← Ch.403 | Ch.405 → |
Đúng lúc thân hình sát thủ vừa lóe qua chuẩn bị bùng nổ tốc độ giết đến thì, Ầm!
Âm Bass của Trâu Lượng!
Lần này lại hoàn toàn ngoài dự liệu của sát thủ cấp vàng sáng, thân hình bị sóng âm của âm Bass va đập chấn động một chút.
Cùng thời khắc đó bóng dáng của Shana như một cánh bướm nhẹ nhàng từ bên người hắn lướt qua.
Tăng!
Một tia lửa lóe lên từ áo giáp của sát thủ cấp vàng sáng.
Thật nhanh!!
Nhanh hơn là Michiwa, bóng dáng của nàng hầu như đã hóa thành hư ảo, năm ngón tay trái khẽ động như đang đánh đàn, trong không khí phát ra âm thanh xẹt xẹt.
Một đóa hoa máu nở ra trên cánh tay của sát thủ cấp vàng sáng.
Có áo giáp cũng không thể ngăn chặn!
Hai mắt Trâu Lượng hơi nheo lại, hắn nhìn rõ trên ngón tay của Michiwa mang một chiếc bao ngón tay màu vàng, trang bị đặc thù!
Hắn cũng không rảnh rỗi, mặc kệ kẻ thù có lai lịch gì thì trước hết cũng phải đánh lui rồi nói tiếp!
Ầm ầm ầm!!
Trâu Lượng căn bản không muốn thương tổn kẻ thù, hắn chỉ cần ngăn chặn. Trận đánh này diễn ra rất kì lạ, chỉ cần trì hoãn trong nháy mắt là đã đủ thay đổi tình hình rồi.
Đối phương cảm thấy hơi thở nhanh chóng tới gần phía sau lập tức hồn phi phách tán!
Đại Kim!
Bỉ mông vàng như một quả bóng vàng lăn tới, ầm một tiếng, sát thủ cấp vàng sáng lập tức bị đánh bay.
Giữa không trung, áo giáp vỡ vụn tung tóe cùng máu loãng. Tiếng gầm thê lương của đối phương truyền đến, "Món nợ này bố nhớ kĩ rồi!" Âm thanh vang vọng xa xa. Sau khi đối phương ngã ra mấy chục mét rơi xuống đất cũng không dừng lại, hắn hợp với cung thủ cũng bị Đại Kim đánh bay rồi lập tức bỏ chạy nhanh như chớp.
Chiến đấu đột nhiên bùng nổ tới nhanh mà chấm dứt cũng nhanh.
Vừa rồi âm Bass của Trâu Lượng không chỉ có tác dụng đối với sát thủ mà còn có quấy nhiễu mạnh mẽ đối với cung thủ. Huống chi trong cận chiến thì hầu như Bỉ mông vàng áp đảo tất cả các nghề nghiệp.
Yên tĩnh rồi!
Bất quá tựa hồ chuyện chưa hề kết thúc.
Đôi mắt to màu xanh thẳm của Shana nhìn chằm chằm Michiwa, đôi mắt màu vàng của Đại Kim cũng chớp chớp. Ánh mắt mọi người đều nhìn chằm chằm Michiwa, bầu không khí bây giờ yên tĩnh một cách kỳ lạ.
Rất rõ ràng, hai người mạnh cấp vàng sáng đó đến đây là vì Michiwa.
"Michiwa, ta cần một lời giải thích".
Trâu Lượng nói lạnh nhạt, hắn không ngại việc ngăn cản kẻ thù cho đồng đội, nhưng tiền đề là đồng đội không cố tình ép hắn làm vậy.
Với tính tình trước kia của Michiwa thì nàng đâu thèm quan tâm đến lời nói của đối phương, thích thì trả lời mà không thích thì lượn. Cho dù là hai chiến sĩ vàng sáng lúc trước thì khi sơ ý cũng bị nàng đánh lén đắc thủ mà.
Có điều nhìn ánh mắt bình tĩnh đó của Trâu Lượng, không biết tại sao Michiwa dường như cảm thấy mình hơi đuối lý. Vỗ vỗ ngực, nàng hơi le lưỡi.
Trước cái nhìn của đám người Trâu Lượng và Shana, khóe miệng tiểu yêu tinh hơi cong lên, nàng hơi nhún vai, "Được rồi, người ta nói hết. Trang bị hai gã đó đánh ra bị tớ cướp được, chính là cái này".
Nói rồi nàng mở bàn tay trái ra cho mấy người Trâu Lượng xem.
Trên ngón giữa và ngón trỏ tay trái nàng mang hai chiếc bao ngón tay, phía bên ngoài sắc nhọn như lưỡi dao, vừa nhìn qua đã biết là rất sắc bén.
Nếu sát thủ có trang bị như thế này tuyệt đối sẽ như hổ thêm cánh. Còn thuộc tính cụ thể của trang bị thì đương nhiên mọi người không tiện nhìn kỹ, có điều vừa rồi thấy trang bị này có thể xuyên qua áo giáp của sát thủ cấp vàng sáng để làm đối phương bị thương nên ai cũng biết trang bị này chắc chắn không thể kém.
"Lượng, tập trung vào chuyện chính đi".
Đại Kim không quan tâm lắm đến chuyện này. Trong Thông thiên cảnh, chuyện cướp đoạt là cơm bữa. Cá lớn nuốt cá bé, người thắng làm vua, hai chiến sĩ cấp vàng sáng lại bị một cô bé tộc Thiên Mị cấp đồng thau cướp đồ thì quả thật mất mặt.
Có điều Michiwa đúng là to gan lớn mật, chuyện gì cũng dám làm. Mặc dù chết trong Thông thiên cảnh không phải là chết thực sự nhưng thú linh sẽ bị thương tổn, thậm chí có khi sẽ thiệt hại năng lực thiên phú.
"Đúng rồi, hai vàng sáng vừa rồi là ai?" Trâu Lượng hỏi một câu. Đã gây thù oán thì phải biết đối thủ là ai để tránh trường hợp bị chơi cũng không biết là vì sao.
Michiwa sờ sờ chóp mũi suy nghĩ một chút, "Hình như là phía bắc, tớ nghe thấy dường như gã sát thủ kia tên là Kentucky."
"Kentucky?"
"Gia tộc thích khách tại Phong Chi Quốc, Lượng, sau này nếu gặp hắn thì phải cẩn thận".
Đại Kim trầm giọng nói rồi lại cõng Trâu Lượng và Shana tiếp tục tiến lên, Michiwa theo phía sau.
Rất hiển nhiên, cho dù tính cách của Đại Kim rất tốt nhưng hắn cũng cảm thấy tương đối đau đầu với Michiwa, mà tiểu yêu tinh thì hoàn toàn không coi trọng. Thoạt nhìn thì nàng cũng không để ý lắm đến đôi bao ngón tay kỳ quái đó. Chẳng lẽ nàng đắc tội hai cao thủ chỉ vì niềm vui khi hớt tay trên đồ của người khác sao?
Trong rừng rậm của đám Elf, một dòng sông xanh biếc uốn lượn như một dải lụa chia đôi cánh rừng ra làm hai nửa.
Dưới ánh trăng, nước sông yên tĩnh và an bình, ánh sáng lấp lánh làm mọi người mê mẩn. Đây là sông mẹ của tộc Elf trong tính mạng chi cảnh.
Sào huyệt của tộc Elf được xây dựng tại thượng du sông Elf.
Lúc đám người Trâu Lượng chạy tới thì không nhìn thấy vẻ yên tĩnh của sông Elf mà lại nhìn thấy một cảnh tượng náo nhiệt.
Chiến trường!
Toàn bộ sào huyệt của tộc Elf đều là những ngôi nhà dùng lá cây và dây leo đan trên những cây đại thụ, giống như những tổ chim to lớn. Nhưng lúc này những cây đại thụ bên sông Elf lần lượt bị trận chiến làm tan hoang, đổ vỡ.
Ánh lửa ngút trời!
Vô số chiến sĩ tộc Elf nối tiếp không ngừng lao vào kẻ thù để bảo vệ ngôi nhà của bọn họ.
Tình hình của kẻ thù thì hơi phức tạp, không phải một mà hai phe.
Một bên là ba gã chiến sĩ cấp vàng sáng, có thể nhận ra là một chiến sĩ, một cung thủ và một sát thủ.
Đội ngũ của Phong Chi Quốc, chiến sĩ cấp vàng sáng Salem, sát thủ cấp vàng sáng Kiah và cung thủ cấp vàng sáng Hirou.
Một phe khác là yêu thú lãnh chúa cấp thấp, sư tử ưng cấp bốn mươi bảy.
Có thân thể của đại bàng khổng lồ, đầu sư tử, hai móng có thể dễ dàng đánh vỡ nham thạch, hai cánh dang ra rộng chừng mười trượng cứng như sắt, có thể cắt đứt sắt thép một cách nhẹ nhàng.
Yêu lực thiên phú: Có thể sử dụng sức gió. Giỏi bay.
Lần trước trong không gian nữ yêu mắt bạc Abyss, Montmar từng truy đuổi một con sư tử ưng, có điều đó chỉ là cấp ba mươi, hoàn toàn không cùng cấp bậc với tiểu lãnh chúa cấp bốn mươi bảy.
Tình cảnh đám người Trâu Lượng nhìn thấy tương đối náo nhiệt, ba gã người mạnh cấp vàng sáng liều mình tấn công sư tử ưng, còn đám Elf đó lại đuổi ở phía sau tấn công ba gã vàng sáng, tình hình tương đối hỗn loạn.
"Tiểu Lượng!"
Đại Kim quay đầu nhìn Trâu Lượng bên người.
"Không vội, chúng ta xem tình hình thế nào đã", Trâu Lượng kéo Đại Kim, Shana và Michiwa đang cười như cáo con ẩn nấp vào rừng cây, ẩn giấu hơi thở lẳng lặng chờ đợi.
Đương nhiên, mọi người đều không ngốc đến mức lao ra đúng lúc hỗn loạn nhất, không có một chút lợi ích nào. Hơn nữa sau chuyện của Michiwa lúc trước mọi người cũng đã nghĩ đến lợi ích khi hớt tay trên người khác.
Chờ đợi ba vị vàng sáng trở nên mệt mỏi sau khi giết chết con sư tử ưng cấp bốn mươi bảy đó rồi mới lao ra cướp đồ.
Thông thiên cảnh vốn chính là một thế giới cạnh tranh hoàn toàn chân thực, giết người đoạt bảo cũng là chuyện thường ngày ở huyện. Chỉ cần đủ sức mạnh, đủ khôn khéo thì sẽ có thể nhận được lợi ích lớn nhất. Thay vì để người khác cướp đồ của mình thì chẳng thà mình cướp đồ của người khác còn hơn.
Đây cũng là nguyên nhân Michiwa cười vui vẻ như vậy.
Tiểu yêu tinh này chính là đóa hoa anh túc nguy hiểm nhất. Đối với nàng thì nguy hiểm càng lớn, tiền đặt cược càng lớn thì càng thú vị. Trong lòng nàng căn bản không biết sợ là gì.
"Tại sao đám tộc Elf đó lại tấn công ba gã vàng sáng?" Shana nhỏ giọng hỏi. Nàng cảm thấy rất lạ, tộc Elf rõ ràng không phải đối thủ của ba gã người mạnh cấp vàng sáng, nếu như không phải có sư tử ưng thu hút chủ công của ba gã vàng sáng đó thì đám Elf này sẽ bị thương vong nặng nề.
Michiwa bên cạnh nheo mắt liếm môi nói: "Shana ngây thơ, ha ha, xem ra ngươi thật sự rất ngây thơ đấy".
Shana cười cười, trong cặp mắt to rất đẹp của nàng tràn ngập mơ màng.
← Ch. 403 | Ch. 405 → |