Truyện ngôn tình hay

Truyện:Hùng Bá Thiên Hạ - Chương 334

Hùng Bá Thiên Hạ
Trọn bộ 597 chương
Chương 334: Đầu người
0.00
(0 votes)


Chương (1-597)
Hot!!! Pi Network đã chính thức lên mainnet! Đừng bỏ lỡ cơ hội như bitcoin!

"Đem quà của chúng ta lên cho quan cầm quyền và chủ tế đạị nhân xem." Trâu Lượng tùy ý vung tay, ngay lập tức các tế ti kiến tập, còn có những người cứu được trên đường đều tới giúp đỡ, khiên những cái bao nhuộm đầy máu, đặt trước mặt quan cầm quyền Aaron, quan chủ tế Monaco của Thần miếu. Những kị sĩ, thành vệ binh chưa đi được bao xa cũng hiếu kì quay đầu lại, còn có người của các gia tộc, dân chúng đều chen chân vào coi.

"Một cái đầu người."

Một cái đầu Man tộc dữ dằn, đầy máu từ trong bao lăn ra, tất cả mọi người đều kinh sợ. Toàn thành Doran, toàn bộ dân chúng trước cổng thành, trong quảng trường, ngay lúc này im lặng không một tiếng động, rồi ngay sau đó là một tiếng hoan hô động trời. Những thú tộc chạy nạn kia có kẻ ngồi cả xuống đất mà khóc, chính là đám quái vật kia đã phá hủy thôn xóm của họ, giết hại người thân của họ.

"Thần Thú Vinh Quang."

Một thoáng ớn lạnh vô hình lan truyền khắp trong mỗi người ở đây, nếu lúc trước họ chỉ sợ thân phận và thái độ cứng rắn của hắn thì ngay lúc này đây tất cả người dân thành Doran mới thực sự nhận biết được mạnh mẽ của vị đặc sứ này. Có thể tiêu diệt Man tộc vị đặc sứ này đã đem lại hi vọng cho thành Doran.

"Đem những cái đầu này treo lên cổng thành, cho mọi người biết Man tộc không phải là thứ ba đầu sáu tay gì!" Tế ti Arthur bình thản nói.

Ngọn lửa cuối cùng trong lòng Aaron cũng đã tiêu tan. Không cần biết quan cầm quyền Aaron ngang ngược như thế nào, quyền lực cao như thế nào, dù có không cam tâm thì trước thủ đoạn của đặc sứ Arthur chút mưu kế nhỏ đó của hắn hoàn toàn vô dụng. Thế lực đứng sau chống lưng cho đối phương rõ ràng là thứ hắn không thể động vào, mà thủ đoạn của đối phương càng không phải là thứ mà đám thủ hạ rác rưởi của hắn có thể chống đỡ được. Lúc này các thế lực khác của thành Doran đều nhận thấy thủ đoạn cứng rắn của vị đặc sứ mới đến này. Từ người dân, thương nhân cho đến quý tộc đều nhận ra rằng quyền lực trong thành Doran này đang chuyển đổi. Quan trọng hơn nữa là hành động của hắn không chỉ nhận được sự ủng hộ của những người gặp nạn mà còn nhận được sự ủng hộ của hầu hết người dân thành Doran, không ai muốn mình bị Man tộc giết chóc cướp bóc, trong thành ngoài thành đều có sự liên quan nhất định.

Người sống cần có sự tông nghiêm, những cái đầu lâu của Man tộc kia đã thức tỉnh sự tự tôn trong lòng họ!

Trong lúc dân chúng trào dâng, Aaron rất biết biết điều mà ngất đi.... Trong thành Doran, Gordon của gia tộc Meghan nghe thuộc hạ báo cáo lại, đặc biệt là lúc nhắc đến vị đặc sứ kia mang về hơn trăm cái đầu Man tộc, không kiềm được than một câu, nhưng cùng lúc đó cũng nhận ra được một điều gì đó. Hắn dùng lực vỗ tay một cái, dường như đã quyết định điều gì đó.

Phía thành bắc, Shiva của gia tộc Sherlock đi đi lại lại trong phòng khách, nghe được thủ đoạn của vị đặc sứ kia cảm nhận thấy một ý nghĩ kinh sợ đang từ từ nổi dậy.

Cách đó trăm dặm.

Đội trưởng Seifer, thuộc hạ dưới trướng của đại đầu lĩnh Khambat, đang thống lãnh kị binh lao vùn vụt qua khu vườn của người Mông Gia.

Trên tường thành Doran, từng cái đầu Man tộc hung dữ bị treo trên cây sào cao, lắc qua lắc lại trong gió.

Là người đóng giữ vùng biên giới của thành Doran hội trưởng phân hội nhà mạo hiểm Heiseney là một người nghiêm túc, công hội nhà mạo hiểm không giống như Thần miếu hay quan cầm quyền. Họ không có giao tình gì với giới quý tộc, đối với tình hình trước mắt của thành Doran rất lo lắng, đặc biệt là sự lớn mạnh của quan cầm quyền trong vài năm trở lại đây. Ở đây ngay cả công hội nghề nghiệp cũng chỉ là hữu danh vô thực, đương nhiên cũng là vì thành phố biên thùy này không có gì béo bở để mà vơ vét. Có rất nhiều việc lớn không tới phần Heiseney tham gia, bởi vì chẳng ai xem cái công hội nhà mạo hiểm này ra gì, hắn cũng chỉ có thể lay lắt sống qua ngày.

Ban đầu Heiseney cũng cho rằng mình sẽ cứ như vậy đến hết đời, cho đến khi một bức thư gởi đến. Là chỉ đạo khẩn cấp từ tổng công hội nhà mạo hiểm chuyển tới.

"Tế ti Arthur là bạn của công hội nhà mạo hiểm chúng ta, cố gắng hết sức giúp đỡ ngài!" Thư rất ngắn nhưng tuyệt đối không hề đơn giản. Công văn đặc biệt gởi xuống, là công văn khẩn cấp, nhưng chỉ thị không rõ ràng, tất cả làm cho Heiseney cảm thấy một chút thú vị.

Lúc đầu là khom lưng cúi người, trong chốc lát lại được ngẩng mặt nhìn người, dáng buồn bã khó chịu trên mặt trong thoáng chốc đã biến mất. Hắn biết thanh đao của mình cuối cùng cũng có đất dụng võ rồi.

"Về phía tình báo ta đã nói rõ với Heiseney hội trưởng công hội nhà mạo hiểm ở đây, hắn biết rất rõ vùng này, sẽ toàn lực giúp đỡ chúng ta."

Trâu Lượng giới thiệu cho mấy anh em biết về thân phận của người đàn ông già dặn đứng bên cạnh mình. Heiseney gật gật đầu, không ngờ vừa mới gặp mặt tế ti Arthur đã được mời đến khu vực trung tâm rồi, xem ra cách đãi người của vị tế ti trẻ tuổi này không giống với những nhân vật lớn ở đế đô, đối với nhà mạo hiểm không có chút kỳ thị.

"Ông bạn", hai chữ này trong công hội nhà mạo hiểm có vị trí đặc biệt, nhất là đối với người đặc biệt như Arthur. Mặc dù tiếp xúc chưa lâu nhưng Heiseney cảm thấy được người này hoàn toàn không có sự cao ngạo của những quý tộc thông thường bên ngoài khách sáo, bên trong khinh thường.

Trâu Lượng giới thiệu hội trưởng xong rồi quay về phía Joyner nói:

"Lát nữa ngươi cùng với hội trưởng hành động. Thân thủ của ngươi và sát thủ nơi này phối hợp với nhau chắc là không tồi."

Ai cũng biết trong công hội nhà mạo hiểm thường không có cao thủ, nhưng dưới ánh mắt của Trâu Lượng có sự quen thuộc địa hình của nhà mạo hiểm nơi này cộng thêm thân thủ Joyner nhất định có thể dễ dàng thành công.

"Tối nay sẽ là một đêm rất khó khăn, nếu ta đoán đúng thì ở gần thành Doran có thể tìm thấy nơi đóng quân của Man tộc, tất cả phải cẩn thận hơn." Trâu Lượng lại dặn dò thêm một câu Heiseney cũng không nói nhiều, tay phải nắm lại đập đập lên ngực, cùng với Joyner đi ra.

Heiseney cùng với Joyner vừa nhận xong nhiệm vụ đi ra, , một giọng nói vang lên:

"Ngoài sát thủ ra cũng không được quên Eagle bọn ta." Patrice ở bên cạnh cũng đưa tay nói.

Là cung thủ trên không, hắn cho rằng nếu có thể quan sát trừ trên cao có thể giúp được Arthur. Dương nhiên đối với sức bay của tộc Eagle chỉ có thể tuần tra bên trong thành Doran không thể bay quá xa.

"Ừ ngươi nghĩ không tồi" Trâu Lượng sờ cằm nói:" Lát nữa người qua chỗ mấy người chạy nạn xem có người tộc Eagle không, chỉ cần bay được thì bảo bọn họ gia nhập đội bảo vệ thành phố, mỗi ngày đều được ăn thịt, ngoài ra còn được phát tiền thưởng, gia đình, người thân được đảm bảo an toàn, cứ nói là ta bảo."

Nói xong Trâu Lượng nhìn Sofi một cái ám chỉ hi vọng Sofi có thể giúp đỡ. Thiên sứ cung thủ trẻ tuổi tộc Swan khuôn mặt dửng dưng, gật đầu nhẹ nhẹ. Patrice nhận được ủy thác của Arthur đứng dậy vỗ ngực, đồng thời liếc ánh mắt đắc ý về phía Cote và Randy.

"Đại ca, đừng có quên bọn em chứ, giao nhiệm vụ cho bọn em nữa."

Cote và Randy đang rảnh rỗi ngay lập tức đúng lên nói.

"Không cần gấp, mọi người đều có việc, ta chỉ sợ không đủ người."

Trâu Lượng suy nghĩ một chút rồi sai hai người Cote và Randy ra chỗ nạn dân chọn ra một số người, khoảng bốn trăm người, càng nhiều càng tốt. Lập thành đội tuần tra khẩn cấp, tạm thời có thể duy trì trật tự trong thành, cũng có thể làm đội dự bị. Một khi xảy ra tình huống khẩn cấp những người này có cũng có thể có ích. Như thế những thanh niên chạy nạn cũng có việc gì đó để làm. Để cho bọn họ bỏ sức ra đổi lấy tiền và lương thực còn tốt hơn để bọ họ ngồi không chờ ăn. Còn như đám thành vệ binh cũ kia tất cả đều là người của Aaron, Trâu Lượng không thật sự yên tâm dùng họ, cho dù là dùng đi nữa thì sức chiến đấu của chúng vẫn cần đặt một dấu chấm hỏi to tướng.

"Ernest, em và Bath đi một vòng trong thành xem có chiến sĩ nào muốn tham gia vào đội bảo vệ thành không. Đem bọn họ tập hợp lại, chúng ta hiện nay đang rất cần người, nói với bọn họ đây là hi vọng của đặc sứ, nếu có biểu hiện tốt có thể xem xét đề bạt."

Một thành phố ít nhất cũng phải có một số được thanh niên được huấn luyện chiến đấu, có khát vọng chiến đấu giành lấy vinh quang, không cần nhiều, chỉ cần hai trăm người là có thể thành lập được một cánh quân. Thời khắc mấu chốt có thể làm ra nhiều việc hay hơn.

"Được."

Ernest và Bath không nói nhiều, làm việc rất cẩn trọng, hết mình, việc này giao cho bọn họ cũng yên tâm hơn.

"Lộ Dao, người bị thương và công tác cứu hộ giao cho ngươi, nếu không đủ người có thể đi tìm trưởng lão Balen. Còn mấy thôn dân phía LuLu đó, ta tin là họ sẽ tự nguyện giúp đỡ, nhân tiện giúp ta vỗ an mấy nạn dân vừa vào thành. Cứ nói rõ cách nghĩ cách làm của đoàn tế ti chúng ta, nói với họ rằng chúng ta thật lòng muốn giúp đỡ bọn họ, bảo bọn họ an tâm."

"Yên tâm đi Arthur ta biết phải làm thế nào mà." Lộ Dao gật đầu.

"Còn ta nữa, ta thì sao?" Tân Đạt nãy giờ ngồi đợi thấy người khác đều có việc mà Arthur vẫn chưa nhắc đến mình, cảm thấy gấp gắp.

"Tân Đạt, ngươi đi cùng với ta, công việc hơi nhiều."

Phía Arthur đương nhiên là công việc nhiều nhất, bận nhất. Đầu tiên hắn phải đưa Tân Đạt và đoàn tế ti chiến ca đi xem kho lương của thành Doran, các loại vật tư, trang bị, lương thực, tiền tệ, vũ khí.... xem còn đến mức độ nào. Ngộ nhỡ khai chiến những thứ này sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến thắng bại. Xong việc này còn phải đến phủ của các gia tộc lớn trong thành phố viếng thăm một chuyến, đã đến lúc phải ổn định các thế lực địa phương này, cũng là nhân tiện đề xuất một chút yêu cầu. Như gia tộc của Cote và Randy ở Jerusamer là những gia tộc lâu đời ở Jerusamer bọn họ không chỉ có tiền có người, mà các loại vũ khí lương thực dự trữ cũng không ít. Đó đều là từ các đời trước tích lũy được. Các gia tộc ở Doran dù không bằng Jerusamer nhưng thể nào cũng có chút của cải, tiện tay lấy ra một ít cũng có thể giúp đỡ được phần nào. Sau đó còn cần phải đến Thần miếu xem thế nào, nghe nói tế ti Monaco của Thần miếu dưới áp chế của quan cầm quyền Aaron không hề làm gì hết. Xét biểu hiện của hắn hôm nay có thể coi như là người biết điều, cũng chưa ngu ngốc đến mức đối chọi cùng Arthur, nếu có thể lôi kéo thêm một cánh tay dù sao cũng có lợi hơn. Đánh một bên, kéo một bên là điều tất nhiên, nếu không phải là tình huống gì đặc biệt, không nhất thiết phải hạ hết tất cả các thế lực đã có từ trước. Cuối cùng sau khi làm hết mấy việc kia còn phải đi kiểm tra đội phòng ngự, xem xét tình hình phong ngự của thành phố, không thể yên tâm về phía thành vệ binh. Những vị trí mấu chốt cần phải là người của đoàn tế ti chống giữ, hi vọng Ernest và Randy có thể tập hợp được số người nhiều nhất có thể. Tốt nhất là đám quý tộc và phú thương chịu hợp tác một chút, nếu thuận lợi không biết chừng có thể lôi thêm được một ít kị sĩ từ thần miếu.

Làm xong mấy việc này, Arthur vẫn còn muốn đi xem phía nạn dân. Trên đường thấy tình cảnh thảm thương của những người dân khiến Arthur trong lòng cảm thấy có chỗ không phải.

Tân Đạt sau khi nghe xong mấy việc này mắt nổ đom đóm, những việc này đều phải làm xong thì có còn là con người không? Sợ rằng còn ghê gớm hơn cả máy móc.

Crypto.com Exchange

Chương (1-597)