Vay nóng Homecredit

Truyện:Hùng Bá Thiên Hạ - Chương 196

Hùng Bá Thiên Hạ
Trọn bộ 597 chương
Chương 196: Tế ti chiến ca siêu cấp
0.00
(0 votes)


Chương (1-597)

Siêu sale Lazada


Đến tận lúc các chiến sĩ rút lui khỏi khu vực nguy hiểm hai người mới nhanh chóng lui lại, tăng tăng tăng...

Nơi Buenaven vừa mới đặt chân đã bị ánh sáng bắn thành cái sàng, còn Murphy mặc dù không phải sát thủ nhưng cảm giác đối với tấn công lại cực kỳ mạnh. Xạ tuyến còn chưa tới nơi này hắn đã bắt đầu thực hiện động tác né tránh.

Lại là hai tiếng Lion sư tử gầm áp chế yêu thú nhưng hiệu quả cũng không tốt, hiển nhiên mắt ma đã thích ứng, không có hiệu quả xuất kỳ bất ý vừa rồi.

Tiến vào đây không dễ dàng chút nào nhưng bây giờ lại phải lùi ra, tựa hồ mắt ma cũng biết khu vực trống trải bất lợi đối với chúng. Chúng không hề đi ra theo, trong rừng cây lại trở nên tĩnh lặng.

Đội ngũ vừa rồi còn tràn đầy khí thế bây giờ đã lặng câm, Lộ Dao lại phóng thích chiến ca chữa trị nhưng với năng lực của nàng thi triển hai lần liên tục đã là cực hạn rồi.

Cho dù như vậy trong đội ngũ vẫn xuất hiện bốn người không thể chiến đấu tiếp, bao gồm Arnold. Cho dù là bỉ mông nhưng cơ thể hắn phải thừa nhận quá nhiều tấn công, không thể triệt để phòng ngự hết.

Vẻ mặt của Murphy hơi ngưng trọng, Buenaven lại như là không có chuyện gì.

"Suýt nữa làm mất mạng lão nương, đám người này làm cái gì, đây đâu phải thứ chúng ta có thể vượt qua?" Trong lòng cọp cái Samy vẫn còn sợ hãi.

"Bên trong có một tà nhãn ma. Chúng ta sơ ý rồi, bình thường những nơi có Tà nhãn ma vương chắc chắn sẽ có tà nhãn ma. Có thêm một lãnh đạo sức chiến đấu của mắt ma sẽ tăng thêm một bậc.

Đối mặt với tấn công dày đặc như vậy làm cho mọi người có sức mạnh cũng không phát huy ra được, chất lượng đáng sợ nhưng đôi khi số lượng càng đáng sợ hơn.

Kiến nhiều còn cắn chết voi, Trâu bạn học biết rõ lý lẽ này.

Tất cả mọi người đã có ý nghĩ rút lui, đây không phải vấn đề dũng khí mà tiến lên căn bản là chịu chết, mặc dù người thú dũng mãnh nhưng cũng không ngốc.

Raphael đã không cần nghĩ nữa, với vóc người của bỉ mông mà cũng không thể vượt qua được.

Nhưng rất hiển nhiên Murphy và Buenaven đều không có ý định từ bỏ, chỉ có điều cho dù với sức mạnh của hai người có thể vượt qua nhưng lại không đủ để đối mặt với Tà nhãn ma vương.

Đối phó yêu thú cao cấp như Tà nhãn ma vương thì phải nhờ đến nhân số để giết chết.

Mọi người đưa mắt nhìn nhau, kỳ thực chỉ đợi người nào nói ra chữ lùi trước tiên, không biết tại sao mọi người không hẹn mà cùng nhìn về phía Trâu thần côn, hiển nhiên mọi người cho rằng nếu như tế ti yêu cầu lui lại cũng không có gì mất mặt.

Trâu bạn học không có biện pháp chỉ có thể đứng dậy thu xếp quần áo một chút, điểu chỉnh lại vẻ mặt, "Nơi này giao cho ta, mười phút, ờ, khoảng đó".

Những người đang chờ đợi nghe đề nghị lui lại của hắn đều ngẩn ra.

"Arthur, tớ đi với bạn", Gina nói, một người đi quá nguy hiểm.

"Arthur, nếu ngươi có biện pháp ta cùng ngươi đi một chuyến", Murphy nói.

"Không cần, không cần, ta thử đi vào một mình, nếu không được thì chạy, ha ha", Trâu Lượng khoát khoát tay.

"Này, tên Arthur kia, đừng có giả bộ nữa, chúng ta còn không làm được thì sẽ không có ai cười ngươi", mặc dù tướng mạo không đẹp nhưng trong lòng cọp cái Samy không xấu, đi chịu chết vì chút thể diện không phải cử chỉ sáng suốt.

Ngăn những người khác đi theo, Trâu Lượng một mình đi vào.

Thân là điêu khắc sư linh hồn, hắn có thể ẩn nấp toàn bộ hơi thở thú linh của mình, trừ phi khoảng cách gần quá nếu không thì mắt ma căn bản không cách nào phát hiện, nhưng nếu có nhiều người thì lại không làm được.

Bên ngoài rừng cây mặc dù trong lòng tin tưởng nhưng tiểu đội Sóng Xung Kích vẫn không thể không lo lắng. Ánh sáng vừa rồi hung mãnh đến mức nào mọi người đều nhìn thấy.

Còn những người khác càng không nghĩ ra tại sao tên đồ đệ của Hồng y đại chủ tế này nhút nhát suốt từ đầu đến giờ mà đột nhiên lại trở nên dũng mãnh, một mình đi vào... Đây không phải chịu chết sao?

Lẽ nào mắt ma cũng nhận ra thân phận của hắn mà nể mặt hắn?

Các chiến sĩ chờ Trâu Lượng hoảng hốt chạy trốn ra nhưng năm phút đã qua mà rừng cây vẫn yên lặng như cũ.

Trâu bạn học đã tới nơi, hắn có thể cảm nhận được rõ ràng vô số mắt ma nhưng mắt ma lại không cách nào phát hiện được hắn.

Đây là một năng lực khác trong khống chế thú linh của điêu khắc sư linh hồn, chỉ có điều đại đa số điêu khắc sư linh hồn đều không theo nghề nghiệp chiến đấu. Mà các nghề nghiệp chiến đấu lại không có năng lực của điêu khắc sư linh hồn.

Ánh sáng hiện lên, quyền trượng, áo giáp, mũ sắt, bảo vệ tay, bảo vệ đùi của Trâu Lượng hiện ra, đây chính là lần đầu tiên Trâu Lượng vũ trang toàn thân.

Cảm giác... rất tốt!

Trâu bạn học hắng giọng, một chấn bạo âm mở màn.

"Khói lửa bốc lên

Giang sơn bắc vọng

Rồng bay lên, ngựa hí dài

Kiếm khí như sương

Trong lòng như nước Hoàng Hà..."

Chiến ca cất lên, mắt ma đã trở nên hỗn loạn như bị thả vào nồi nước sôi, trong chiến ca của Trâu Lượng còn có chứa hiệu quả uy hiếp, sức mạnh cuồn cuộn như cơn sóng lan rộng ra ngoài.

Cùng với chiến ca trở nên cao vút, mắt ma từ hỗn loạn biến thành điên cuồng, xạ tuyến bay loạn, toàn trường rối loạn như mớ bòng bong. Trong ánh sáng Trâu Lượng cảm thấy mình đang ở trên sân khấu, xung quanh là ánh đèn chói mắt. Âm thanh càng trở nên hung mãnh, sức mạnh của chiến ca theo quyền trượng lan rộng ra ngoài từng đợt.

Ben ngoài rừng rậm hiển nhiên mọi người cảm thấy hơi ngạt thở đối với sự yên tĩnh bên trong, Murphy nghĩ rằng đối phương muốn sử dụng chiến ca nhưng hắn biểu thị hoài nghi đối với uy lực của chiến ca này.

Dù sao thì cấp bậc của mắt ma không thấp mà số lượng lại rất nhiều.

Quả nhiên sau khi yên tĩnh là hỗn loạn bùng nổ, chỗ sâu trong rừng cây truyền đến âm thanh của chiến ca, đến nơi này của bọn họ vẫn có thể nghe rõ ràng. Chỉ có điều đều là từ cổ, bọn họ nghe không hiểu nhưng vẫn có thể cảm nhận được khí phách và sức mạnh ẩn chứa trong chiến ca.

Điểm này Murphy đã tự thân được nhận thức nhưng hiển nhiên lần này thi triển cao hơn lần trước quá nhiều.

Trâu thần côn hát rất phóng khoáng, quyền trượng trong tay tỏa sáng rực rỡ, thỉnh thoảng có xạ tuyến lướt qua bên người nhưng Trâu thần côn không hề để ý. Cảm thụ được thú linh của mắt ma lần lượt biến mất, tâm tình của hắn ngày càng thoải mái.

Chiến ca một sóng cao hơn một sóng, rất nhanh chỉ còn Trâu Lượng độc diễn, mắt ma không thể ngăn cản chiến ca nhưng tà nhãn ma lại có thể, cho dù chúng cũng nhận được ảnh hưởng nhưng vẫn có hai tà nhãn ma ngăn chặn được chiến ca, rốt cục tìm được vị trí của Trâu Lượng trong bóng đêm.

Tăng tăng tăng...

Xạ tuyến cuồn cuộn, chiến ca của Trâu Lượng vẫn không ngừng, hắn cũng biết tà nhãn ma đã phát hiện, cầm quyền trượng trong tay tới gần phía tà nhãn ma. Áp lực của chiến ca càng ngày càng mạnh, tà nhãn ma cũng đã bị áp chế, độ chính xác của xạ tuyến rõ ràng đã giảm xuống quá nhiều, ánh sáng bay loạn.

"... Tứ phương triều bái!"

Cùng với câu cuối của bài chiến ca, vẻ mặt Trâu thần côn cũng tương đối dữ tợn, trực tiếp dùng quyền trượng đập vỡ đầu tà nhãn ma.

Với tình hình của hắn, hát xong hai lần chiến ca tấn công tâm trạng hắn cũng tương đối sảng khoái, về cơ bản sau một đợt hát đám mắt ma đã con chết con què. Trâu Lượng châm một điếu xì gà, quyền trượng cao quý của tế ti bị hắn vác trên vai như lang nha bổng, nhìn thấy con nào không chết lại bổ một trượng.

Avril và Lộ Dao đều không cho hắn hút thứ này nhưng sau khi chiến đấu hắn không thể không tự sướng một chút, hắn dứt khoát tự mình thu dọn chiến trường, đồng thời lén hưởng thụ một lát.

Có điều Trâu thần côn còn chưa hút xong những người khác cũng đã xông vào, thời gian đã qua mười lăm phút, những người bên ngoài không thể đợi nữa. Nhất là tiểu đội Sóng Xung Kích, vì vậy đã cùng nhau giết vào, dù sao thì đã có không ít người được Lộ Dao trị liệu, có ân báo ân là điều mọi người vẫn hiểu được.

Có điều sau khi tiến vào đã giật nảy, khi nhìn thấy Trâu Lượng buộc hai vạt áo tế ti bên hông không hề hình tượng, một tay cầm xì gà, tay kia cầm quyền trượng dùng như búa đập mắt ma, toàn bộ đều ngẩn ngơ.

Trâu bạn học đang đắc ý đập đám mắt ma may mắn còn sót lại, giống hệt như đập bóng bay trước kia, đập một con hút một hơi, quả nhiên là sướng hết cỡ.

Đột nhiên phát hiện trước mặt có thêm một đống người, hắn lập tức giấu xì gà ra sau lưng, "A, tại sao các ngươi đã vào rồi, ta còn chưa làm xong".

"Đại ca, không phải đã nói rồi sao, không được hút thứ này", Avril lập tức nổi bão.

"Khụ khụ, ngũ muội, một điếu còn chưa hút hết, em xem, anh vừa mới hút mấy hơi", Trâu bạn học mồ hôi như tắm. Không có mà hút thì không sao, gần đây mức độ nghiện lại phục hồi, quả thật có chút không khắc chế nổi.

"Tịch thu".

Lộ Dao giật mất nữa điếu xì gà còn lại Trâu Lượng giấu sau người không hề khách khí sau đó nhìn từ trên xuống dưới, "Còn có nữa hay không?"

"Không có, thật sự hết rồi, đây là điếu cuối cùng".

Các tiểu đội khác hiển nhiên không có thời gian để ý tới điệu bộ của bọn họ, trợn mắt há mồm nhìn chiến trường giống như địa ngục. Khắp nơi đều là thi thể mắt ma, khung cảnh xung quanh thì rách nát tả tơi, tựa hồ rất nhiều mắt ma đều bị xạ tuyến của đồng loại bắn chết.

Đừng nói những người khác mà cho dù có chuẩn bị tâm lý nhất định nhưng Murphy và Buenaven cũng không nhịn được sự kinh ngạc trong lòng.

"Huynh Arthur, chân nhân không lộ tướng, xem ra hệ chiến ca của Thần miếu phải trở nên rạng rỡ trong tay huynh và tế ti Lộ Dao rồi", Buenaven cười tủm tỉm nhìn Trâu Lượng, có điều trong ánh mắt có thêm một tia sắc bén.

Nếu như có chiến ca tấn công thì quả thật đáng sợ, có thể nói nghề nghiệp yếu kém này đã có khả năng phục hưng rồi.

Ít nhất đối với Arthur và Lộ Dao thì tế ti chiến ca là không được coi thường.

Nói thật kiểu gì mọi người cũng không có cách liên hệ giữa gã tế ti Bear co đầu rụt cổ kia với chiến trường giống như địa ngục này. Phải biết chính là đám mắt ma này đã đánh bọn họ chật vật chạy trốn, mà bây giờ toàn bộ đã trở thành thi thể.

Nhưng tế ti siêu cấp trước mắt này lại vì một điếu xì gà mà bị hai cô gái bắt nạt không nhấc nổi đầu, cái này quả thật những người khác xem không hiểu.

Xác nhận trên người Trâu Lượng không còn xì gà lúc này Avril và Lộ Dao mới buông tha hắn. Emma rất lo lắng nhưng lại không cách nào thể hiện ra, đương nhiên thân là nữ nô, Emma chưa bao giờ cấm Trâu Lượng làm một chuyện gì.

Trâu Lượng đắc ý trao đổi một ánh mắt với Randy, không thể đem trứng gà đặt cùng một rổ, đây là lý lẽ cơ bản nhất, làm sao Trâu bạn học sẽ phạm sai lầm, chủ lực của hắn đều đặt ở chỗ Randy.

"Buenaven, đại ca của chúng ta nhiều năng lực lắm, điểm này không là cái gì", Randy khoát khoát tay phi thường phóng khoáng, nhân tiện tránh né ánh mắt sắc bén của Avril.

Ngũ muội thật sự quá lợi hại.

Lúc này bất kể Arthur nhìn có vẻ nhút nhát thế nào thì cũng không ai dám xem thường hắn.

Hai tế ti không nổi bật nhất đội ngũ lại có vai trò lớn nhất.

Nơi này hiển nhiên là một gia tộc mắt ma, tiêu diệt xong gia tộc lớn này trong giai đoạn tiếp theo chiến đấu sẽ nằm trong phạm vi khống chế. Cho dù có tà nhãn ma nhưng không nhiều tiểu đệ như vậy phối hợp cũng chỉ có thể trở thành con mồi của cung thủ và sát thủ.

Đương nhiên thân là tế ti, Trâu bạn học lại ở phía sau nghỉ ngơi.

Bản chất của hắn mạnh hơn Lộ Dao quá nhiều, Lộ Dao phóng thích hai lần thuật trị liệu bây giờ còn chưa khôi phục mà Trâu Lượng cứ như là không có việc gì, lần thử nghiệm này cũng làm cho hắn càng rõ ràng, con đường điêu khắc mới là sinh tồn chi đạo tại đại lục Thần thú.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-597)