Vay nóng Tima

Truyện:Hùng Bá Thiên Hạ - Chương 242

Hùng Bá Thiên Hạ
Trọn bộ 597 chương
Chương 242: Yêu
0.00
(0 votes)


Chương (1-597)

Siêu sale Lazada


"Ha ha, lão nhân gia, bây giờ Giáo đình và hàng ngũ sứ đồ đã không còn liên quan gì rồi, hàng ngũ sứ đồ không còn thuộc về Giáo đình quản lý nữa." Trâu Lượng nói.

Lão già ngẩn người, hiển nhiên nơi này đã phong bế từ rất lâu rồi, thôn xóm loại này đều là tự cấp tự túc, tuy thỉnh thoảng sẽ có người đi vào trong thành trao đổi hàng hoá, nhưng chuyện đấu tranh quyền lực đối với bọn họ lại không phải vấn đề gì quá quan tâm.

Gina trợn mắt lườm Trâu Lượng, mảy may không xem Trâu thần côn là lãnh đạo, " Trưởng lão, hàng ngũ sứ đồ vĩnh viễn là người hầu của Thần thú, mặc dù chúng ta tuổi còn trẻ, nhưng thân mang trách nhiệm, quyết sẽ không lùi bước. Nếu như chúng ta không đảm đương được, Thần thú tự nhiên sẽ phái sứ đồ mạnh hơn đến."

Trâu Lượng cười tủm tỉm không nói lời nào, "Bé con Gina này không ngờ cũng có thể nói ra những lời như vậy, thật sự không nhìn ra, bé con này khi chấp hành nhiệm vụ sứ đồ tựa như biến thành người khác, rất có trách nhiệm a."

Trên người Gina bộc lộ ra hình ảnh người phụ nữ độc lập ở kiếp trước.

Lão già nhìn thoáng qua Gina, im lặng gật đầu, "Sự việc này mới xuất hiện tháng trước, ban đầu chỉ là nhiệt độ thay đổi không ngừng, sau đó xuất hiện hiện tượng lạ tuyết bay."

"Trưởng lão, dựa theo kinh nghiệm của ngài, là do nguyên nhân gì dẫn tới, các thôn dân có phát hiện ra chuyện gì khác đặc thù không?"

"Có, phụ cận trên núi các loài thú đều chạy hết rồi, con nào không chạy được đều bị đông chết, càng tới gần núi, nhiệt độ càng thấp."

Trưởng lão nói, "Anh bạn trẻ, từ kinh nghiệm của ta mà nói, phụ cận trên núi có thể xuất hiện lối vào thế giới ngầm, rất đặc thù, hơn nữa rất có thể có yêu thú đáng sợ, các ngươi đừng đi chịu chết."

"Cảm ơn ngài, nếu quả thật là như vậy, chúng ta tự nhiên sẽ xin phái thêm sứ đồ mạnh mẽ tới, nếu như đe dọa đến an toàn của mọi người, thậm chí sẽ có cả kỵ sĩ đoàn tới đây."

Gina cùng Trâu Lượng từ chỗ trưởng lão đi ra, xem ra trưởng lão lại không cho rằng có thiên tai gì, nhưng cho dù xuất hiện lối vào thế giới ngầm thì cũng không có khả năng xuất hiện dị tượng như vậy.

Gina cùng Trâu Lượng không hề dừng lại, cả hai trực tiếp tiến vào núi.

Quả nhiên tới gần tòa núi mà dân bản xứ gọi là " ổ ", nhiệt độ đột nhiên hạ thấp, trang phục Gina tuy thể hiện được vẻ xinh đẹp nhưng lại cũng khiến nàng cảm thấy lạnh lẽo.

Trâu Lượng cầm áo da thú, đưa cho Gina, "Mặc vào đi, đây là do trưởng lão cho."

Lúc chuẩn bị vào núi, trưởng lão đưa cho một bọc, có ăn có mặc, Gina còn không nhận, Trâu Lượng lại không hề khách khí nhận lấy, lưu lại một tiền vàng, ra bên ngoài nhất định phải nhập gia tùy tục.

Gina nhìn thoáng qua, suy nghĩ nhiệt độ lạnh thế này thôi thì cứ mặc thêm áo vậy, như ẩn như hiện thì sát thương đối với thị giác còn lợi hại hơn.

Núi này rất thông thường, chỉ có một ít dã thú, không hề có yêu thú, nhưng trên núi vậy mà lại như một không gian hoàn toàn khác, cuồng phong tàn phá, đỉnh núi đã bị tuyết trắng bao trùm, đây đều là do trong thời gian ngắn hình thành.

"Gina, hàng ngũ sứ đồ cần gì phải quản loại chuyện này, kỳ thực chuyện giảm nhiệt độ cũng không có gì không tốt, nói không chừng còn có thể phát triển ngành du lịch."

Trâu Lượng nói.

Gina rất bất đắc dĩ, người này làm sao đã có thể có nhiều điểm kỳ lạ như vậy, những người khác nhìn thấy loại dị tượng này phản ứng đầu tiên chính là nguy cơ.

Trên đường đi quả thật có thể nhìn thấy dã thú bị đông chết, Gina ngồi xổm xuống sờ sờ, không nhịn được nhíu nhíu mày, "Có chuyện."

Trâu Lượng cũng cảm thấy rồi, nhiệt độ mặc dù thấp, nhưng còn chưa đến mức khiến cho dã thú đông chết.

Tiếp tục đi sâu vào, hai người lại phát hiện xung quanh một mảng lớn rừng cây có dấu hiệu bị phá hủy, qua dáng vẻ tựa hồ có quái vật xuất hiện.

Vốn Trâu Lượng rất mẫn cảm đối với thú linh của yêu thú, hắn có thể cảm thấy có hơi thở lưu lại, bên trong chứaa đựng nguy hiểm mãnh liệt.

Gina còn chuẩn bị tiềm hành, Trâu Lượng một tay giữ lại, "Gina, bây giờ đã có thể xác định ở đây đã xuất hiện yêu thú mạnh mẽ, nhiều khả năng nó có thuộc tính băng giá, với sức mạnh của chúng ta thì không thể đi vào được? "

Gina liếc mắt nhìn Trâu Lượng, "Chúng ta là sứ đồ, đến nơi này nhiệm vụ chính là điều tra rõ ràng, bây giờ cái gì cũng không biết, làm sao chúng ta có thể trở về báo cáo. Nguy hiểm? Thân là sứ đồ Thần thú, bất cứ lúc nào đều phải có tinh thần hy sinh."

Gina trong lời nói tràn ngập ngạo khí.

Trâu Lượng cười khổ, đôi khi hắn thật không chịu nổi tinh thần Thú tộc dũng sĩ, bà nội gấu, dường như mạng không phải mạng giống nhau, nhưng dũng cảm, biết khó mà vào quả thật là phong cách Thú tộc.

" Gina, ta không phải sợ nguy hiểm, mà là cần lượng sức mà đi, ngươi biết ta đối với thú linh rất mẫn cảm, nơi này hơi thở càng ngày càng dày đặc, quái vật này rời khỏi một thời gian rồi, còn có cảm ứng mạnh như vậy, cấp bậc tuyệt đối rất đáng sợ, hơn nữa còn mang đến thời tiết lạ thường, lý đã không phải hai sứ đồ cấp thấp chúng ta nên làm."

Trâu Lượng xem ra, loại chuyện này là cần phải cử cấp sứ đồ bạc trắng đến làm, hai tay mơ mà làm được đến nước này đã không kém mấy rồi.

"Muốn trở về thì mình ngươi trở về, nếu không chính mắt nhìn thấy, ta sẽ không bỏ dở nửa chừng."

Gina mặc kệ Trâu Lượng, tiếp tục đi về phía trước, Trâu bạn học cũng cảm thấy bất đắc dĩ, mọi người xung quanh ai cũng đều nghe lệnh hắn mà làm, chỉ có Gina là ngoại lệ, hắn đã cảm thấy nguy hiểm, không phải sợ nguy hiểm, chỉ là bất cứ chuyện đều cần phân rõ việc cần làm và việc không cần làm, đã là việc cần làm thì dù lên núi đao xuống biển lửa cũng phải làm.

Gina phi thân đi vào, Trâu Lượng cũng đã có quyết định, hắn không thể để cho bé con này đơn độc đi vào.

Gina không biết là giận cái gì, tốc độ phi thường nhanh, Trâu Lượng chần chừ trong chốc lát, bé con này vậy mà bóng dáng đã biến mất rồi.

Trái tim phụ nữ sâu tựa đáy biển, cũng không phải Trâu Lượng chậm chạp, thời gian này Gina tựa hồ đều có điểm không bình thường, vốn tưởng rằng là bởi vì chuyện hai cấp sứ đồ, bây giờ xem ra tựa hồ không phải như vậy.

Đàn ông vĩnh viễn vẫn không thể hiểu được phụ nữ.

Trâu Lượng chỉ có thể dốc hết sức triển khai cảm ứng, cố gắng đuổi phía sau. Bé con Gina này tựa hồ là cố ý bỏ qua hắn, cảm ứng của Trâu Lượng luôn như có như không, mà tốc độ Gina lại tương đối nhanh, trong số mọi người, tốc độ của nàng là nhanh nhất.

Như có như không đuổi theo, hơi thở của Gina toàn bộ biến mất rồi.

Trâu Lượng như chim đại bàng núi ngồi trên ngọn cây, gió lốc rít lên, tuyết lớn hung ác bay loạn, Trâu Lượng hoàn toàn cảm giác không ra hơi thở Gina, bé con này làm cái trò quỷ gì vậy, mặc dù bình thường rất ngang ngạnh, nhưng trong lòng là tỉnh táo nhất, lần này quá kỳ lạ rồi.

Lạnh a, cần gì vì hàng ngũ sứ đồ liều mạng, sự việc lần này trái ngược hoàn toàn với nguyên tắc của Trâu bạn học, nhưng mà bây giờ Gina biến mất rồi, Trâu Lượng đã không thể không quan tâm.

Hơi thở Gina đã không thể cảm ứng được, cuồng phong bên trong ẩn hàm một tia yêu thú hơi thở, điều này làm cho Trâu Lượng cảm thấy không thật sự thoải mái, ánh mắt cũng trở nên lạnh lẽo thấu xương.

Gina rất tức giận, quả thật rất tức giận, không phải bởi vì Trâu Lượng trở thành sứ đồ cấp hai, đối với Arthur tại đế đô hoàn thành nhiệm vụ một cách hoàn mỹ, Gina rất kiêu ngạo, rất vui vẻ, nàng mới là hết lòng vì Arthur, nhưng mặt khác một việc đã làm cho Gina phi thường bối rối.

Nàng từ trên người Arthur ngửi được mùi của Emma, mọi cô gái đều đặc biệt mẫn cảm, mới đầu nàng tưởng cảm giác sai, nhưng sau đó nhiều lần cảm nhận được, đó là mùi vị thân thể, chỉ có tiếp xúc thân mật nhất mới có.

Gina cảm thấy bất kể thế nào đều không có liên quan tới mình, nhưng lại không nhịn được nên bộc phát tức giận, sau khi toàn lực triển khai tốc độ, Gina chợt phát hiện một việc, ... Nàng lạc đường rồi.

Gina từ nhỏ đã phải tiếp nhận huấn luyện sứ đồ khắc nghiệt nhất, nàng sớm đã cảm thấy nơi này không phù hợp, nhưng chính là cùng Arthur đánh bạc một hơi, sự giận giữ của phụ nữ cũng chính là liều mạng.

Bão táp bỗng nhiên tăng cường, một luồng giống như rồng cuộn chuyển đến, Gina phản ứng vô cùng nhanh chóng, trước tiên kề sát mặt đất, như vậy có thể làm cho sức mạnh bão táp hạ đến nhất thấp, nhưng vẫn vô dụng, một luồng dẫn lực to lớn truyền đến, thân thể không chịu khống chế bay lên khỏi mặt đất.

Trâu Lượng ngồi trên ngọn cây, quan sát bốn phía, tại loại địa phương này mà chạy loạn, đụng loạn thì sẽ bị lạc phương hướng, cảm ứng thú linh cũng mất hiệu lực, âm thanh càng không thể truyền ra ngoài, Trâu Lượng cũng cảm thấy bão táp lại tăng cường, điều này làm cho hắn rất sốt ruột, nhưng không có cách nào, không biết lúc nào không trung đã trở nên u ám, như thể tận thế, cách đó không xa vậy mà lại xuất hiện một luồng khí lốc xoáy.

Trâu Lượng cắn răng, lập tức từ trên cây nhảy xuống, lúc này đã toàn thân áo giáp, con bà nó gấu, đây là nơi quỷ quái gì.

Trâu Lượng vội vàng lao vào đoàn khí xoáy đó, lúc tới gần đã cảm thấy lực hút to lớn truyền đến, hơn nữa tầm mắt không quá hai mét, căn bản không cách nào ngăn cản đã bị lực hút to lớn đó hút vào.

Thôn xóm phía dưới núi Ổ, tất cả Thú tộc già trẻ lớn bé đều đi ra, cùng theo trưởng lão cầu khẩn, từ phía dưới nhìn lên, cả ngọn núi đều bao phủ bên trong bởi một lốc xoáy to lớn màu trắng, gió mạnh tuyết lớn, nhưng thôn trang nhiệt độ lại khôi phục bình thường.

Cảnh tượng quả thật vô cùng hùng tráng, núi Ổ như là một quái thú to lớn, nhưng già trẻ lớn bé lại không hề hoang mang.

Núi Ổ chỉ là ngọn núi thông thường, nhưng đã tồn tại từ rất lâu rất lâu rồi, giống như thôn xóm cổ xưa tồn tại khắp nơi trên đại lục Amond, bọn họ không muốn dung nhập vào thành phố, trong thành phố mọi người cũng sẽ không chú ý đến bọn họ.

Thôn này tên là Ổ tộc, là lấy tộc Bear làm chủ một thôn nhỏ, tồn tại đã rất lâu rất lâu rồi, thậm chí so với thành phố xung quanh còn lâu hơn, bọn họ là khối dân thổ địa nguyên ở nơi này, theo lý thuyết tuyệt đối có thể tiến vào thành phố, nhưng thôn này trước giờ ngoại trừ người trao đổi sản phẩm tiêu dùng hàng ngày, mọi người đều không ra ngoài.

Trưởng lão cùng tộc nhân quỳ lạy một tượng đá to lớn, hiển nhiên điêu khắc không phải Thần thú, mà là một quái vật to lớn, trưởng lão dẫn đầu, toàn bộ tộc nhân trong miệng đều nói một loại ngôn ngữ kì quái, không ngừng quỳ lạy, trên không trung và mặt đất đồng thời xuất hiện ký hiệu kì dị, xoay tròn ngược hướng với nhau, từ xa nhìn lại, không ngờ lại phù hợp với nhau.

"Khế ước ngàn năm đã đến rồi, phong ấn Tuyết yêu đại nhân đang sụp đổ, chúng ta lại được thấy mặt trời rồi."

Trưởng lão nhìn núi tuyết, lộ ra ánh mắt khát máu.

"Trưởng lão, lời hai người này có thể tin được sao, hàng ngũ sứ đồ cùng Giáo đình đã phân rã rồi, tin này đối với chúng ta là tin tức tốt a."

"Không thể xem thường, đại nhân bị phong ấn quá lâu, sức mạnh đang ở trạng thái suy yếu, chúng ta cần chuẩn bị tế phẩm, xem ra sứ đồ Thần thú đã chú ý tới chúng ta rồi, sau này có kẻ nào đến gần người, giết không tha."

"Vâng, trưởng lão."

Nơi này từng là trung tâm đại lục, đại bản doanh Thần thú giáo.

Chuyện ngàn năm trước, rất nhiều đều biến mất trong sử liệu, ngay cả bản thân Giáo đình cũng đã trải qua mấy lần thay đổi lớn.

Thánh chiến đã trở thành lịch sử, rất lâu rồi, chỉ mấy trăm năm nay thánh chiến cũng thay đổi mùi vị, thánh chiến thực ra là cái gì?

Ít nhất Trâu Lượng và Gina đều không biết.

Trâu thần côn nhận thức triệt để cảm giác hỗn hợp rơi tự do trong một tàu trượt siêu tốc.

Đoàng...

Đang lúc xoay chuyển thất điên bát đảo, Trâu thần côn chạm đất rồi, đúng kiểu bình sa lạc nhạn... A! ~!

......................................................

Bình sa lạc nhạn: cảnh chim nhạn đáp xuống giữa không trung, nhưng vẫn còn ngoái đầu ngắm cảnh.


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-597)