Truyện ngôn tình hay

Truyện:Gian Khách - Chương 287

Gian Khách
Trọn bộ 774 chương
Chương 287: Chuyện xưa của Sư đoàn Thiết Giáp 7
0.00
(0 votes)


Chương (1-774)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Lan Hiểu Long thoáng suy nghĩ một chút, sau đó mới mở miệng hỏi:

- Anh suy nghĩ chuyện gì thế?

- Tôi đang nghĩ về cái Sư đoàn Thiết Giáp 7 kia.

Hứa Nhạc trầm mặc một lúc sau rồi mới nói:

- Lần này một phen đắc tội với cái sư đoàn kia đến thê thảm, về sau chắc phải trốn ra xa một chút mới được.

Lan Hiểu Long rót cho hắn một ly rượu đầy, sau đó mới nói:

- Nói cho anh biết một cái tin tức xấu, ngày mốt là buổi lễ tốt nghiêp huấn luyện, bên phía tổng bộ đơn vị của mấy gã quân nhân này đều sẽ phái người đến đón quân nhân của mình.... Sư đoàn Thiết Giáp 7 cũng có người đến đón.....

- Hử?

Hứa Nhạc thoáng nheo cặp mắt ti tí của mình lại.

- Bộ Quốc Phòng rất xem trọng kỳ huấn luyện tổng thể lần này.

Lan Hiểu Long thoáng liếc xuống nhìn ly rượu trong tay của mình, có chút lo lắng nói:

- Người của Sư đoàn Thiết Giáp 7 đến đón quân nhân của mình chính là .... Sư đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh.

- Sư đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh!

Hứa Nhạc đối với cái tên này trước thì xa lạ, nhưng vừa rồi lại trở nên rất quen thuộc. Mấy ngày trước đây, hắn căn bản không biết quân khu IV có một cái sư đoàn thiết giáp 7 thiết huyết lãnh khốc khó đụng vào.... Lại càng không biết được cái vị sư đoàn trưởng mang tên Đỗ Thiếu Khanh của Sư đoàn Thiết Giáp 7 kia. Nhưng mà trải qua cú điện thoại cảnh cáo của Trâu Úc, hắn đối với cái tên này sinh ra một cỗ cảnh giác tự nhiên.

Đỗ Thiếu Khanh, cái tên này đọc lên nghe cực kỳ mạnh mẽ, lại tràn ngập một cỗ khí tức thiết huyết tràn ngập. Khi nghĩ đến lại cực kỳ mạnh mẽ có lực.

Ba cái âm tiết này nếu toát ra từ trong miệng bất kỳ người nào tựa hồ cũng sẽ có một lực sát thương nhất định. Nhất là lúc này khi Lan Hiểu Long lại đặc biệt mang theo một cảm giác ưu phiền nhàn nhạt khi nói ra, vẫn như cũ có một loại cảm giác như thế này.

Hứa Nhạc im lặng một hồi lâu. Cái tên của vị sư đoàn trưởng kia có thể khiến hắn sinh ra quá nhiều cảm xúc như thế, hoàn toàn là bởi vì hai gã quân nhân không sợ chết kia, cùng với việc bên phía căn cứ huấn luyện dễ dàng bỏ qua người của Sư đoàn Thiết Giáp 7, tổng hợp lại tạo thành một cảm giác vô cùng đặc thù.

Tựa hồ như mọi người khi nhắc đến vị sư đoàn trưởng này, cảm xúc tựa hồ trở nên có chút mất tự nhiên, có một cỗ cảm giác sợ hãi phát sinh từ trong nội tâm.... nhưng mà, đó cũng chỉ là một vị sư đoàn trưởng mà thôi.

Lúc hắn đang chuẩn bị hỏi kỹ hơn Lan Hiểu Long về chuyện chi tiết của Sư đoàn Thiết Giáp 7, đám quân nhân đang nhốn nháo uống rượu đằng kia chợt trở nên im lặng một cách bất thường, bởi vì Chu Ngọc lúc này đang mang theo một ly rượu hướng về phía này đi tới. Mọi người đều im lặng chăm chú vào một màn này.

Mọi người vui vẻ uống rượu náo nhiệt, Hứa Nhạc lại ngồi một mình một góc như vậy quả thật có chút khó nhìn. Đây cũng không phải là do hắn cố tình xa lánh, mà là do giữa giáo quan và học viên từ trước đến giờ luôn có một sự ngăn cách tự nhiên mà thôi.

Hơn nữa, trong mấy tháng giảng dạy và học tập này, quan hệ hai bên nói chung cũng không tính là hòa hợp với nhau. Nhưng mà hành động hiện tại của Chu Ngọc lại tựa hồ như đem sự ngăn cách kia phá vỡ.

Chu Ngọc mỉm cười, hơi cúi người xuống, đưa cái ly rượu trong tay mình chạp nhẹ vào ly rượu ở trước mặt Hứa Nhạc, nghiêm túc nói:

- Trong hai tháng nay, ngài đã dốc lòng dạy mọi người, trong lòng bọn họ kỳ thật cũng vô cùng cảm kích, chỉ là mọi người đều không thể bỏ được mặt mũi xuống mà nói với ngài mà thôi.

Hứa Nhạc lúc này đã hoàn toàn gạt chuyện tình về cái Sư đoàn Thiết Giáp 7 sang một bên, mỉm cười nhẹ nhàng nói:

- Chỉ là công việc mà thôi.

Chu Ngọc từng ở trong bộ Công Trình Quả Xác theo dõi toàn bộ quá trình công tác nghiên cứu chế tạo con robot MX, tự nhiên hắn hiểu rõ ràng hai tháng này, Hứa Nhạc đã thật sự là dốc hết kiến thức, đem toàn bộ hiểu biết của mình về con robot MX dạy lại hết cho mọi người.

Quân đội Liên Bang từ trước đến giờ cũng không có bất kỳ giáo trình tiêu chuẩn nào về con robot MX cả, những chuyện lần này Hứa Nhạc là, chính là cấp cho quân đội Liên Bang một giáo trình, một lợi ích rất lớn, công hiệu của chuyện này có thể duy trì thật lâu về sau này.

Hứa Nhạc nhìn hắn cười cười, trong khoảng thời gian 2 tháng gần đây, Chu Ngọc và hắn cũng không có quá nhiều cơ hội tiếp xúc riêng với nhau.

Hắn hiểu rất rõ ràng đây là một cái quy củ bất thành văn nào đó bên trong quân đội, cho nên hắn không hiểu hôm nay vì sao đối phương lại muốn phá vỡ cái quy củ này.

Chu Ngọc tựa hồ như đoán được suy nghĩ của hắn, khuôn mặt ôn thuận khẽ mỉm cười nói:

- Sắp sửa tốt nghiệp rồi, không cần phải để ý đến những cái quy củ gì nữa, những người đằng kia bất luận suy nghĩ như thế nào thì tôi cũng phải cảm ơn anh.

- Anh là người không cần phải cảm ơn tôi nhất ở đây, với sự hiểu biết của anh về con robot MX, cho dù không có mấy cái chương trình học này, anh cũng có thể nắm giữ được rõ ràng.

Hứa Nhạc một hơi uống sạch ly rượu trước mặt, cảm giác thấy mùi rượu khá nồng, hắn mỉm cười nói:

- Cũng giống như là ở khoa Điều khiển robot Học Viện Quân Sự I vậy, anh vẫn luôn là thủ khoa.

Chu Ngọc đã phá vỡ đường ranh giới vô hình trong căn tin. Một mành trầm mặc trôi qua một lúc, sau đó liền có một kẻ mà Hứa Nhạc không thể nào ngờ tới được đột nhiên bưng ly rượu của hắn đi qua.

Gã quân nhân này vẻ mặt nghiêm túc, nhẹ nhàng cụng ly với Hứa Nhạc một cái, cũng trầm giọng nghiêm túc nói:

- Hoa Tiểu Ty, chủ quản quân sự Doanh robot Đặc Chủng Đặc khu Tây Lâm.... Cảm tạ Hứa giáo quan hai tháng nay đã vất vả huấn luyện.

Hứa Nhạc nhìn chằm chằm vào khuôn mặt ngăm đen nghiêm nghị của Hoa Tiểu Ty, kinh ngạc không biết nói gì. Cái cảm giác cay nồng trong ngực hắn đột nhiên biến thành ôn thuận ấm áp.

Hắn khẽ mỉm cười, cũng không nói gì cả, chỉ là đem ly rượu vừ được Lan Hiểu Long rót đầy lại một hơi uống cạn, sau đó giơ ly rượu không đến trước mặt đối phương.

Hoa Tiểu Ty hương về phía hắn làm ra một động tác chào theo nghi thức quân đội một cách nghiêm túc, sau đó quay người trở lại bàn ăn của mình.

Nguyên bản 2 bên cũng không có thù hận bất cộng đái thiên gì cả, những cảm xúc cứng ngắc giữa Hứa Nhạc và đám quân nhân ưu tú kia phần lớn cũng là do cái không khí đặc biệt trong quân doanh, lại cùng với sự cách biệt giựa giáo quan và học viên kia tạo thành mà thôi.

Loại cảm xúc này tới rất nhanh mà cũng ra đi rất nhanh. Đám quân nhân cũng chú ý đến một điểm, sau khi buổi khảo hạch robot MX chấm dứt, vị Hứa giáo quan này cũng không có mang trên mặt chiếc kính râm lạnh lùng chết tiệt kia nữa.

Vẻ mặt hắn khi mỉm cười lại mang theo vẻ sáng lạng dễ gần, cùng với đáng tin cậy vô cùng. Lúc này bọn họ mới phát hiện ra cái gã giáo quan trẻ tuổi chanh chua kiêu ngạo khốn khiếp xuất hiện hàng ngày trên lớp hóa ra chỉ là một cái mặt nạ hắn cố tình thể hiện ra mà thôi.

Mà những đả kích nhục nhã bên trong lớp học trước đây, sau khi Hứa Nhạc thể hiện ra cái lý luận kết hợp với thực chiến, lại cùng với cái thực lực khủng bố nữa, cũng đã bị đám quân nhân này quẳng hết sang một bên, không hề để ý đến nữa.

Dưới tình huống thế này, mối quan hệ trầm mặc giữa Hứa Nhạc và đám quân nhân kia cũng hoàn toàn bị đánh vỡ, Chỉ là bọn họ còn cần một cơ hội để thể hiện nó ra mà thôi.

Hiện tại hành động của Chu Ngọc và Hoa Tiểu Ty khi nãy cũng chính là cái cơ hội mà bọn họ chờ bấy lâu nay.

Một gã quân nhân sĩ quan dáng người nhỏ nhắn cầm ly rượu mỉm cười đi tới, nghiêm túc nói:

- Thượng úy Lâm Ái, Viện Nghiên Cứu Tự Động Hóa Cơ Khí Quân Khu I.

Nói xong những lời này, gã sĩ quan thượng úy này đem ly rượu trong tay mình một hơi uống cạn, sau đó thực hiện một động tác chào theo nghi lễ quân đội, rồi mới xoay người quay trở lại chỗ ngồi của mình.

- Thiếu tá Hách Lôi, Binh Đoàn Tự Động Hóa 11 Quân Khu II.

- Thượng úy Di Tác Lưu. Căn cứ Vành Khuyên Hạm Đội Liên Bang....

Bắt đầu từ lúc này, liên tục có những gã quân nhân sau một lúc trầm tư, mang theo ly rượu của mình, đi về phía Hứa Nhạc mà kính rượu, về sau đó thì là hai ba người đi thành một lượt, những người tới kính rượu có thể nói là tấp nập không dứt

Ngoại trừ lắng nghe lời giới thiệu long trọng mà chính thức đơn vị tương ứng cùng với quân hàm của chính mình, trong quả trình kính rượu, Hứa Nhạc và các gã quân nhân cũng luôn bảo trì một sự trầm mặc, một lời cũng không nói. Chỉ là trong ánh mắt của hai bên đều tràn ngập ý cười, hai mắt của Hứa Nhạc lại thể hiện một nụ cười bằng cách biến thành hai vầng trăng uốn cong. Ánh mắt của hai bên hợp nhau vô cùng, ăn ý không nói nên lời.

Lan Hiểu Long thì vẫn luôn luôn mỉm cười, đứng bên cạnh thay Hứa Nhạc rót rượu. Ly rượu của Hứa Nhạc mãi cho tới bây giờ cũng chưa từng đặt xuống mặt bàn. Sau một vòng kính rượu của mọi người, hắn lại gọi thêm hai bình rượu lớn đặt xuống trước mặt Hứa Nhạc.

Đám quân nhân kia sau khi mời rượu Hứa Nhạc xong thì dần dần quay trở về bàn của mình tiếp tục ăn uống, Lan Hiểu Long nhìn sang Hứa Nhạc, lúc này đã hơi chuếnh choáng hơi men, không khỏi tán thưởng một tiếng:

- Rượu không say, chỉ là người tự mình say... Một ngày làm thầy, tình nghĩa vĩnh viễn. Anh đã dạy ra nhiều nhân vật trụ cột cho tương lai quân đội Liên Bang như vậy, ngày sau khi gia nhập trên chiến trường, đây là một vốn luyến hùng hậu đến như thế nào a?

Không biết trong lòng hắn đang nghĩ gì mà khiến cho Hứa Nhạc cảm thấy không khí bên trong căn tin lúc này tràn ngập một loại cảm giác trang nghiêm mà cuồng nhiệt

Hắn lúc này đã uống hơn hai lít rượu mạnh, men say đã sớm nhập não. Hắn nheo mắt nhìn đám quân nhân đang ngồi cách đó không xạ, thầm nghĩ có lẽ một thời gian không lâu sau này, bọn họ sẽ tự mình dẫn theo đám binh sĩ trực thuộc của mình ra tiền tuyến, cùng với đám Đế Quốc xâm lược tiến hành chiến đấu, đem những nhiệt huyết cuồng nhiệt của mình, đổi lấy sự bình an của dân chúng Liên Bang.

Những thân hình hoặc béo hoặc gầy, hoặc cao hoặc thấp, những khuôn mặt hoặc đẹp hoặc xấu, hoặc ôn nhu hoặc cương nghị kia có lẽ sau này cũng không thể nào gặp lại được nữa... Nghĩ đến điều này, nhiệt huyết cùng can đảm dâng tràn trong lồng ngực hắn.

Nếu đổi lại là những người khác, có lẽ lúc này sẽ lập tức đập bàn đứng dậy, gọi đám quân nhân sĩ quan đang hừng hực nhiệt tình lại xung quanh mình, lớn tiếng nói một chút về tuổi trẻ, về nhiệt huyết về hy sinh, nói ra nhưng lời tràn ngập khí thế hào hùng.

Thế nhưng Hứa Nhạc vẫn chính là Hứa Nhạc, hắn cũng không làm được loại hành động hào hùng như thế. Hắn vẫn như cũ bảo trì sự trầm mặc yên tĩnh của mình, cặp mắt ti hí không ngừng nhìn về phía đám quân nhân kia, đem cả chai rượu mạnh không ngừng đưa lên miệng minh mà uống. Mỗi lần uống một hớp rượu mạnh xuống khỏi họng, trong lồng ngực lại bốc lên một cỗ cảm giác cay nồng khó chịu, thế nhưng hắn lại cảm thẩy vô cùng thống khoái.

Nhưng mà trong căn tin này vẫn còn năm gã quân nhân, mãi từ đầu cho tới bây giờ vẫn luôn bảo trì sự trầm mặc, im lặng ngồi ở cái bàn riêng của mình, cũng không có cùng đám quân nhân này thừa dịp thỏa thích say xỉn này mà thổ lộ nỗi lòng, hay lớn miệng mắng chửi đám nhãi con Đế Quốc, mà là lạnh lùng quan sát tất cả mọi chuyện trong căn tin.

Lan Hiểu Long nhìn chăm chú về phía chiếc bàn kia, sau đó tiến đến bên cạnh Hứa Nhạc, cúi xuống nhẹ giọng nói vào tai Hứa Nhạc mấy lời:

- Năm gã quân nhân sĩ quan không qua đây kính rượu... đều là người của Sư đoàn Thiết Giáp 7.

Những gã quân nhân sĩ quan xuất thân từ Sư đoàn Thiết Giáp 7, tự nhiên là sẽ không qua đây kính rượu với Hứa Nhạc rồi. Nhưng mà không biết là do kỷ luật sâm nghiêm của chính Sư đoàn Thiết Giáp 7, hay là do những nguyên nhân gì khác, năm tên quân nhân sĩ quan ngồi cách biệt quanh cái bàn nhỏ kia, không hề nói chuyện với bất cứ người nào xung quanh, hơn nữa những quân nhân khác cho dù là kẻ hòa đồng nhất cũng không hề bước sang bên đó mà bắt chuyện, không khí bên trong căn tin này có vẻ có chút quái dị.

Điều khiến cho Hứa Nhạc cảm thấy khiếp sợ nhất cũng không phải là loại không khi quái dị này, mà chính là lời nhắc nhở lúc nãy của Lan Hiểu Long.

Hắn vốn tưởng rằng Sư đoàn Thiết Giáp 7 cũng chỉ có hai gã quân nhân đến căn cứ huấn luyện này tiếp nhận huấn luyện, lúc này hai gã đó cũng đã bị chính mình đánh cho chạy về Bệnh viện Trung Ương Lục Quân để điều trị, thế nhưng lại không hề nghĩ đến, trong căn cứ huấn luyện này lại còn thêm năm gã quân nhân xuất thân từ Sư đoàn Thiết Giáp 7 nữa.

Quân đội Liên Bang đặc biệt tổ chức ra một kỳ đại diễn tập chống khủng bố này, tinh tế tuyển chọn ra hơn ba mươi gã quân nhân đặc biệt tham gia vào lần tập huấn vô cùng bí mật này, chỉ là hy vọng những người này trong chiến tranh tương lai, có thể độc lập tạo thành một chiến cuộc có lợi cho bên mình. Thế nhưng mà chỉ riêng mội cái Sư đoàn Thiết Giáp 7, liền đã chiếm cứ đến bảy danh ngạch trong số đó!

Quân đội Liên Bang có tổng cộng bao nhiêu sư đoàn? Chỉ một cái sư đoàn của Sư đoàn Thiết Giáp 7 thôi cũng đã chiếm cứ mội phần năm định mức trong đó rồi.

Trong lòng Hứa Nhạc sinh ra mội nỗi khiếp sợ mãnh liệt. Đây là một cái sư đoàn khủng bố đến mức nào? Trình độ huấn luyện cùng với tố chất quân sự của cái sư đoàn này cường hãn đến mức như thế nào mới có thể đạt được cái thành tích gây kinh hãi thế tục đến như thế? Người mà có thể huấn luyện ra một cái sư đoàn mạnh mẽ như vậy... Vị sư đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh kia, đến tột cùng là loại nhân vật đẳng cấp nào cơ chứ?

Nghĩ đến những chuyện rắc rối giữa mình cùng với Sư đoàn Thiết Giáp 7, nghĩ đến chuyện mình vừa mới đích thân hủy hoại hai gã quân nhân tiền đồ không thể hạn lượng của Sư đoàn Thiết Giáp 7, cảm giác say rượu trong đầu Hứa Nhạc hoàn toàn biến mất. Đôi mắt của hắn vẫn như cũ sáng ngời, cặp mắt lại càng nheo chặt lại.

Lan Hiểu Long nhìn ra những cảm xúc trong lòng của hắn, khẽ nhíu mày nói:

- Anh không biết Sư đoàn Thiết Giáp 7 à?

Hứa Nhạc lắc lắc đầu nói:

- Không biết.

Lan Hiểu Long nghĩ đến chuyện hắn cũng không phải lả một gã quân nhân sĩ quan chân chính, trên mặt lộ ra vẻ thấu hiểu nhàn nhạt.

oOo

Theo như lời giảng thuật của Lan Hiểu Long, Hứa Nhạc đã biết được chuyện xưa của Sư đoàn Thiết Giáp 7 cùng với nguyên nhân vì sao nó lại đặc biệt cổ quái, khiến cho người ta khiếp sợ đến như thế.

Sư Đoàn đặc chủng thiết giáp số 7 của Quân Khu IV, năm xưa chính là trong thời gian chiến tranh phòng ngự lần thứ hai của Liên Bang, tại hành lang Vãn Hạt của Tây Lâm đã nghênh đón một hồi huyết chiến khốc liệt đối diện với hơn ba đại đội quân sự cường hãn của phía Quân đội Hoàng gia Đế Quốc.

Toàn bộ sư đoàn ở trên tinh cầu 5460 biên giới, độc lập hoàn thành mội nhiệm vụ phòng ngự không thể nào tin tưởng nổi, vì tổng lực lượng quân đội Liên Bang, lúc này đang bị quân đội Hoàng Gia Đế Quốc bao vây, tranh thủ những khoảng thời gian quý giá mà Sư Đoàn Đặc chủng Thiết Giáp 7 đã vì chuyện này mà trả một cái giá cực kỳ thảm khốc. Bọn họ thương vong thảm trọng, quân số giảm xuống chỉ còn có hai phần, trên cơ bản cũng có thể nói là toàn bộ sư đoàn này vị chôn vùi trong tinh cầu tràn ngập máu lửa và súng đạn kia...

Đến lúc quân đội Liên Bang tiến hành điều chỉnh lại quân chính, phát hiện ra ngay cả các sư đoàn trưởng, phó sư đoàn cùng toàn bộ các đạiđội trưởng, doanh trưởng khác của Sư đoàn đặc chủng thiết giáp 7 đều đã chết trận hết trên chiến trường, cho nên suýt chút nữa đã tiến hành hủy bỏ phiêu hiệu của sư đoàn này.

Nhưng mà đúng trong lúc này, kênh tin tức đài truyền hình Liên Bang lại đặc biệt phát lại các đoạn ghi hình về tình hình chiến đấu trực tiếp của Sư đoàn đặc chủng 7 cho toàn thể dân chúng Liên Bang xem.

Sau khi tạo thành một hồi sóng gió trong dân chúng Liên Bang, Hiệp Hội Cựu Chiến Binh Liên Bang lại nhân cơ hội này, tổ chức một hồi chiến dịch mệnh danh là "Đại biểu tình phẫn nộ", trực tiếp bao vây chiếm giữ toàn bộ quảng trường trước tòa nhà Nghị Viện cùng với Văn phòng Tổng Thống một thời gian.

Dưới tình huống áp lực mãnh liệt như thế, quân đội Liên Bang đành phải bất đắc dĩ rút lại mệnh lệnh hủy bỏ phiên hiệu đối với Sư đoàn Đặc Chủng 7, ngược lại còn tiến hành tuyên dương khắp nơi, bắt đầu trùng tu lại sư đoàn này.

Bất luận là trang bị hay là nhân sự cũng đều là dựa theo tiêu chuẩn sư đoàn vương bài của quân đội mà cấp cho, hơn nữa còn đặc biệt trao tặng cho danh hiệu "Sư đoàn Thiết Giáp 7", Sư đoàn Thiết Giáp Robot đặc chủng của Liên Bang.

Vinh quang của Sư đoàn Thiết Giáp 7 cứ như vậy mà sáng chói trong toàn cõi vũ trụ. Mãi cho đến khi Quân Thần Lý Thất Phu hoành thiên xuất thế. Sư đoàn Thiết Giáp 17 của Quân Khu I mới hoàn toàn áp đảo các sư đoàn khác, đạt được địa vị Đệ Nhất Sư Đoàn của toàn Liên Bang. Còn Sư đoàn Thiết Giáp 7 vốn từng nhận được quang mang sáng chói vô hạn trước đây lại bởi vì một số nguyên nhân nào đó, đã dần dần biến mất trong trí nhớ của đám công dân Liên Bang.

- Nguyên nhân đó là gì vậy?

Hứa Nhạc nhanh tay nắm chặt bình rượu mạnh trước mặt, hơn nữa lại còn nghiêm túc nghe những lời giảng thuật của Lan Hiểu Long, tâm tình theo những biến động lịch sử thiết huyết của Sư đoàn Thiết Giáp 7 này mà biến động.

Cảm giác của hắn đối với cái tên Sư đoàn Thiết Giáp 7 này dần dần biến đổi thành cảm giác cảnh giác tránh xa, dần dần biến thành một tia buồn bã cùng với tiếc rẻ.

- Cũng có rất nhiên suy đoán khác nhau. Phần lớn hình như là có quan hệ đến sự đánh giá đối với chiến dịch tinh cầu 5460 đợt trước. Bên trong quân đội Liên Bang có khá nhiều vị đại nhân vật đối với quá trình thực hiện chiến dịch kia cũng không hài lòng cho lắm, về sau do áp lực dư luận mạnh mẽ của công chúng nên mới tiến hành trùng kiến lại sư đoàn đó. Nhưng mà bọn họ tuyệt đối không muốn nó trở nên quá mức nổi bật... Tựa hồ đó là một cái vết sẹo khó coi của quân đội chúng ta.

Lan Hiểu Long trầm ngâm nói:

- Đám đại nhân vật quân đội kia sớm cũng đã chết đi rồi, những sự kiện lịch sử hào hùng kia cũng không còn mấy người nhớ tới nữa. Nhưng mà Sư đoàn Thiết Giáp 7 đóng tại tinh cầu S3 nhiều năm trời không được điều tra chiến trường, tĩch mịch đến mấy chục năm trời, gần như chỉ còn lại mỗi một cái chiêu bài Sư đoàn Thiết Giáp 7 mà thôi... Đột nhiên vị quân nhân Đỗ Thiếu Khanh sau khi tốt nghiệp Học Viện Quân Sự I đi ra, được điều đến cái sư đoàn vovốn đã bị người ta lãng quên này... Lịch sử hào hùng của Sư đoàn Thiết Giáp 7 lại một lần nữa được tái hiện...

- Đỗ Thiếu Khanh năm nay chỉ mới 37 tuổi. Người này sau khi tốt nghiệp xong Học Viện Quân Sự I đã được bộ Quốc Phòng trực tiếp chiêu mộ, đưa đến Quân Khu III. Sau đó chính ông ta đã tự đưa ra thỉnh cầu xin gia nhập vào Sư Đoàn Thiết Giáp 7, đảm nhận vị trí doanh trưởng một Doanh độc lập trong sư đoàn. (Hồi trước nhầm là sư đoàn thiết giáp 7 thuộc quân khu III chứ không phải là quân khu IV nhé. )

- Tinh cầu S3 từ trước đến nay là một tinh cầu nằm ở phần sườn bên của Thủ Đô Tinh Quyển, đứng riêng một góc trời, hưởng thụ những tài phú của Liên Bang, lúc nào cũng tránh xa những chiến hỏa ngập trời cùng với những đấu tranh chính trị trong Liên Bang. Dân tình chất phác mà an nhàn, trên cơ bản dần dần trở thành một tinh cầu đã bị dân chúng Liên Bang lãng quên.

- Sư Đoàn Thiết Giáp 7 đóng tại Đạt Tây Châu trên tinh cầu hành chính S3, bởi vì bị giới thượng tầng quân đội Liên Bang không ngừng chèn ép, lại nằm ở một nơi hoàn cảnh tự nhiên không mấy nổi bật, thậm chí gần đến nỗi bị người ta lãng quên đi mất.

- Nhưng mà sau khi Đô Thiếu Khanh chỉnh thức tiến vào trong Sư đoàn Thiết Giáp 7 một năm, Bộ Quân Khu III Liên Bang tổ chức một cuộc thao diễn hành quân toàn Quân Khu, Sư đoàn Thiết Giáp 7 vốn đã im lặng một thời gian khá lâu lại chợt đại phát hùng quang!

- Trong hồi thao diễn quân sự tổng hợp kéo dài nhiều tháng của Quân Khu III, Sư đoàn Thiết Giáp 7 đã cấp cho Bộ Tư Lệnh Quân Khu III một sự ngạc nhiên cực lớn. Khảo hạch năng lực cơ giới, năng lực phản ứng nhanh, năng lực tác chiến tự động hóa... Tổng cộng mười bả17y hạng mục chỉ tiêu khảo hạch, Sư đoàn Thiết Giáp 7 thế nhưng lại giành được giải nhất của 15 hạng mục chỉ tiêu trong đó. Chính là một hồi thắng lợi mang tính áp đảo không hề tranh luận!

- Mà lúc ấy, đơn vị bộ đội đại biểu cho Sư đoàn Thiết Giáp 7 tham gia vào buổi thao diễn quân sự tổng hợp lần này, chính là Doanh độc lập do Đỗ Thiếu Khanh suất lĩnh.

- Trải qua sự kiện lần đó, Sư đoàn Thiết Giáp 7 giống như là được người ta tẩy đi hết tất cả những tro bụi trên người vậy. Bằng nào kỷ luật quân đội nghiêm minh, những huấn luyện cực kỳ gian khổ khiến người khác kinh hãi cùng với khả năng chỉ huy xuất sắc của những quan chức các cấp, toàn bộ sư đoàn giống như hoàn toàn được lột xác vậy, biến thành một cỗ vũ khí chiến đấu sắt thép cường hãn mãnh liệt. Tiếp theo sau đó, trải qua thêm ba lượt thao diễn quân sự tổng hợp nữa. Sư đoàn Thiết Giáp 7 vẫn thoải mái mà dễ dàng chiếm được thắng lợi liên tục, gây chấn động toàn bộ Quân Khu III, thậm chí là ngay cả bên phía bộ Quốc Phòng cùng biểu đạt sự quan tâm nghiêm túc.

- Về sau đó, Sư đoàn Thiết Giáp 7 bắt đầu đại biểu cho Quân Khu III tham gia vào các cuộc diễn tập quân sự quy mô lớn của Quân đội Liên Bang. Bất luận là các cuộc khảo hạch tác chiến phối hợp trên nhiều tinh hệ, hay là tác chiến đặc chủng xâm nhập sâu vào mục tiêu. Sư đoàn Thiết Giáp 7 cũng thể hiện được năng lực tác chiến vô cùng cường hãn của chính bản thân mình, đem các đơn vị quân chủng khác đánh tan nát như đậu hũ vậy.

- Ngoại trừ các buổi tổng thao diễn quân sự lớn của quân đội Liên Bang, những quân nhân sĩ quan do Sư đoàn Thiết Giáp 7 tiến cử tham gia các buổi huấn luyện dã ngoại loại nhỏ trong Liên Bang, các buổi diễn tập chiến đấu quân sự, hoặc các đạt diễn tập chống khủng bố... cũng vĩnh viễn lạnh lùng mà trầm mặc đạt được thắng lợi.

Từ khi Đỗ Thiếu Khanh bắt đầu gia nhập vào Sư đoàn Thiết Giáp 7, bất luận sư đoàn đại diện tham gia vào bất cứ khảo hạch nào của Quân đội Liên Bang, cũng đều không hề khó khăn gì cũng đạt được thứ hạng cao nhất, cũng chưa có bất cứ lần nào bị rơi xuống thứ hạng thứ hai cả.

Quân đội Liên Bang cường giả như rừng, thế nhưng trải qua quá nhiều lần khảo hạch thao diễn quân sự tổng hợp như vậy, một lần được được thứ hạng đầu cùng không quá khó, nhưng mà nếu như lần nào cũng đạt được hạng nhất như vậy cũng chỉ có thể nói trình độ huấn luyện của sư đoàn này cùng với năng lực chỉ huy của các sĩ quan cấp trên chính là ưu tú đến cực điểm.

*****

Trong những lần thao diễn quân sự tập trung, Sư đoàn Thiết Giáp 7 đã thể hiện ra những kỷ luật quân sự vô cùng nghiêm minh, không có bất cứ thả lỏng nào, năng lực thực chiến vô cùng cường đại.

Quân đội Liên Bang vô cùng khiếp sợ chứng kiến Sư đoàn Thiết Giáp 7 này không ngừng triển lộ quang mang, từng bước từng bước trùng chấn lại cái tên Sư đoàn Thiết Giáp 7 vốn đã bị lãng quên. Mà các đơn vị bộ đội khác, thì lại là cảnh giác bất an cùng với vô cùng kính nể khi nhìn thấy một màn này.

Liên tục chiếm được vị trí hạng nhất trong suốt 37 lần khảo hạch diễn tập quân sự lớn nhỏ trong quân đội Liên Bang, đem cái tên Sư đoàn Thiết Giáp 7 mạnh mẽ khắc vào trong lịch sử vinh quang của quân đội Liên Bang.

Sau này cũng không biết có đơn vị quân đội nào làm được những chuyện này nữa hay không, thế nhưng trong lịch sử hơn vạn năm của quân đội Liên Bang, cho tới bây giờ cũng chưa từng có bất cứ đơn vị quân đội nào có thể giống như Sư đoàn Thiết Giáp 7 vậy, dẫn đầu trong suốt tám năm trời liên tiếp.

Trong quân đội Liên Bang, Quân Khu III từ trước đến giờ cũng không có địa vị quá cao, rốt cuộc bất chấp vết nhơ nghi án của chiến dịch 5460 trước đây, cũng bất chấp những ấn tượng không tốt của đám đại nhân vật trong quân đội Liên Bang đối với sư đoàn này, bằng vào chiến tích khủng bố của Sư đoàn Thiết Giáp7, Quân Khu III đã không chút do dự, mạnh mẽ đem cái Sư đoàn Thiết Giáp 7 này biến thành sư đoàn vương bài của mình bất luận là trang bị hay nhân sự hay những nhiệm vụ vinh dự, toàn bộ đều đưa xuống cho sư đoàn này.

Trong các kỳ thao diễn quân sự tổng hợp, không ngừng chiếm vị trí đứng đầu, Sư đoàn Thiết Giáp 7 dần dần chính thức lấy lại vinh dự trước đây, xứng đáng với cái tên Sư đoàn Thiết Giáp 7.

Mà Đỗ Thiếu Khanh cũng theo những thành tích đó, từ một doanh trường biến thành đội trưởng, thăng cấp càng ngày càng nhanh chóng, cuối cùng ngay thời điểm ông ta 33 tuổi đã trở thành vị sư đoàn trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử quân đội Liên Bang, thậm chí còn phá vỡ kỷ lục của Quân Thần Lý Thất Phu năm xưa!

Tuy rằng Sư Đoàn Thiết Giáp 7 mãi cho đến hôm nay cũng chưa từng triển lộ ra răng nanh sắc bén của bản thân mình trên tiền tuyến Tây Lâm, đạt được những chiến công vinh quang chân chính, nhưng mà những đơn vị bộ đội vương bài của các quân khu khác đã từng va chạm với Sư đoàn Thiết Giáp 7 trong quá trình các lần thao diễn quân sự tổng hợp.

Mỗi khi nhắc tới cái tên Sư đoàn Thiết Giáp 7, trong lòng đều nghĩ đến một đơn vị bộ đội ý chí kiên cường, thiết huyết ở trên các khu dã ngoại, các tinh cầu quặng mỏ, thể hiện ra một quyền mạnh mẽ nặng nề, tấn công như cuồng phong, gào thét mà đến, mang theo khuôn mặt lãnh khốc, bộ dạng sâm nghiêm mãnh liệt

Những đơn vị bộ đội vương bài của các quân khu này, trong các lần thao diễn quân sự tổng hợp, thật sự là bị Sư đoàn Thiết Giáp 7 dọa cho khiếp sợ. Bọn họ tuyệt đối tin tưởng rằng, một đơn vị quân đội như thế nếu như đưa ra tiền tuyến, như vậy những chiến công mà bọn họ lập ra cũng tuyệt đối không thế nào thấp hơn những chiến công của thuộc hạ của mình.

Mà vị sư đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh, kẻ đã đích thân mình một tay rèn luyện ra một đơn vị bộ đội như thế này... đương nhiên là có tư cách thống lãnh bọn họ. Mà cũng chỉi có mình hắn ta mới có tư cách là cấp trên của đơn vị quân đội lãnh khốc kia mà thôi.

oOo

Hứa Nhạc cầm trong tay ly rượu không, có chút ngẫm nghĩ mà nheo chặt mắt lại. Hắn nghĩ đến chuyện Đỗ Thiếu Khanh có thể đem một đơn vị quân đội đã gần như bị lãng quên trong một góc của Liên Bang, biến thành một đơn vị quân đội thiết huyết kỷ luật nghiêm minh, tố chất quân sự khủng bố như thế, dẫn dắt đơn vị bộ đội này mạnh mẽ tạo ra những chiến tích khủng bố như thế, thật sự không phải là một người bỉnh thường.

Người như vậy mới xứng danh với lời khen kinh tài tuyệt diễm, nghị lực hơn người. Ông ta rõ ràng cũng giống như là Lý Thất Phu vậy, là một thiên tài quân sự tuyệt thế. Nếu như mình bị một người như vậy có ấn tượng không tốt thật sự cũng không phải là một tin tức tốt cho lắm.

Trong lúc Lan Hiểu Long nói lại những sự tích oai hùng của Sư đoàn Thiết Giáp 7, bên cạnh bàn rượu cũng đã xuất hiện thêm mấy người nữa. Đám nhân viên chiến đấu của Tiểu Đội 7 mặc dù cũng không có kính rượu với Hứa Nhạc, thế nhưng cũng đã mang theo phần đồ ăn của chính mình chạy qua ngồi chung bàn này. Chuyện này tựa hồ như cũng đã biểu hiện một thái độ nào đó với Hứa Nhạc.

Hùng Lâm Tuyền cau mày nhìn Hứa Nhạc một cái, đột nhiên lại mở miệng nói:

- Ta cũng biết Sư đoàn Thiết Giáp 7 này quả thật cùng mạnh. Nhưng mà Đỗ Thiếu Khanh bất quá cũng chỉ là một người mà thôi, nghĩ muốn trở thành Quân Thần thứ hai sao? Cũng không nhìn xem bên phía Đế Quốc bên kia có chấp nhận cho hay không. Nếu như ông ta thật sự có năng lực, vậy thì hãy chủ động chạy đến tiền tuyến Tây Lâm đánh nhau vài trận hoành tráng đi.

Trong khoảng thời gian một năm vừa qua, đám tổ viên chiến đấu đầy kinh nghiệm của Tiểu Đội 7 từ chỗ của Bạch Ngọc Lan đã nghe được khá nhiều chuyện của Hứa Nhạc. Đối với những chuyện này bọn họ vốn cùng có chút khó tin, thế nhưng mấy ngày nay lăn lộn trong khu căn cứ huấn luyện này, bọn họ đã tận mắt chửng kiến thực lực mạnh mẽ của Hứa Nhạc, đối với bọn họ mà nói tuyệt đối là ấn tượng mãnh liệt.

Bọn họ rất rõ ràng, tong những năm tháng tương lai sau này, Hứa Nhạc cũng sẽ trở thành Chủ quản quản lý của Tiểu Đội 7. Bọn họ hiện tại cũng tính là người của Hứa Nhạc rồi, mặc dù hiện tại đối với Hứa Nhạc vẫn như trước chưa thể nói là quá mức thân cận, nhưng mà lúc này nhìn thấy hắn phiền não bởi vì chuyện cua Sư đoàn Thiết Giáp 7, cho nên bọn họ theo bản năng nói vài câu trào phúng đối phương. Dù sao ở trước mặt của người ngoài, bọn họ cùng với Hứa Nhạc thủy chung là đứng ở cùng một chiến tuyến.

Sư đoàn Thiết Giáp 7 mấy năm nay ở bên trong Quân đội Liên Bang thể hiện ra quang mang sáng rọi chói mắt khí thế bức người, chính là do một loạt các thành tích vang dội trong các kỳ thao diễn quân sự tổng hợp.

Thế nhưng mà thanh danh của bọn họ bên trong Liên Bang lại không vang dội, lại chính là do vấn đề lớn nhất của Sư đoàn Thiết Giáp 7. Đó là tù trước đến giờ bọn họ vẫn chưa từng đi đến tiền tuyền Tây Lâm, cho nên những lời nói này của Hùng Lâm Tuyền, giống như là đã trực tiếp đấm thẳng vào chỗ yếu hại nhất của Sư đoàn Thiết Giáp 7.

Quân nhân Liên Bang từ trước đến nay cũng đều trọng vinh dự. Năm tên quân nhân của Sư đoàn Thiết Giáp 7 vốn từ trước đến giờ vẫn một mực trầm mặc ngồi ăn riêng một bàn phía xa xa, nghe được những lời nói này của Hùng Lâm Tuyền, trên khuôn mặt lạnh như băng giống như đúc bằng thép nguội kia chợt hiện lên một tia tức giận.

Một gã quân nhân đột nhiên đứng bật dậy, hướng về phía bàn của Hứa Nhạc bên này mà phẫn nộ nói:

- Sư đoàn chúng ta cũng đã từng 103 lần đưa huyết thư thỉnh cầu được ra tiều tuyến rồi. Ai dám nói là sư đoàn chúng ta không dám chiến đấu chứ?

Nghe được những lời nói mang đầy cảm giác tức giận này, mấy người đang ngồi quanh bàn của Hứa Nhạc nhất thời lâm vào trầm mặc. Hùng Lâm Tuyền vừa rồi mở miệng phát ngôn, lúc này chung quy cũng là không tiện mở miệng phản bác. Dù sao cái này cũng là liên quan đến vấn đề danh dự của một đơn vị quân đội nổi danh. Ngược lại là Lan Hiểu Long lại mỉm cười nói:

- Những binh lính do đích thân Đỗ sư đoàn trưởng huấn luyện ra, chẳng lẽ cùng giống như hai gã đồng đội đã bị dùng cáng khiêng đi cua các người hay sao? Nếu là như vậy, xem ra Đỗ sư đoàn trưởng cũng bất quá chỉ là như thế mà thôi.

Gã quân nhân vừa đứng lên thay mặt Sư đoàn Thiết Giáp 7 mà biện luận kia vẻ mặt băng lành, lạnh giọng nói:

- Đỗ sư đoàn trưởng đã tốt nghiệp thủ khoa tại trường Trung học Đệ Nhất của Liên Bang, lại đỗ thủ khoa trong kỳ thi nhập học của Học Viện Quân Sự I, sau đó lại tốt nghiệp thủ khoa Học Viện Quân Sự I... Là thành viên của Hiệp hội Liên Bang Tam Nhất, là sư đoàn trưởng trẻ tuổi nhất trong lịch sử quân đội Liên Bang. Nếu như chẳng qua cũng chỉ có như thế, vậy không biết là có thể kiếm được người nào có được thành tích như vậy nữa chứ?

Thanh âm nói chuyện của gã quân nhân này mặc dù chấn động nhưng vô cùng lạnh lùng đạm mạc, hơn nữa lại còn mang theo một cỗ tình tự cuồng nhiệt nữa. Lạnh lùng chính là hướng về phía bàn của Hứa Nhạc, còn cuồng nhiệt thì lại chính là thể hiện loại tình cảm sùng bái kính sợ đối với vị sư đoàn trưởng cua Sư đoàn Thiết Giáp 7 kia.

Trường trung học tốt nhất của Liên Bang chính là trường Trung học Đệ Nhất còn kỳ thi nhập học khó nhất cũng chính là kỳ thi vào Học Viện Quân Sự I. Trong số hơn trăm triệu công dân trong Liên Bang này, hai trường học nổi danh nhất không biết đã tập trung vào đó bao nhiêu nhân tài cùng với tinh anh hàng đầu. Lý lịch của vị Đỗ Thiếu Khanh theo như lời của vị quân nhân này vừa nói lúc trước, vị Đỗ sư đoàn trưởng này đúng là liên tục đậu thủ khoa ở cả ba kỳ thi khó nhất Liên Bang!

Nếu dựa theo những miêu tả về xã hội thời phong kiến cổ xưa trong những bộ phim điện ảnh, thì những thành tích vĩ đại giống như vậy sẽ được mọi người gọi là thì đỗ đầu tam nguyên, phi thường khó đạt được.

Lai lịch của Hiệp hội Liên Bang Tam Nhất cũng chính là như thế, là hiệp hội của những người đỗ thủ khoa ở ba kỳ thi khảo hạch liên tiếp. Cho đến ngày nay, hội viên của Hiệp hội Liên Bang Tam Nhất này bất quá cũng chỉ có hơn mười người mà thôi. Hơn nưa phần lớn bọn họ cũng đều là những lão già lớn tuổi.

Khó trách khi mà gã quân nhân này đề cập đến vị sư đoàn trưởng của mình, thân thể đứng thẳng, vẻ mặt lại kiêu ngạo vô song như thế.

Nghe thấy những lời nói đó, đám người ngồi xung quanh bàn của Hứa Nhạc tất cả đều lâm vào hoảng sợ trầm mặc. Mọi người thầm nghĩ lý lịch của bị sư đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh này thật sự là khiến người ta khiếp sợ.

Ngay cả Lan Hiểu Long khóe môi cùng bất quá nổi lên một tia cười lạnh nhàn nhạt thế nhưng cũng đành phải im lặng không biết nói gì. Bởi gì đối với vị sư đoàn trưởng khủng bố đến không nói nêu lời này, hắn thật sự là không tìm thấy bất cứ lỗ hổng nào để mà công kích đối phương.

Trong lòng Hứa Nhạc cũng cảm thấy khiếp sợ. Nhưng điều khiến cho hắn giật mình hơn cả chính là đám quân nhân của Sư đoàn Thiết Giáp 7 này đối với vị sư đoàn trưởng của bọn họ tràn ngập một sự kính sợ sùng bái cuồng nhiệt.

Dùng một ít kiến thức thô thiển của hắn mà suy nghĩ, cuối cũng vẫn thấy trong quân đội xuất hiện loại tình huống như thế này cũng không phải là chuyện tình tốt đẹp gì.

Ánh mắt của đám quân nhân Sư đoàn Thiết Giáp 7 đều tràn ngập băng lãnh như sương tuyết, loại biểu tình băng lãnh như thế này chính là đại biểu cho sự vinh quang kiêu ngạo của bọn họ. Mặc dù bọn họ cũng đều không toát ra vẻ khinh miệt xem thường, thế nhưng cũng đủ để khiến cho những người đối diện bọn họ cảm giác được một cỗ áp lực mạnh mẽ.

Hứa Nhạc đêm nay cũng đã uống không ít rượu, cam xúc cũng không khỏi có chút cuồng nhiệt. Cảm nhận được sự khinh thường lạnh lùng của đám quân nhân Sư đoàn Thiết Giáp 7, hắn khẽ lắc lắc đầu nói:

- Những tên gia hoa có tư cách gia nhập vào Hiệp hội Liên Bang Tam Nhất, tôi cũng có biết được hai gã. Một kẻ trong đó hiện tại đang làm thư ký, một gã còn lại... hiện tại vẫn đang ngồi chồm hổm trong nhà giam Liên Bang.

Hắn cười cười, ngẩng đầu lên nhìn về phía tên quân nhân kia, chậm rãi nói:

- Cho nên cái này cũng không nói lên được cái gì cả. Tôi nghĩ rằng vị Đỗ sư đoàn trưởng của các người nhất định cũng không muốn các người lúc nào cũng đem chuyện của ông ta nói trên cửa miệng.

Biểu tình của tên quân nhân kìa có chút cứng lại, đang muốn nói tiếp cái gì đó, thì Hứa Nhạc đã nghiêm túc nói:

- Nếu như các anh không tin, thì có thể đi hỏi thăm một chuyến, xem thử những lời mà tôi nói có đúng hay không.

Hai người mà hắn vừa nói chính là vị Trầm tổng thư ký ở hậu sơn núi Mạc Sầu, cùng với Thi Thanh Hải. Một người chính là người phát ngôn chính thức của Thai gia, một người từng là nhân vật góp phần quan trọng trong cuộc tổng tuyển cử tổng thống Liên Bang, là một gã bức nhân mạnh mẽ từng tham gia vào vụ ám sát Mạch Đức Lâm.

Nói thế nào thì cũng không có làm nhục thân phận của vị sư đoàn trưởng Đỗ Thiếu Khanh đại danh đỉnh đỉnh kia. Nhưng mà hắn chỉ đơn giản nói một gã thư ký, một kẻ ngồi tù, điều này khiến cho những người của Sư đoàn Thiết Giáp 7 nghe xong, tự nhiên tâm tình trở nên vô cùng phẫn nộ.

Năm gã quân nhân của Sư đoàn Thiết Giáp 7 này nhìn thấy vị Hứa Giáo quan kìa hình như cũng không giống là nói láo, sau khi trầm mặc một lúc, đứng lên tiến hành chào theo nghi lễ quân đội một cái, sau đó liền trầm mặc rời khói cái căn tin huyên náo.

Hứa Nhạc nhìn thấy năm gã quân nhân kia cùng với đám người ngồi xung quanh mình thể hiện địch ý thấy rõ, không khỏi càu mày lại.

Lan Hiểu Long lúc này chợt quay sang hỏi hắn:

- Những lời anh nói đều là thật chứ?

Hứa Nhạc giật mình một chút mới hiểu được cái mà bắn đang hỏi chính là chuyện của Trầm tổng thư kỷ và Thi công tử, nên mỉm cười đáp:

- Đương nhiên là thật rồi. Tôi trước giờ ít khi nào nói láo.

Ngừng lại một chút sau đó bắn mới nghiêm túc nói:

- Sư đoàn Thiết Giáp 7 một khi đã lợi hại đến như vậy, vì nguyên nhân gì mãi cho đến bây giờ vẫn không có gia nhập tiền tuyến? Đây chính là vấn đề mà tôi ngạc nhiên nhất.

Crypto.com Exchange

Chương (1-774)