Vay nóng Homecredit

Truyện:Hùng Bá Thiên Hạ - Chương 052

Hùng Bá Thiên Hạ
Trọn bộ 597 chương
Chương 052: Suýt lộ tẩy
0.00
(0 votes)


Chương (1-597)

Siêu sale Shopee


Lời nói của Trâu Lượng hầu như đã ra đến miệng lại cố gắng nuốt vào, nhìn thấy bức tranh hắn càng kinh hãi, bởi vì trên tranh vẽ không ngờ chính là hắn!

Chỉ có điều không phải Arthur, là bộ dáng vốn dĩ của hắn, Trâu Lượng trên trái đất.

"Sao vậy? Con biết hắn à?"

Trâu Lượng lắc đầu, "Con chỉ cảm thấy tướng mạo hắn rất thông thường, không giống như là dáng vẻ của cao thủ".

" Ha ha, Arthur à, người không thể nhìn bề ngoài, yêu thú cũng như thế, đi ra ngoài nhất định phải cẩn thận".

" Vâng thưa sư phụ".

" Đi thôi, ta hy vọng xem thấy sự trưởng thành của con và Ernest.

Trâu Lượng tâm tình tốt đẹp hành lễ rồi rời đi, bằng góc nhìn của hắn thì Thú linh giới phản ánh trạng thái của linh hồn, mà linh hồn của hắn có một bộ phận là Arthur, đại bộ phận là Trâu Lượng, cho nên hình dáng của hắn trong Thú linh giới giống kiếp trước của mình hơn, hắn có chút vui mừng lại có chút cảm động.

Có điều dù sao hắn còn trẻ, thế giới này lại tốt đẹp như vậy, ý nghĩ nhớ nhà mơ hồ rất nhanh bị hắn vứt qua một bên.

Trong đại sảnh, Avril đã đến, nàng mặc một thân quân phục màu đỏ, nóng bỏng như một ngọn lửa, bên cạnh nàng còn đứng ba chiến sĩ cao lớn.

Trước mặt người lạ Ernest đều tương đối im lặng, bốn người trẻ tuổi đều nói nói cười cười, hiển nhiên cũng không xa lạ đối với thần miếu.

Lúc Trâu Lượng xuất hiện trong mắt ba chiến sĩ trẻ tuổi cũng lộ ra ánh sáng nóng rực, đây không phải do bạn học Arthur đẹp trai mà trọng điểm là bất cứ chiến sĩ tuổi trẻ nào đều không thể ngăn cản sự mê hoặc của điêu khắc kép, mà từ chỗ Avril họ được biết tựa hồ phương pháp điêu khắc kép bắt nguồn từ tế ti linh hồn tuổi trẻ này, tỷ lệ điêu khắc thành công của hắn thậm chí còn cao hơn Đại chủ tế.

Từ xa Trâu Lượng có thể cảm nhận được thú linh của ba người, tương đối mạnh mẽ, thú linh của mỗi người đều không giống nhau, thú linh của người mạnh sẽ cho hắn một loại cảm giác hứng thú.

Nhìn thấy Trâu Lượng Avril mỉm cười, "Đại nhân tế ti của chúng ta thật bận rộn, lại đây, tớ giới thiệu một chút ba người bạn của tớ cho bạn, đương nhiên cũng là chiến hữu trong lần thực luyện này của chúng ta".

Cote đứng lên, tộc Lion có tiếng nhiệt tình, "Tôi là Cote, giáp chiến sĩ, đáng tiếc là vừa mới hoàn thành đồ trắng nếu không nhất định phải mời tế ti Arthur giúp đỡ!"

"Ha ha, còn có đồng thau mà!"

"Icarus Randy, sát thủ, một chiến sĩ tộc báo tuyệt đối đáng tin cậy!" Randy nói.

"Ờ, mày chạy trốn thì nhanh thật", Cote bên cạnh cười nói".

"Mèo con, tránh sang một bên", Randy cũng không hề khách khí.

Từ nhỏ đến lớn hai người chính là đối thủ cạnh tranh, mỗi lần gặp nhau không động khẩu thì phải động thủ, nhưng quả thật ho chính là những nhân vật dẫn đầu thế hệ trẻ thành Jerusamer.

"Hai bạn nhường nhau một chút nào", Avril nói, "Arthur, sau khi quen thuộc bạn sẽ biết, hai người này trời sinh đối đầu, gặp mặt là phải ầm ĩ".

"Tôi cũng vừa mới hoàn thành đồ trắng, vốn còn rất đắc ý đối với đồ trắng full chỉ số nhưng phương pháp điêu khắc của bạn xuất hiện thì bọn tôi cũng chỉ có thể khóc thôi", Randy trêu chọc.

"Vị này là Patrice, ưng tộc Eagle, cung thủ bắn tỉa", Avril giới thiệu một thiếu niên ưng tộc bên cạnh tỏ ra tương đối yên lặng.

Có lẽ những người có thể được Avril mang đến nhất định sức mạnh bất phàm.

"Ha ha, Arthur, tế ti kiến tập, biết chút chiến ca, có thể khoa chân múa tay chút xíu, chủ yếu muốn kiến thức thế giới ngầm một chút, đây là em trai tôi Ernest".

"Chiến sĩ cuồng hóa, hai anh em bạn là nhân vật nổi tiếng nhất Jerusamer của chúng ta gần đây", Randy cười nói.

"Randy, tốc độ của tộc báo các ngươi quả nhiên thật nhanh!" Cote thành khẩn nói.

"Đúng vậy, tốc độ của chúng ta là thiên hạ đệ nhất!" Randy ngẩng đầu phi thường kiêu ngạo.

"Tốc độ nịnh hót cũng rất nhanh!"

Mọi người bật cười, trán Randy bốc khói, "Thằng khốn Cote, bố phải quyết đấu với mày, quyết đấu ngay bây giờ, không phải mày chết thì là tao thăng!"

Avril bất đắc dĩ ôm đầu, nàng hơi hối hận đã gọi cả hai người tới, bất kể trường hợp nào, địa điểm nào đều có thể ầm ĩ, thật bái phục bọn họ.

"Arthur, tớ chuẩn bị tốt rồi, thế nào?" Một âm thanh dịu dàng vang lên làm cho hai người đang cãi nhau cũng ngừng lại, trợn mắt há mồm nhìn người xuất hiện ở cửa.

Tế ti Olivia xinh đẹp của chúng ta mặc một thân áo trắng, mái tóc chải xuôi mềm mại như lụa, đôi mắt to thanh tú phối hợp với gương mặt mê chết người, nhất là khóe miệng lộ ra một nét cười vui vẻ cùng một tia dương dương đắc ý càng khắc họa rõ nét vẻ đặc trưng của một cô gái thân phận cao quý.

"A, nhiều người như vậy? "

Hiển nhiên Olivia đã trang phục tỉ mỉ, màu trắng xem như rất đơn giản lại rất phù hợp phong cách của nàng, cũng chỉ có áo choàng tế ti màu trắng mới có thể xứng với khí chất cao quý của nàng, khí chất toát ra từ nội tâm đến hình thức.

Randy và Cote không phải chưa từng thấy việc đời, ngược lại con nhà giàu đều khoe khoang phong lưu, nhưng khi nhìn thấy Olivia thì cả hai đều sững sờ.

Chỉ tính dung mạo thì Avril và Olivia đều là người đẹp tuyệt sắc, phong cách khác nhau mỗi người mỗi vẻ, nhưng trên người Olivia mang theo một loại cảm giác trong trắng, ngây thơ khó diễn tả làm cho mọi người có một cảm giác như gió mát lướt qua mặt.

" Rất tốt, bây giờ mọi người đã đến đủ rồi, vị này là tế ti chiến ca Olivia".

Cote và Randy rất nhanh tỉnh lại từ trong chấn động, cũng hơi hối hận vì sự mất tự chủ của mình, quá mất mặt.

Avril vỗ vỗ tay, đừng nói đàn ông mà kể cả cùng là phụ nữ như nàng mà vẫn bị loại xinh đẹp này làm ngây ngất, đây là một loại xinh đẹp cao quý, luôn mang theo một chút khoảng cách.

" Cung thủ, tế ti chiến ca, sát thủ, hai giáp chiến sĩ, tớ là dược sư, Arthur..."

" Tôi xem như tế ti chiến ca, tốt xấu cũng là đồ đệ của Đại chủ tế Thomas, hai ngày nay tôi đã liều mạng luyện tập một chút chiến ca, ha ha ".

Sự hào phóng của tộc Bear rất dễ làm cho người khác có thiện cảm, kỳ thực Arthur sáng tạo ra phương pháp điêu khắc kép đã là truyền kỳ trong miệng mọi người, địa vị cao quý, nhưng dù sao thực luyện cũng là chuyện của nghề nghiệp chiến đấu, Arthur thành khẩn như thế làm cho trong lòng các chiến sĩ cũng phi thường thoải mái.

" Tế ti Arthur quá khiêm nhường, có thiên phú điêu khắc linh hồn như vậy chắc chắn chiến ca cũng rất xuất sắc", Randy cười nói.

" Đồ xu nịnh", Cote bên cạnh lại xoáy.

" Mèo mặt to, có tin tao có thể cho mày một trận không?"

" Hai bạn ổn định một lát, nếu đã là một đội ngũ thì chúng ta cần một đội trưởng", Avril cười nói.

" Đội trưởng a, Arthur, tớ cần làm đội trưởng", Olivia còn chưa làm đội trưởng bao giờ.

" Bạn không được, ngoan ngoãn một chút", Trâu Lượng không muốn làm cho mọi người cùng mất mạng, Olivia cong miệng nhưng nhớ tới ước của hai người nên cũng chỉ có thể chịu đựng, vậy mà dám xem nhẹ nàng, sau này chậm rãi tính sổ.

Trâu Lượng cũng không biết bé con đang tính kế hắn thế nào, nhưng việc gì phải cẩn thận thì nhất định phải cẩn thận.

"Là sự kết hợp hoàn hảo giữa sức mạnh và vẻ đẹp, tớ làm đội trưởng là quá thích hợp", Cote phóng khoáng vuốt vuốt mái tóc vàng của mình.

"Mèo mặt to, biến sang một bên, có bố ở đây còn không đến lượt mày làm đội trưởng!" Randy hừ lạnh.

"Đồ xu nịnh, bố là tộc Lion, không phải Tiger, không quan hệ gì đến mèo!"

"Mèo mặt to!"

"Mày..."

"Tôi không làm đội trưởng", Patrice vẫn yên tĩnh đứng xem bên kia chợt nói.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-597)