Lý Liên Bang làm bạn trò chuyện, hai người ngồi trên hội trường truyền hình trực tiếp được bố trí đặc biệt của Đài truyền hình Liên Bang, trầm giọng trò chuyện với nhau, từ đó thể hiện những cương lĩnh chính trị mà mình dự định sẽ thực hiện nếu thắng cử, cùng với những kế hoạch sẽ cải cách Liên Bang như thế nào...

Những biện luận kịch liệt giữa các đối thủ cũng không có phát sinh giống như nhiều người đã dự đoán, nhưng mà tài ăn nói của bốn vị ứng cử viên chức vụ Tổng Thống này, những tính cách trầm ổn, chính trực vẫn như trước được thể hiện rõ ràng, vô cũng xuất sắc. Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ, xuất thân từ nghề luật sư, vốn chính là một nhà hùng biện nổi danh trong Liên Bang. Từ sau khi bước chân vào vũ đài chính trị, mỗi một lần ông ta đứng ra diễn thuyết trước công chúng, đều được các chuyên gia về tranh cử nhận xét rằng vô cùng mẫu mực. Còn vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm thì lại là một chính trị gia vô cùng xuất sắc. Bất luận là từ khi bắt đầu bước chân lên chính trường, hay là trong hai năm gần đây, những bài văn, những bài phát biểu, những chính luận... của ông ta đều khiến cho vô số người khác sùng kính, hâm mộ.

Hứa Nhạc nhìn buổi biện luận của Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ chấm dứt, ông ta lặng lẽ xuống khỏi bục diễn thuyết... Hứa Nhạc cảm thấy có chút không thú vị cho lắm, định chuẩn bị sẽ giống như vô số đêm gần đây, tiến hành rèn luyện thân thể lại một lượt. Trước khi tắt TV, hắn theo thói quen dạo một vòng các kênh truyền hình, đột nhiên vô ý thức chuyển sang một kênh TV khác.

Kênh TV này đang phát tin tức về một buổi công bố tranh cử của bộ đôi ứng cử viên La Tư, Mạch Đức Lâm. Kênh này vừa mới đưa ra một loạt các số liệu tỉ mỉ, xác thực trình bày năng lực nắm bắt tuyệt đối trên phương diện về kinh tế của Châu Trưởng La Tư. Ngay sau đó, TV bắt đầu giới thiệu về cuộc đời của Nghị Viên Mạch Đức Lâm. Trên màn hình TV chợt xuất hiện một bức hình chụp nhìn qua có vẻ rất cũ xưa. Trên tấm ảnh là một đứa bé nhìn rất ngây thơ, trong sáng... Hứa Nhạc nheo mắt lại nhìn chằm chằm lên màn hình.

Tác phẩm đầu tay của cả cuộc đời một đệ nhất đại danh tác trong giới văn nghệ đại khái cũng là lúc bọn họ còn nằm trong nôi... Mà một tuyệt thế gian nhân như Mạch Đức Lâm vậy, cũng giống như mọi người trên thế gian, đều có một quá khứ rất ngây thơ, khờ dại.

 o0o

- Năm 16 Hiến Lịch 37, cuộc xâm lược lần đầu tiên của Đế Quốc kết thúc. Liên Bang giành được thắng lợi vẻ vang. Ngành công nghiệp nặng tại khu tinh hệ S2 theo thời gian chiến tranh kéo dài mà trở nên sa sút trầm trọng. Vô số công nhân thất nghiệp. Cha mẹ hắn cũng bị đuổi việc khỏi khu công nghiệp, khỏi căn nhà trọ hiện tại. Hắn phải bắt đầu đi làm lụng khắp nơi để nuôi nấng bọn họ. Năm 20 Hiến Lịch 37, mẹ hắn qua đời. Hắn tham gia vào Quân viễn chinh Liên Bang, đạt được một khỏa Tử Tinh Huân Chương. Về sau bởi vì không chấp hành mệnh lệnh lui quân của cấp trên đơn vị, mà bị khai trừ khỏi Quân Đội Liên Bang. Năm 27 Hiến Lịch 37, kinh doanh thất bại, cha cũng qua đời. Dưới sự giúp đỡ của một vị học giả quen biết, bắt đầu học tại Đại học Lịch sử Kinh tế Liên Bang. Chính cái trường Đại học này về sau đã xuất hiện một người nổi tiếng, tên là Kiều Trì Tạp Lâm.

- Năm 31 Hiến Lịch 37, bởi vì tham gia vào hoạt động chiếm lĩnh Quảng trường Hiến Chương của Hiệp Hội Cựu Chiến Binh Liên Bang tổ chức, hắn bị khai trừ khỏi công việc hiện tại. Sau đó còn bị Liên Bang lên án. Năm 32 Hiến Lịch 37, hắn ký tên vào biên bản nhận tội. Quay trở về Đại khu S2 mở một nhà hàng. Kết hôn cùng năm. Chưa được hai tháng, vị hôn thê bị bệnh chết, trái tim của hắn cũng tan nát theo.

- Năm 33 Hiến Lịch 37, nhà hàng lại phá sản. Tinh thần của hắn hoàn toàn sụp đổ. Ốm nặng, nằm liệt trên giường suốt 6 tháng trời. Năm 34 Hiến Lịch 37, hắn tham gia cuộc tranh cử vào Nghị Viện cấp ba tại địa phương. Không đạt được số người ký tên ủng hộ đủ theo yêu cầu, nên không được xếp vào danh sách những người tham gia ứng cử.

- Năm 35 Hiến Lịch 37, hắn một mình một người tiến vào Thanh Long Sơn, tham gia vào đội du kích trên núi. Lại bị quân du kích hoài nghi là gián điệp của Cục Điều Tra Liên Bang. Bị giam giữ trong khu tù đặc biệt đến hơn mười tháng trời. Năm 36 Hiến Lịch 37, xin được trở thành người phát ngôn của Phiến Quân, nhưng không thành công. Năm 37 Hiến Lịch 37, bởi vì sự đấu tranh nội bộ bên trong hàng ngũ Phiến Quân, bị tấn công, suýt chút nữa là tử vong. Năm 41 Hiến Lịch 37, thành công được trở thành Ủy Viên dự bị của Ủy Ban Phiến Quân. Năm 43 Hiến Lịch 37, tham gia tuyển cử trở thành Ủy Viên chính thức của Ủy Ban Phiến Quân, kết quả thất bại...

- Năm 47 Hiến Lịch 37, hắn đã chính thức trở thành Ủy Viên Ủy Ban Phiến Quân, hơn nữa đã liên nhiệm cho mãi đến bây giờ. Năm 51 Hiến Lịch 37 lần đầu tiên đưa ra chủ trương đấu tranh không bạo lực. Cùng năm đó tại sân bay Thanh Long Sơn bị một lần tập kích ám sát, đến bây giờ vẫn còn chưa điều tra ra kết quả, may mắn thoát chết, nhưng bị thương nặng, phải nghỉ ngơi tĩnh dưỡng đến hai năm. Năm 54 Hiến Lịch 37 hắn lần đầu tiên đại biểu cho Phiến Quân tham gia ứng tuyển trở thành Nghị Viên Châu tại Hoàn Sơn Tứ Châu. Kết quả thất bại. Năm 58 Hiến Lịch 37, thành công trúng tuyển trở thành Nghị Viên tại Hoàn Sơn Tứ Châu. Nhưng sau đó đã bị Ủy Ban Tuyển Cử Liên Bang tước đoạt tư cách Nghị Viên, bởi vì năm xưa đã từng ký tên vào biên bản nhận tội chống đối Chính phủ Liên Bang năm xưa.

Năm 59 Hiến Lịch 37, hắn đi tới S1, tiến hành kiến nghị lên Toàn Án Pháp Viện Tối Cao của Liên Bang, yêu cầu nhận được quyền bầu cử công bằng. Năm 60 Hiến Lịch 37, Tòa Án Pháp Viện Tối Cao của Liên Bang phán quyết kết quả tuyển cử hai năm trước là có hiệu lực. Hắn lần đầu tiên thành công trúng cử trở thành Nghị Viên Châu của Liên Bang.

Bản thân hắn từ khi sinh ra hoàn toàn không có bất cứ thứ gì cả. Cả cuộc đời đối mặt với vô số thất bại, suy sụp. Hắn vốn có thể trở thành một anh hùng được toàn bộ Quân đội Liên Bang tôn kính, lại bởi vì sự thù hận đối với quân xâm lược mà từ bỏ đi vinh quang. Hắn vốn có thể trở thành một Giáo sư Đại học tài danh, nhưng lại bởi vì sự trăn trở đối với những bất công trong xã hội Liên Bang, vì vậy mà bị trục xuất ra bên lề của xã hội... Vô số lần tranh cử, vô số lần thất bại, hai lần kinh doanh phá sản, vị hôn thê chết oan ức... Vô số lần trái tim hoàn toàn tuyệt vọng, thế nhưng hắn cũng không chấp nhận từ bỏ. Bởi vì hắn biết rõ bản thân mình muốn làm một chút gì đó góp sức cho Liên Bang... Cho nên hắn mới cuối cùng có thể thành công trúng tuyển trở thành một vị Nghị Viên trong Ủy Ban Quản Lý Liên Bang... Hơn nữa trở thành một nhân vật ứng tuyển cho chức vụ Phó Tổng Thống Liên Bang.

Hắn chính là Nghị Viên Mạch Đức Lâm... Hiện tại hắn thành công hay là thất bại, toàn bộ đề nằm trong tay của tất cả các cử tri Liên Bang, trong tay của các vị...

o0o

Một bài quảng cáo tranh cử tràn ngập khí thế phấn kích phi thường như thế này, khiến cho Hứa Nhạc nhìn, nghe có chút phải xuất thần. Những sự kiện liệt kê của một nhân vật tràn ngập tính truyền kỳ như thế này, còn có những câu nói ẩn chứa khí tức bi ai, phẫn uất đối với sự bất công trong Liên Bang trong từng câu nói, đã đem tất cả cuộc đời của vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm này hoàn toàn phô bày một cách hoàn mỹ. So sánh với bài quảng cáo ứng cử này, những bài quảng cáo tranh cử vừa rồi của Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ kia có vẻ như là thua kém, ít cuốn hút hơn rất nhiều.

Nhìn những hình ảnh từ một đứa bé ngây thơ, khờ dại năm xưa, biến đổi dần dần sang một loạt những hình ảnh khác, cuối cùng là biến thành hình ảnh bán thân của một vị lão nhân ôn hòa, bình tĩnh trên màn hình TV, Hứa Nhạc thoáng liếm liếm khóe môi một cái. Hắn đã từng nghiên cứu vô cùng cặn kẽ đối với vị chính trị gia cao cao tại thượng này rất lâu rồi, vô cùng dễ dàng đoán ra được, bài văn quảng cáo vận động tranh cử này, khẳng định là do đích thân Nghị Viên Mạch Đức Lâm viết ra. Dưới tình hình Chủ nghĩa Kiều Trì Tạp Lâm đang vô cùng thịnh hành, dưới hoàn cảnh đại hòa giải đang diễn ra trong Liên Bang, cả cuộc đời kia của Nghị Viên Mạch Đức Lâm, quả thật là một biểu tượng vô cùng hoàn mỹ trong lòng của các cử tri của Liên Bang. Hứa Nhạc thậm chí còn tin tưởng rằng, nếu như không phải trong Liên Bang có những thế lực chính trị cần phải được trấn an, vị trí của Nghị Viên Mạch Đức Lâm và Châu Trưởng La Tư vốn nên hoán đổi lại mới chính xác.

Sau khi bài quảng cáo vận động tranh cử chấm dứt, thế nhưng cũng không có bài quảng cáo tranh cử của các ứng cử viên khác xuất hiện, mà Đài truyền hình này lại bắt đầu phát những báo cáo điều tra về chuyện lên án Nghị Viên Mạch Đức Lâm đứng phía sau sự kiện khủng bố tập kích tại Hoàn Sơn Tứ Châu.

Hứa Nhạc nhìn vị Phát ngôn viên tướng mạo nghiêm túc nhưng xa lạ trên màn hình TV, lại nhìn thấy TV chiếu lại những hình ảnh tin tức huyết tinh khủng bố tại hiện trường sân khấu biểu diễn, giật mình không nói nên lời. Hắn chợt mạnh mẽ nắm chặt hai nắm tay lại, không tự chủ được huơ tay múa chân một hồi.

Đài truyền hình Liên Bang tuyệt đối sẽ không bao giờ phát hình những tin tức báo cáo này, bởi vì Ủy Ban Tuyển Cử Liên Bang khẳng định là không thể nào đồng ý. Nhưng mà loại Đài truyền hình Tư nhân như thế này, cũng không ai có thể quản nổi. Những báo cáo điều tra tiến hành lên án Nghị Viên Mạch Đức Lâm, lúc trước chỉ xuất hiện trên tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô, lúc này lại được lần lượt thể hiện lại trên màn hình TV. Những hình chụp tư liệu chứng cứ, những đoạn ghi âm nhiều tạp âm, cùng với những hình ảnh tư liệu có chút mơ hồ... Sức sát thương của chúng nó bắt đầu phát huy tác dụng, tác dụng đột biến...

o0o

Đối với Hứa Nhạc mà nói, càng có nhiều hệ thống truyền thông, báo chí, TV... gia nhập vào sự kiện này, cũng giống như là những luồng gió xuân đêm tối thổi ập tới, đem những đóa hoa đang hé nụ trong Lê Viên hoàn toàn nở rộ ra, mang theo một chút cảm giác an ủi cùng với mong chờ.

Nhưng mà đối với đại đa số các công dân cùng với các chính khách trong Liên Bang mà nói, nhưng tin tức này lại giống như là luồng gió lạnh thấu xương thổi quét lên trên người, giống như là sấm chớp giữa mùa hè tại Nam Khoa Châu, khiến cho bọn họ cảm thấy có chút hoảng sợ, bất an.

Bất luận là tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô hay là cái kênh truyền hình vốn trước giờ cũng không hề nổi danh kia, đều thông qua những con đường cá nhân của mình mà làm ra một loạt những lên án cực kỳ nghiêm khắc. Mặc dù những chứng cứ mà bọn họ đưa ra tuy rằng vẫn như cũ chưa đủ để kết luận, thế nhưng cũng đã đủ khiến đập vào mắt người khác, khiến người khác kinh tâm động phách. Dưới áp lực mạnh mẽ của Thai Gia cùng với Giới truyền thông, thẩm thấu đến từng mỗi một góc mà lực ảnh hưởng có thể lan tới trong Liên Bang, tại thời điểm cuối mùa thu năm 67 Hiến Lịch 37, Ủy Ban Quản Lý Liên Bang, rốt cuộc cũng phải thông qua lời đề nghị của Bộ Tư Pháp, thành lập một ban chuyên án độc lập, cùng với đề cử một vị Án Sát Quan độc lập chuyên điều tra vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm.

*****

Trên thực tế, Bộ Tư Pháp từ lúc hai tháng trước đây, cũng đã đưa ra những tài liệu cùng với chứng cứ có cùng nguồn gốc với tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô, bắt đầu âm thầm tiến hành điều tra đối với vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm này, và cũng đã điều tra ra được một số những manh mối nào đó. Nhưng mà vấn đề là ở chỗ dưới tình huống chưa được Nghị Viện trao quyền tiến hành xét duyệt, công việc điều tra cũng rất khó có thể tiến hành quá sâu được. Cũng chính vì vậy, vị Án Sát Quan độc lập do Bộ Tư Pháp đề cử gần như là dậm chân tại chỗ trong quá trình điều tra.

Tiểu tổ điều tra bí mật của Bộ Tư Pháp, trong suốt hai tháng gần đây đều có cảm giác bị bó chân bó tay, không thể điều tra một cách tự do được, hôm nay rốt cuộc nương theo những sự kiện liên tiếp xảy ra từ phía truyền thông này, nhất thời bắt đầu đưa ra áp lực mạnh mẽ, trong khoảng thời gian ngắn, đã hoàn toàn khống chế được những mục tiêu mà bọn họ cần phải điều tra... Hơn nữa, bọn họ bắt đầu chú ý đến những đoạn băng ghi âm cùng với những văn kiện xuất phát trực tiếp từ phía văn phòng của Nghị Viên Mạch Đức Lâm... những thứ mà lâu nay bọn họ không được phép đụng đến.

Chánh thanh tra Tiêu Văn Tĩnh vẻ mặt cực kỳ nghiêm túc, mang theo mấy vị đồng nghiệp đi vào Nghị Viện, dưới ánh mắt tò mò của các nhân viên làm việc tại đây. Trong khoảng thời gian riêng tư ngắn ngủi trong thang máy, hắn quay về phía sau, thoáng nhẹ giọng nhắc nhở Từ Tùng Tử:

- Thầy tôi thân là Án Sát Quan độc lập của Bộ Tư Pháp, đã phải chịu áp lực rất lớn. Chúng ta khi điều tra phá án, cần phải đặc biệt cẩn thận mới được.

Từ Tùng Tử thoáng gật gật đầu. Ngày hôm qua cô ta vừa nhận được mệnh lệnh điều động của cấp trên, chuyển từ Ban Nội Vụ Bộ Quốc Phòng sang bên phía Bộ Tư Pháp, giúp đỡ cho công tác điều tra đặc biệt. Có thể tham dự vào một vụ đại án quan hệ trọng đại như thế này, vị nữ nhân tài ngành tư pháp vĩ đại này cũng cảm thấy những áp lực to lớn từ trước đến giờ chưa từng có.

Nhưng mà bọn họ là những nhân sĩ chuyên nghiệp, có nhiệm vụ giữ gìn sự công chính của ngành Tư pháp Liên Bang. Tuy rằng bọn họ biết rõ phía sau lưng Nghị Viên Mạch Đức Lâm có vô số những chính trị gia, những thế lực quyền quý cùng với sự ủng hộ nhiệt tình một cách mãnh liệt của vô số công dân Liên Bang chống lưng, nhưng bọn họ vẫn như cũ ngang nhiên bước vào Nghị Viện.

Những luồng gió thu lạnh lẽo thổi quét tới, thổi bay đi những chiếc lá vàng rụng khắp mảnh sân trước mặt bậc thềm đá lạnh dài của tòa nhà Nghị Viện. Bọn họ đều biết quá trình điều tra này nhất định sẽ cần thời gian rất nhiều ngày, thế nhưng bọn họ cũng không muốn lãng phí ngay cả một giây đồng hồ trong quá trình điều tra vụ án gây khiếp sợ cả toàn bộ Liên Bang như thế này.

Ngay trong lúc này, cũng không ai để ý tới, có một chiếc xe ô tô màu đen, không hề có biển hiệu gì, đã chậm rãi chạy tới, im lặng đậu lại ở bên cạnh bãi cỏ xanh, giống như là một người khán giả đang bắt đầu ngồi vào hàng ghế của mình, chuẩn bị xem màn kịch sắp sửa xảy ra...

o0o

Không có người nào có khả năng đối đầu cùng với toàn bộ cả Liên Bang cả, cho dù là những nhân vật chính trị quyền cao chức trọng như bảy vị gia chủ Thất Đại Gia Tộc đời đầu tiên trong truyền thuyết của Liên Bang cũng vậy. Ý chí của toàn bộ Liên Bang một khi thông qua một cơ cấu nào đó được phô bày ra, hiệu suất cường đại cùng với uy khủng bố của nó sẽ lập tức buông xuống toàn bộ thế gian.

Quá trình điều tra của Bộ Tư Pháp cùng không cần sự phối hợp của bên phía Cục Hiến Chương Liên Bang, thế nhưng bản thân Cục Điều Tra Liên Bang với hơn mấy vạn Điều Tra Viên cùng với vô số những mật thám, tay trong của Bộ Tư Pháp rãi rác khắp Liên Bang, giống như là vô số những con kiến rải rấc khắp nơi, dọc theo những con đường mà Nghị Viên Mạch Đức Lâm từng đi qua, những địa phương mà ông ta từng cư trú, những hành động mà ông ta từng làm, thu thập lấy từng điểm từng điểm đáng ngờ, sau đó là quá trình điều tra cẩn thận đến cực điểm...

Quá trình điều tra này diễn ra vô cùng thuận lợi, cũng không mất thời gian quá dài, đã điều tra ra được những điểm đáng ngờ, phối hợp với những chứng cứ vững chắc do vị nhân sĩ thầm bí kia đưa tới, liền đã đủ để làm chứng cứ chắc chắn cho rất nhiều các phán đoán, suy luận bất lợi cho vị Nghị Viên đáng kính này. Cho tới khi chồng hồ sơ vụ án lên tới bảy mươi trang giấy được đưa đến tòa đại sảnh của Nghị Viện, thì lập tức những vị Nghị Viên ngoan cố nhất của Ủy Ban Quản Lý Liên Bang, cùng với phe phái duy trì ủng hộ kiên định nhất, nồng nhiệt nhất, cũng không thể không đồng ý chấp hành yêu cầu triệu tập hội nghị Nghị Viện lâm thời khẩn cấp do Chủ Tịch Quốc Hội Liên Bang đưa ra.

Tại hội nghị Nghị Viện khẩn cấp lâm thời của Ủy Ban Quản Lý Liên Bang này, Bộ Trưởng Bộ Tư Pháp cùng với vị Án Sát Quan độc lập xuất thân từ Học Viện Quân Sự I không ngừng đưa ra những chứng cứ điều tra chắc chắn, đồng thời cũng biểu lộ tính nghiêm trọng của vấn đề cùng với tình thế hiện thời. Sau khi trải qua một phen biện luận vô cùng kịch liệt thậm chí là mắng chửi lẫn nhau, cuối cùng Nghị Viện phải thông qua một cuộc bầu phiếu với kết quả chênh lệch cực kỳ nhỏ, chỉ một phiếu chênh lệch, tạm thời đã bãi miễn đi quyền miễn tiếp nhận điều tra Tư Pháp của Nghị Viên Mạch Đức Lâm...

Bởi vì hiện tại Nghị Viên Mạch Đức Lâm đang là người được đề cử ứng tuyển cuộc Tổng tuyển cử Tổng Thống Liên Bang, cho nên còn cần phải có sự ký tên xác nhận của Tòa Án Tối Cao của Pháp Viện Liên Bang. Sau khi làm xong tất cả những chuyện theo trình tự như thế, đã là thời điểm hai giờ khuya rồi.

o0o

Quảng trường Nghị Viện vào ban đêm cũng không giống như ban ngày, trang trọng, an tĩnh, bình lặng. Lúc này trên quảng trường đã tràn ngập những đám người tụ tập, la lối ồn ào, không ngừng náo nhiệt. Tại quảng trường Hiến Chương cách đó không xa, dưới cái nhìn chăm chú của pho tượng khổng lồ, lạnh lùng đứng giữa quảng trường, tượng trưng cho hệ thống Tư Pháp nghiêm khắc, công chính liêm minh của Bộ Tư Pháp Liên Bang, đám người ủng hộ Nghị Viên Mạch Đức Lâm, cầm trong tay bức hình của Kiều Trì Tạp Lâm cùng với hình ảnh của Nghị Viên Mạch Đức Lâm, không ngừng kêu gào, la hét, nhục mạ, làm ra những động tác hạ nhục những cảnh sát phòng ngừa bạo lực đang cật lực ngăn cản đám người quá khích tiến lên...

Trên khu vực thềm đá kéo dài của quảng trường Nghị Viện chia ra làm ba khu vực riêng biệt. Một bên là đám người ủng hộ Nghị Viên Mạt Bố Nhĩ, số lượng khá ít ỏi. Đám người này một mực tin tưởng rằng Nghị Viên Mạch Đức Lâm chính là một phần tử của đám khủng bố. Bọn họ đang cầm trong tay những hình ảnh của vụ khủng bố tập kích tại buổi biểu diễn Hoàn Sơn Tứ Châu, cùng với hình ảnh những người vô tội than khóc thân nhân bị chết oan trong vụ khủng bố đó, không hề có chút yếu thế nào, không ngừng ăn miếng trả miếng bằng lời nói với phía đối phương, hơn nữa còn hướng về phía những Điều Tra Viên của Bộ Tư Pháp Liên Bang mà vỗ tay cổ vũ nhiệt liệt.

Mặc dù nhân số của đám người này có vẻ kém thế hơn so với đám người đối diện rất nhiều, thế nhưng những hình ảnh khủng bố mà bọn họ phóng lớn lên, cầm trong tay thì lại toát ra một cỗ hương vị lạnh như băng... Nhất là một bức trong số đó, là hình ảnh của một cô bé con đến xem cuộc biểu diễn... Trên bức hình là cảnh cô bé bị đè bởi một tảng đá lớn, lạnh như băng, hai mắt nhắm chặt, khói bụi phủ đầy lên mặt cô bé, trộn lẫn với máu huyết đổ ra trên mặt, tạo thành một cảnh tượng vô cùng thê lương.

Tiêu Văn Tĩnh cùng với Từ Tùng Tử dẫn theo hơn mười nhân viên quan chức của Bộ Tư Pháp đi vào trong tòa nhà Nghị Viện. Mấy ngày gần đây bọn họ đã đi vào cơ cấu lập pháp cao nhất của Liên Bang này rất nhiều lần. Sự khẩn trương, phấn khởi lúc ban đầu, hiện tại đã sớm biến thành sự bình tĩnh cùng với sự sung sướng khi tìm ra được manh mối. Chỉ là bọn họ đều biết rất rõ ràng, đám dân chúng hôm nay đến biểu tình thị uy so với bình thường rõ ràng là đã nhiều lên rất nhiều so với trước đây. Những ánh đèn chiếu khắp nơi cũng có vẻ đặc biệt chói mắt hơn bình thường, đại khái là tin tức điều tra đã bị tiết lộ ra ngoài.

Trên bãi cỏ cạnh khu vực quãng trường, một chiếc ô tô màu đen không có bảng hiệu đã im lặng đậu lại nơi đó. Hứa Nhạc lặng lẽ châm một điếu thuốc lá, nhẹ nhàng mà hút một ngụm. Hắn thông qua hệ thống ra đa theo dõi tầm xa, nhìn về phía tình cảnh nhiệt náo chỗ quảng trường Nghị Viện xa xa. Ánh mắt hắn cuối cùng nhìn về phía bức ảnh của cô bé khán giả chết oan trong vụ khủng bố tập kích, ngón tay đang kẹp điếu thuốc của hắn chợt run rẩy lên, xoay chuyển hình ảnh quan sát nhìn về phía cánh cửa của tòa nhà Nghị Viện.

Bất luận là bên phía Bộ Quốc Phòng hay là bên phía Công ty Cơ khí Quả Xác, hiện tại đối với việc phải sắp xếp một gã công thần bí mật là hắn như thế nào, tựa hồ có chút khó xử không thể quyết định được. Cho nên mấy ngày gần đây hắn rõ ràng cũng không có đến Công ty Bảo an Tịnh Thủy đi làm nữa. Ngày nào hắn cũng lái xe chạy đến chỗ này, dừng lại trên bãi cỏ trước quảng trường Nghị Viện... Có thể nhìn thấy cảnh vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm bị sự trừng phạt của hệ thống Tư Pháp Liên Bang, đó chính là chuyện mà hắn hy vọng nhất trong cuộc đời này của hắn.

Khi phát hiện ra trong các thành viên của tiểu tổ điều tra của Bộ Tư Pháp, không ngờ còn có mặt cả Tiêu Văn Tĩnh cùng với Từ Tùng Tử, hắn không khỏi có chút giật mình, trong lòng lại chợt sinh ra cảm giác vài phần kính nể đối với hệ thống Tư Pháp Liên Bang.

Cũng không biết thời gian bao lâu, đám nhân viên quan chức của Bộ Tư Pháp từ trong tòa nhà Nghị Viện đi ra. Ở chính giữa đám người, chính là vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm, thân mặc một bộ áo khoác màu xám, thần sắc hoàn toàn bình tĩnh, nhìn qua cũng không hề có bất cứ biểu hiện sa sút chút nào.

Ánh đèn đêm loang loáng nhất thời đồng loạt hướng thẳng về phía đó, chiếu sáng rực cả một góc bầu trời đêm. Pho tượng khổng lồ đặt chính giữa quảng trường Nghị Viện dưới ánh sáng chiếu rọi của những người đứng bên dưới, nhìn qua có vẻ sinh động như người thật, có vẻ đặt biể phá lệ dữ tợn.

Nghị Viên Mạch Đức Lâm dưới sự áp giải của mọi người bước từng bước xuống khỏi những bậc thềm đá. Mấy chiếc xe công vụ đặc chế đang đợi phía dưới để áp tải ông ta đến Bộ Tư Pháp tiếp nhận điều tra.

Mọi người đang đứng đầy dưới thềm đá, nhìn thấy một màn này, cảm xúc nhất thời đã bị kích động lên đến tột đỉnh. Vô số người ủng hộ không ngừng kêu gọi tên của vị lão nhân này, lại còn có người khóc không thành tiếng, mắng nhiếc đám người Chính phủ Liên Bang vô sỉ. Mà bên phía đám người phản đối ích ỏi, thì lại không ngừng phẫn nộ kêu gào là hung thủ tàn khốc, sát thủ trẻ con, ngụy quân tử, kẻ hai mặt... đủ các loại danh từ...

Trên mặt vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm này cũng không hề thể hiện bất cứ cảm xúc, biểu tình gì cả. Bước chân của ông ta vẫn như trước ổn định, bên trong khuôn mặt già nua vẫn như cũ thể hiện vẻ bình tĩnh, tự tin vốn có. Ông ta hướng về phía những người ủng hộ mình, khẽ phất tay mấy cái, tỏ vẻ biết ơn sự ủng hộ của bọn họ.

- Nghị Viên Mạch Đức Lâm, ông có điều gì muốn phát biểu hay không?

Trong đám người bị ngăn cản bên ngoài vòng bảo hộ của cảnh sát, một gã liều mạng đẩy mạnh cánh cổng của tòa nhà Nghị Viện, vừa lớn tiếng hô lên.

Nghị Viên Mạch Đức Lâm chợt dừng bước lại, mỉm cười, sau đó giơ hai tay của mình lên. Bộ Tư Phát cũng không có ngu xuẩn đến mức khi chưa điều tra cụ thể, dẫn độ ông ta trước mặt đám người ủng hộ mà còng tay ông ta lại. Hai cánh tay lộ ra bên ngoài cái áo khoác ngay cả một sợi dây buộc tay cũng không có.

- Cuộc đời này của tôi đã từng bị còng tay vô số lần. Thế nhưng lần nào tôi cũng chứng minh được tôi vô tội, trở về an toàn.

Trên quảng trường Nghị Viện trở nên im lặng lại. Nghị Viên Mạch Đức Lâm lại giơ hai tay lên, nói lớn với đám người ủng hộ bên dưới:

- Nhưng mà hôm nay tôi lại phát hiện ra một điều... Trong Liên Bang ngày nay, mọi nơi đều vẫn tràn ngập một loại còng tay vô hình.

- Tôi không hy vọng Liên Bang bởi vì chuyện này mà lâm vào tình trạng bị chia năm xẻ bảy.

Nghị Viên Mạch Đức Lâm lại quay đầu nhìn lại, nhìn về phía đám người công dân ủng hộ mình tràn ngập bên dưới, lớn tiếng nói:

- Hãy trở về đi, ít nhất lịch sử sẽ làm ra những thẩm lý và phán xét chính xác nhất của nó.

Lịch sử mới có tư cách làm ra thẩm lý và phán xét chính xác nhất? Như vậy thì Pháp luật Liên Bang thì như thế nào? Trong một câu nói này của Nghị Viên Mạch Đức Lâm, đã mơ hồ lộ ra một chút cảm xúc nào đó trong nội tâm của ông ta, nhất thời cuốn hút đi tâm trí của đám người ủng hộ ông ta, toàn bộ đều lâm vào ảm đạm, cảm giác bi thương tràn ngập trong tim... Trí óc của đám người này nhất thời lâm vào trầm mặc, lúc đó cũng đã quên mất việc phải thăm hỏi ông ta cái gì nữa.

Liền ngay tại thời điểm này, vị trưởng ban phóng viên của tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô, phóng viên Ngũ Đức, đột nhiên hướng về phía Nghị Viên Mạch Đức Lâm đang đứng trên thềm đá, lớn tiếng hô:

- Tòa án đạo đức lương tâm trong nội tâm của ông đã tuyên án tử hình ông rồi

Nghị Viên Mạch Đức Lâm nhìn xuống, thấy người này đem bài chính luận của mình ra mà nói lại, có chút khẽ mỉm cười, nhưng cũng không nói cái gì. Thanh tra Tiêu Văn Tĩnh đang đứng bên cạnh, đỡ lấy cánh tay của ông ta, thân thể cũng thoáng có chút khẽ cứng lại, nghe những lời phóng viên Ngũ Đức vừa mới nói đến, chính là trọng điểm trong bài viết cuối cùng nằm trong loạt bài chính luận suốt 17 kỳ liên tiếp trên tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô do đích thân Nghị Viên Mạch Đức Lâm đã viết.

Đám dân chúng phẫn nộ bắt đầu ném đủ mọi thứ dị vật, các loại nước thối... về phía phóng viên Ngũ Đức. Trên quảng trường Nghị Viện nhất thời lâm vào một mảnh hỗn loạn. Mấy chiếc xe công vụ đặc chế vội vã chạy đến phía dưới bậc thềm đá, đám nhân viên quan chức Bộ Tư Pháp, áp giải Nghị Viên Mạch Đức Lâm dưới sự bảo vệ của đám cảnh sát phòng ngừa bạo lực, chậm rãi mà nhanh chóng rời khỏi tòa nhà Nghị Viện.

Hứa Nhạc tắt đi màn hình theo dõi từ xa, trầm mặc hút xong ngụm cuối cùng của điếu thuốc lá, trong lòng thầm nghĩ đến đám thanh niên cùng với đám quần chúng phẫn nộ đang không ngừng gào thét trên quảng trường Nghị Viện, nghĩ đến ngay cả Phó Bộ Trưởng Bộ Quốc Phòng Trâu Ứng Tinh ngay lúc ban đầu cũng không tin rằng Nghị Viên Mạch Đức Lâm là người đã làm ra những chuyện tình vô sỉ đến như thế. Hắn đột nhiên hiểu được bản thân mình vì cái gì lúc trước ở nghĩa trang công cộng Ngân Hà, tuyệt đối không chịu tha thứ cho Lâm Viễn Hồ. Đó là bởi vì hắn hiểu rất rõ ràng, những người như Mạch Đức Lâm, Lâm Viễn Hồ, đều là những diễn viên chính trị xuất sắc nhất, cũng là kẻ khiến cho người khác cảm thấy ghê tởm nhất.

o0o

Giáo sư Trầm Lão từng nói qua, trong vũ trụ đều tràn ngập những chuyện tình không có đạo lý. Mà trong nửa năm gần đây nhất, trong Liên Bang đã liên tiếp xảy ra vô số chuyện đại sự, tựa hồ đã thuyết minh rằng đạo lý này thực sự vẫn còn tồn tại. Ít nhất là còn tồn tại trong lòng những người nào đó. Bởi vì Hứa Nhạc có sự nhận thức này, bởi vì nhận được tin tức Phong Dư đại thúc vẫn còn sống, bởi vì bản thân hắn hiện tại đã bị rất nhiều người lãng quên đi mất, cho nên hắn mới thích thú khi làm một người xem, làm một bị khán giả xem tấn tuồng hài kịch xảy ra trong Liên Bang, nhìn thấy kẻ phóng hỏa giết người bị đưa ra tòa án phán xét, muốn cho người đang nằm trong lòng đất phải nhận được sự công bằng...

Nhưng mà sự tình lại tiến triển vượt ra ngoài sự dự đoán của hắn.

Ngay ngày hôm sau vị Nghị Viên Mạch Đức Lâm bị Bộ Tư Pháp mời về tiến hành điều tra, trên Thủ đô Tinh Quyển đã nổ ra vô số những cuộc biểu tình thị uy, đòi phải thả ông ta ra. Đám công dân bình thường trong Liên Bang, vĩnh viễn không có khả năng hoàn toàn hiểu biết hết những âm mưu chính trị ẩn chứa sau tấm màn đen của Liên Bang. Bọn họ dựa theo những ý tưởng nào đó do kẻ khác đưa vào, đem chuyện Nghị Viên Mạch Đức Lâm bị mời về điều tra, đã trở thành một trong vô số những âm mưu phía sau tấm màn đen của Liên Bang. Ý tưởng của đám dân chúng Liên Bang vốn là vô cùng mộc mạc, rất đơn giản... Nghị Viên Mạch Đức Lâm đến từ Hoàn Sơn Tứ Châu tinh hệ S2, ở trong hệ thống Chính trị của Liên bang, chính là một kẻ ngoại lai, là một người yếu thế... Ông ta không hề có động cơ để làm ra những hành động độc ác như thế này. Cho nên ở trong lòng đám công dân Liên Bang, Nghị Viên Mạch Đức Lâm khẳng định là một người bị hại... Sự lên án của Bộ Tư Pháp Liên Bang khẳng định chỉ là một âm mưu thủ đoạn của đám đại nhân vật nào đó trong Liên Bang mà thôi.

Nghị Viên Mạch Đức Lâm mấy năm gần đây cũng không hề từ chối những chuyện vất vả bôn ba, tuyên truyền khắp nơi về chủ trương hòa giải không bạo lực của bản thân mình. Vì cái hình tượng chính trị cực kỳ hoàn mỹ mà ông ta đã xây dựng nên, hơn nữa cộng thêm sự hô hào vận động gần như là hò hét ủng hộ của đám phần tử cực kỳ trung thành với chủ nghĩa Kiều Trì Tạp Lâm ủng hộ ông ta, vô số dân chúng Liên Bang bắt đầu rủ nhau đổ ra đường, lên tiếng ủng hộ vị Nghị Viên đã bị tước đoạt đi quyền miễn trừ tiếp nhận điều tra Tư Pháp kia. Nhất là tại Đại Học Thành Lâm Hải Châu, tuyệt đại bộ phận sinh viên cũng đã gia nhập vào đội ngũ biểu tình tuần hành, tạo thành hiện tượng nghỉ học phản đối trên diện rộng.

Ngay trong buổi tối ngày hôm sau, thân là người đồng hành tranh cử với Nghị Viên Mạch Đức Lâm, Châu trưởng La Tư đã tổ chức một cuộc hội nghị họp báo. Trong cuộc họp báo, ông ta đã biểu đạt thái độ tuyệt đối tín nhiệm đối với những hành vi đạo đức bình thường của Nghị Viên Mạch Đức Lâm cùng với sự ủng hộ mạnh mẽ. Hơn nữa ông ta còn phẫn nộ, bất mãn, chỉ trích các ban ngành của Chính phủ Liên Bang. Ngoài ra ông ta còn thể hiện bản thân là một nhân vật đóng vai trò trung gian, không hề thiên về phía nào, đồng thời lên tiếng cho rằng đây không phải là thời khắc thích hợp tiến hành điều tra, lại còn vạch trần một ít những âm mưu xấu xa đen tối của phía Chính phủ, đồng thời yêu cầu Bộ Tư Pháp lập tức phải phóng thích Nghị Viên Mạch Đức Lâm. Sau đó ông ta còn tiến hành giải thích một cách thành khẩn, lại còn tiết lộ bên phía bộ phận văn phòng tranh cử đã đưa thư kiến nghị về phía Pháp Viện Tòa Án Tối Cao, cáo buộc tờ Nhật báo Đặc khu Thủ Đô cùng với Đài truyền hình tư nhân nào đó, cùng với kẻ khả nghi đã tuyên truyền những tin tức thất thiệt, gây nguy hại cho sự an toàn của người vô tội và cả Liên Bang. Cáo buộc những người hành nghề tin tức tội phỉ báng, hơn nữa lại thêm tội nhận hối lộ mà gây chuyện thị phi...

Thân là một chính trị gia cực kỳ kinh nghiệm, đã từng khống chế một đô thị cực lớn như Cảng Đô trong nhiều năm nay như vậy, Châu Trưởng La Tư của Kinh Châu tiến hành phản kích tuyệt đối cũng không chỉ có mời dự một cuộc hội nghị họp báo công bố tin tức như thế. Sau buổi hội nghị họp báo này, một số vị nhân sĩ của giới công thương trước giờ cực kỳ nổi tiếng trong Liên Bang cũng bắt đầu đứng ra phát ngôn, tỏ vẻ không tin nhiệm đối với những gì mà Bộ Tư Pháp công bố, đồng thời cũng kịch liệt ủng hộ Nghị Viên Mạch Đức Lâm. Hiệp hội Tài chính Liên Bang, Hiệp hội Khai thác mỏ Liên Bang, cùng với một số tổ chức lớn, lực ảnh hưởng cực kỳ sâu xa trong Liên Bang, cũng đã bắt đầu biểu lộ thái độ của mình đối với chuyện này.

Trong mười mấy giờ đồng hồ kế tiếp, còn có thêm vô số những nhân sĩ nổi danh khác trong Liên Bang bắt đầu xuất hiện, lên tiếng ủng hộ Nghị Viên Mạch Đức Lâm. Bên phía khối Đại học cũng có đến 18 vị Giáo sư đứng ra ký tên vào bảng yêu cầu, Ủy Ban Khoa Học Liên Bang cũng tỏ vẻ kiến nghị... Còn có vô số những đại diện truyền thông cũng bắt đầu xuất hiện trong số những dân chúng du hành biểu tình, bắt đầu giơ cao kèn trống, hò hét, kêu gào... Mọi người đều cho rằng những âm mưu chính trị vô sỉ như thế này lại xuất hiện trong thời điểm Hiến Lịch 37 ngày nay, thật sự là khiến cho kẻ khác khó có thể tưởng tượng, khó có thể chấp nhận được.

Trong xã hội Liên Bang bắt đầu xuất hiện điềm báo xung đột mạnh mẽ.

Crypto.com Exchange

Chương (1-774)