Vay nóng Homecredit

Truyện:Hùng Bá Thiên Hạ - Chương 471

Hùng Bá Thiên Hạ
Trọn bộ 597 chương
Chương 471: Man Hoang đã là gì, ta còn có anh em
0.00
(0 votes)


Chương (1-597)

Siêu sale Shopee


"Nói đùa à, kế hoạch tập luyện cho ngươi trong thời gian sắp tới đã chuẩn bị rồi, năm nay ngươi cần phải lên cấp bạc trắng trung cấp, lúc này dù có chuyện gì cũng phải gác sau!"

Lão Montmar trầm giọng nói, tên nhóc con này cái gì cũng tốt, chỉ có điều quá hiếu động rồi.

"Bố, người này cần con thì con nhất định phải đi, không có hắn đã không có con bây giờ, lần này con còn phải mang một số người đi cùng!"

Montmar cười nói.

"A, hắn là ai?"

"Arthur Hebrew, người anh em tộc gấu!"

Phía bắc thành Garth Wood, nơi này chính là một thành phố do gia tộc Feller, một trong năm đại gia tộc khống chế, ở đây không có ai để ý đến cái gì nguyên lão hội, chỉ có một Feller!

Buenaven và Lam Linh đã thành cặp đôi, Buenaven cũng không hổ danh trí cáo, cách theo đuổi người đẹp cũng không đến mức quá kém, hơn nữa Feller quả thật đối với hắn cũng rất coi trọng.

Xem xong thư, Buenaven chẳng nói một lời đã bắt đầu thu thập đồ đạc, Lam Linh giật nảy người, "Anh làm gì vậy!"

Lam Linh quả thực đã yêu Buenaven rồi, thời gian này hai người cùng tập luyện với nhau, thật khó có thể tách ra được, nhưng sau khi Buenaven xem xong tin đã đột nhiên bỏ mặc tất cả, đối với cô gái nào cũng đều bị dọa giật mình.

"Arthur có chuyện, ta cần phải đi!"

Buenaven kể lại tình hình, Lam Linh cũng nhíu mày dứt khoát nói, "Em sẽ đi cùng anh!"

"Rất nguy hiểm." Buenaven nhìn Lam linh nói.

Lam Linh cười, "Chúng ta cùng sống, cùng chết!"

"Trong nhà sợ rằng sẽ không đồng ý." Buenaven hiểu tính cách tộc cáo, nhất là về thương nghiệp, không có lợi ích gì bọn họ sẽ không hỗ trợ, cũng sẽ không cho người của mình tự tiện hành động.

"Chúng mình lén đi, hơn nữa còn có thể đem một số người đi cùng, đều là thân tín của cha em!"

Buenaven gật đầu, "Việc này không nên chậm trễ, chúng ta xuất phát đi!"

Riera và Murphy tại biên giới thế giới ngầm gần Công hội nhà mạo hiểm, thư đến cũng ngoài ý muốn bọn họ.

Murphy nhìn qua tin tức, mơ hồ nói: "Đổi hướng đi thành Doran, có chuyện vui rồi."

"Thành Doran, đó không phải là nơi của Arthur sao?" Riera sửng sốt.

"Tên nhóc này bị bắt nạt rồi, Man Hoang Yoria tìm hắn gây phiền phức!"

"Mẹ nó, động chạm đến anh em chúng ta rồi, giết chết hắn!"

Trâu Lượng cũng có chút đau đầu, không phải là người thú không đủ nhiệt tình, trái lại họ muốn tham gia rất đông, chỉ có điều trình độ không đủ, đi rồi cũng có nghĩa là chịu chết, còn có thể liên lụy đến người nhà.

Xem ra kế hoạch này của mình có chút vội vàng rồi, tên Yoria đáng chết kia căn bản không cho hắn thời gian.

"Đại ca, không nên lo lắng, nhất định sẽ có biện pháp." Avril nói, tin đều đã phát đi khắp nơi rồi, nhưng mà một hồi âm cũng không có, Avril có thể nói gì đây, kỳ thực loại này chính là nạp mạng, cũng không có cách cưỡng cầu người khác.

Đội cảm tử ở chỗ báo danh có không ít người, chỉ có điều Bran và Monaco đầu to như cái thúng, một trăm người chỉ có thể tìm được mười người phù hợp với tiêu chuẩn.

Đám người thú bị tách ra, tuy vậy đám người thú xung quanh tỏ ra thán phục những kẻ mới đến đều có vóc dáng thật cao to, tại bất cứ thành phố nào thoáng cái đã xuất hiện hơn hai mươi Bỉ mông là chuyện rất hiếm thấy.

Bran nhìn kẻ dẫn đầu đám Bỉ mông cao lớn, thật không rõ đám này tới đây làm gì.

"Nơi này là thành của Arthur à?" Montmar hỏi.

Bran vô thức gật đầu, tên Bỉ mông này có khí thế so với Quark còn mạnh hơn.

Montmar lộ ra nụ cười rực rỡ, "Nói với Arthur, Montmar đến rồi, chúng ta cần phải đạp bằng từng ngọn cỏ Man Hoang!"

"Montmar, vài ngày không gặp, sức mạnh ngươi lại tăng lên rồi, giọng nói càng lúc càng to."

Hai bóng người khác cũng xuất hiện, cho dù thằng ngu cũng có thể nhận ra khí độ bất phàm của tộc Lion.

Murphy cười, "Ta đến báo danh, Murphy, tiền bạc hay gì đó cũng không cần".

"Murphy..." Những người xung quanh rỉ tai thì thầm, tên này thật quen.

"Ta cũng đến báo danh, Riera, không cần tiền, chỉ có điều Arthur không mời ta ăn một bữa thì không được".

"Sư tử vàng Murphy!"

Tại các tỉnh phía Nam, không có mấy người không biết đến Murphy.

"Tỉnh Thần Chiếu, sư tử đen Riera!"

Montmar nhếch miệng, "Mẹ kiếp, ngày nào đó tiếng tăm bố cũng vượt qua các ngươi. Giới thiệu một chút với các ngươi, sáu sư tử tộc Lion, đây là Murphy và Riera, đều là anh em!"

Người mà Montmar mang đến đều là họ hàng trong gia tộc, nếu chỉ một đến thì quá không có thành ý rồi, Bỉ mông không làm như vậy!

Bran và Monaco thoáng cái đã nhiệt tình hẳn lên, đây chính là chuyện tốt, mặc dù số người không nhiều, nhưng đều là cao thủ.

Đám người Murphy đến quả thật làm cho Trâu Lượng rất mừng, nhất là khi Montmar còn mang theo nhiều Bỉ mông đến như vậy, cái này là quá tốt rồi, người không cần nhiều, cốt là tinh nhuệ.

Bởi vì đám người Murphy cùng với Montmar đến, làm cho người phụ trách chiêu mộ Bran thật xúc động, cùng một lúc có nhiều người mạnh đến như vậy, cũng có nghĩa là sẽ làm cho nhiều người thú khác xin gia nhập đội ngũ này. Những kẻ không đạt tiêu chuẩn cũng không chịu đi, làm cho Bran và Monaco giải thích gãy lưỡi, có điều không vào được đội cảm tử nhưng cũng co thể vào quân đội, dù sao thành Doran vẫn rất thiếu chiến sĩ.

Đám người Bran vừa định thở phào nghỉ ngơi đã cảm thấy bầu không khí có chút ngưng trệ, một đoàn hai mươi người đi tới..., mỗi người đều có vẻ mặt nghiêm nghị, tương đối hung hãn.

Người dẫn đầu có khí thế phi phàm càng nổi bật hơn, tựa hồ không kém sư tử vàng Murphy.

"Xin hỏi các vị là ai?"

Dù sao Bran cũng đã từng trải việc đời, đứng lên hỏi.

"Tham gia đội cảm tử."

Âm thanh lạnh lùng giống nhau.

"Xin hỏi tên của ngài là?"

"Peloponnisos Montaeris." Người tộc Tiger dẫn đầu nói.

Bran rùng mình một cái, người gia tộc Montaeris? Thần ơi, sao bọn họ cũng đến rồi!

Xem một đội chiến sĩ giống như thần chết phía sau, chỉ có gia tộc Montaeris mới có những chiến sĩ như vậy, đợi chút...

Peloponnisos, đây không phải là thiếu chủ gia tộc Montaeris sao?

Thành chủ sao lại có thể diện lớn như vậy? Làm cho nhân vật ở xa ngàn dặm tới chỗ này bồi hắn "Chịu chết"?

Không cần khảo nghiệm sức mạnh người gia tộc Montaeris rồi!

Không chỉ Bran không hiểu, Monaco cũng không hiểu, điều này cần mối quan hệ tốt như thế nào mới có thể giúp như vậy?

Avril nghênh đón đoàn người như sóng dồn dập, đã thấy điều này thật ngoài ý muốn, lại không bất ngờ lắm, bởi vì đây chính là đại ca, hắn đã giúp rất nhiều người, tất cả những người này lúc thời điểm mấu chốt mới đến!

Chỉ có điều không nghĩ tới người từng là đối thủ như Peloponnisos cũng tới.

Bởi vì nàng căn bản không thông báo.

Nhìn thấy Peloponnisos, đám người Murphy cũng ngạc nhiên..."Ngươi làm sao cũng đến thế?"

"Ngươi có thể đến, sao ta lại không thể tới". Cùng Peleponnisos nói lý lẽ chính là lãng phí thời gian.

Trâu Lượng cười, "Hoan nghênh, ta nơi này sống nuôi chết bỏ".

"Ha ha, muốn ăn chúng ta, cần phải có một bộ răng tốt, ta chỉ sợ kẻ thù quá yếu!"

Peloponnisos nói, "Ta mang đến 20 người, đều là những người không sợ chết".

Đây chính là phương thức làm việc của gia tộc Montaeris, điều này làm cho người ta yên tâm, bọn họ đã tới chỗ này, đã không lo lắng tìm cách sống sót trở về.

Với sức mạnh này tới bây giờ, Trâu Lượng càng cảm thấy tin tưởng, không chỉ là về vấn đề nhân số, mà là sức mạnh, Murphy, Peloponnisos, lại cộng them Montmar, cho dù gặp phải chiến sĩ cấp vàng sáng thì có sao!

Đường đường là Montaeris thiếu chủ, lại vì thành chủ mà không quản ngàn dặm xa xôi mà tới, Bran lúc này thật sự phục rồi, hắn đột nhiên cảm thấy, kế hoạch này có thể sẽ thành công.

Người thú Man Hoang mặc dù dũng mãnh, nhưng mà những đám người này cũng không dễ chọc.

Buổi chiều, đang lúc Bran và Monaco đang sôi nổi trò chuyện... Binh linh vội vàng chạy tới.

"Bran đại nhân, chủ tế đại nhân, bên ngoài có thật nhiều ngựa!"

Hai người sửng sốt, đây là chuyện gì?

Không đợi bọn họ đến, hơn mười người đã đi tới, quần áo cực ký sang trọng, là tộc cáo, "...huy hiệu này rất quen thuộc!"

Đương nhiên Bran nhận ra, bởi vì đây là huy hiệu chỉ gia tộc Feller mới có thể đeo ... "Gia tộc Feller sao lại tới đây".

Dẫn đầu là một nam một nữ, nam anh tuấn, nữ mỹ lệ, "Chúng ta tới tham gia, bên ngoài thành có hai trăm con ngựa chiến là quà ta của ta cho Arthur".

"Tên của ngài là?"

"Buenaven."

"Lam Linh"

Mấy ngày nay người thú tại thành Doran đã quen với những chấn động, nhưng sóng sau lại mạnh hơn sóng trước.

"Arthur, thành này của ngươi đúng là quá nhỏ, nhân tiện, địa bàn Hoang Man rất lớn, chúng ta có thể mở rộng ra một chút."

Giọng Montmar luôn lớn.

"Buenaven, bản lĩnh ngươi không nhỏ mà, mới nhanh như vậy đã lên rồi". Faure trêu chọc.

"Lăn đi cho ta, lên cái gì mà lên, chúng ta là tình yêu trong sáng!" Buenaven nói, mặc dù hắn chạy trốn không thành, nhưng Buenaven đã xác định, thà hắn phải rời khỏi gia tộc Feller cũng nhất định phải tới đây. Cuối cùng cha Lam Linh cũng đáp ứng, sau đó cho thêm hai trăm con chiến mã, không làm thì thôi, mà đã làm thì phải cho đàng hoàng, đưa cho Arthur một nhân tình, đối với người được Giáo hoàng nâng đỡ này, gia tộc Feller không thể không biết.

"Các ngươi đến rồi, ta càng ngày càng cảm thấy chắc ăn!" Trâu Lượng hai ngày nay quả thật có sầu não, sức không đủ thì đến Man Hoang cũng vô dụng, nhưng đã có nhiều cao thủ như vậy rồi, tình hình đã hoàn toàn khác, cộng thêm một đòn sát thủ mà hắn đã chuẩn bị, đủ để đánh một đòn cho Man Hoang.

"Nhưng mà ta với bố ta cũng có cam đoan, lần này phải ít nhất thăng lên cấp bạc trắng trung cấp!" Montmar cười nói.

Trâu Lượng cười, "Nếu như chúng ta có thể sống sót trở về, ngươi khẳng định sẽ không chỉ là bạc trắng trung cấp".

Đùa thì đùa, nhưng Trâu Lượng cũng đem tình hình nghiêm trọng nói với mọi người, còn cả phương thức chiến đấu, tất cả những người mạnh đều tiếp thu. Hơn nữa dọa như vậy cũng không làm bọn họ sợ, chỉ sợ lại càng hưng phấn hơn, chỉ có chiến đấu, không ngừng chiến đấu, trong chiến đấu gian nan mới có thể trưởng thành, lần tập luyện này so với lần ở thế giới ngầm càng tàn nhẫn hơn.

Chỉ có kẻ yếu mới sợ chết.

Tất cả đều gióng trống khua chiêng chuẩn bị, đám người Murphy đến làm cho Avril yên tâm không ít.

Cộng thêm việc Gina chọn từ hàng ngũ sứ đồ ra 30 người, cùng với việc Công hội nhà mạo hiểm ủng hộ hơn năm mươi người, đội ngũ có ít nhất nhất hai trăm cao thủ rồi, không thể không nói O"Donna đại nhân và mắt tam giác tổng quản tại thời khắc mấu chốt cũng rất quan tâm giúp sức.

Lần đầu ở ngoài, việc báo danh tuyển dụng từ thành Doran thu hút hai trăm người rồi, thêm 500 người nữa, đã cơ bản có được quy mô tập kích, điều này vẫn cách dự liệu của Trâu Lượng một ít, nhưng chuyện đời đâu thể toàn vẹn mọi mặt, có thể có cục diện hiện nay thì Trâu Lượng cũng đã rất thỏa mãn rồi.

"Lộ Dao, chị thật sự muốn đi cùng em à?" Trâu Lượng có chút khó xử, hắn luôn nói tất cả khó khăn cho Lộ Dao vậy mà nàng vẫn bướng bỉnh đòi theo hắn, hắn cũng biết vai trò trị liệu của Lộ Dao rất quan trọng, nhưng lần này phải đi một quãng đường xa, gian khổ sẽ có thể vượt qua sức tưởng tượng.

Lộ Dao rất chăm chú gật đầu, "Bất cứ khó khăn nào tôi cũng vượt qua được, hơn nữa tôi tin rằng đội ngũ này sẽ cần đến tôi, và Joyner cũng có thể bảo vệ tôi được!"

Trâu Lượng cười, "Chị đã quyết định rồi thì em còn có thể nói gì được, nhưng chị phải nhớ kỹ, bất cứ lúc nào thì an toàn vẫn phải là hàng đầu".

Lộ Dao cười, "Thành chủ đại nhân cứ yên tâm, tôi đi chuẩn bị một chút!".

Lộ Dao tỏ ra rất vui vẻ, mấy ngày nay nàng vẫn thuyết phục Trâu Lượng, từ mềm mỏng đến cứng rắn đều đã dùng rồi, cuối cùng thì cũng thành công, nàng cũng biết vai trò của mình rất lớn.

Nhìn bóng dáng Lộ Dao vội vàng đi chuẩn bị, Trâu Lượng muốn nói gì đó rồi lại thôi, chỉ có thể nhẹ nhàng nói một tiếng "...Cảm ơn!"

Trở lại phòng khách, Avril, Cote, Randy đang chờ hắn, thấy dáng vẻ nghiêm túc của mọi người, Trâu Lượng cười, "Đừng như vậy mà, có phải anh đi chịu chết đâu, trong lúc anh không có mặt ở đây thì thành Doran giao cho các em quản lý".


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-597)