← Ch.538 | Ch.540 → |
Âm thanh rất nhẹ nhưng còn có tác dụng hơn cả thuốc kích dục, mà một câu tiếp theo của Emma suýt nữa làm cho Trâu thần côn luôn luôn khoe khoang định lực không tồi cũng mất khống chế.
"Có cần em dạy cô ấy phương pháp hầu hạ đàn ông trước không? Hay là cùng nhau?" Vì Tuyết nữ nên tính tình Emma đã lạnh đi không ít, nhưng trong lòng Emma vẫn là một cô gái nhiệt tình hào phóng. Hơn nữa Trâu Lượng và Emma đã chơi đùa rất nhiều tư thế kì lạ, cho nên suy nghĩ của Emma cũng cởi mở hơn nhiều.
Emma kêu đau đớn, người đàn ông của nàng đã dùng hành động để nói với nàng đáp án. Rất hiển nhiên Emma thật sự không ngại, quý tộc bình thường còn hơn thế này nhiều. Với địa vị của Trâu Lượng hiện nay thì quả thực hắn có thể được coi là thánh nhân rồi.
Không phải Trâu thần côn không dám, cũng không phải đạo đức giả, chỉ có điều hắn có thêm một phần tôn trọng so với những người khác.
Đúng như trong dự đoán, tin tức của nguyên lão hội công bố ra làm cho cả Mông Gia đều điên cuồng. Sau khi thần tích xuất hiện, bất kể đấu tranh trong nguyên lão hội kịch liệt và gian nan đến đâu thì cuối cùng Giáo đình vẫn chiếm thượng phong.
Giáo hoàng dốc hết sức lực tạo thế cho Arthur cũng làm cho một số thế lực phát hiện ra hướng gió. Muốn duy trì vinh hoa phú quý tại Mông Gia ít nhất cũng phải bám vào một cây cổ thụ nào đó.
Những người vốn còn hơi dè dặt không coi trọng thành Doran bây giờ cũng không ngồi yên được. Thành Doran đã bắt đầu xây dựng, đám nhà buôn thì mừng rỡ không khép được miệng. Lúc đầu bọn họ còn lo lắng đầu tư quá lớn, bây giờ xem ra hoàn toàn là một món lợi lớn. Sau tin tức này khoản đầu tư của họ đã có giá trị gấp bội, cho dù lập tức sang tay cũng có thể kiếm được một khoản.
Mà các Đại tế ti, Quan cầm quyền của các thành phố xung quanh cũng bắt đầu thường xuyên đi lại. Điều này lại không có quan hệ quá lớn với việc Trâu Lượng là Hồng y đại chủ tế, Hồng y đại chủ tế chỉ là một danh hiệu, đương nhiên cũng có quyền lực nhất định, nhưng ngươi nghĩ làm cho các Đại chủ tế thành phố xung quanh thật sự nghe lệnh mình thì hoàn toàn là một chuyện khác. Lúc đầu Thilo vừa đấm vừa xoa tương đối khéo léo mới xây dựng được nửa giang sơn tỉnh Thần Ân, mặc dù Trâu Lượng có ưu thế rất lớn nhưng muốn làm cho các Đại chủ tế này thật tình nghe lệnh hắn lại không phải một quyết định bổ nhiệm của bên trên là đủ.
Trên thực tế đại đa số các Đại chủ tế đều đã bốn năm mươi tuổi, thậm chí có người hơn sáu mươi tuổi, nếu như không phải có sự xuất hiện của thần tích thì có thể vị trí Hồng y đại chủ tế của Trâu Lượng còn khó ngồi hơn.
Trâu Lượng không hề vội vàng, lần mở cửa này mới là lúc hắn thực sự chiến đấu giành quyền lực. Gánh nặng của một thành phố như thành Doran chắc chắn là rất lớn, hơn nữa có rất nhiều các đoàn buôn phức tạp, các thành phố xung quanh đều có thể gánh vác một bộ phận quyền lợi và trách nhiệm. Việc này sẽ mang lại nguồn thuế thu nhất định cho các thành phố, bây giờ thu thuế là do Thần miếu phụ trách, một trong những tiêu chuẩn quan trọng để đánh giá các Đại chủ tế chính là mức nộp lên trên, ngươi không làm thì người khác làm, đến lúc đưa lên bàn cân thì tất cả đều được thể hiện rõ ràng.
Lợi ích là một con đường để trói buộc tất cả những người này lại.
Đế đô.
"Bệ hạ, ngài có vẻ rất vui, mọi chuyện rất thuận lợi đúng không?" Faye dịu dàng cười nói.
Benedict mười lăm cười cười, "Cuối cùng cũng thông qua được, có điều hơi thuận lợi ngoài ý muốn".
"A, đại khái là họ đã phát hiện sai lầm của mình".
"Ha ha, chuyện cười này rất thú vị. Sợ rằng chuyện không đơn giản như vậy, có điều đã đạt được mục đích, những cái khác thì phải xem tên nhóc Arthur này".
"Bệ hạ rất yên tâm về hắn à? Những người này đáp ứng dễ dàng như vậy sợ rằng sau lưng còn có đòn sát thủ, ngài không giúp hắn hay sao?"
Faye dịu dàng bóp vai cho Giáo hoàng nhẹ giọng nói.
"Các ngươi đều coi nó như trẻ con, thực ra tên nhóc này còn xảo quyệt hơn ta lúc trẻ nhiều. Hiện nay quả thật không có gì bất thường, có lẽ là chúng ta lo lắng quá rồi. Cho dù có chuyện gì thì cũng cứ để cho nó tự mình đối mặt đi".
Benedict mười lăm nói, hiển nhiên rất có lòng tin với Arthur. Ánh mắt Faye lộ ra thần sắc kì lạ, nàng rất hiểu tính cách Giáo hoàng, rất đa nghi, nhưng Giáo hoàng lại tỏ ra rất tín nhiệm Arthur.
Một nơi khác tại đế đô đang diễn ra một hội mừng công.
"Hết thảy thuận lợi, bây giờ chỉ đợi thời cơ thôi", Gregg rất hưng phấn.
Neberro nhìn thoáng qua Gregg, "Ngươi ăn được Lolita chưa, đừng để xảy ra vấn đề ngoài ý muốn trong thời khắc mấu chốt".
Gregg cười khổ, "Kệ chuyện của ta, Lolita không ở đế đô, cô ta đến thành Doran, ta không thể đuổi tới thành Doran đúng không? Hơn nữa thời gian này ta đều chơi đùa trong Thông thiên cảnh".
Nhắc tới Thông thiên cảnh Gregg lại hưng phấn, vô cùng hưng phấn. Hắn rốt cục tư cách vào vào rồi, cũng rốt cục rõ ràng một vài vấn đề trước kia không hiểu.
Một thế giới lớn hơn, thần kỳ hơn, đương nhiên đám người đẹp nước ngoài hầu như làm Gregg hao phí đa số thời gian.
"Neberro, đừng lo lắng. Đến nước này thì gia tộc Jackman đã lên thuyền rồi, bọn họ muốn đi ngược lại ước định cũng phải cân nhắc hậu quả".
Trong ánh mắt Gregg lộ ra một nét cay độc, loại ước định giữa ba gia tộc lớn này, hoặc là ngươi không tham gia, còn nếu đã tham gia thì không thể không tuân thủ. Nói mặc kệ là mặc kệ, vậy thì ai gánh vác thiệt hại?
Bọn họ đã nắm được toàn bộ các con đường vận chuyển lương thực đến thành Doran, hiện nay vẫn là chuyển vận bình thường nhưng đến một thời điểm thích hợp sẽ toàn bộ ngừng lại.
Mà cho dù là ba gia tộc lớn cũng phải trả giá phù hợp, bọn họ đã nâng giá lên 10%, cộng thêm ba gia tộc lớn liên thủ áp bức đám tiểu thương kinh doanh lương thực đó mới nghe lời.
Mà tựa hồ thành Doran còn chưa ý thức được điểm này.
"Đến lúc tất cả hỗn loạn thì chắc chắn vẻ mặt thằng Arthur kia sẽ đặc sắc lắm, thật nên đến xem một chút", Gregg cười nói.
"Không cần sốt ruột như vậy, chẳng bao lâu nó sẽ đến van xin ngươi", Neberro lại rất bình tĩnh, nếu như không phải Arthur phát triển quá nhanh thì hắn cũng chưa đến mức dùng thủ đoạn như vậy. Đối với kẻ thù không thể hạ thủ lưu tình.
Lần này cũng là một bài học sinh động cho Neberro, chỉ cần hắn phát hiện người nào có thể có đe dọa, cho dù yếu đến mấy hắn cũng sẽ tiêu diệt không lưu tình chút nào. Lúc đầu chính là không coi trọng đã làm cho Arthur phát triển đến tình trạng này.
"Ngươi nói con bé Lolita kia sẽ không thật sự bị đánh hạ chứ? Ta thật sự coi trọng con bé này", Gregg chợt nói.
Neberro không nhịn được lắc đầu, sợ rằng cả đời này thằng cha này cũng không thể thoát khỏi phụ nữ, "Cũng có thể, Arthur cũng không phải thiện nam tín nữ, kỳ thực đối phó loại phụ nữ như Lolita rất đơn giản, giành được thân thể rồi từ từ nói chuyện cảm tình. Khi ngươi tiến vào cô ta thì vỏ ngoài cứng rắn kiêu ngạo của cô ta sẽ hoàn toàn không đáng một đồng".
Gregg ngẩn ngơ nhìn Neberro rồi đột nhiên vỗ đùi, "Đúng vậy, bố chơi gái đã bao giờ nói chuyện tình cảm đâu chứ, mẹ nó, đúng là người trong cuộc u mê. Nói đi, ngươi đã đè con nào ra mà hiểu rõ như vậy?"
Gregg đột nhiên chuyển đề tài hỏi một câu rất tò mò.
Neberro mỉm cười, "Ngươi thật sự muốn biết sao?"
Vừa thấy ánh mắt này của Neberro Gregg đã biết có hàm ý đe dọa, hắn nhún vai, "Không nói thì thôi. Đúng rồi, có chơi "threesome" (3 người) không? Vui lắm".
Neberro ho khan vài tiếng, "Có thời gian làm tốt quan hệ với đám Fitley, tương lai sẽ có tác dụng".
"Mẹ, bọn khốn đó toàn mắt cao hơn trời, thật đáng ghét".
"Ha ha, những người này đều có bản lĩnh, kỳ thực ngạo khí một chút cũng là chuyện tốt, như vậy ngươi mới tiện lợi dụng. Sức mạnh của ba đại đế quốc quả thật rất ngang tàng nhưng nói đến mưu kế thì bọn họ còn kém chúng ta mười vạn tám ngàn dặm".
"Cũng đúng, ta nhất định phải xúi bẩy cho chúng nội loạn một trận mới được".
Thành Doran vẫn làm việc đều đều, Bran đã báo cáo, các đoàn buôn từ ba đại đế quốc đều đang đi tới, hơn nữa vượt qua kế hoạch mấy lần. Đương nhiên trong các đoàn buôn này có những đoàn buôn thật sự nhưng cũng có những người có mục đích khác. Cứ tùy cơ ứng biến.
Mông Gia quả thật cũng không có gì phải sợ, nhưng khu vực gần thần tích quả thật phải tăng cường đề phòng, phòng ngừa có người phá hoại thần tích. Mỗi ngày đều có rất nhiều người triều bái thần tích, cảm thụ được sức sống dư thừa của cây tính mạng có thể làm cho người thú nhận được sự buông lỏng về tinh thần và thể xác. Đương nhiên cây tính mạng không hề có vai trò to lớn như vậy, một mức độ rất lớn là vì yếu tố tâm lý, hơn nữa càng tin tưởng thì hiệu quả lại càng tốt. Điều này làm cho một số người có bệnh đột nhiên đỡ hơn, bệnh nhẹ thì có thể khỏi hẳn, chuyện này lại càng được đồn thổi.
Trâu Lượng hiểu rất rõ, có những bệnh là do tâm tình nặng nề mà thành, tín ngưỡng quả thật có thể làm mọi người buông lỏng, hơn nữa tăng cường ý chí. Việc không ngừng ám thị tâm lí cũng sẽ tăng cường được sức đề kháng, vì vậy có thể sẽ xuất hiện kỳ tích. Huống chi cây tính mạng quả thật có hiệu quả nhất định, như vậy hiệu quả của ám thị lại càng rõ ràng hơn.
Trâu Lượng đương nhiên sẽ không ngăn cản loại "tin đồn" này, hơn nữa còn phải tăng cường. Đương nhiên hiệu quả tốt hay xấu có thể đổ lỗi thẳng thừng cho việc có thành kính với thần hay không.
Đến nước này Trâu Lượng rốt cục cũng rõ ràng thần côn là một nghề dễ làm biết bao.
Thành công cho thấy ngươi thành kính, thần đã cứu vớt ngươi.
Không thành công cho thấy ngươi không đủ thành kính, hoặc trước kia ngươi phạm vào tội nghiệt, bây giờ đang phải chuộc tội.
Ngôn ngữ đúng là phong phú.
Nhưng việc này cũng có lợi đối với tăng cường sức ngưng tụ cho thành Doran, hơn nữa việc chấp hành mệnh lệnh của chính quyền sẽ không có sai sót.
Thành phố cũng được xây dựng cực kì nhanh chóng, các đoàn buôn đến từ Mông Gia và các đế quốc khác cũng đều đã lên đường.
Đương nhiên do việc mở cửa nên quyền lực của Shaman Sablanca cũng mạnh lên, năng lực phòng ngự trên các phương diện của tỉnh Thần Ân đều được tăng cường.
Không được sống nhờ vào đạo đức hay trách nhiệm của người khác, vận mệnh phải được nắm trong tay chính mình.
"Đại ca, theo em điều tra mấy nhà buôn lương thực chúng ta liên lạc đều đã bị khống chế, cho dù là dạng tiềm năng cũng có thể bị khống chế, bọn họ xuống tay cực kì tàn nhẫn!"
Trâu Lượng đang trưởng thành, Avril cũng đang trưởng thành. Ngũ muội đã không còn là cô bé trước kia, nàng đã lớn lên, có thể một mình đảm đương một phía, trên người cũng thêm một loại khí chất cao nhã và một loại sức khống chế. Điều này cũng là đương nhiên, mạch máu kinh tế khổng lồ của Trâu Lượng đều nằm trong tay cô gái yếu đuối này.
"Có thể thuyết phục không?"
"Không được, ba gia tộc lớn đã ra giá. Đối với bọn họ thì chỉ lãi ít hơn một chút thôi, dù sao cũng không thể đắc tội ba gia tộc lớn. Em thử liên lạc mấy nhà ở các tỉnh khác nhưng đều vô dụng, chỉ cần chúng ta có hành động đối phương sẽ lập tức bóp chết".
Avril quả thật rất lo lắng, hiển nhiên đây đã không phải vấn đề tiền đối phương dùng thế lực và tiền vốn chèn ép bọn họ, đến tình trạng này thì không còn là âm mưu mà đã là dương mưu rồi.
Đây chính là sự mạnh mẽ của các thế lực cũ, mạng lưới quan hệ của họ giờ khắc này sẽ phát huy đến cực hạn, mà bất cứ một thế lực mới nào muốn trỗi dậy cũng phải đối mặt với thách thức như vậy.
Trâu Lượng cười cười, "Chuyện này em không cần lo lắng, vấn đề sẽ được giải quyết, hơn nữa sẽ rất nhanh".
"Đại ca, cần sử dụng bao nhiêu tài chính?" Avril biết, số tiền chắc chắn rất lớn, gần đây việc xây dựng thành phố và đầu tư trên các phương diện rất tốn kém, mặc dù chưa đến mức giật gấu vá vai nhưng muốn nhanh chóng gom một khoản tài chính khổng lồ cũng rất khó. Có điều bây giờ không lo nghĩ được nhiều như vậy, cho dù có thiệt hại cũng phải chịu.
Trâu Lượng cười lắc đầu, "Không cần tiền, em liên lạc với mấy người Địa Vương là được, lương thực sẽ lần lượt đến, anh tự có biện pháp".
Avril bán tín bán nghi, trên thế giới này còn chuyện tốt như vậy sao?
← Ch. 538 | Ch. 540 → |