← Ch.104 | Ch.106 → |
"vụt"
Một bóng đen như oan hồn lao nhanh qua các gốc cây.
"vụt"-Lại thêm một bóng đen nữa lao ngay sát phía sau, bóng đen này đột ngột dừng lại, trên tay trái hắn ta cầm một chiếc lồng đèn, tai phải cầm một chiếc lưỡi hái, hắn nở một nụ cười thâm hiểm sau đó tiếp tục bám theo bóng đen phía trước.
"vụt...vụt"
Từ phía sau, một bóng người chạy rất nhanh, động tác vô cùng uyển chuyển nhẹ nhàng, nhảy qua nhảy lại trên các cành cây, hắn ta đang truy đuổi hai bóng đen trước mặt?
"bùm bùm"-hai tiếng súng nổ vang lên, đường đạn kéo dài trong không khí tạo ra hai vệt sáng một đỏ một vàng vô cùng đẹp mắt.
"ầm"- hai viên đạn bắn trúng vào gốc cây trước mặt hai bóng đen trước mặt khiến gốc cây đó nổ tung thành trăm mảnh, hai bóng đen kia buộc phải dừng lại.
"hô hô...đuổi kịp rồi sao?"-Giọng nói đầy đáng sợ của tên cầm lưỡi hái vang lên.
Hai bóng đen trước mặt xoay đầu lại nhìn về phía sau, hai khuôn mặt đáng sợ nhưng khá là quen thuộc hiện ra, bọn chúng không ai khác chính là Thresh và Kathus, hai kẻ cùng với đám Elise rời khỏi Shadow Isles lên Valoran này nhưng sau đó thì mất tích, không biết bọn chúng đi đâu.
"phịch"-bóng người đuổi theo phía sau Kathus và Thresh dừng lại trên một cành cây, đôi mắt sắc lạnh như băng, làn da màu đặc trưng, mái tóc xoăn được buộc lại, một người đàn ông đầy mạnh mẽ toát ra thứ khí thế làm kinh sợ lũ ác ma. Hai cây súng trên tay người đàn ông ấy mới thực sự là điều đáng nói đến, nhìn sơ qua về hình dáng thì rất giống một cây súng ngắn...tuy nhiên nếu để ý kĩ sẽ thấy không phải vậy. Thân súng to hơn, súng không có băng đạn....
"cuối cùng cũng bắt được các ngươi"-người đàn ông kia nghiến răng nói, giọng điệu mà hắn ta phát ra đầy vẻ căm hận.
"ha.. ha...bắt được sao? Lucian ơi là Lucian...ngươi vẫn ngu như vậy à? Ngươi nghĩ ngươi bắt được chúng ta sao? Chỉ là chúng ta cố ý để ngươi bắt được mà thôi"-Thresh cười ha hả đáp
Lucian chính là tên của người đàn ông có nước da màu kia! Khi nghe Thresh nói những điều đó, Lucian đột nhiên có một cảm giác không hay, ngay lập tức.... từ lớp đất bên dưới bốn năm con thây ma với hình thù gớm ghiếc đội đất lao thẳng lên, tấn công Lucian.
"cơ hội"-Yorick từ phía sau lao đến, chiếc xẻng trên tay hắn chém mạnh xuống...ầm một tiếng, cành cây mà người đàn ông kia đứng bị cắt làm đôi.
"hóa ra là cái bẫy"-Lucian kinh hãi nhảy sang một bên tránh né.
"giờ mới biết thì đã quá muộn rồi"-Kathus cười khà khà, câu mét trên tay hắn tỏa ra thứ ánh sáng đỏ như máu, sau đó liên tiếp nhưng vụ nổ vang lên ở dưới chân người đàn ông kia.
"khốn kiếp"-Người đàn ông kia, nhảy qua nhảy lại tránh né một cách cực kì xảo diệu, miệng không ngừng mắng chửi, hai cây súng trên tay liên tục bắn ra hàng loạt đạn.
Đạn từ súng bắn ra không phải đạn thép bình thường mà đấy là đạn phép thuật, trúng một viên nhẹ thì gãy chân nát thịt, nặng thì chết ngay.
"Án Tử"-Thresh hô lớn một tiếng, sau đó chiếc lưỡi hãi trên tay của hắn phóng ra, những sợi xích đảo mình trên không như một con rắn nước rất khó để tránh được.
"ngươi nghĩ với cùng một cách mà có thể bắt được ta hay sao?"-Người đàn ông kia nhếp môi, ngya lúc hắn ta định lao qua tránh sợi sích thì đột nhiên một bức tường ma thuật không biết từ đâu xuất hiện chặn hắn lại..
"xoạt xoạt"-Sợi xích đã trói trúng người đàn ông kia.
"Lucian...ơi là Lucian...sáu năm trước... cũng với một cách lừa tương tự ta đã lấy đi linh hồn của một kẻ thanh trừng bóng tối như ngươi.. à.. cô ta là vợ của ngươi nhỉ...hắc hắc...ngươi có muốn được đoàn tụ cùng với vợ của mình không?."-Thresh sau khi bắt được người đàn ông kia tỏ ra vô cùng vui sướng hắn cười như điên dại, cánh tay của hắn đưa lên ngay trán của Lucian chuẩn bị rút lấy linh hồn của anh ta.
"thằng khốn...tao sẽ không bao giờ tha cho mày...nếu tao chết đi thì trên Valoran này vẫn còn những người thanh trừng bóng tối khác...người của Shadow Isles các ngươi sẽ không có một ngày yên ổn."-Cho đến lúc chết Lucian vẫn không tỏ ra sợ hãi, hắn ta chỉ tiếc có một điều duy nhất, chính là chưa báo thù được cho vợ của mình.
"ha.. ha.... ta đến đúng lúc quá nhỉ."-Giọng nói của John vang lên ngay lúc Thresh định lấy đi linh hồn của Lucian.
"là kẻ nào"-Kathus và Yorick nhìn khắp xung quanh nhưng không thấy bóng dáng người đã nói, giọng nói ấy khá là quen thuộc nhưng họ lại không nhớ ra đó là của ai.
vù"-Như một cơn gió thổi nhẹ qua, John xuất hiện ngay bên cạnh Lucian, một tay chặt đứng sợi xích đang trói anh ta lại.
Thresh, Kathus, Yorick, nhìn người thanh niên vừa xuất hiện với đôi mắt trợn to đầy kinh ngạc.
"là ngươi? Làm thế nào lại là ngươi?"-Yorick thốt lên.
"đã lâu không gặp Kathus, Thresh, Yorick..."-John mỉm cười nói.
"ha...ha..."-đột nhiên Thresh cười to lên sung sướng nói: " hôm nay thật là một ngày may mắn của ta...một lúc có thể thu thập hai cái linh hồn quý giá."
John không nói lại, hắn chỉ cười cười.
Thresh lao vào, lưỡi hãi trên tay liên tục đánh đến.....
"ầm"-John né qua né lại nhẹ nhàng, sau đó hắn vung tay một cái thật nhé, Thresh không hiểu sao cả cơ thể bị bắn ngược về phía sau.
"cái gì vậy?"-Thresh kinh hãi.
John đưa tay nói: " đừng đánh nhau nữa, ta đến đây gặp mấy người không phải là để đánh nhau, đọc đi..."
Nói xong hắn vứt một mảnh giấy về phía đánh người Thresh, sau đó đưa một mảnh giấy khác cho Lucian, mỉm cười nhìn hắn...
Đọc lướt qua Thresh nhìn John nói: " ngươi đưa ta đọc thứ này với mục đích gì?"
John gật đầu đáp: " không có gì to tát cả, ta muốn mời mấy người vào Liên Minh của bọn ta để chống lại quân Hư Không, Shadow Isles đã bị tàn phá bởi chính quân đội Hư Không, nhà của mấy người đã bị người khác phá hủy, không lẽ mấy người không muốn báo thù sao?"
"chuyện này bọn ta lo được, không cần thiết phải gia nhập cái liên minh gì đó của ngươi"-Kathus nói.
John lắc đầu thở dài đáp: " thực lực của quân đội Hư Không chắc mấy người cũng đã thấy, nếu như không liên kết lại chúng ta sẽ không thể nào đánh lại bọn chúng, cho dù mấy người có mạnh đến đâu thì không thể địch lại hàng ngàn hàng vạn quân lính được, đấy là chưa nói những tên chỉ huy bên ấy kẻ nào cũng có thực lực rất mạnh."
Những lời này của John nói ra quả thực đụng đến tim đen của bọn họ, chẳng là trước đây vài ngày họ cũng đã chạm trán với vì toán lính Hư Không, mặc dù có thể dành chiến thắng nhưng cũng phải trả giá không nhỏ...
John nhìn sang Lucian cười nói: " anh là Lucian đúng chứ? Kẻ thanh trừng bóng tối, tôi đã nghe rất nhiều về anh, và rất làm tiếc về chuyện của vợ anh, nhưng bây giờ an nguy của cả Valoran quan trọng hơn rất nhiều, nếu là vợ anh ở trên thiên đường chắc chắc cô ấy cũng sẽ khuyên anh nên vì Valoran vì tự do vì hòa bình."
John xoay người bước đi, sau đó đột nhiên dừng lại nói: "trong tờ giấy ấy có ghi địa điểm và thời gian tập hợp, hi vọng đến ngày đó chúng ta sẽ gặp lại à mà còn nữa một khi đã vào liên minh, mối thù cá nhân sẽ phải bỏ sang một bên, nếu trái lệnh thì sẽ bị xử theo luật, giống như ngọn núi kia."
John vung tay, một luồng ánh sáng thần thánh bắn ra từ tay hắn chiếu thẳng đến ngọn núi cạnh đó...một tiếng nổ lớn và.... ngọn núi ấy bị John xóa sổ.
Một màn biểu diễn sức mạnh khiến bốn người muốn đần người ra.... Yorick lẩm bẩm: " thằng nhãi ấy trở nên lợi hịa như vậy từ lúc nào thế?"
"Cậu cho tôi biết, rốt cuộc cậu là ai?"-Lucian hỏi.
John xoay đầu mỉm cười nói: "người ta vẫn thường gọi tôi với cái tên John..."-Nói xong hắn như một làn sương biến mất ngay tại chỗ.
"John..."-Lucian nhường như đã nghe đến cái tên này rất nhiều, nên khi John vừa nói ra lập tức cả người anh ta run lên.
"thằng nhãi đó trở nên phách lối từ khi nào thế nhỉ, biết thế hồi ở Shadow Isles ta giết no sớm có phải hay không?"-Thresh khừ khừ nói.
"không lẽ cậu ta từng ở Shadow Isles sao?"-Lucian kinh ngạc hỏi.
"cái này không rõ lắm, nói chúng bọn ta gặp được hắn trên Shadow Isles và hắn có ở đó một thời gian"-Yorick đáp lại câu hỏi của Lucian.
"ngươi tính sao Kathus?"-Thresh nhìn Kathus như muốn biết ý kiến của lão.
"có lẽ thằng nhãi nói đúng"-Kathus chỉ đáp một cách đơn giản sau đó lao đi, việc giết Lucian bây giờ chả có chút hứng thú nào nữa cả.
Yorick, Thresh cũng bám theo phía sau.
Lucian nhìn về cái chỗ mà John biến mất sau đó nhìn lên trời thở dài nói: " Senna, em đã nghe thấy hết rồi chứ, hi vọng em hiểu và đồng ý cho quyết định của anh... chúng ta phải vì Valoran, đấy chính là lời thề của hai đứa mình."
..............
Chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, một làn sóng ủng hộ Liên Minh Huyền Thoại nhanh chóng bành trướng khắp nơi trên Valoran...từng dòng người nối đuôi nhau tiến đến phần lãnh thổ duy nhất còn sót lại của Demacia gần thành Vazacan. Những nô lệ bị quân hư không bắt cũng bắt đầu ngấm ngầm vạch ra các kế hoạch có thể ủng hộ liên minh.
Thậm chí các bộ tộc tận phía nam và phía bắc xa xôi cũng đang trên đường tiến đến đây.... một liên minh hùng mạnh sắp được thành lập, nhưng đằng sau đó chắc chắn sẽ có rất nhiều khó khăn đang chờ đợi...
Ba ngày sau.
Lúc này tại lều riêng của John tại doanh trại chính, ngồi đối diện hắn chính là Irelia.
John mỉm cười nói: " vết thương trên người cô sao rồi?"
"cũng nhờ có cậu mà bây giờ khỏe hẳn rồi..."-Irelia cười nhẹ gật đầu.
John nhìn vào tấm bản đồ Valoran đặt cạnh đó hỏi: " thế mọi chuyện xử lý thế nào rồi?"
Irelia đáp: " đã ổn cả rồi, mọi thông tin đã được truyền đi nhanh nhất có thểm các thư mời gửi đến các tộc và bộ lạc cũng đã làm...bên phía Demacia và Noxus cũng đã hoàn thành hết tất cả, chỉ chờ đến ngày trọng đại mà thôi."
"ừ"-John gật đầu hài lòng sau đó hắn thở dài nhìn chăm chăm vào bản đồ...
Irelia tiến lại cạnh hắn, cô nhìn khuôn mặt đăm chiêu ấy một lúc rồi hỏi: " có phải cậu đang đau đầu về chuyện chọn ra người lãnh luồng liên minh phải không?"
John lắc đầu nói: " không phải, việc chọn ra người đứng đầu liên minh với tôi không quá quan trọng, tôi làm cũng được, Jarvan IV hay Darius cũng được miễn sao đưa cuộc kháng chiến đến thắng lợi là quan trọng nhất, cái tôi lo nhất lúc này chính là bên quân đội Hư Không."
"cậu lo điều gì sao?"-Irelia thắc mắc.
John gật đầu đáp: " Irelia, cô có thấy lạ không? Chuyện chúng ta thông báo trên khắp Valoran thành lập Liên Minh để chống lại quân đội Hư Không vậy mà bên phía bọn chúng lại không hề có chút động tĩnh nào, hơn nữa hiện tại hiểu biết của tôi về quân đội Hư Không còn quá ít...hài...."
Irelia ngẫm lại những gì John nói, cô cảm thấy hết sức có lý, từ khi công bố với toàn thể Valoran chuyện này thì cũng là lúc quân đội Hư Không đột nhiên dừng lại không còn đưa quân quấy phá hay làm bất cứ hành động gì cả. Với kinh nghiệm trận mạc của mình Irelia đột nhiên nghĩ đến giả thiết gì đó cô ngay lập tức nói: " John, có khi nào bọn chúng đang án binh bất động đợi đến cái ngày mà Liên Minh chúng ta thành lập, khi đó sẽ dốc toàn bộ quân binh tấn công không, một đợt quét sạch toàn bộ những thứ cản đường?"
John nhìn Irelia một lúc khiến cho hai má của cô đỏ bừng lên, hắn đáp: " đấy là điều mà tôi cũng đang lo lắng...Irelia sao hai má cô đỏ vậy? không lẽ độc trong người cô vẫn chưa khỏi?"
"à không...không có gì.. tối rồi cậu đi ngủ đi..."-Irelia xoay người rời đi, bộ dáng có chút gì đó khác lạ.
John tỏ ra khá là ngờ nghệch, hắn vẫn chưa nhận ra chăng?
*****
Ngày 5 tháng 8 năm 23 CLE
Hôm nay chính là cái ngày bao người chờ đợi, ngày mà toàn thể các anh hùng trên khắp Valoran, cùng với những người yêu mến hòa bình sẽ tập trung tại bên ngoài thành Vazacan(tòa thành và vùng lãnh thổ duy nhất còn sót lại của Demacia) để tập hợp thành một liên minh mạnh nhất trong lịch sử, vĩ đại nhất trong lịch sử vì một mục đích duy nhất, đánh bại quân Hư Không, giải phóng Valoran, dành lại tự do và nền tự trị các quốc gia đang bị đàn áp, những nô lệ đang bị xiềng xích...
Từ rất sớm, tại quảng trường lớn, nơi đón tiếp những anh hùng và những người muốn chống lại quân đội Hư Không đã được chuẩn bị hết mọi thứ. Bàn ghế, cờ, v.. v.. khu vực dành cho đại diện của thành phố hoặc bộ tộc v.. v...tất cả đã chuẩn bị sẵn.
"Swain...có ngài lo những việc thế này thực sự không còn gì bằng"-John nhìn Swain đang chỉ luồng mọi thứ cười nói.
Trong con mắt của Swain, ông ta không hề vì tuổi tác của hai người chênh lệnh mà tỏ ra chút gì đó xem thường hắn, Swain gật đầu đáp: " những chuyện đơn giản thế này không có gì khó khăn cả, John...cậu có lòng tin về việc thành lập liên minh này không?"
"rất có lòng tin"-John đáp: " liên minh được lập ra đánh ngay vào thứ mà tất cả mọi người đều mong muốn, chắc mấy hôm nay ngài cũng đã nhận rất nhiều tin tức rất tốt về chuyện này rồi chứ đúng không?"
Swain gật đầu rồi nói: " đúng là có nghe rất nhiều, nhưng ta vẫn lo chuyện nội bộ sau này.... chắc cậu cũng biết, ngoài các bộ tộc hay các thành phố liên quan với Noxus ra, rất nhiều thanh phố và bộ tộc khác đều có mối thù với chúng tôi, nay lại ỏ chung 'một con thuyền' như vậy...."
"ngài yên tâm"-John nói như đinh đóng cột: " một khi đã gia nhập liên minh, bắt buột họ phải gạt toàn bộ mối thù cá nhân sang một bên, nếu ai trái điều lệ này, không cần bên Noxus hay Demacia, mà chính tay tôi sẽ giải quyết."
"thật là...cứ mỗi lần gặp lại cậu là y như rằng cậu có tôi nhìn thấy một bộ mặt khác vậy"-Swain cười nhẹ lắc đầu.
"sắp đến giờ rồi, ngài mau chuẩn bị đi, hôm nay nếu tôi đoán không nhầm, chúng ta sẽ đón tiếp vài vị khách rất quý đấy"-John nhìn lên trời cười nói.
Câu nói ẩn ý của John khiến Swain phải suy nghĩ, những ông vẫn không nghĩ ra rốt cuộc khách quý mà hắn ám chỉ đến là ai đây?
Hai giờ sau, từng đợt người bắt đầu kéo đến....
Tại chiếc bàn ghi danh đặt trước cổng vào doanh trại trung tâm, đã có sẵn ba người ngồi tại đó để tiếp đón và ghi danh những người đến gia nhập liên minh lần này.
Một cô gái dáng người thon thả, ánh mắt chưa đựng khí phách bất diệt, sau lưng đeo thêm một cây súng ngắm lớn, dẫn đầu một đoàn người rất đông tiến lại nơi ghi danh, cô gái ấy không phải Caitlyn cảnh sát trưởng Piltover thì là ai nữa đây. Đến trước mặt ba người kia Caitlyn nói: " Đại diện của thành phố Piltover, cảnh sát trưởng Caitlyn cùng với Vi, Jayce, Janna, Heimerdinger... v.. v.. và toàn thể những người dân còn sống hoặc chạy trốn được đến đây để xin gia nhập liên minh."
"hóa ra cảnh sát trưởng của Piltover, đã nghe danh tiếng từ lâu"-Cả ba người cùng mỉm cười gật đầu rồi nhìn vào một tờ giấy được đặt trước trên bàn, trên đó có ghi rất nhiều cái tên, ngay sau đó người đàn ông đại diện cho bên Demacia mỉm cười gật đầu đưa tay nói: " được rồi, phiền cô Caitlyn hãy chọn những đại diện của thành phố mình đi theo người của chúng tôi, anh ta sẽ dẫn cô và mọi người đến nơi tập trung."
"được"-Caitlyn nhanh chóng lựa chọn ra những người đi cùng mình vào bên trong.
"xem ra chúng ta là những người đến đầu tiên nhỉ"-Vi nhìn quanh rồi nói.
"các vị là đại diện của thành phố Piltover đúng chứ, mời mọi người qua đây, nơi dành riêng cho các đại diện của Piltover."-Một người lính tiến đến dẫn đường.
Caitlyn gật đầu sau đó dẫn theo những đại diện của thành phố Piltover đi theo người lính ấy.
"Janna, cô đang hồi hộp gì sao?"-Ziggs hỏi.
Janna gật đầu nói: " không biết John ghi trong giấy có phải là người chúng ta quen biết không?"
"tất nhiên là cậu ta rồi"-Heimerdinger cười ha hả nói, sau đó đưa một ánh mắt đầy ý trêu chọc nhìn Caitlyn. Thân là một cảnh sát trưởng làm sao cô không biết cái tính thích chọc phá này của vị giáo sư Heimerdinger chứ, nhưng cô vẫn hi vọng rằng người tên John kia không phải là người mà cô biết tại Piltover trước đây.
"đến rồi, người thanh niên đứng trên đài kia chính là nhân vật trong truyền thuyết, anh ấy cũng là người đề ra ý tưởng tạo lập Liên Minh lần này"-Người lính sau khi đưa Caitlyn và những người khác vào trong thì xoay lại chỉ người thanh niên đang đứng trên đài kia...
"đấy...đấy...không phải là..."-Vi, và những người khác giật mình thốt lên, sau đó cô quay sang nhìn Caitlyn, gương mặt của cô ấy lúc này cực kì xấu...
"há há há...ta bảo mà...là cậu ta là cậu ta"-Heimerdinger cười hô lớn.
"Anh John..."-Janna hô lớn.
John lập tức xoay đầu nhìn về hướng của đám người Caitlyn, bộ mặt mừng rỡ hiện ra, ngay lập tức John lao đến trước mặt Caitlyn và những người khác...
Janna lao đến ôm chặt lấy hắn
Heimerdinger, Ziggs cũng chạy lại cười ha hả chào đùa...
"mọi người cuối cùng cũng đã tới, vẫn tốt cả chứ? Không ai bị thương chứ?"-John quan tâm hỏi.
"không có ai bị thương cả, chỉ có điều thành phố Piltover đã bị chiếm đóng, rất nhiều người trong thành phố kẻ thì bị giết, kẻ thì bị bắt làm nô lệ"-Janna nói mà hai mắt đỏ hoe.
"thế còn lũ trẻ, bọn chúng an toàn chứ"-John quan tâm nhất chính là đám nhóc Ricky, không biết tình hình của đám trẻ ấy thế nào.
"bọn nó vẫn an toàn, chúng nó rất nhớ anh đấy John"-Janna đáp.
"vậy là ta yên tâm rồi"-John cười nhìn sang Caitlyn và Vi, thấy khuôn mặt hai người có chút gì đó kì lạ, hiển nhiên John đoán được nguyên nhân là vì sao, hắn nói: "Caitlyn...lâu rồi không gặp..."
"ờ.. lâu không gặp"-Caitlyn trả lời vô cùng lạnh nhạt, có lẽ là vì hình tượng người anh hùng trong lòng cô đã bị tan nát?
John cười nhẹ nói: "hi vọng cô không để bụng chuyển trước kia, quả thực lúc ấy tôi có đùa hơi quá lố...hi vọng cô không trách."
"dám làm điều đó với tôi mà bây giờ còn kêu bỏ qua sao?"-Caitlyn đã nghĩ như thế trong đầu nhưng cô không nói ra, cô sử dụng dòng điệu đầy chua cay nói: " không dám, anh vốn là một nhân vật lớn, ai dám trách cứ anh chứ..."
"Caitlyn, cô đừng giận anh ấy nữa"-Janna ở bên khuyên.
"không dám"-Caitlyn xoay người bỏ đi sang một bên.
Vi nói: "đừng trách cô ấy, để tôi nói chuyện với cô ấy xem sao"- nói xong cô nhanh chóng đuổi theo Caitlyn.
"John...hi vọng cậu đừng trách Caitlyn, tính khí của cô ấy là thế, từ sau khi cha cô ấy mất, hài..."-Jayce tiến lại giải thích.
"sao? Thị trưởng Samson đã chết rồi à?"-John kinh ngạc thốt lên.
"phải, là trong cuộc tấn công bất ngờ của quân đội Hư Không"-Corki lên tiếng.
"John...cậu đây rồi"-Giọng của Shen vang lên, từ phía sau Shen dẫn theo toàn bộ các chiến binh mạnh mất Ionia tiến đến, Shen nhìn Jayce và những người khác hỏi: " những người này là..."
"bọn họ là những người đến từ Piltover"-John mỉm cười đáp.
"anh có phải là Shen...và những vị tướng quân của Ionia đã đánh bại quân đội Noxus đúng không?"-Jayce kinh ngạc thốt lên.
"phải là chúng tôi"-Yi mỉm cười nói.
"thật tuyệt quá, cuối cùng chúng tôi cũng gặp được mọi người, tôi đã nghe rất nhiều về chiến tích lẫy lừng lần đó"-Corki tiến lại làm quen, Orianna thì lẳng lặn đứng một bên, không nói gì.
"được rồi, chúng ta qua bên kia nói chuyện đi"-Udyr đưa tay chỉ sang những chiếc bàn có đặt đồ ăn chuẩn bị sẵn trước đó.
Tất cả nhanh chóng rời khỏi John, bây giờ chỉ còn lại mỗi Shen và Akali...
John hỏi: "Shen, anh có chuyện gì tìm tôi sao?"
Shen gật đầu đáp: " đúng vậy, tôi muốn hỏi cậu đã chuẩn bị gì cho việc chọn ra người đứng đầu liên minh chưa?"
"là chuyện này à!"-John mỉm cười nhưng chưa trả lời.
"John..."-Đúng lúc này một giọng nói trầm trầm vang lên, kế tiếp đó, một cái bóng đen xuất hiện trên mặt đất, từ dưới đó hai bóng người dần hiện ra...
"Zed!"-Đôi mắt của Shen nheo lại, hai nắm tay nắm chặt vào nhau...
"Shen! Một thời gian rồi không gặp ngươi!"-Người xuất hiện chính là Zed, bên cạnh anh ta chính cô nàng hồ ly xinh đẹp Ahri, ngay khi vừa thấy Shen ở cạnh đó Zed lập tức phát ra một luồng năng lượng chống lại sát khí từ Shen.
"dừng lại đi"-John lập tức phát ra một cỗ năng lượng đủ sức chấn áp hai luồng sát khí ấy, đồng thời Akali và Ahri ở bên cạnh cũng kịp thời ngăn cản hai người lại.
John nói: " Shen, Zed, tôi đã nghe chuyện của hai người, nhưng mong hia người nhớ cho, bây giờ chúng ta đã là một liên minh, người trong liên minh phải gạt bỏ mọi hận thù sang một bên.."
"điều này tôi biết"-Shen nói một cách lạnh lùng, ánh mắt căm hận không bao giờ rời khỏi Zed.
John nói với Akali: "Akali, cô đưa Shen qua bên ấy nói chuyện với mọi người đi."
"được"-Akali.
Sau khi Shen và Akali rời đi, John mới nói với Zed: "Zed, tôi đã nghe chuyện của anh và Shen, nhưng đấy là chuyện từ phía bọn họ, tôi rất muốn nghe rõ hơn về chuyện ấy...nếu có cơ hội anh sẽ kể với tôi chứ."
"tất nhiên"-Zed gật đầu.
John mỉm cười nhìn Ahri nói: "đã lâu không gặp, trông cô ngày càng xinh đẹp đấy..."
Ahri mỉm cười đến cạnh hắn nói: " John...cậu còn nhớ tôi là tôi rất vui rồi...miệng lưỡi cậu vẫn như thế...bao nhiêu năm không gặp, không sửa được à?"
"ha.. ha..."-John lắc đầu tươi cười nói: " thế chuyện giữa hai người sao rồi? đã kết hôn chưa? Bao nhiêu năm trôi qua rồi mà."
Zed và Ahri nhìn nhau sau đó cả hai bật cười, hành đồng này khiến John ngớ người ra không hiểu gì cả.
Zed nói: "John...hình như cậu có chút nhầm lẫn ở đây..."
"nhầm lẫn gì?"-John khó hiểu.
Ahri giải thích: "Thức ra tình cảm của anh Zed và Ahri chỉ là tình cảm như hai người anh em mà thôi, chứ không như cậu nghĩ đâu..."
"sao...sao thế được.."-John giật mình.
Zed nói tiếp: " có điều cậu không biết, khi tôi lên năm tuổi, trong một lần ra ngoài mua đồ ăn trở về học viện Ninja, tôi có quen biết một đứa bé gái, cô bé ấy rất dễ thương và tinh nghịch. Sau đó ngày nào tôi cũng đến chơi cùng cô bé ấy, tôi xem cô bé ấy như là em gái của mình vậy...nhưng.... cho đến một ngày, tôi hay tin cô bé bị một bệnh vô cùng nặng, căn bệnh này cô bé ấy đã bị từ rất lâu nhưng trước giờ luôn lạc quan mà sống...cái gì đến rồi cũng đến...cô bé ấy đã chết...cái chết của cô bé khiến tôi rất đau buồn.. cho đến khi gặp được Ahri, tính cách của cô ấy rất giống với cô bé mà tôi đã gặp năm xưa, cho nên giữa tôi với Ahri chỉ xem như hai người anh em mà thôi."
"vậy sao!"-John cuối cùng cũng đã hiểu, hắn đỏ mặt cười trừ nói: " vậy hóa ra là tôi nghĩ bậy bạ rồi..."
Ahri cười nói nhỏ vào tai của John: " John, cậu biết không...thực ra anh Zed có để ý đến một cô gái đấy..."
"thật sao?"-John kinh ngạc.
"Ahri, không được nói bậy"-Zed gằn giọng uy hiếp, nhưng đáp lại cái thái độ ấy chỉ là một cái lè lưỡi đầy mê hoặc của Ahri.
"Được rồi, không làm phiền cậu nữa, chúng tôi qua bên kia, lần gia nhập liên minh lần này, tôi và toàn bộ các thành viên trong tổ chức bóng tối sẽ giúp đỡ cậu hết sức có thể"-Zed nói, sau đó dắt Ahri qua một bên.
"đại diện của Demacia và Noxus đã đến"-giọng nói của một tên lính canh hô lớn.
Bước từ ngoài vào, dẫn đầu Demacia chính là Jarvan IV, tể tướng Xin Zhao, và tướng quân Garen phía sau những người của Demacia chính là những người đại diện thành phố được Demacia bảo hộ Bandle City, bọn họ bao gồm: Tristana, Te emo, Poppy. Bên Noxus, dẫn đầu là Tướng quân Darius, Urgot, Swain, và Katarina phía sau họ cũng là những đại diện của thành phố Zaun như Dr. Mundo, Vikto, v.. v... Cả hai đoàn người đều bước đi song song tiến vào trong nhìn qua không thể nghĩ rằng giữa bọn họ trước đây đều có những mối thù không đợi trời chung, nay lại ở chung một con thuyền như thế.
"họ đến rồi"-John mỉm cười tiến lại đón tiếp.
*****
John tiến lại chào đòn hai đoàn người của Demacia cùng đại diện của thành phố Bandle và Noxus cùng với đại diện của Zaun, hắn đưa tay chào hỏi, khuôn mặt vô cùng thân thiện, nhưng đáp lại khuôn mắt ấy của hắn lại một cái nhìn một bộ mặt không chút gì vui mừng của vị hoàng tử Demacia Jarvan IV.
John cười nói: "mọi người đã đến rồi, mời qua bên kia nghỉ ngơi, buổi lễ sẽ bắt đầu đúng 12 giờ trưa nay."
"hừ"-Jarvan IV hừ lạnh một tiếng sau đó tách khỏi đoàn người đi qua một bên, những người ở phía sau thấy Jarvan IV rời đi nên cũng cất bước đi theo, bên Noxus cũng như thế...
"cậu là John à, tôi đã nghe rất nhiều chuyện về cậu, hôm nay được gặp thật vinh dự."-Một người đàn ông tướng mạo khôi ngô tuấn tú, mái tóc đen có lấm tấm vào sợi tóc bạc càng làm tô đậm thêm sự từng trải của người đàn ông ấy. John vừa nhìn là đã nhận ra ngay người đó là ai nên cười đáp: "được tể tướng Xin Zhao chú ý thật sự là niềm vinh hạnh của tôi rồi."
Người đàn ông ấy hóa ra lại là một người có chức quyền chỉ dưới một người mà trên vạn người, trụ cột của Demacia, tể tướng Xin Zhao.
"ha.. ha..."-Xin Zhao cười cười vẩy tay nói: " cậu đừng trách Jarvan IV nó vẫn còn thiếu suy nghĩ lắm..."
"không có gì, chẳng la trước đây chúng tôi có chút hiểu lầm, cho nên...hi vọng sau này sẽ được bỏ qua...."-John vô cùng khiêm tốn nói.
"phải phải...tuổi trẻ các cậu, hiểu lầm nhau là chuyện thường tình mà thôi, được rồi, ta qua bên kia cùng mọi người, cậu vất vả quá."-Xin Zhao thân là một tể tướng, là người cao cao trên đỉnh quyền lực nhưng hôm nay tiếp xúc mới nhận ra ông ấy vô cùng dễ gần.
"đại diện của bộ tộc Avasoran đến"-Một người lính hô to.
Từ bên ngoài một đoàn người với nhưng chiến binh mang trên mình trang phục của vùng đất băng giá, lạnh lẽo nhất Valoran tiến vào, trên lưng người nào người nấy cũng là những cây cung băng tỏa ra những hàn khí tê tái lòng người...đến cả một người đứng cách họ chừng một trăm mét cũng có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo từ những cây cung băng đó đem lại.
"a là ân nhân"- Một cô gái xinh đẹp đi đầu khi nhìn thấy John tỏ ra vô cùng vui sướng, hai người bạn của cô ở cạnh là Nunu và Anivia sau khi thấy John cũng giật mình mừng rỡ.
"ủa là cô ấy sao?"-John cũng kinh ngạc đâu kém, hắn không ngờ rằng cái cô gái hắn vô tình cứu được lúc đặt chân đến Freljord ấy lại là người của tộc Avasoran hùng mạnh.
"ân nhân"-Ashe chạy lại cạnh John tươi cười nói: " cuối cùng tôi cũng gặp lại được anh, ơn cứu mạng lần đó tôi chưa kịp trả, lần này anh phải để tôi trả ơn đấy."
"Phải, chúng tôi cũng nợ cậu một mạng, hãy để chúng tôi trả ơn."-Nunu cưỡi trên anh bạn người tuyết Willump gật đầu lia lịa nói.
"Ashe!"-một giọng nói già nua vang lên, kế tiếp đó một lão già tay chống gậy tiến đến, lão ta nhìn John một lượt sau đó nhìn Ashe nói: "Ashe, con nên nhớ con là công chúa của bộ tộc chúng ta, không được giao lưu bậy bạ bên ngoài..."
"công chúa sao?"-John kinh ngạc.
"phải! cậu không biết sao? Cô ấy là công chúa của tộc Avasoran của vùng đất Frejlord đấy"-Anivia ở bên cạnh nói.
"mau qua đây!"-Lão già ấy kéo tay Ashe quay trở lại với những người trong tộc.
"này ông ta là ai vậy?"-John hỏi nhỏ Nunu.
"ông ta là trưởng lão của tộc Avasoran đấy, cực kì bảo thủ và cứng nhắc, cậu nên coi chừng lão ấy, à, cậu đừng có để ý cô ấy đấy nhé, lão ta và cha mẹ của Ahse đã đồng ý gả cô ấy cho một người tên là Tryndamere, hắn ta là một thủ lĩnh rất nổi tiếng ở vùng đất Frejlord, rất mạnh đấy."-Nunu nói.
"Ashe..."-đúng lúc này một giọng nói đầy nội lực vang lên từ bên ngoài, ngay sau đó một người đàn ông vác trên vai một cây đại Kiếm to dài tiến vào bên trong, sau lưng hắn ta là mười tên thuộc hạ, tên nào cũng cơ bắp cuồn cuộn.
"đấy hắn ta chính là Tryndamere đấy, vừa nhắc đã thấy hắn đến, nghe đồn rằng hắn ta- Tryndamere được sinh ra đã là thành viên của một trong những bộ tộc man di ở phía bắc Valoran. Ngay từ khi còn nhỏ, anh đã thể hiện tiềm năng chiến đấu vượt trội của mình và hứa hẹn sẽ trở thành một trong những chiến binh vĩ đại nhất của bộ tộc. Tuy vậy, khi bộ tộc của anh di chuyển xuống phía nam, giữa Đầm Gió Hú với Dãy Núi Thép Gai, họ gặp phải những kẻ lạ mặt trong những bộ trang phục đen với những biểu tượng đầu lâu quái thú. Bất chấp sự van nài của Tryndamere, người tộc trưởng vẫn tiến tới bắt chuyện với những kẻ lạ mặt; chúng giết ông không thương tiếc. Không dừng lại ở đó, chúng bắt đầu tàn sát từng người một bất kể già trẻ lớn bé. Tryndamere, người sống sót duy nhất, trốn thoát nhờ ẩn mình dưới thi thể của cha mẹ mình. Để trui rèn bản thân, Tryndamere tự nguyện đầu quân vào dưới trướng tất cả những tộc trưởng vĩ đại của các bộ tộc hoang dã để học tập để trở thành một chiến binh man di, giờ đây đã là một thủ lĩnh nổi tiếng rồi, rất nhiều bộ tộc muốn kết giao với anh ta mà không được đấy"-Anivia chỉ người đàn ông kia nói.
"trông giống như anh ta rất thích Ahse"-John nhận ra, sau khi Tryndamere vừa vào đã ngay lập tức đến gần đám người của bộ tộc Avasoran rồi sau đó cười nói bắt chuyện với Ahse.
"nhưng cô ấy không thấy hắn ta, thôi chúng tôi qua đó với Ahse đây..."-Anivia và Nunu nhanh chóng đến bên cạnh Ashe để "cứu giúp" cô.
"đại diện của tộc Vuốt Đông đến"-Tiếng hô lớn từ bên ngoài vang lên.
Tiếp đó một cô gái cưỡi trên lưng một con heo tuyết to lớn dẫn đầu đoàn người của bộ tộc mình tiến vào bên trong, đặc biệt hơn chính là ở bên trái cô gái ấy là một con gấu tuyết mặc trên người một bộ giáp tướng đi hùng dũng, bên phải là một người đàn ông cầm trên tay hai chiếc rìu, bộ dáng vô cùng đáng sợ.
"Sejuani và Volibear có cả Olaf nữa sao"-Đám người của tộc Avasoran giật mình kinh ngạc.
Thế nhưng chưa dừng lại ở đó, giọng nói thông báo của người lính bên ngoài lại một lần nữa vang lên: "đại diện của tộc Khiên Băng đến"
"sao"-điều này khiến cho hai bộ tộc Avasoran và Vuốt Đông giật mình kinh ngạc, họ không nghĩ rằng một người có sự tự tôn và kiêu ngạo như Lissandra lại quyết định gia nhập liên minh cần đến sự trợ giúp từ người khác....
Bước vào bên trong không ai khác chính là Lissandra cùng với những thuộc hạ và chiến hữu của mình trong đó phải kể đến Vua Quỷ của vùng đất Frejlord, kẻ đã từng tấn công Ashe, Nunu và Anivia. Ngoài ra còn có một người nữa đi bên cạnh cô ta chính là Talon....
"Talon? Sao anh lại đi cùng với đám người kia?"-Cass thắc mắc hỏi Talon.
"chuyện rất dài, rồi tôi sẽ kể lại cho mọi người cả"-Talon đáp.
Sau khi bước vào bên trong, Talon nhanh chóng tiến lại chỗ của đám người Noxus...còn Lissandra thì đến cạnh John, đột nhiên cô... "bụp"-một cái tát thật mạnh thật nhanh và thật chuẩn xác nhắm ngay mặt của John.
Một pha này khiến toàn bộ những người xung quanh lé mắt kinh ngạc.
"chuyện gì vậy?"
Hầu hết mọi người đều khó hiểu hoặc kinh ngạc, nhưng chỉ duy nhất một người khi thấy John bị tát tỏ ra vô cùng sung sướng chính là Jarvan IV. (thằng này thù dài khiếp @@)
"anh John"-Syndra, Janna, Sona, Nami, Miss v.. v... (còn nữa) đang nói chuyện với nhau ở cách đó không xa thấy cảnh này thì vô cùng tức giận, bọn họ ngay lập tức lao đến định tấn công Lissandra nhưng John đã đưa tay ngăn lại, John mỉm cười nói với các cô gái: " không có gì đâu, về chỗ đi..."
Nghe theo lời của John đám người Nami đánh một ánh mắt đầy căm tức nhìn Liss rồi quay trở về...
John mỉm cười nói Liss: "cô đánh đúng lắm...tất cả là do ta...là lỗi của ta..."
"ngươi nghĩ nói nhưng lời như thế là khiến ta được an ủi sao? Hơn một trăm năm sống tại Frejlord, ta mới có được một đứa em gái như nó...ta đã tin tưởng giao nó cho ngươi, nghĩ rằng ngươi có thể bảo vệ được nó...vậy mà...vậy mà...."-Liss nói trong nước mắt.
"Bây giờ nói gì cũng vô dụng...cái chết của Sally tôi sẽ chịu trách nhiệm, cho dù có đánh đổi bằng cả mạng sống này tôi cũng sẽ trả được mối thù này..."-John kiên quyết nói.
"được...vậy ta sẽ cố gắng xem xem ngươi làm cách nào an ủi được linh hồn của Sally."-Lissandra nói xong sau đó rời đi, cô đánh một ánh mắt đầy vẻ khinh thường vào hai bộ tộc Avasoran và Vuốt đông.
"cô ta có quan hệ gì với cậu ta nhỉ?"-Tộc trưởng của tộc Avasoran khó hiểu nói.
"hừm.. không lẽ mấy người không biết sao? Cậu ta chính là người đã đứng ra thành lập liên minh này đấy"-Sejuani nhếp môi nói.
"sao? Cậu ta chính là thanh niên trẻ tuổi trong truyền thuyết đấy à?"-đám người của tộc Avasoran kinh ngạc giật mình, ánh mắt của Ashe nhìn John không rời, cái ánh mắt ấy rất khác với ánh mắt cô nhìn với những người khác, Tryndamere nhận ra điều đó, hắn ta nghiến răng, tay nắm chặt Kiếm.
Đại diện của liên minh thủy thủ-hải tặc Bilgewater City đến"-tiếng hô lớn vang lên.
Tiếp theo đó, một đoàn người bước vào, dẫn đầu là Gangplank, Tom, Fizz, Graves, Nautilus ...
"Tom!"-thấy Tom tiến vào Miss ở cạnh đó tỏ ra rất vui mừng, từ sau khi rời đi cùng John, đến khi nghe tin ở Bilgewater bị quân đội Hư Không chiếm đóng, cô vô cùng lo lắng cho tính mạng của người bạn thân lớn lên từ nhỏ của mình...cô nhanh chóng chạy lại cười nói: "Tom...cậu vẫn bình an thật tốt quá.."
"hô hô...thợ săn tiền thưởng Miss Fortune, sao cô lại làm ngơ ta thế chứ..."-Gangplank ở bên cạnh tỏ ra không hài lòng.
Tom nói với Miss: "Miss, lần này chúng ta cần phải cảm ơn thuyền trưởng Gangplank đấy, nếu như không nhờ ông ấy đến kịp lúc để giải thoát tôi và các thuyền viên e rằng mạng này đã không đứng ở đây rồi."
"vậy tôi phải cảm ơn thuyền trưởng Gangplank rồi"-Miss đáp.
"Tom..."-John nhanh chóng tiến lại chào hỏi...
"Đã lâu không gặp, mọi người bình an thì tốt rồi"-John mỉm cười nhìn Graves và những thủy thủ khác, với hắn Gangplank chẳng có chút gì thù oán cả, chỉ là lần đó muốn bảo vệ và giúp đỡ Miss thực hiện ước mơ của mình mà thôi.
"Lần bọn ta đến đây là muốn gia nhập liên minh, dành lại Bilgewater City và cả vùng biển hải tặc, bọn ta sẽ ra sức giúp đỡ cậu chống lại quân Hư Không"-Fizz nói.
"không những thế, lần này bọn tôi còn mang đến đây những thủy thủ và những chiến binh giỏi thủy chiến nhất, hi vọng sẽ giúp đỡ cậu"-Tom mỉm cười nói thêm.
"được rồi, mọi người qua đây đi"-Miss đưa tay chỉ đường dẫn mọi người qua một bên để ăn uống gì đó đồng thời làm quen với những người khác.
"ha...ha...xem ra mọi chuyện rất tốt đẹp nhỉ"-Giọng nói già nua vang lên, sau đó viện trưởng học viện ma pháp và viện phó xuất hiện, năm giây sau, hơn mười vị giáo sư của học viện xuất hiện sau lưng, một màng này cứ như là ảo thuật vậy, vô hình vô thanh xuất hiện, thật là dọa người mà.
John cười ha hả đáp: " mọi người sao bây giờ mới đến."
"à, bọn ta đi chuẩn bị linh tinh vài thứ ấy mà..."-Phó viện trưởng cười cười vút râu nói.
"John...đã lâu không gặp, trông cậu mạnh hơn xưa rất nhiều đấy...a...cánh tay đã mọc lại rồi nhỉ"-giáo sư Jacob tiến lại nói.
John gật đầu mỉm cười hỏi: " không biết các vị đang chuẩn bị điều gì? Có thể cho tôi biết được chứ?"
Viện trưởng cười nói: " cũng không có gì to tát cả, chẳng là thu xếp cho toàn bộ người dân của thành cổ 'Không Tên' vài thứ linh tinh chuẩn bị tham gia chiến đấu cùng cậu mà thôi."
"sao!"-John kinh ngạc.
Phó viện trưởng vỗ vai hắn nói: "chắc cậu có nghe đến chuyện thành cổ 'Không Tên' đột nhiên trở thành tòa thành bỏ hoang rồi chứ? Thực ra bọn ta đã đoán trước được chuyện gì sẽ xảy ra cho nên đã di tản toàn bộ người dân trong thành đến một nơi an toàn chờ ngày cùng cậu đứng lên chống lại quân Hư Không này đấy."
"được rồi.... chuyện thú vị để từ từ biết mới hay...ha. ha...chúng ta qua bên kia chào hỏi mọi người đi"-Viện trưởng thấy John như định hỏi gì đó liền đưa tay ngăn cản rồi cùng những người khác tiến lại nói chuyện cùng với những người đại diện các bộ tộc và quốc gia...
Đại diện của tộc Rakkor và hội Iron Solari cùng với những đại diện đến từ rừng già Kumugu đến.
Bước vào bên trong chính là Pantheon, Leona, Diana, Nidalee, Annie....
"anh John"-Diana vui sướng khi thấy John, cô lập tức lao đến ôm chặt lấy hắn, mặc cho những ánh mắt xung quanh đang nhìn mình.
"Diana...anh thật nhớ em quá, mà sao em lại đi cùng với những người của tộc Rakkor, không phải cả hai...-John vui sướng ôm chặt lấy Diana sau đó hỏi thăm..
"thực ra thì mối quan hệ của giữa em và Leona không xấu như vậy, trước đây cô ấy và Pantheon chỉ bị sự khống chế của mấy ten trưởng lão và tộc trưởng thôi."-Diana giải thích...
"John..."-Pantheon tiến lại chào hỏi.
John buông Diana ra nắm chặt lấy tay của cô rồi nhìn Pantheon gật đầu nói: "đã lâu chúng ta không gặp nhau...lần này anh cùng Leona đến giúp đỡ chúng tôi thực sự không có gì bằng..."
Leona tiến lại cười nói: "Chính chúng tôi mới cần cậu giúp đỡ đấy John...bộ tộc chúng tôi đã bị phá hủy rồi, lần này gia nhập liên minh chúng tôi dẫ theo những chiến binh mạnh nhất của tộc, hi vọng cậu có thể dẫn dắt chúng tôi đánh lui được quân Hư Không."
John không dám hứa điều gì, hắn chỉ mỉm cười, Diana kéo tay hắn đến chỗ đám người Nidalee rồi giới thiệu họ với từng người trong đó...
"em là Annie đúng không?"-John cúi người mỉm cười nhìn cô bé ôm chặt con gấu bông trên tay.
Annie kinh ngạc mở tròn mắt nhìn hắn nói: "chúng ta chưa gặp nhau sao anh biết tên em?"
"anh ấy rất khác người đấy, có khả năng đọc được tên của người khác"-Diana mỉm cười nói, thực ra cô cũng đâu biết cái bí mật của John.
"vậy anh biết con gấu bông của em tên gì không?"-Annie ngây thơ nói.
"Tibbers, đúng chứ?"-John cười nói.
"woa! Anh giỏi thật"-Annie kinh ngạc thốt lên, sau đó cô bé cười tí tóe...
"anh John..."-Diana kéo tay John nói: "đừng thấy cô bé dễ thương ngây thơ như thế mà anh bắt nạt nó đấy nhé, em đã từng chứng kiến sức mạnh của cô bé rồi, kinh khủng lắm đấy."
"thật sao?"-John ngạc nhiên...
"Tất nhiên rồi"
"Nami..."-John gọi lớn tên của Nami, ngay lập tức Nami chạy lại mỉm cười nhìn hắn hỏi: " có chuyện gì vậy anh John."
John đáp: " Nami, đây là Diana, anh đã từng kể cho em nghe về cô ấy rồi đấy, em giúp anh dẫn họ qua bên kia, tiếp đãi họ nhé."
"ồ"-Nami kinh ngạc sau đó tỏ ra vô cùng thân thiện, nắm lấy tay của Diana nói: " đi, tất cả qua bên này, Nami sẽ giới thiệu cho mọi người những người bạn đến từ nhiều nơi khác..."
*****
"John.. ha...ha...John..."-Bỗng nhiên từ bên ngoài một giọng nói vô cùng quen thuộc vang lên
Bước vào bên trong là hai người bạn tại học viện ma pháp Ezreal và Taric.
"Ezreal, Taric"-John kinh ngạc thốt lên sau đó chạy lại ôm chặt lấy hai người bạn của mình cười ha hả nói: "hai cậu vẫn bình an, thật tốt quá..."
"John...từ sau khi cậu biến mất tại học viện, bọn tôi vô cùng lo lắng..."-Taric nói.
Ezreal nói tiếp: " Đúng thế...sau khi cậu rời đi không lâu, chúng tôi cũng quyết định bỏ đi để tim kiếm cậu, thật tuyệt quá khi biết cậu chính là người đứng ra thành lập liên minh này."
"Ezreal..."-giọng nói của Lux vang lên gần đó, cô đứng cùng với anh trai Garen của mình...ánh mắt nhìn Ezreal rất nhẹ nhàng nhưng khi nhìn qua John, ánh mắt ấy có chút gì đó đau khổ, sợ hãi, bức rức...
"Lux"-Ezreal tươi cười nói với John: "John...lần này quyết không bỏ nhau mà đi nữa nhé, chúng tôi đến đây mục đích là để giúp cậu đấy, à đúng rồi...để tôi giới thiệu cho cậu một người bạn..."
Nói xong Ezreal gọi lớn một người lùn trên người quấn đầy băng lon ton bước vào, đôi mắt to trong của cậu ta khiến người khác không thể nào có ác cảm được...
"Amumu"-John nói ra cái tên này.
Người lùn quấn băng quanh mình cùng với Taric và Ezreal kinh ngạc không thôi, Taric nói: " John, cậu biết Amumu à?"
"không, đây là lần đầu tiên gặp"-John cười nói.
"không phải cậu ấy đã từng nói rằng mình có khả năng đọc tên người khác sao?"-Ezreal cười nói.
"à đúng rồi"-Taric vỗ trán gật đầu.
John đáp: " mấy cậu qua bên kia nói chuyện với mọi người đi, đúng rồi, ở kia có nhưng người trong tộc Yordle biết đâu được Amumu là một thành viên của bọn họ cũng nên."
"được rồi...tối nay chúng ta sẽ nhậu một trận chứ? Đã lâu rồi anh em chúng ta không uống đã đời một trận."-Ezreal cười nói.
John chỉ cười cười không dám hứa.
"vù vù.."-lúc này từ trên không, Kayle, Morgana, Aatrox bay xuống đáp trước mặt John.
John mỉm cười nói: " ba người đã đến rồi."
"thì ra cái cái cậu muốn chúng tôi trả ơn chính là gia nhập liên minh này sao?"-Aatrox nói.
John gật đầu.
Morgana thở dài đáp: "thôi được, dù sao thì chúng tôi cũng nợ cậu một mạng, ngoài ra chúng tôi cũng có ít nhiều hận thù với bọn Hư Không, giúp cậu đánh bại bọn chúng cũng được."
John nhìn Kayle hỏi: "Kayle, cô quyết định thế nào? Có gia nhập liên minh không?"
Kayle nhìn hắn một hồi sau đó gật đầu nói: " gia nhập!"
"ầm ầm ầm ầm"-Đúng lúc này không hiểu sao bầu trời bắt đầu được phủ đầy khí tức hắc ám...mây đen không có trên bầu trời nhưng lại bị một lớp sương mờ bao phủ...cả quảng trường rộng lớn nhanh chóng tối lại...cái không khí ngột ngạt đến đáng sợ bắt đầu lan tràn.
"là quân Hư Không sao? Bọn chúng đến à?"-Hầu như tất cả mọi người đều nghĩ như thế.
"không đúng, cái khí tức này không phải là của bọn Hư Không, đây là khí tức hắc ám...là của những hồn ma và quỷ dữ..."-Viện trưởng học viện ma pháp lắc đầu nói.
"ầm ầm"-không khí trên không trung va chạm nhau kịch liệt.
"á...hú...hú...á..."-không biết từ đâu, những tiếng hú thét ghê rợn cứ vang lên không ngừng...
"Ầm"-như một tiếng nổ lớn, mặt đất trước mặt John nổ vang, khói mờ dần tan đi...từ vụ nổ ấy bước ra ba bóng người: "Hecarim-Bóng ma chiến tranh, Elise- Nữ Hoàng Nhền Nhện, Mordekaiser-Bộ Giáp Hắc Ám."
""á...hú..."-những cái đầu lâu ảo hóa từ khí tức hắc ám xuất hiện trên bầu trời, chúng nó bay qua bay lại gào hú liên hồi và rồi...vụt một tiếng.... tất cả số đầu lâu ấy tập trung lại một chỗ không khí xung quanh vặn vẹo.... ba "quái vật" bước ra lần lượt là Kathus-Tiếng Ru Tử Thần, Thresh-Cai Ngục Xiềng Xích, Yorick-Kẻ Đào Mộ.
"Bọn chúng là cái quái gì thế kia!"-Những người xung quanh kinh hãi thốt lên.
Dễ dàng nhận ra trên trán của rất nhiều người xuất hiện rất nhiều mồ hôi, hiển nhiên là đã bị hình thù bên ngoài của bọn họ làm cho sợ hãi.
"các ngươi nghĩ họ là ai? Khà khà...chúng ta đến từ Shadow Isles"-Một giọng nói nữ đầy đáng sợ vang lên sau lưng họ, có một cảm giác khi nghe cái giọng nói đó chính là: "lạnh xương sống".
Như mờ ảo, bóng dáng của một cô gái vô cùng gợi cảm xuất hiện, da cô xanh thẫm như đại dương, đôi mắt, đôi môi đỏ như máu.... đấy chính là Evelynn-Ma Nữ Sát Nhân.
"em đến sớm quá đấy Evelynn"-giọng nói của một người đàn ông vang lên, kế tiếp đó, bên cạnh Evelynn, những lá bài không biết từ đâu xuất hiện, bay vòng quanh trong không khí, một cột ánh sáng chiếu thẳng từ trên cao xuống, một người đàn ông đội trên mình chiếc mũ cao bồi xuất hiện, trên tay anh ta cầm một xấp bài...
"em đến trước anh rồi nhé TF"-Evelynn cười nói.
"khốn kiếp...khốn kiếp...các ngươi đến mà không chờ ta à"-Giọng nói đáng sợ vang lên từ bên ngoài...
"cái gì đến nữa vậy?"
"rốt cuộc bọn này là bọn nào?"
"tại sao bọn chúng đến đây vậy?"
"lính đâu, mau bắt bọn chúng lại, có thể bọn chúng là người của bên quân Hư Không đấy"-Jarvan IV lòng đầy kinh sợ hô lớn, chỉ tiếc rằng đám binh sĩ ở gần đó kẻ nào cũng sợ đến mức tè cả ra quần, chân không bước nổi thì lấy đâu ra sức bắt bọn họ kia chứ.
"vù vù"-tiếng xé gió vang lên....
"quác quác"-tiếng quạ kêu liên hồi.
"khà khà...lâu quá không gặp"-Giọng nói ấy...chính là giọng nói của Nocturne-Ác Mộng Vĩnh Cửu.
"chúng ta đến không muộn nhỉ"-Fiddlesticks ở bên cạnh cười ha hả nói.
"Chào mừng đến với Liên Minh Huyền Thoại, hỡi những người bạn tại Shadow Isles..."-John đưa tay cười nói.
"Shadow Isles! Hòn đảo của ác ma, quỷ dữ và sự nguyền rủa..."-Một vị trưởng lão trong tộc Avasoran kinh ngạc thốt lên.
"làm sao cậu ta có thể quen biết với cái đám ác ma, quỷ dữ như thế chứ?"-Quinn ở cạnh Jarvan IV kinh ngạc nói.
"chắc chắn hắn ta cũng là một tên quỷ dữ không khác gì bọn chúng"-Jarvan IV khinh thường nói.
"John...ôi John yêu quý của ta..."-Elise chẳng màn đến những tên xung quanh, cô lập tức lao đến, ôm chặt người hắn, hai chân kẹp vào hông John, mũi thì hít ngửi khắp mặt của hắn.
"này...này.... đừng có như vậy"-John khó khăn nói.
"Thằng nhãi, đã lâu không gặp, ngươi bây giờ có dáng dấp giống ta rồi đấy"-Hecarim cười ha hả nói.
"hừm...John...bọn ta đến để gia nhập liên minh...được chứ?"-Nocturne nói.
"tất nhiên là được, ta đang chờ mọi người đến đây, có sự giúp đỡ của mọi người việc đánh bại quân Hư Không sẽ dễ dàng hơn rất nhiều"-John cười đáp.
"ác quỷ, bóng ma, nhiều thật"-Giọng nói như tiếng sấm vang lên.... kế tiếp đó, những vệt sáng xuất hiện trong không khí, tạo thành những hình zíc zắc kì bí...
"vụt"-hình dáng dần lộ ra, một người đàn ông với nước da màu, máu tóc xoăn đặc trưng, đeo một đôi kính râm đầy phong cách, trên tay là hai cây súng kì lạ...
"Lucian-kẻ thanh trừng"-Thresh thấy Lucian xuất hiện cười khà khà nói.
John khó khăn nói với Elise: " Elise, cô buông tôi ra mau...nếu không sau này đừng mong làm thế này nữa."
Elise nghe hắn nói thế tức lắm, nhưng không muốn phải xa hắn thêm một lần nữa cho nên đành thả hắn ra vậy, John được 'tự do' thở phào nhẹ nhõm nhìn Lucian nói: " chào anh đến với Liên Minh."
"John...tôi gia nhập liên minh không phải vì cậu...mà là vì Valoran...vì lý tưởng của người vợ đã khuất..."-Lucian nói.
"đấy là điều tôi cần."-John mỉm cười gật đầu sau đó xoay đầu nhìn quanh những người của Shadow Isles nói: " mọi người, ho vọng mọi người nhớ điều này...một khi gia nhập vào liên minh, hận thù cá nhân xin để qua một bên...ta chỉ hi vọng mọi người đóng góp sức mình cho việc chống lại quân Hư Không mà thôi."
"đúng đấy...kẻ nào mà dám cãi lời của John thân yêu thì đừng trách ta làm cho thịt nát xương tan.."-Elise ở bên cạnh phụ họa theo.
Sau đó lại có thêm vài nhân vật nổi tiếng nữa xuất hiện gia nhập liên minh...
Điển hình trong đó là có Nữ Chúa Chiến Trường nổi danh trên khắp Valoran Sivir, có được sự phục vụ của cô sức mạnh của liên minh sẽ tăng lên không nhỏ.
Kế đến phải nói đến vài người quen cũ như Vladimir và Riven, trong đó có Riven việc cô quay trở về gia nhập liên minh là điều không ai nghĩ đến, trừ John. Cũng nhờ có hắn mà hiện tại bên phía Noxus đã tạm thời tha cho cô về những chuyện xưa kia, để cô có thể toàn tâm đóng góp sức mình trong kháng chiến chống lại quân Hư Không.
Lulu-Pháp sư Tinh Linh, tiểu thư của thị trưởng thành phố Bandle cũng đã xuất hiện, sau khi nghe tin cha mình bị giết, cô đã nhanh chóng quay trở về cùng người bạn Pix để trả thù...
Tiếp đó là một cô gái xinh đẹp, gia thế của cô ấy thì không cần phải nói nhiều, bởi cô ấy là Fiora, người của dòng tộc nổi tiếng Laurent. Là con út của gia tộc Laurent, một gia tộc nổi danh với truyền thống đấu tay đôi, Fiora tâm niệm rằng mình sinh ra để làm những điều vĩ đại. Cô khao khát có được tài năng của cha mình, một tay kiếm huyền thoại, và tài năng của cô nhanh chóng vượt qua anh chị em mình. Những kẻ đồng trang lứa xem sự tự tin của Fiora là kiêu ngạo, nhưng cô chẳng đoái hoài mà còn cố gắng hơn nữa để trở thành một người kế thừa xứng đáng của cha mình. Ngờ đâu lòng tin của cô đã đặt nhầm chỗ. Vào đêm diễn ra một cuộc đấu tay đôi đã hẹn trước, chính quyền bắt gặp cha Fiora bỏ thuốc độc vào thức uống của đối thủ. Sự thật đê hèn của ông ta đã hủy hoại thanh danh cả gia tộc, và chính danh dự của Fiora cũng bị đặt nghi vấn. Sau sự việc ấy Fiora đã rời khỏi Demacia, đi khắp nơi để tìm kiếm đối thủ, phục hồi lại danh dự của bản thân, lần này cô trở lại không ngoài mục đích cùng với Demacia đánh lui quân hư Không.
Nếu thấy tiếc nhất, có lẽ là hai người Nasus và Ryze, bọn họ bảo sau khi đi giải quyết chút công chuyện sẽ quay về cùng hắn, nhưng đến giờ vẫn chưa thấy ai xuất hiện cả.
Tới trưa...hầu như tất những người John ghi trong danh sách đã xuất hiện...
Có thể tổng hợp tóm tắt các nhân vật John đã ghi trong danh sách như sau:
Demacia: Jarvan IV, Xin Zhao, Fiora, Galio, Garen, Lux, Poppy, Shyvana, Sona, Vayne, Quinn và Valor.
Noxus: Katarina, Cassiopeia, Darius - Đại Tướng quân của Noxus và Draven, Le'Blanc, Singed, Sion, Swain, Talon, Urgot - Ngang hàng với Darius và cuối cùng là Warwick.
Piltover: Caitlyn, Vi, Corki, Ezreal, Heimerdinger, Jayce, Orianna, Ziggs, Janna.
Zaun: Dr. Mundo, Twitch, Viktor, Blitzcrank, Zac.
Frejlord: Ashe, Tryndamere, NuNu, Sejuani, Volibear, Anivia, Trundle, Lissandra, Olaf.
Ionia: Ahri, Irelia, Karma, Lee Sin, Master Yi, Soraka, Udyr, Varus, Shen, Akali, Kennen, Syndra, Zed, Wukong.
Bilgewater City: Fizz, Gangplank, Graves, Miss Fortune, Nautilus.
Bandle City: Poppy, Teemo, Tristana, Rumble, Lulu, . (Teemo, tristana, rumble là mối tình tay ba nhé).
Shadow Isles: Elise, Evelyn, Hecarim, Karthus, Morderkaiser, Thresh, Yorick, Nocturne.
Khu Rừng Hiểm Họa-Plague Jungles: Rammus, Zyra, Maokai.
Rừng già Kumungu: Nidalee, Rengar, Annie.
Vách Ngăn Vĩ Đại: Leona, Pantheon, Diana.
Ngoài ra còn có 1 số nhân vật khác hoặc có quan hệ với một quốc gia nào đó, hoặc là một thành phần tự do có hoặc không có quan hệ trước đó với John như: Sivir, Brand, Lucian, Fidd, Kayle, Morgana, Aatrox, Alistar, Skarner, Amumu, Xerath, Taric, Vladimir, Shaco...
Liên minh chính thức được lập. !
← Ch. 104 | Ch. 106 → |