Vay nóng Homecredit

Truyện:Hùng Bá Thiên Hạ - Chương 198

Hùng Bá Thiên Hạ
Trọn bộ 597 chương
Chương 198: Gã Bear gian xảo nhất
0.00
(0 votes)


Chương (1-597)

Siêu sale Lazada


Một cú nhảy, Samy đã lên đến đỉnh đầu Tà nhãn ma vương, hơn nữa còn tránh thoát một cú đập của xúc tu, chỉ tiếc lại không tránh thoát được tấn công xạ tuyến của Tà nhãn ma vương nên lại bị đánh bay lần nữa.

Mà tiêu hoa mai gào thét hiển nhiên có vai trò quấy nhiễu rất tốt. Tà nhãn ma vương cảm thấy cực kì đáng ghét, khi đập trúng lại có thể tiếp tục xoay tròn. Tiêu hoa mai của Randy bị đánh trúng lại bay trở về, còn cắt một chút vào phía sau lưng Tà nhãn ma vương.

Mặc dù chỉ là một dấu vết nhỏ nhưng cũng làm cho Tà nhãn ma vương rất giận dữ. Rất nhiều tia sáng bắn về phía Randy làm Randy sợ đến mức vừa lăn vừa bò trốn ra phía sau một tảng nham thạch. Xạ tuyến bắn vào nham thạch khét lẹt, đá vụn tung tóe.

Các chiến sĩ khác cũng đều xông lên, các loại vũ khí cùng chém tới. Murphy, Raphael, Samy cũng không còn cường công mà chuyển sang kiềm chế. Cung thủ thì bắn liên tiếp về phía hai mắt phụ của Tà nhãn ma vương, không cần đả thương địch thủ mà chỉ cần làm cho nó không có thời gian ứng phó người khác.

Phải nói bị nhiều chiến sĩ, sát thủ, cung thủ vây giết như vậy Tà nhãn ma vương vẫn phòng ngự chắc như thùng sắt.

Nỏ chữ thập của Avril mặc dù sắc bén nhưng đối mặt với Tà nhãn ma vương cũng không có gì khác biệt so với cung thủ bình thường, cấp bậc kém rất nhiều. Chỉ có thể không ngừng lợi dụng độ chính xác của mình nhằm vào những chỗ yếu hại để làm phiền Tà nhãn ma vương.

Đây vẫn là lần đầu tiên Trâu Lượng đối mặt chính diện với quái vật mạnh như vậy, sự dũng mãnh và khả năng phối hợp của Thú tộc làm cho hắn lấy làm kinh hãi. Cấp bậc của con Tà nhãn ma vương này còn kém một chút so với lãnh chúa dâm thú, trừ xạ tuyến thì cũng không có gì đặc biệt, sức phòng ngự cũng tương đối kém.

... Không đúng, nó còn có một con mắt chưa mở, vì sao?

Trâu Lượng cũng đang quan sát tìm điểm yếu của Tà nhãn ma vương. Trong lúc hai bên đánh nhau tối tăm mặt mũi, một bóng dáng từ trên trời giáng xuống, thân thể như một mũi tên bắn về phía con mắt chính nhắm chặt của Tà nhãn ma vương.

Là Buenaven.

Một đòn này quả nhiên vừa nhanh vừa tàn nhẫn.

Sự tấn công hỗn loạn làm cho các chiến sĩ đều quên mất sự tồn tại của hắn, còn hắn thì che giấu hơi thở áp sát vách núi phía trên hang động đợi chờ cơ hội.

Trong nháy mắt Buenaven hạ xuống chính là lúc bốn xúc tu bị ngăn trở.

Khóe môi Buenaven lộ ra một nét cười rất lạnh, dao găm cũng rất lạnh, hắn phải lấy mạng con Tà nhãn ma vương này.

Đến lúc này mà Tà nhãn ma vương còn không chịu mở mắt chính, hơi nghiêng đầu, dao găm của Buenaven trực tiếp đâm vào một con mắt phụ.

Một tiếng kêu thảm, Tà nhãn ma vương trở nên điên cuồng, bốn xúc tu xoay như gió đánh bay toàn bộ chiến sĩ xung quanh. Thoáng cái đã làm cho hơn nửa số người đang tấn công mất khả năng chiến đấu.

Một sợi xúc tu hung ác quét về phía Buenaven, một đòn đắc thủ, Buenaven thầm nghĩ đáng tiếc nhưng không hề dừng lại mà lập tức bay lên, tuy nhiên lúc này một tia xạ tuyến cũng đã bắn tới.

Giữa không trung, thân thể Buenaven vặn vẹo kỳ lạ, vậy mà có thể tránh được tia xạ tuyến. Gã này cũng tương đối xảo quyệt, hắn biết mình đã làm cho Tà nhãn ma vương thù hận, vì vậy lập tức chạy trốn.

Raphael cũng vô cùng mạnh mẽ, hắn bắt được một sợi xúc tu, hai chân sáu vuốt của bỉ mông vồ chặt sợi xúc tu này, cọp cái Samy cũng đã cắn được một sợi, đại kiếm của Murphy đâm mạnh xuống đất, một sợi xúc tu nữa cũng đã bị ghim trên mặt đất.

Ba người liều mạng dùng toàn lực ngăn chặn Tà nhãn ma vương vùng vẫy, một sợi xúc tu còn lại đánh về phía Buenaven, một bóng dáng lóe lên giữa không trung ôm lấy xúc tu, là Ella.

Tà nhãn ma vương hiển nhiên không biết thương hương tiếc ngọc, xúc tu vung tới.

Phụp...

Một luồng máu tươi màu lục phun lên trên xúc tu của Tà nhãn ma vương, như củi khô bị lửa đốt. Sợi xúc tu này của Tà nhãn ma vương bốc cháy đến khi cháy hết hơn nửa chiều dài sợi xúc tu mới chấm dứt, mà Ella cũng ngã xuống bên cạnh không thể bò dậy, áo giáp trên người đã vỡ vụn.

Đây là sức mạnh của Tà nhãn ma vương.

Lúc này đại đa số chiến sĩ đã mất sức tấn công, Raphael, Murphy, Samy cũng chỉ miễn cưỡng làm khó được ba sợi xúc tu còn lại, nhưng Tà nhãn ma vương còn có một con mắt.

Khi Tà nhãn ma vương chuẩn bị phản công thì một bóng dáng thoáng qua tránh thoát xạ tuyến, dao găm đâm tới như chớp.

Là Gina.

Trong lúc Tà nhãn ma vương trở nên điên cuồng Gina không lùi mà tiến tới, trong các sát thủ sức mạnh của nàng vẫn bị đánh giá thấp. Sự thù hận của Tà nhãn ma vương đều tập trung trên người Buenaven. Gina đã ra tay.

Dao găm trực tiếp cắm vào một con mắt phụ còn lại.

Máu bắn tung tóe, Tà nhãn ma vương điên cuồng gầm thét, đám người Raphael cũng gầm lên cố gắng giữ chắc, lúc này chỉ cần có một người không cầm cự được thì tất cả mọi người đều phải chết.

Ai cũng không nghĩ tới cọp cái Samy mạnh mẽ đến mức có thể khóa được một sợi xúc tu, cũng không ai nghĩ tới máu của Ella sẽ độc đến mức có thể đốt cháy xúc tu.

Rốt cục con mắt chính của Tà nhãn ma vương bắt đầu lay động, một khe hở xuất hiện, nó sắp mở mắt.

Phản ứng đầu tiên của Buenaven là chạy trốn, mắt chính của Tà nhãn ma vương từ đầu vẫn nhắm chặt. Khi mở ra sẽ bắn ra một loại ánh sáng tê liệt, bất cứ ai bị tia sáng này bắn trúng toàn thân sẽ bị cứng đờ.

Giống như ánh sáng hóa đá của nữ vương Medusa, đương nhiên cấp bậc thấp hơn rất nhiều, bị ánh sáng của Medusa bắn trúng sẽ thực sự bị hóa đá, chỉ có đường chết. Nhưng ánh sáng tê liệt của Tà nhãn ma vương cũng đủ để lấy mạng những người ở đây.

Trong một đời Tà nhãn ma vương có thể phóng thích loại ánh sáng này ba lần, nếu như nhìn thấy Tà nhãn ma vương đã mở con mắt thứ ba đồng nghĩa với sức đe dọa của nó đã giảm đi rất nhiều. Đây cũng là nguyên nhân Buenaven đánh một đòn toàn lực, đáng tiếc là vẫn bị lệch.

Bỗng nhiên Raphael cảm giác thân thể mình bị ai đó giẫm lên một chút, một bóng dáng bay lên không trung.

Trâu Lượng đợi cơ hội này đã lâu rồi.

"Giết".

Ánh sáng rực rỡ, hầu như tất cả mọi người đều cảm thấy thân thể cứng đờ, lần đầu tiên Tà nhãn ma vương mở con mắt chính, và người đầu tiên nó nhìn thấy là một tộc Bear.

Một thanh đao tạo hình đặc biệt, không thuộc về thời đại này.

Tăng...

Một vệt sáng hình bán nguyệt chém ra, Trâu Lượng nhắm mắt lại, một đao toàn lực, đao khí!

Ánh sáng tê liệt lóe lên rồi biến mất.

Đoàng...

Ầm...

Một tiếng gầm rung trời chuyển đất, trê mắt chính của Tà nhãn ma vương xuất hiện một vết máu, nổ tung!

Bụp.

Cái đầu to lớn của Tà nhãn ma vương rơi xuống đất.

Trong nhất thời không một tiếng động.

Đây...

Vậy mà Tà nhãn ma vương chết rồi.

Người ra tay cuối cùng vậy mà là một tế ti, tế ti kiến tập...

Trâu Lượng trực tiếp rơi xuống trên đầu Tà nhãn ma vương, không ra tay thì thôi, đã ra tay phải giết.

Cảm giác xuất đao, đã lâu rồi.

Trong kiếp trước Trâu Lượng am hiểu các loại kỹ năng chiến đấu, về cơ bản vũ khí nào cũng biết chơi, nhưng thích nhất vẫn là đao.

Vua của binh khí.

Đao của hắn: Huyết chiến!

Lấy một con Tà nhãn ma vương làm nghi thức mở đao.

Chỉ có một thoáng ánh sáng lạnh, Murphy cùng Buenaven đều bị làn ánh sáng lạnh đó gây ấn tượng thật sâu.

Cọp cái Samy đặt mông ngồi dưới đất, khôi phục nguyên hình rồi nằm ngửa ra, "Con mẹ thằng tế ti xảo quyệt, lão nương trồng cây để ngươi hái quả".

Không ai trả lời nàng, hiển nhiên đều bị sự ra tay bất ngờ của Trâu Lượng làm kinh ngạc.

Murphy cười khổ, sắp thành lại bại, kỳ thực ánh sáng tê liệt không có hiệu quả đối với hắn. Hắn đang đợi Tà nhãn ma vương sử dụng ánh sáng tê liệt, chỉ cần Tà nhãn ma vương sử dụng hắn sẽ ra tay, lại không nghĩ rằng có người nhanh tay hơn hắn.

Mà người này lại là Arthur.

Trong trận chiến đấu này hắn e ngại nhất chính là Buenaven, hai người đều đã nghiên cứu rất kĩ, Tà nhãn ma vương rất mạnh nhưng nó cũng có điểm yếu, thời khắc bắn ra ánh sáng tê liệt chính là cơ hội tấn công. Nhưng bởi vì khoảng cách quá gần nên có thể sẽ bị ánh sáng tê liệt bắn trúng, nếu như không kịp phát động tấn công thì chính là bị giết.

Ánh sáng tê liệt mặc dù không giết người nhưng đó là khi ở cự ly xa, trong tình trạng khoảng cách quá gần nếu không chết cũng sẽ tàn phế, nên cũng có thể đợi Tà nhãn ma vương bắn xong mới tấn công. Mà Murphy có thể phát động năng lực thiên phú của mình để ngăn cản, nhưng có người tàn nhẫn hơn hắn, lựa chọn thời khắc tấn công nguy hiểm nhất.

Hơn nữa cũng giống hắn, cũng có hai bộ trang bị.

Trên thế giới này một số người có thú linh mạnh mẽ khi chưa thăng cấp sẽ dư thừa khá nhiều thú linh, bọn họ sẽ điêu khắc thêm một bộ trang bị.

Có điều loại chuyện này chưa từng xuất hiện trên người một tế ti.

Trong nháy mắt địa vị của Arthur trong lòng Murphy đã hoàn toàn bất đồng.

Thắng lợi rồi nhưng bầu không khí lại trở nên kỳ lạ, Trâu bạn học vẫn cười tủm tỉm mang thú linh cất vào bình tụ linh, với cấp bậc của con quái vật này chắc chắn sẽ sinh ra thú linh có thuộc tính đặc thù, đây là thứ tốt.

Quả nhiên có tỷ lệ 10% tê liệt.

Trâu bạn học thu thập thú linh hết sức con buôn, dù sao mọi người cũng đã nói, có đồ gì thì sẽ thuộc về hắn.

Các chiến sĩ đứng nhìn Trâu Lượng hết sức vui vẻ thu thú linh vào bình tụ linh.

"Huynh Arthur, ngươi quá tàn nhẫn, ai ai cũng nói ta xảo quyệt nhưng nếu so với ngươi, quả thực ta chính là người hồn nhiên lương thiện chính hiệu".

Buenaven cười khổ đi tới, trong lòng cũng có chút hâm mộ, nếu như một đòn đó của hắn trúng đích thì người đắc thủ chính là hắn. Từ xa nhìn lại chỉ thấy có một làn ánh sáng lạnh cùng một thanh kiếm hình thù kì dị, rất tiếc không nhìn thấy thuộc tính. Có điều thấy đối phương đã thu vũ khí lại Buenaven cũng chỉ có thể kìm nén lòng hiếu kỳ.

Loại đao gì mà có lực sát thương như vậy?

Trâu Lượng lộ ra nụ cười thuần, "Huynh Buenaven khách sáo quá, là một phần tử trong đội ngũ, đương nhiên ta cũng phải chia sẻ trọng trách tấn công".

Buenaven cười khổ, nếu nói đến giả ngây giả ngô thì người ta là Bear, có ưu thế trời sinh, mẹ nó, cuộc đời này càng ngày càng không dễ lăn lộn.

"Huynh Arthur, có cảm giác gì đặc biệt không?" Murphy nhẹ nhàng hỏi.

Trâu Lượng bất đắc dĩ nhún vai, "Không có, đâu có vận may tốt như vậy".

Không phải mỗi lần chiến đấu đều có thiên phú, đối với cái gọi là vận may này Trâu bạn học luôn luôn suy nghĩ rất thoáng, mà trên thực tế nhận được thú linh hoàn chỉnh và tươi mới như vậy sau khi điêu khắc vào trang bị cũng có hiệu quả như nhau.

Không phải Trâu Lượng không cảm thấy, kỳ thực lần trước giết chết lãnh chúa dâm thú hắn đã cảm thấy một chút thay đổi, lần này cũng vậy. Nhưng không nhận được thêm kỹ năng mới không giống như lần trước, kỹ năng uy hiếp nhận được sau khi giết chết lãnh chúa ngư long.

Mà điều làm cho Trâu Lượng mừng rỡ chính là uy hiếp của hắn đã tăng lên +2, nếu như không sử dụng uy hiếp thì một đao đó của hắn có thể giết chết Tà nhãn ma vương hay không vẫn là một vấn đề. Cấp bậc của lãnh chúa ngư long thật sự quá cao, vì vậy uy hiếp luôn có áp chế đối với tấn công phi vật lý.

Sau lần chiến đấu này được tăng thêm một điểm uy hiếp đã là một phấn thưởng lớn, đương nhiên trên mặt Trâu bạn học không có biểu hiện gì.

Lộ Dao đã từ trong hang đi ra, không cướp đoạt một chút thì có lỗi với Đảng, có lỗi với nhân dân, quái vật có cấp bậc cao như vậy sẽ luôn có chút thứ tốt.

Một cây hoa đèn lồng năm lá tỏa ra ánh sáng long lanh, thuộc về linh vật trung phẩm, có thể luyện chế đan dược tăng trưởng thú linh. Lộ Dao hết sức thận trọng thu lại, mặc dù bây giờ nàng là tế ti chiến ca nhưng suy cho cùng vẫn xuất thân từ gia tộc dược sư, có sự yêu thích từ đáy lòng đối với các loại dược thảo.

=================================

Bỉ mông là: Behemoth

Tà nhãn là: Beholder


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-597)