Truyện ngôn tình hay

Truyện:Gian Khách - Chương 298

Gian Khách
Trọn bộ 774 chương
Chương 298: Bảy giây của lão già kia
0.00
(0 votes)


Chương (1-774)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

Sau khi cùng với vị Phí Thành lão gia tử kia tại Lâm Viên gặp mặt nói chuyện một hồi, Thai phu nhân rốt cuộc cuối cùng cũng không có đem bí mật lớn nhất của Hứa Nhạc chuyển lại cho Cục Hiến Chương Liên Bang. Nhưng mà một khi Cục Hiến Chương đã bắt đầu tiến hành điều tra toàn diện một người nào đó, cho dù là căn cứ vào một ý niệm tích cực ban đầu mà tiến hành điều tra, thì với năng lực sưu tập tin tức khủng bố của Máy vi tính Trung ương Liên Bang, vẫn như cũ phát hiện ra được một chút vấn đề gần như khiến cho mọi người không ai có thể tin nổi.

Một vấn đề khiến cho kẻ khác vô cùng khiếp sợ.

0O0

Trong Liên Bang có tới hai người khác nhau, một người tên là Hứa Nhạc, mà người còn lại cũng tên là Hứa Nhạc.

Một người là gã Công Trình Sư xuất sắc, có công đầu trong việc nghiên cứu chế tạo ra con robot MX thế hệ mới của Liên Bang, một người là cô nhi thợ mỏ tại Đông Lâm. Một người là đối tượng được Quân đội Liên Bang chú trọng bồi dưỡng, một người là học trò của gã tội phạm truy nã hàng đầu của Liên Bang. Một người có mã số công dân là D1AS42581X, một người có mà số công dân là S1AT5143X...

Nếu căn cứ như vậy thì giữa hai người này tựa hồ không có bất cứ mối liên hệ nào, ngoại trừ việc bọn họ có cùng tên là Hứa Nhạc, hơn nữa hình dáng bề ngoài của bọn họ cũng vô cùng giống nhau, tựa như là hai huynh đệ song sinh bình thường vậy.

Có thể đem hai gã thanh niên cách xa đến mấy vạn km này liên hệ lại với nhau, chính là bởi vì các viên chức của Cục Chiêu mộ Nhân viên của Cục Hiến Chương khi tiến hành các trình tự xác nhận thân phận trọn vẹn vô cùng khắc nghiệt tiến hành tổng hợp các tin tức lại với nhau. Nhưng quan trọng hơn nữa chính là, vẫn là do năng lực tính toán hạch toán mô hình phức hợp liên hệ của cỗ Máy vi tính Trung ương bên dưới lòng đất ngầm của Cục Hiến Chương Liên Bang kia.

0O0

- Ta cho tới bây giờ cũng không có tâm tĩnh để tiếp tục đi đánh golf nữa...

Lão Cục Trưởng khẽ đưa tay lên day day hai bên thái dương, tựa hồ như không muốn nhìn lên hình ảnh của Hứa Nhạc trên màn hình trên tường nữa. Thanh âm ông ta có chút đạm mạc lạnh lẽo:

- Nếu như cái gã tiểu tử kia vẫn còn tiếp tục lang thang khắp nơi ngoài đó...

Thôi Tụ Đông cũng đã làm Trợ lý Cục Trưởng Cục Hiến Chương Liên Bang này suốt bảy năm nay. Trong ba năm gần đây, phần lớn thời gian đều là do hắn ta đại biểu cho Cục Hiến Chương tham gia vào các công việc quan trọng trong Liên Bang. Mọi người trong Chính phủ đều biết rõ ràng rằng khi mà Thai Lão Cục Trưởng về hưu, hắn chính là người duy nhất được ứng cử vào vị trí Cục Trưởng Cục Hiến Chương, vị trí cao cao tại thượng mà bất cứ người nào trong Liên Bang cũng vô cùng hâm mộ và tôn kính này.

Nghe được những lời đang nói mang đầy cảm giác cảm khái kia của Thai lão Cục Trưởng, trên khuôn mặt trung niên bình tĩnh của Thôi Tụ Đông hiện lên một tia bất đắc dĩ, nói:

- Không có chứng cứ.

Đệ Nhất Hiến Chương cất chứa vô số những điều luật về vấn đề bảo hộ tuyệt đối thông tin cá nhân của công dân trong hệ thống dữ liệu trung tâm của Cục Hiến Chương. Hơn nữa còn có một loại tinh thần đại khái như là: Quyền lực càng cao, năng lực càng lớn, thì càng phải nói đến quy định. Cho nên có thể nói, Cục Hiến Chương chính là cơ quan pháp luật tương quan tuân thủ chính xác những điều lệ trong Đệ Nhất Hiến Chương nhất, mà cũng là địa phương chuyên nói về quy định nhất. Từ thời kỳ Thai Thị Hoàng Triều truyền thừa cữu viễn trước đây, Hoàng cung của Hoàng Đế đại khái cũng là một loại cơ cấu như thế. Có lẽ sau này khi chế độ Đế vương dần dần nhạt phai đi, thì tinh thần của Đệ Nhất Hiến Chương mới có thể dần dần theo dòng trường giang lịch sử bị gió bụi thời gian dần dần thổi cho phai nhạt đi hết...

Cục Hiến Chương hiện tại đang vô cùng hoài nghi hai gã công dân thanh niên vốn không có cùng một mã số công dân tên Hứa Nhạc này vốn chỉ là một người duy nhất. Điều này đại biểu cho một sự suy luận cực kỳ đáng sợ, thế nhưng vấn đề chính là ở chỗ, bọn họ cũng không có bất cứ chứng cứ cụ thể nào. Không, đối với Thai lão Cục Trưởng cùng với Trợ lý Thôi Tụ Đông trong Văn phòng Cục Trưởng mà nói, đây thậm chí cũng không phải là một lời hoài nghi, mà chính là một sự thực không thể chối cãi nữa!

Bởi vì Cục Hiến Chương cũng đã thông qua một con đường bí mật nào đó, lấy được hai mẫu ADN sinh thể của hai gã thanh niên cùng tên Hứa Nhạc này. Gã Hứa Nhạc ở Đông Lâm lấy được ADN chính là thông qua hồ sơ chữa bệnh phúc lợi cho các cô nhi thợ mỏ, trong một lần kiểm tra sức khỏe tổng quát cho hắn trước khi Hiệp hội Thợ mỏ Liên Bang phá sản. Mà ADN của gã Hứa Nhạc tại Thượng Lâm này, thì là sau khi xảy ra sự kiện khủng bố tập kích vào tòa nhà của Quỹ Cơ Kim Hội trên tinh cầu S2, khi Bệnh viện Trung ương Quân Khu II tiến hành điều trị cho Hứa Nhạc, đã lưu lại một bản mẫu của hắn.

Chính là vì căn cứ theo những quy định của pháp luật Liên Bang, những chứng cứ thu thập được thông qua những con đường phi pháp như thế này, về mặt ý nghĩa pháp luật và ngay trong những điều lệ của Cục Hiến Chương Liên Bang, căn bản không tính là một chứng cứ có tính pháp lý, thậm chí là còn không được hợp pháp nữa. Trên thực tế nếu như ý nghĩa của chuyện này cũng không khiến cho kẻ khác cảm thấy quá mức khủng hoảng, Thai lão Cục Trưởng căn bản cũng sẽ không dùng đến những biện pháp thủ đoạn này. Trên thực tế cho dù đã có được những chứng cứ so sánh ADN chính xác đi chăng nữa, vẫn như cũ cần phải cung cấp cho Máy vi tính Trung ương Liên Bang tiến hành phân tích số liệu.

Cho nên kết luận cuối cùng chính là, Cục Hiến Chương Liên Bang đã bắt đầu hoài nghi Hứa Nhạc, thế nhưng họ cũng không có bất cứ biện pháp nào cả, trừ phi Máy vi tính Trung ương đưa ra phán đoán, đồng thời phát ra cảnh báo.

- Tôi cho rằng chuyện này nên báo cáo lại cho Phó Tổng Thống Bái Luân...

Thôi Tụ Đông với sắc mặt vô cùng âm trầm, hướng về phía Thai Lão Cục Trưởng trước mặt mình mà đề nghị.

Theo quy định của pháp luật Liên Bang, Phó Tổng Thống Liên Bang cũng sẽ kiêm nhiệm luôn chức vụ Chủ tịch Quốc Hội, ủy Ban Quản Lý Liên Bang. Đóng vai trò giống như là cây cầu liên hệ giữa Tổng Thống cùng với Nghị Viện Liên Bang, đồng thời cũng là đại nhân vật duy nhất trong hệ thống Chính trị Liên Bang có thể xâm nhập cùng với ảnh hưởng đến Cục Hiến Chương Liên Bang. Nhưng căn cứ theo một số điều lệ Chính trị nào đó, từ vô số năm nay, Phó Tổng Thống Liên Bang rất ít khi nào hội ý đến những công việc cụ thể trong Cục Hiến Chương cả. Thậm chí đối với bọn họ ngược lại còn cố ý bảo trì một khoảng cách nhất định, tất cả mọi người đều hiểu rõ nguyên nhân này là vì đâu.

Lão Cục Trưởng trầm mặc một lúc thật lâu sau, mới chậm rãi lắc lắc đầu nói:

- Nếu như Hứa Nhạc thật sự tiến nhập vào trạng thái dị thường, như vậy thì tình huống dị thường số 72... Dựa theo cấp bậc bảo mật của danh sách các hồ sơ tình huống dị thường của Đệ Nhất Hiến Chương, những hồ sơ loại này, những người có khả năng tiếp xúc với những tin tức này, chỉ có mình ta, Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ... cùng với Lý Nguyên Soái...

Cục Trưởng khẽ tằng hắng hai tiếng, sau đó quay sang nhìn Thôi Tụ Đông, nói:

- Trên thực tế cậu cũng không có khả năng biết được chuyện tình bí mật như thế này, nhưng mà sang năm ta sẽ về hưu, có một số chuyện ta cuối cùng cũng phải chuyển giao lại cho cậu... Cho nên nói cho cậu biết cũng không có vấn đề gì...

- Lý Nguyên Soái? Tôi chưa bao giờ biết qua chuyện Quân đội lại có quyền can thiệp vào các hoạt động của Cục Hiến Chương cả. Phải biết rằng ngay cả Tổng Thống Liên Bang cũng không thể...

Thôi Tụ Đông có chút giật mình nói. Đối với vị lão gia tử kia của Phí Thành, hắn đương nhiên là vô cùng tôn kính. Nhưng mà hắn càng có thể hiểu rõ ràng được chuyện Máy vi tính Trung ương Liên Bang xác nhận một tình huống dị thường là chuyện đáng sợ đến mức nào, cuối cùng cũng vẫn thấy chuyện này có chút gì đó không ổn.

- Vị Cục Trưởng tiền nhiệm của ta khi chuyển giao quyền Cục Trưởng Cục Hiến Chương cho ta, đã từng đặc biệt đề cập qua về tình huống dị thường trước đây... Ông ta nói tình huống dị thường lần đầu tiên xuất hiện trong Liên Bang, chính là do Lý Nguyên Soái tự mình phát hiện, hơn nữa còn báo cáo ngay cho Cục Hiến Chương biết...

Thai Lão Cục Trưởng vẻ mặt không chút biểu tình nói:

- Ba ngày trước đây ta đã gọi một cuộc điện thoại báo cho bên phía Phí Thành Lý Gia...

Thôi Tụ Đông hỏi một cách hy vọng:

- Vậy vị lão gia tử kia trong điện thoại đã nói như thế nào?

Lão Cục Trưởng cũng không có trả lời, mà là lâm vào trầm mặc một lúc thật lâu. Trong cuộc điện thoại kia, đáp án mà ông ta nhận được chính là, Hứa Nhạc cũng không phải là đối tượng chính của tình huống dị thường lần này, mà hắn chỉ là bị tình huống dị thường kia làm ảnh hưởng đến mà thôi. Sự tình lần này cũng không nghiêm trọng giống như là Cục Hiến Chương đã tưởng tượng. Quang huy Đệ Nhất Hiến Chương lần này cũng không có bị khiêu chiến thêm một lần nữa... Chuyện tình mà Cục Hiến Chương này lo lắng nhất, cũng đã theo cái chết của kẻ kia mà vĩnh viễn bị tiêu trừ. Trước mắt nhiệm vụ quan trọng nhất của Cục Hiến Chương chính là tầm nã ra những mầm móng mà Đế Quốc đã gieo trồng vào trong Liên Bang.

Cục Hiến Chương Liên Bang vốn là một cơ cấu tuyệt đối nghiêm cẩn, mặc dù cũng đã đạt được sự cam đoan, bảo đảm của Quân Thần Liên Bang, lão Cục Trưởng vẫn như cũ sẽ không hề thả lỏng, bởi vì chuyện này chính là chuyện nguy hiểm nhất rất có thể sẽ phá vỡ Quang Huy Đệ Nhất Hiến Chương.

Ông ta khẽ nheo mắt lại, cặp mắt trở nên trầm ổn cùng với bình thản, nhìn về phía bên dưới của tòa nhà văn phòng sâm nghiêm trầm mặc, nhàn nhạt nói:

- Lão già kia cũng không có đưa ra kết luận gì sao?

Thôi Tụ Đông lắc lắc đầu, bất chợt bắt đầu phát hiện thái dương của mình hình như có chút đau đầu, thần sắc của Thai lão Cục Trưởng cũng chân chính trở nên kỳ quặc khác thường.

Căn cứ theo quy định của tinh thần Hiến Chương, Máy vi tính Trung ương Liên Bang cũng sẽ không tiến hành phán định một kẻ là tội phạm khi chỉ dựa vào những tình huống khác thường so với hệ thống pháp lý Liên Bang mà thôi. Nếu làm như vậy, Cục Hiến Chương cũng sẽ lâm vào những đại phiền toái rất khó có thể giải quyết được. Ví dụ như lúc trước khi Máy vi tính Trung ương Liên Bang tiến hành điều tra Nghị Viên Mạch Đức Lâm, đã phát hiện ra kế hoạch hạt giống của Đế Quốc, hệ thống Máy vi tính Trung ương vẫn như cũ chỉ biết tự động phát sinh ra một báo cáo điều tra mà thôi, sau đó đệ trình lên cho các nhân viên công tác của Cục Hiến Chương, thậm chí ngay cả quyền muốn tiến hành điều tra chi tiết hơn cũng cần phải được Cục Hiến Chương tiến hành cấp phát cho quyền hạn điều tra mới có thể tiến hành.

Chỉ duy nhất có một ngoại lệ, đó chính là khi xảy ra sự kiện thuộc về danh sách báo động cấp độ I. Nhưng mà trong lịch sử mấy ngàn năm nay của Liên Bang, những sự kiện thuộc danh sách báo động cấp độ I cũng chỉ bất quá xuất hiện qua có hai lần mà thôi. Lần đầu tiên chính là khi Quân đội Hoàng gia Đế Quốc đột ngột xâm lấn vào lành thỗ Liên Bang, còn lần thứ hai cũng chính là lần phát hiện ra tung tích của gã Bảo dưỡng Sư phản quốc Dư Phùng sau mười hai năm lẫn trốn.

Các nhân viên quan chức của Cục Hiến Chương cũng chỉ là những nhân viên có quyền hạn thẩm định vấn đề mà thôi, lại cũng chỉ là những người phục vụ cho Máy vi tính Trung ương Liên Bang. Cho dù bọn họ có bắt đầu hoài nghi thân phận của Hứa Nhạc đi chăng nữa, thế nhưng một khi Máy vi tính Trung ương Liên Bang còn chưa đưa ra báo cáo đây là tình huống đặc biệt dị thường, như vậy bọn họ cũng sẽ không có cách nào có thể đệ trình báo cáo lên cho Chính phủ Liên Bang cả.

Hai vị đại nhân vật trong văn phòng Cục Trưởng Cục Hiến Chương này mãi vẫn chờ mong cái Máy vi tính Trung ương kia đưa ra phản ứng gì đó. Tương tự như vào bốn năm trước đây vậy, cái lão giờ ở dưới lòng đất sâu thẳm kia trực tiếp phán định đó là sự kiện thuộc danh sách cấp độ I, sau đó tiếp nhận những quyền hạn tương ứng, rồi bắt đầu điều đại chiến hạm tại tiền tuyến Tây Lâm, chạy đến tinh cầu của đối phương, một pháo hoàn toàn hủy diệt hắn. Thế nhưng mãi cho đến bây giờ, lão già kia vẫn giống như hiện tại vậy, trầm mặc không nói lời nào, không đưa ra bất cứ chứng cứ cụ thể nào cả. Tiến hành điều tra cũng không đưa ra kết quả gì, chỉ biết trơ mắt nhìn đối phương, ẩn chứa trong đó vô số những nguy hiểm mãnh liệt, nhưng mà cũng không thể làm được cái gì cả.

- Vì cái gì mà lão già kia thủy chung vẫn không đưa ra bất cứ kết luận nào cơ chứ? Rõ ràng cái gã Hứa Nhạc này có vấn đề vô cùng. Nếu là một con người bình thường, cho dù là đầu người óc khỉ đi chăng nữa cũng có thể đoán ra được vấn đề...

Những nếp nhăn dày đặc trên mặt của Lão Cục Trưởng lại càng trở nên sâu đậm hơn mấy phần, tràn ngập một cảm giác hoài nghi cùng với lo lắng không biết bao nhiêu mà nói. Cục Hiến Chương nghĩ chuyện muốn chiêu mộ Hứa Nhạc, đang tiến hành quá trình thẩm tra thân phận cuối cùng... Cũng chính là do cái cô Máy vi tính Trung ương Liên Bang kia phát hiện ra điểm tương quan giữa hai người. Thế nhưng khi chân chính muốn tiến hành xếp đặt thân phận hắn vào trong sự kiện danh sách cấp bậc an toàn và hệ thống danh sách theo dõi trung tâm, thì cỗ Máy vi tính Trung ương Liên Bang lại xuất hiện một vấn đề lớn...

Thai Lão Cục Trưởng cùng với Thôi Tụ Đông liếc mắt nhìn nhau, cũng đều phát hiện ra trong mắt của đối phương ẩn chứa vô số những bất an cùng với mãnh liệt. Bọn họ đồng thời nhớ lại sự kiện bảy giây ngày đó, gần như đã khiến cho trong tòa nhà văn phòng Cục Hiến Chương, tổng cộng một ngàn ba trăm gã nhân viên quan chức bị Ngũ Lôi Oanh Đỉnh, giống như đang mang tang cha mẹ vậy... Chỉ có tổng cộng bảy giây, thế nhưng lại là bảy giây khủng hoảng nhất trong lịch sử từ khi Cục Hiến Chương Liên Bang thành lập cho đến nay, bảy giây thống khổ giống như là trời long đất lở vậy...

Hệ thống Máy vi tính Trung ương Liên Bang tiến hành quản lý hệ thống inte trải rộng gần như khắp cả vũ trụ bao la, cùng với xử lý các thuật toán phức tạp nhất trong Liên Bang. Từ cái ngày mà nó được khai sinh ra cho đến nay, nó liền hoạt động một cách vững vàng và trầm mặc, cũng đã trải qua mấy vạn năm rồi, có lẽ sẽ còn tiếp tục hoạt động thêm mấy vạn năm nữa, chưa bao giờ có khoảnh khắc nào ngừng trệ cả.

Thế nhưng mà vào ngày đó, nó lại đột nhiên có bảy giây bị hoàn toàn treo máy.

*****

Bất cứ máy vi tính bình thường nào khác nếu như bị treo máy, người sử dụng đại khái cũng sẽ thừa dịp đoạn thời gian này để gác chân nghỉ ngơi một lát, chờ máy khởi động lại, chờ đoạn nhạc hoan nghênh mặc định trong hệ thống máy tính vang lên, cũng không có ai xem chuyện này biến thành một chuyện tình khiếp sợ kinh thiên quỷ khốc thần sầu cả.

Nhưng mà cái Máy vi tính Trung ương nằm sâu trong lòng đất của Cục Hiến Chương Liên Bang kia thì lại khác, trước giờ chưa bao giờ bị treo máy cả. Vô số vạn năm qua 'hắn' cũng đã hoạt động không ngừng nghỉ, chưa bao giờ nghỉ ngơi lấy một phút nào. Cho nên đến một ngày nào đó trước thu, những quầng sáng trên các màn hình khổng lồ trong lòng đất kia đột nhiên đồng loạt biến thành một mảnh đen kịt, tất cả các phân đoạn xử lý hệ thống trên các máy tính cá nhân con đều toàn bộ lâm vào tĩnh mịch, cả Cục Hiến Chương đồng thời choáng váng.

Mấy từ 'choáng váng' này kỳ thật cũng không đủ để hình dung những cảm xúc phức tạp diễn ra tại thời điểm đó. Từ Cục Trưởng Cục Hiến Chương cho đến các nhân viên phân tích số liệu cơ sở bên dưới, mọi người đều trừng mắt há hốc mồm nhìn lên cái màn hình đen kịt, lắng nghe một mảnh im lặng đến chết người này. Cảm giác của bọn họ giống như là khỏa Mặt trăng vốn hàng vạn năm vĩnh viễn chiếu rọi trên bầu trời Thủ Đô Tinh Quyển, lúc này đột nhiên tắt đi ánh sáng vốn có của nó, tất cả hàng ti tỉ vì sao trên bầu trời vũ trụ cũng đột nhiên biến mất vô tung.

Hệ thống Máy vi tính Trung ương Liên Bang đã đình chỉ công tác!

Đối với cả Liên Bang cùng với xã hội nhân loại mà nói, cái này đến tột cùng là có ý nghĩa gì, không ai có thể hiểu rõ ràng hơn so với đám nhân viên quan chức của Cục Hiến Chương cả. Bọn họ biết nếu như cái Máy vi tính Trung ương này mà mất đi tác dụng, những kẻ của Đế Quốc có thể sẽ nhẹ nhàng không một tiếng động tiến hành tấn công đại quy mô, thậm chí căn bản không cần kẻ địch bên phía Đế Quốc tiến công xâm lược, hệ thống ranh giới tinh vực rộng rãi khắp Liên Bang kia, sẽ bởi vì mất đi lực lượng khống chế cực kỳ mạnh mẽ này, mà bắt đầu chia năm sẻ bảy, toàn bộ xã hội nhân loại cũng sẽ trở nên phân ly!

Mất đi quang huy của Đệ Nhất Hiến Chương, nhân loại đến tột cùng sẽ biến thành cái dạng gì? Không ai dám tưởng tượng đến vấn đề khủng bố này sẽ như thế nào. Đứng đối diện với một mảnh hắc ám cùng với im lặng trong tòa đại sảnh, hơn một ngàn gã viên chức trong lòng đất lẫn trên mặt đất của Cục Hiến Chương Liên Bang đều đồng loạt lặng ngắt không một tiếng động. Có kẻ hai bàn tay chắp lại, không ngừng cầu nguyện, có một số viên chức nữ thậm chí còn hoảng sợ bất lực đết mức hai hàng nước mắt chảy dài nữa.

Loại cảm giác rung động khó khăn đến cực điểm như thế này, khiến cho trái tim của mọi người rất nhanh gần như không chịu nỗi. Bọn họ không biết cái cỗ Máy vi tính trung tâm này... cái kẻ mà bọn họ thân thiết xưng là 'lão già kia' chẳng phải là đã đến ngày sắp sửa lâm vào thời khắc lâm chung hay sao? Hai là nói hắn ta cũng giống như mấy lão già bình thường, bị lên cơn đau tim, sau đó sẽ lập tức tỉnh lại?

Cái không khí lúc này cũng không phải là nhà đang đưa tang, nhưng so với nhà có tang lại càng thêm bi thương rất nhiều. Đây cũng không phải là những cơn sấm động giữa ngày xuân, thế nhưng uy lực chấn nhiếp của nó so với những cơn lôi điện lại còn mạnh mẽ hơn nhiều.

0O0

Cũng may là cái Máy vi tính Trung tâm ở sâu trong lòng đất bên dưới Cục Hiến Chương kia cũng chỉ lâm vào trạng thái tạm ngừng không quá lâu. Khoảng 7, 132211 giây sau trên màn hình tinh thể lỏng khổng lồ trên tường, vốn đang làm một mảnh tối đen hắc ám, đột nhiên ngay ở khu vực trung tâm chợt xuất hiện một cái quang điểm cực nhỏ.

Sau đó cái quang điểm đó đột nhiên lại nổ mạnh, bộc phát ra vô số những tia quang mang sáng trắng vô cùng mãnh liệt. Chỉ trong khoảnh khắc, những tia sáng bắt đầu chiếu sáng khắp nơi trong không gian dưới lòng đất rộng rãi. Tựa hồ như có vô số những tinh vân đang tràn ngập sinh cơ, phát ra quang mang khủng bố để báo hiệu sự ra đời của mình. Đoạn thời gian này quả thật là quá ngắn, dùng mắt thường cũng không thể nào ghi nhận lại được. Thậm chí cho dù là dùng các loại máy móc ghi hình với tốc độ cao nhất cũng không thể nào ghi nhận lại được.

Sau một mảnh quang mang sáng rọi chính là sự yên lặng bình thường. Vô số các hình ảnh khắp nơi trên khắp Liên Bang này lại một lần nữa xuất hiện trên các màn hình khắp nơi trong Cục Hiến Chương. Vô số các hệ thống ngôn ngữ máy móc phức tạp khó hiểu rất nhanh lại xuất hiện trên các màn hình. Hơn nữa tốc độ vận chuyển của các hệ thống ngôn ngữ này so với bình thường tựa hồ còn có vẻ nhanh hơn lúc trước một chút.

Một cái thanh âm máy móc tràn ngập biểu cảm chợt vang lên khắp nơi trong tòa nhà Cục Hiến Chương:

- Thăng cấp hoàn thành.

Ngoại trừ những thanh âm kỳ lạ này, giống như là chưa hề có bất cứ thứ gì vừa mới phát sinh ra, giống như là bảy giây khủng bố vừa rồi đã chưa hề phát sinh ra vậy.

oOo

Khi hệ thống Máy vi tính trung tâm lâm vào một mảnh tối đen hắc ám, mọi người trong Cục Hiến Chương đều cho rằng cả thế giới đã đến lúc tan vỡ ra. Thế nhưng khi mà nó vừa mới khôi phục lại được bình thường, bọn họ đột nhiên cảm thấy rằng cả thế giới này giống như là vừa mới được phục sinh trở lại vậy. Trong thần thoại trước tràng hạo kiếm trong Viễn cổ, tựa hồ có một vị Đấng Sáng Thế nào đó, đã sáng tạo ra cái thế giới rực rỡ sáng rọi này trong thời gian bảy ngày. Thế nhưng vị Thần trong lòng mọi người trong Cục Hiến Chương thì lại cho rằng thế giới của bọn họ chỉ được thành lập trở lại, tựa hồ chỉ tốn thời gian có bảy giây mà thôi.

Thời gian bảy giây là quá ngắn, vì thế cho nên trên mặt rất nhiều gã viên chức của Cục Hiến Chương, cảm xúc sợ hãi tuyệt vọng khi này vẫn còn chưa kịp trôi qua, rất nhiều nữ viên chức, trong ánh mắt, nước mắt vừa mới chảy xuống chưa khỏi hết khuôn mặt, toàn bộ quá trình này liền xong rồi, khiến cho tâm tĩnh của bọn họ nhất thời lâm vào một trạng thái hụt hẫng khó nói nên lời.

Cỗ Máy vi tính Trung ương nằm sâu trong lòng đất của Cục Hiến Chương kia, trong các quy tắc dài dằng dặc của Đệ Nhất Hiến Chương quả thật cũng có điều khoản ghi nhận là nó sẽ có thể được thăng cấp. Nhưng mà tất cả những người hiện tại còn sống trong Liên Bang này, cho tới bây giờ cũng chưa từng có ai tận mắt chứng kiến được một màn này. Hơn nữa dựa theo những ghi chép lưu lại từ trước đến giờ, hệ thống Máy vi tính Trung ương Liên Bang mỗi lần cần tiến hành nâng cấp, cũng sẽ mất một khoảng thời gian rất dài, cần phải tiến hành nâng cấp hệ thống phần cứng cùng với thay đổi những trang bị cấu kiện phức tạp tương quan. Cũng chưa từng có ai tưởng tượng qua, cái lão già này cứ như vậy đột nhiên ngã lăn ra chết, dọa cho vô số người bị choáng váng, sau đó lại mở mắt ra, liền lạnh lùng thông báo với mọi người rằng mình đã thăng cấp thành công.

Cái này là dạng nâng cấp gì cơ chứ? Không ai biết cả.

Hệ thống Máy vi tính Trung ương lần này bị treo máy ngoài ý muốn, hoặc nói là tự động thăng cấp, đã bị mọi người xếp vào danh sách sự kiện cấp độ 2, giữ bí mật một cách nghiêm khắc. Ngoại trừ các nhân viên quan chức trung tâm của Cục Hiến Chương ra, tạm thời cũng chỉ có Tổng Thống Mạt Bố Nhĩ cùng với Phó Tổng Thống Bái Luân là được thông báo, ngay cả bên phía Nghị Viện, ủy Ban Quản Lý Liên Bang cũng hoàn toàn không biết, Cục Hiến Chương ngày hôm đó đã từng trải qua bảy giây kinh tâm động phách đến như thế nào.

Mất một khoảng thời gian rất dài, Cục Hiến Chương mới có thể từ trong tình cảm khiếp sợ phức tạp này mà bình tĩnh trở lại. Chỉ là từ sâu tận đáy lòng của tất cả mọi người, cũng đều lưu lại một câu nghi vấn mãnh liệt, cái bóng ma không biết hình dáng này vẫn cứ không ngừng bay đi bay lại khắp nơi trong lòng tất cả mọi người ở đây...

Ánh mắt của Thai Lão Cục Trưởng cùng với Thôi Tụ Đông khẽ chớp nhẹ mấy cái, liền tự nhiên bừng tĩnh lại, tựa hồ như cũng không muốn nhớ lại cùng với tiến hành phân tích lại nguyên nhân của bảy giây ngày đó.

Thân là hai nhân viên cao cấp nhất, từng công tác trong Cục Hiến Chương khoảng thời gian lâu nhất, cũng là có quyền hạn cao nhất, đối với Máy vi tính Trung ương Liên Bang này có sự hiểu biết sâu sắc nhất, kỳ thật là trong cả một đời công tác buồn tẻ đơn điệu của hai người, sớm cũng đã có được một sự hiểu biết xác thực, cái Máy vi tính Trung ương nằm sâu trong lòng đất kia chính là đại biểu cho trình độ văn minh của toàn bộ Liên Bang hiện tại. Kỳ thật trình độ khoa học kỹ thuật của nó so với trình độ của xã hội Liên Bang hiện tại còn phải cao hơn một bậc. Tiểu tổ năm người vĩ đại năm đó đã vì xã hội nhân loại mà để lại kết tinh trí tuệ cao siêu của mình-.. vấn đề cỗ Máy vi tính Trung ương kia có thể tự động tiến hành thăng cấp như thế này, chính là chuyện tình mà hệ thống khoa học kỹ thuật hôm nay không thể nào làm được.

Trước khi tràng đại hạo kiếp xảy ra, nền văn minh của nhân loại trước đây đã phát triển đến một trình độ khiến cho kẻ khác phải sợ hãi, tuy rằng vô số vạn năm trôi qua, nhân loại ngày nay một mực không ngừng tiến bộ, không ngừng phát triển, ở một số phương diện nào đó thậm chí đại khái cũng đã vượt qua tiền nhân, thế nhưng chung quy ở một số phương diện trung tâm nào đó vẫn như cũ không thể khôi phục lại được vinh quang như ngày xưa.

Thai Lão Cục Trưởng bấm mấy nút nào đó trên bàn phím trước mặt của mình, đem toàn bộ các hồ sơ của Hứa Nhạc trên màn hình lớn phía trước xếp vào hạng mục cấp bậc tuyệt mật. Ông ta ngồi trầm mặc thật lâu trên ghế, nghĩ đến những nhân viên thuộc hạ bận rộn bên dưới Cục Hiến Chương, nghĩ đến tòa nhà văn phòng thần bí này, trong lòng không khỏi sinh ra một tia xúc động mãnh liệt. Trải qua nhiều năm như vậy rồi, kỳ thật Cục Hiến Chương vẫn như cũ chỉ là những nhân viên phục vụ của lão già kia mà thôi. Bọn họ biết rõ có một số sự tình mình có thể biết được, thế nhưng vĩnh viễn lại không thể hiếu biết nổi hết những chuyện tình mà mình không thể có năng lực mà hiểu biết này.

Cùng một cỗ máy móc khổng lồ, tầm mắt chiếu rọi khắp nơi trong toàn bộ vũ trụ bao la, là kết tinh của trí tuệ văn minh nhân loại làm bạn cả đời này, tận mắt nhìn thấy những năng lực siêu tuyệt của nó, ở trong một cơ cấu có chút quái dị giống như Cục Hiến Chương Liên Bang này, rất nhiều viên chức kỳ thật cũng đã không hay không biết bị một sự ảnh hưởng mơ hồ nào đó tác động đến. Bọn họ cũng không phải là những giáo đồ của giáo phái khoa học nào, thế nhưng ở sâu nhất trong nội tâm của mỗi người, vi phạm đến tinh thần khoa học mà đáng lý ra bọn họ phải tuân thủ nghiêm khắc nhất, bọn họ vô cùng mê tín.

Bọn họ tin tưởng một cách mê muội, thậm chí còn có thể nói rằng sùng bái cái Máy vi tính Trung ương kia, đem cái cỗ máy móc lạnh như băng kia, coi như là tượng trưng cho tinh thần của toàn Liên Bang, như là di vật kết tinh trí tuệ cuối cùng mà thế hệ vĩ đại trước đây đã để lại. Bọn họ cho rằng bản thân mình thân là những nhân viên phục vụ cho cỗ Máy vi tính Trung ương kia mà cảm thấy vinh quang cùng với kiêu ngạo vô hạn.

Loại mê tín này, nguyên nhân phát ra chính là sự sùng bái mãnh liệt đối với trình độ trí tuệ mà nhân loại có khả năng đạt đến được, nguyên nhân chính là những sự tích vinh quang chói mắt mà quang huy Đệ Nhất Hiến Chương hơn ngàn vạn năm nay đã phát ra, nguyên nhân chính là quy tắc máy móc vĩnh viễn cũng sẽ không mắc sai lầm. Các quan chức Cục Hiến Chương mê tín nó, sùng bái nó, xem nó như là người nhà bình thường vậy, tin tưởng mà thân thiết gọi nó là: lão già kia.

Thai Lão Cục Trưởng này cũng không hề ngoại lệ. Ông ta im lặng nhìn chằm chằm vào những câu nói máy móc rất nhanh hiện lên trên màn hình trên tường, đột nhiên đối với việc tra cứu lại thân phận của Hứa Nhạc mất đi hứng thú. Một khi lão già kia thủy chung vẫn không chịu phán định rằng thân phận tên gia hỏa này có vấn đề, như vậy cũng sẽ luôn có nguyên nhân hợp logic vô cùng tinh vi không thể nào nghịch chuyển lại.

Bên trong Cục Hiến Chương Liên Bang lưu truyền một quy tắc bất thành văn, cái quy tắc này tựa hồ cũng không phù hợp với tinh thần của Đệ Nhất Hiến Chương, thế nhưng sau khi xâm nhập vào trong cái cơ cấu này vô số năm, cũng đã âm thầm ăn sâu vào trong nội tâm của từng gã viên chức của Cục Hiến Chương này, khiến cho bọn họ cũng không thể kháng cự, lại càng không muốn kháng cự lại.

Cái quy tắc này chính là: Điều một, lão già kia vinh viễn cũng sẽ không phạm sai lầm. Điều hai, nếu lão già kia sai lầm, hãy xem lại điều một.

- Ngay từ ngày đầu tiên ta gia nhập vào Cục Hiến Chương, ta luôn luôn tự hỏi một cái vấn đề...

Thai Lão Cục Trưởng sau khi chấm dứt sự suy ngẫm của ông ta, quay lại cầm lấy cây gậy đánh golf của mình, có chút cảm khái nói:

- Ta không biết được lão già kia đến tột cùng là có sinh mệnh hay không.

Thôi Tụ Đông nghe xong câu nói đó, cảm giác sau lưng là một mảnh rét lạnh, thậm chí rét lạnh đến mức có chút đau đớn. Trên thực tế đại khái là bất cứ nhân viên nào đã từng công tác một thời gian trong Cục Hiến Chương này, cũng đều sinh ra sự nghi hoặc này trong lòng. Bởi vì cái Máy vi tính Trung ương thật sâu trong lòng đất kia thật sự là có vẻ quá mức vạn năng. Tuy rằng mãi cho đến bây giờ nó cũng chưa từng thể hiện ra bất cứ trình tự nào thể hiện sự nhân tính hóa của mình cả.

- Lúc còn ở Tiểu đội 7 Sở Nghiên Cứu, luận văn tiến sĩ của ta chính là nghiên cứu về vấn đề này.

Trầm mặc một lúc sau, Thôi Tụ Đông trầm mặc mở miệng nói:

- Dựa theo những trình tự ăn khớp trong trung tâm xử lý của lão già kia, cùng với nguyên tắc thiết kế Đệ Nhất Hiến Chương của tiểu tổ năm người năm xưa, nếu như hắn thật sự sinh ra một loại hình thức suy nghĩ logic nào đó theo kiểu có ý thức sinh mệnh, như vậy thì hắn sẽ trực tiếp nổ tung ngay.

Nghĩ rằng như vậy tựa hồ như vẫn như cũ không đủ để trấn an lại tâm tình một mực dao động của mình, Thôi Tụ Đông rất nhanh nói thêm một câu nữa:

- Hơn nữa theo góc độ triết học mà nhìn, đây là chuyện tình không hợp với logic.

- Nói cũng như không...

Thai Lão Cục Trưởng nhẹ nhàng ho khan một tiếng, mở to cặp mắt thoáng có chút vô thần của mình, cầm theo cây gậy đánh golf hướng về phía bên ngoài văn phòng mà đi đến, chậm rãi nói:

- Hơn nữa... chuyện đó thì có quan hệ gì đến chúng ta cơ chứ? Lão già kia cũng đã tồn tại mấy vạn năm nay rồi, thậm chí sẽ còn tồn tại thêm triệu năm nữa, còn chúng ta chung quy trước sau gì cũng sẽ chết. Ta chưa bao giờ hoài nghi, cho dù là cả Liên Bang này cũng bị hủy diệt, thì lão già kia vẫn như cũ sẽ tiếp tục tồn tại mãi, cho đến khi vũ trụ này bị hủy diệt mới thôi. Một khi đã như thế, chúng ta làm sao có tư cách mà đi thảo luận chuyện tình của hắn chứ?

Crypto.com Exchange

Chương (1-774)