← Ch.148 | Ch.150 → |
Gina chống nạnh, "Đại tế ti Arthur, đại giá của ngài đúng là khó mời, làm sao, tránh ta à?"
Trâu Lượng lộ ra nụ cười rực rỡ làm cho mặt trời cũng phải xấu hổ, "Đâu có, cho dù để thưởng thức sự xinh đẹp của bạn học Gina tớ cũng phải đến học viện mà".
" Thật sao, người nào đó chỉ được cái nghĩ một đằng nói một nẻo, Ernest đi chơi đi, tôi cùng anh trai bạn có chuyện bí mật cần thương lượng!" Gina vỗ vỗ Ernest, Ernest lập tức há miệng cười ngây ngô đi mất.
Cánh tay Trâu bạn học vừa đưa lên giữa không trung chưa kịp phản đối chỉ có thể bất đắc dĩ hạ xuống, làm sao gã này có thể nghe lời phụ nữ như vậy, lẽ nào không biết phụ nữ là Tiger sao!
" Gina, vấn đề của bạn rất khó", Trâu bạn học mặt mũi nhăn nhó, Gina đã có bộ đồ đầy số liệu rồi, đưa mắt khắp Mông Gia đế quốc cũng không có ai còn có thể điêu khắc ra thứ tốt gì nữa.
" Nếu như không phải vấn đề khó làm sao tớ sẽ phiền phức Đại tế ti Arthur chứ, hai chúng ta còn phân biệt gì".
" Khụ khụ, , tớ là tớ, bạn là bạn, mặt khác, bản thân là một tế ti kiến tập nho nhỏ, mũ to quá sẽ đè chết người đấy!" Trâu bạn học quyết định phớt lờ đòn này của Gina, mặc dù đã chuẩn bị rồi nhưng không thể đáp ứng quá dễ dàng nếu không lần sau có trời mới biết cô nàng này sẽ bắt hắn làm cái gì.
" Arthur, bạn muốn thế nào, có tin tớ kêu bạn sàm sỡ hay không!" Bạn học Gina bắt đầu đe dọa trắng trợn.
" Ha ha, nếu bạn học Gina có thịnh tình như thế mà tớ từ chối thì bất kính, tớ kêu cùng với bạn, như vậy mới đủ thú vị!" Suy nghĩ của Trâu bạn học thì Gina còn không hiểu được, chiêu này ka đã luyện rồi!
" Thật sao, nhưng nếu như chuyện phong lưu của bạn truyền tới tai người nào đó thì không biết tiểu công chúa thuần khiết sẽ nghĩ sao?" Gina một đòn trúng ngay yếu hại của Trâu bạn học, không có biện pháp, Gina là một trong số ít người biết điểm yếu của Trâu bạn học.
" Gina, đây là sự đe dọa trắng trợn!"
" Arthur, làm sao có thể nói như vậy, chúng ta là bạn, cùng nhau vào sống ra chết. Bạn giúp tớ chính là giúp chính mình, hơn nữa tình cảm người ta dành cho bạn luôn luôn sâu đậm, sao bạn có thể cự tuyệt như thế?"
Gina dựa vào Trâu Lượng, nếu là trước kia Trâu bạn học vẫn có vài phần sức chống cự nhưng bây giờ hắn đã là người từng trải, nếu bị Gina bám lấy chắc chắn sẽ có chuyện không hay hảy ra.
"Được rồi, được rồi, tớ sẽ gắng gượng, có điều phải nói trước, không có lần sau đâu đấy".
"Tớ biết bạn tốt với tớ nhất mà!" Nói xong Gina cho Trâu Lượng một cái ôm rồi mang theo tiếng cười thanh thúy đi mất, để lại những ánh mắt ghen ghét xung quanh.
Gần đây việc Trâu bạn học tiếp cận tứ đại mỹ nữ Jerusamer quá gần đã dẫn tới sự bất mãn của rất nhiều giống đực. Mặc dù Trâu Lượng là một tế ti chiến ca không tồi nhưng nơi này không ai thích có kẻ ăn mảnh.
Trong Thú tộc khắp nơi có thể thấy chuyện bất chấp tất cả vì má hồng, vì vậy Trâu bạn học biết điều chuồn vội.
Đến học viện mà không đi xem ngũ muội một chút thì nhất định ngũ muội sẽ tức giận, cho nên Trâu Lượng vẫn phải đi một chuyến đến phân viện cung thủ. Có điều huấn luyện đã kết thúc, Avril và một đám bạn tốt đang tán gẫu, thấy Trâu Lượng tới Avril cũng rất vui vẻ.
"Đại ca, giới thiệu cho anh, đây là các bạn của em..."
"Beki, chúng ta đã gặp mặt rồi, xin chào các người đẹp", Trâu Lượng trước kia đã không hề căng thẳng khi đứng trước người đẹp, bây giờ càng ngày lại càng thản nhiên.
Beki cũng cảm thán, trong bữa tiệc lần trước hai anh em Hebrew còn chưa có tên tuổi gì. Bây giờ đã là nhân vật danh chấn Jerusamer rồi, không thể không bội phục ánh mắt của Avril, khó trách người nhà nàng cũng muốn nàng duy trì tốt quan hệ với Avril.
Nhìn cây nỏ chữ thập của người ta, đúng là hâm mộ chảy nước miếng.
"Thật hiếm thấy, Đại tế ti Arthur cũng có thời gian đến nơi này của chúng ta..."
Trâu Lượng nhìn thấy sự háo hức của các cô gái, đối phó một phụ nữ là một nhiệm vụ khó, đối phó một đống phụ nữ chính là điệp vụ bất khả thi rồi.
"Các bạn đang nói chuyện gì mà sôi nổi thế?"
Phòng ngự bị động không bằng chủ động tiến công, chuyển đề tài đến trên người các nàng.
"Bọn tớ đang đàm luận chuyện tình yêu của mèo nữ Catherine, tế ti Arthur cũng có hứng thú sao?" Một cô gái lớn mật nói.
Mèo nữ Catherine là một câu chuyện tình yêu truyền lưu rộng rãi tại đế quốc Mông Gia. Nói đơn giản thì là chuyện một thiếu nữ thuần khiết yêu một thiếu gia quý tộc, từ yêu sinh hận, dẫn đến một loạt những tình tiết rắc rối lằng nhằng.
Sau khi nghe xong Trâu Lượng không ngừng gật đầu. Ngàn vạn lần đừng cố gắng nói lý lẽ với phụ nữ, càng đừng nghĩ thuyết phục các nàng. Gặp phải chuyện này tốt nhất chỉ có thể giơ hai tay hai chân tán thành.
"Nghe nói chẳng những tế ti Arthur linh chiến song tuyệt mà còn rất tài hoa, đừng có chỉ gật đầu như thế, bình luận một chút đi..."
"Đúng vậy, không phải bạn chỉ để ý tới ngũ muội đáng yêu của mình mà coi thường chúng tớ đấy chứ?"
Các cô gái khanh khách cười trêu chọc vị tế ti Bear huênh hoang nhất thành Jerusamer này, lời đồn có phải đã khuếch đại hay không. Thật sự người này không gì làm khó được sao, chính hắn cũng nói bài từ tuyệt phẩm đó là nghe lỏm mà thôi.
"Đại ca, anh thỏa mãn những bé con này một chút nếu không chắc chắn các nàng sẽ làm khó em đấy..." Avril nói, nàng không muốn Arthur bị xem thường, hơn nữa nàng tin rằng Arthur có thực lực này.
Chuyện này thực sự làm khó bạn học Trâu Lượng, học vấn trong bụng hắn thật sự ít đáng thương. Mấy bài từ đó chủ yếu là học vẹt để thi đại học, cái khó ló cái khôn, đột nhiên hắn nhớ tới một câu vị tình thành cùng phòng của hắn thường nhắc tới.
Trâu Lượng mỉm cười lộ ra hàm răng trắng tinh, tộc Bear tự có một loại khí chất hào phóng. Trước kia bị mọi người xem thường là vì chính tộc Bear không coi trọng, nhưng nếu như bề ngoài hào phóng mà nội tâm tinh tế thì sẽ không bị người khác xem nhẹ.
Các cô gái sáng mắt lên chờ đợi.
Trâu Lượng cố gắng làm cho ánh mắt của mình trở nên u sầu, tình thánh thường nói, khi đến cực hạn thì một ánh mắt u sầu đã đủ để chinh phục một thiếu nữ chưa dày dạn tình trường.
Bởi vì trái tim của thiếu nữ chính là một bài thơ.
"Kỳ thực chuyện này chỉ biểu đạt một ý nghĩa, cảm tình thiếu nữ luôn là mơ, khi xúc động mắt luôn đẫm lệ, khi thù hận quỷ khóc thần sầu".
Phối hợp với âm thanh khàn khàn của Trâu Lượng, các cô gái đang cảm khái liền thấy phi thường xúc động.
Cảm tình thiếu nữ luôn là mơ, khi xúc động mắt luôn đẫm lệ, khi thù hận quỷ khóc thần sầu.
Trâu Lượng phóng khoáng đứng lên, "Ngũ muội, nhớ luyện tập chăm chỉ, đừng qua loa", gần đây Avril bận rộn chuyện gia tộc nên có phần trễ nải việc luyện tập buổi sáng, mà Trâu Lượng cũng sợ những cô gái này tiếp tục dây dưa.
Nhìn bóng dáng của Arthur, các cô gái vô cùng ngưỡng mộ. Có mấy người đã được thấy biểu hiện của Trâu Lượng dưới thế giới ngầm, quả là vô cùng chói lọi.
Mà dưới bề ngoài anh hùng dũng cảm còn có một trái tim tinh tế hiểu ý người khác, quả thực chính là hoàn mỹ!
Vô cùng đơn giản, 21 chứ đã nói trọn vẹn trái tim thiếu nữ.
Avril cũng ngây người, câu nói thâm ảo như thế coi như là đại sư cũng phải trằn trọc mới có, nhưng đại ca lại buột miệng nói ra.
"Thật sự nhìn không ra, người này quá cẩn thận, Vi Vi, tớ thấy nếu bạn không ép hắn căn bản hắn sẽ không chịu lộ ra. Lần trước cũng vậy, mạnh mẽ mà thanh nhã, đúng là quá hoàn mỹ!"
"A, chuyện gì vậy, Beki nói nghe xem!" Các cô gái thích nhất là nghe bát quái.
Beki kể lại một lượt những chuyện xảy ra với anh em Arthur lần trước, bây giờ mới thấy người ta thật sự là người có bản lãnh, hơn nữa không bao giờ cố ý khoe khoang!
Đây là một loại cảnh giới, cảnh giới của người mạnh thật sự!
"Vi Vi, hắn có bạn gái chưa?"
"Đúng vậy, Vi Vi, chúng ta quan hệ tốt như vậy, bạn phải tạo cơ hội giúp chúng ta nhé!"
Lúc riêng tư sự bạo dạn của phụ nữ không hề kém đàn ông.
Theo như lời tình thánh ký túc xá, đôi khi một câu nói, một ánh mắt đã đủ để cảm động một cô bé.
Gần tối, trong thần miếu lặng yên không một tiếng động, bỗng một vị khách không mời đi tới, liền sau đó trong phòng Trâu Lượng chợt trời rung đất chuyển. Với quyền thế của Trâu bạn học trong Thần miếu thì chỉ cần thu xếp một chút là có thể xử lý được vấn đề này.
Sau khi đã thỏa mãn Trâu Lượng vẫn quyến luyến thưởng thức cặp mông gợi cảm của Emma khiến tiểu mỹ nữ Lion không nhịn được phát ra tiếng hơ hơ. Khát vọng mặt này của Thú tộc mạnh hơn nhiều so với loài người, Emma cũng muốn ngừng mà không được.
Trâu Lượng không biết tình huống như vậy có thể duy trì bao lâu, nhưng từ thú linh của Emma hắn có thể cảm thấy sự ỷ lại vô cùng. Có điều loại ỷ lại này quá xao động làm cho Trâu bạn học không cách nào dùng lý trí để phán xét.
"Cảm tình thiếu nữ luôn là mơ, khi xúc động mắt luôn đẫm lệ, khi thù hận quỷ khóc thần sầu", Emma nằm trong lòng Trâu Lượng khẽ đọc, từ khi cặp với Trâu Lượng nàng như đã biến thành một người khác, luôn luôn nghĩ đến đối phương, mà trong lòng đàn ông tựa hồ có vô hạn bí mật.
"Làm sao ngươi biết?"
"Một câu nói hết trái tim thiếu nữ, đúng là Thần thú không có mắt mới sinh ra một Bear như ngươi, lừa chết người không đền mạng", Emma cười nói quyến rũ, bàn tay vuốt nhẹ lên má Trâu Lượng.
Bốp...
Mông Emma bị một bàn tay nóng bỏng vỗ tới, nhưng tiểu mỹ nữ tóc vàng lại hoảng sợ rên rỉ một tiếng, mông nhẹ nhàng vặn vẹo, tựa hồ đau thì ít mà thích thì nhiều.
"Có người nói chuyện với chủ nhân như vậy sao?" Trâu Lượng cũng đã phát hiện điểm đặc biệt này của Emma, không thể không than thở mình số đỏ, đại nạn không chết tất có hậu phúc!
"Chủ nhân, Emma sai rồi, ngài trừng phạt Emma đi!" Trâu Lượng thở dài, đúng là yêu tinh, chiến thì chiến, ai sợ ai!
Sáng sớm, khu vực Thần miếu dành riêng cho tế ti kiến tập Arthur lại náo nhiệt lên, sáng sớm mỗi ngày chủ tế Maru đều phải tới xem Arthur bên này có nhu cầu gì không.
Bây giờ tế ti linh hồn bề bộn nhiều việc, có thể nói là nơi vắng lạnh nhất trước kia nay đã trở thành náo nhiệt nhất, số lượng tế ti đã được mở rộng. Mỗi một tế ti đều có rất nhiều việc phải làm, giá cả cũng đã tăng không ít so với trước kia, đơn đặt hàng lá chắn tròn cỡ nhỏ rất nhiều, kích thước chính xác của lá chắn tròn cỡ nhỏ cũng chỉ có rất ít người biết. Đây chính là mấu chốt của lá chắn tròn cỡ nhỏ, cũng không phải cứ tròn là được.
Cote và Randy đang đối luyện, Ernest vẫn đập cột như cũ, hắn đã đập hỏng một cái cột rồi, đây cũng trở thành một chuyện cười thú vị của Thần miếu. Mọi người không cảm thấy đập cột thì có gì tốt mà ngày nào Ernest cũng phải đập.
Có điều Ernest hiển nhiên rất nghe lời đại ca, mấu chốt nhất là hắn không suy nghĩ, không bao giờ hoài nghi, cho nên khi luyện tập luôn dùng toàn lực.
Trâu Lượng vẫn đang quan sát, trong thời gian gần đây khi va đập thú linh của Ernest đã có tính khuynh hướng nhất định. Kỳ thực cũng không thể nói thú linh của Thú tộc hoàn toàn bất động, đại khái là bởi vì vấn đề di truyền. Ngàn năm qua không có gì thay đổi nên đặc tính vận động của thú linh đã biến mất bảy tám phần, nhưng thông qua một vài phương thức vẫn có thể thức tỉnh.
Mặc dù tính khuynh hướng không cao nhưng loại thay đổi này là rất quan trọng, nước chảy đá mòn!
Mà Trâu Lượng thì vẫn tuần tự nhìn mặt trời đánh Thái Cực, vỏ bề ngoài ban đầu giờ đã biến thành chân công phu. Hơn nữa chính Trâu Lượng cũng có nhận thức, thú linh vận chuyển có thể khơi thông kinh mạch, làm cho sức mạnh càng thông suốt. Gần đây rõ ràng tinh lực và thể lực của hắn trở nên vô cùng dư thừa, thừa sức đối phó cô gái nhỏ Emma, mỗi lần đều làm cho nàng ngoan ngoãn thần phục cầu xin tha thứ.
← Ch. 148 | Ch. 150 → |