Vay nóng Homecredit

Truyện:Hùng Bá Thiên Hạ - Chương 557

Hùng Bá Thiên Hạ
Trọn bộ 597 chương
Chương 557: Phản kích
0.00
(0 votes)


Chương (1-597)

Siêu sale Shopee


Quyền lực thay đổi tự nhiên sẽ có hy sinh, thời gian gần đây Giáo đình thể hiện ra sức mạnh vượt quá tưởng tượng, mà lần này gia tộc Feller tấn công thành Doran thất bại đã cảm nhận được áp lực. Chuyện này hiển nhiên không thể như vậy là xong, với phong cách của Arthur Hebrew, không biến kẻ thù thành tàn phế thì hắn tuyệt đối sẽ không bỏ qua.

Là một thành viên dòng chính Nasri cũng được tham gia hội nghị gia tộc, hiển nhiên đối với chuyện lần này các trưởng lão cũng tranh cãi kịch liệt, đây là điều cực kỳ hiếm thấy trong gia tộc Feller. Lúc đầu ba trưởng lão phản đối kế hoạch này, quan hệ với Arthur vốn tương đối tốt đẹp cũng vì chuyện này mà đi đứt. Đáng sợ nhất là Arthur tuyệt đối sẽ không để yên như vậy, nguồn tin tình báo cho gia tộc Feller biết Arthur đáng sợ đến mức nào, quan hệ với Giáo hoàng tốt đẹp ra sao, hắn có thể trực tiếp tới gặp Giáo Hoàng không cần thông báo.

Chuyện này thành công còn đỡ, đằng này lại thất bại, hơn nữa hầu như không tạo thành tổn thương gì cho đối phương, thì ra đối phương còn có tầm ảnh hưởng tại các đế quốc khác. Vốn có thể là đồng minh kết quả giờ biến thành kẻ thù mạnh mẽ nhất, đặc biệt là trong thời kỳ luân phiên quyền lực nhạy cảm này, đây rõ ràng được cho rằng là một quyết sách sai lầm nhất của gia tộc Feller mấy năm nay.

Mà bây giờ hắn lại xui xẻo đụng vào mũi thương.

Trâu Lượng nhìn Nasri như cười như không, hắn còn chưa kịp tìm gia tộc Feller vậy mà gã này đã tìm tới hắn.

Đây là cơ hội.

Đúng lúc Nasri chuẩn bị điều đình thì đám tay chân của hắn đã ra tay, bởi vì chúng cảm thấy sắc mặt đại thiếu gia cực kì không tốt, chúng cho rằng đã đến lúc động thủ rồi.

Trâu Lượng còn chưa nhúc nhích Shana đã ra tay, một bước nhảy nhẹ nhàng lướt qua, một đám người thú đã kêu la ngã xuống đất.

Lúc này một tiểu đội kỵ sĩ vọt ra.

Đội trưởng đương nhiên nhận ra Nasri Feller, trong lòng hắn cũng rất đau đầu với vị danh nhân đế đô này, trâu bò đánh nhau làm khổ ruồi muỗi, làm ruồi muỗi đúng là khó thật.

"Đội trưởng, người kia hình như là Hồng y đại chủ tế".

Một kỵ sĩ bên người Tori nhỏ giọng nói.

"Hồng y đại chủ tế, ngươi đùa..."

Tori cũng nhận ra vị đại nhân vật trẻ tuổi nhất Giáo đình này, lúc đầu chỉ là giằng co bọn họ cũng không dám tới gần, nhưng vậy mà dám tấn công Hồng y đại chủ tế thì các anh em không thể ngồi nhìn mặc kệ. Cho dù bọn họ cũng biết vị Hồng y đại chủ tế này chính là đệ nhất cao thủ trong các tế ti.

Mười hai kỵ sĩ cùng nhau xoay người xuống ngựa, đồng thời thi lễ, "Bái kiến Hồng y đại chủ tế Arthur".

Trâu Lượng cười cười, "Đứng dậy đi".

"Vâng, đại nhân, những người này xử lý thế nào?" Tori cung kính nói.

"Tấn công tế ti thần thánh, khinh nhờn thần linh, dị đoan, bắt lại đã!"

Trâu Lượng nói cực kì bình tĩnh.

Lập tức đám tay chân đó lần lượt tái mặt, tiếng cầu xin tha thứ ồn ào, nằm mơ chúng cũng không nghĩ tới người chúng đối mặt lại là Hồng y đại chủ tế Arthur Hebrew.

"Toàn bộ mang đi!" Tori vẫy tay.

Đám kỵ sĩ thủ hạ cũng mặc kệ Feller là ai, có mệnh lệnh của Arthur còn có gì phải sợ?

Nasri vốn không nghĩ tới chính mình cũng bị bắt.

"Ta là Nasri Feller, ai dám bắt ta?"

Nasri cả giận nói.

Trâu Lượng cười cười, "Cho dù là gia chủ Feller mà khinh nhờn Thần thú cũng khó thoát khỏi trừng phạt!"

Một câu đã đủ rồi, lúc đầu mưu đồ thành Doran phải nghĩ đến hôm nay chứ, có qua không lại sao toại được lòng nhau?

Nasri vùng vẫy nhưng nhanh chóng bị nắm đấm của các kỵ sĩ áp chế, vị công tử này thật sự quá yếu, Gregg lăn lộn cùng cấp độ với bọn họ đúng là cũng hơi tủi thân.

"Arthur, đừng tưởng rằng ngươi là Hồng y đại chủ tế mà có thể muốn làm gì thì làm, ta phải gặp cha ta, ta phải..." Nasri kêu gào, quý công tử cái gì, kỳ thực chính là một thằng mặt trắng không có chút can đảm nào, trừ tán gái thì không có bản lãnh gì. Cho dù là con ông cháu cha thì ít nhất cũng phải được như Gregg chứ.

Trâu Lượng chỉ Saha, "Người này giam riêng, hắn là nhân chứng".

Sam vừa nghe nước mắt đã ào ào chảy ra, đây là cơ hội Hồng y đại chủ tế cho hắn, nếu ngay cả điều này cũng không hiểu thì hắn cũng không cần lăn lộn nữa.

Liên lụy đến loại chuyện này, người ta có thể bóp chết hắn không khác gì bóp chết một con kiến.

Tâm tình thoải mái, đây chỉ là một chuyện nhỏ nhưng đối với Trâu Lượng thì lại là một đột phá khẩu ngoài ý muốn, để xem gia tộc Feller có phản ứng gì.

Cả quá trình Shana đều yên tĩnh nhìn, đương nhiên các kỵ sĩ cũng không nhịn được nhìn lén, vị thiếu nữ tộc Thiên Mị tuyệt mỹ này đến cùng có lai lịch gì?

"Chủ nhân, ngài có phát hiện không, bọn họ rất hưng phấn!" Shana nhỏ giọng nói.

Giam đám người Nasri lại, Trâu Lượng đang cân nhắc nên dùng lá bài tẩy này như thế nào.

"A, hưng phấn cái gì?"

Lúc này Trâu Lượng mới chú ý số người làm việc đã tăng đến bốn năm mươi người, ánh mắt nhìn hắn đều tràn ngập tò mò và sùng bái.

"Ta cảm thấy bọn họ rất sùng bái ngài cho nên làm việc rất tích cực, người nào cũng cố hết sức".

"Thật à?"

Trâu Lượng thật sự không để ý, hắn không hề có tầm ảnh hưởng gì tại đế đô cho nên căn bản không nghĩ đến chuyện này, có thể chỉ huy được đám người này đã không tồi rồi.

"Thật!"

Trâu Lượng gọi Tori đến, "Trừ phi có mệnh lệnh của Giáo hoàng hoặc của ta, nếu không chính là Thiên Vương đến cũng không được thả người, kỵ sĩ Tori, ngươi có thể bảo đảm không?"

Tori lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực giơ kiếm ngang ngực, vẻ mặt trang nghiêm, "Xin đại nhân yên tâm, trừ phi đạp qua xác ta nếu không không ai có thể mang người đi!"

Trâu Lượng cười vỗ vai Tori, đang chuẩn bị rời đi lại nhìn thấy Tori như có gì muốn nói.

"Sao vậy? Còn có chuyện à?" Trâu Lượng cười nói.

"Đại nhân. Nếu có cơ hội, các anh em đều muốn cùng ngài chiến đấu!"

Tori nói.

Trâu Lượng lại hơi ngoài ý muốn, "Ha ha, sẽ có cơ hội, kỵ sĩ Tori, ta nhớ kĩ tên ngươi rồi!"

Tori chỉ cảm thấy ngực nhấp nhô, máu nóng cuồn cuộn.

Trâu Lượng và Shana đã rời khỏi, Tori thì bị một đám kỵ sĩ vây quanh.

"Đại ca, tình hình thế nào?"

"Đại nhân nói nhất định sẽ có cơ hội!"

Trâu Lượng không hề biết tầm ảnh hưởng của chính mình trong Giáo đình, thậm chí trong đoàn kị sĩ. Đoàn kị sĩ không thiếu người có chí hướng, nhất là rất nhiều người tuổi trẻ, bọn họ gia nhập đoàn kị sĩ đều vì vinh quang và tín ngưỡng nhưng mấy năm nay quả thật Giáo đình ủ rũ, tất cả đều bắt đầu thay đổi cùng với sự trỗi dậy của Arthur. Arthur chính là lực lượng chống lại sự mục nát của Giáo đình, có thể nói là nhân vật đại biểu cho lực lượng có lý tưởng trong Giáo đình.

Mạnh mẽ, trẻ tuổi, tung hoành vô địch đều là nhân tố hấp dẫn những kỵ sĩ tuổi trẻ này, đương nhiên còn vì Arthur xuất thân bình dân từng bước đi tới hôm nay. Đối với đại đa số thành viên Giáo đình cũng xuất thân bình dân thì điều này rõ ràng càng có tính đại biểu và tính xung kích, mà Neberro thuộc phe quý tộc lâu đời thì lại tỏ ra khó gần.

Người tiếp cận Neberro đa số đều muốn tìm kiếm một vị trí tốt cho tương lai, nhưng muốn theo Arthur thì đa số là những người tuổi trẻ có cảm xúc muốn làm nên một sự nghiệp.

Chính bản thân Trâu thần côn không biết mỗi một việc hắn làm mấy năm nay đều có thể dẫn tới chấn động mãnh liệt trong nội bộ giáo đình.

"Chủ nhân, ngài thật sự rất được mọi người yêu quý, hê hê".

"Shana, ở đây không được liếc mắt đưa tình", Trâu Lượng chuyển hướng đề tài.

Shana le lưỡi, một Loli quyến rũ đáng yêu như thế quả nhiên là khảo nghiệm sức nhẫn nại của Trâu thần côn.

"Gần đây tiền bối Augustus làm gì, chuẩn bị cho cuộc chiến thông thiên như thế nào rồi?"

Trâu Lượng hỏi, hắn cảm thấy cần phải quan tâm một chút.

"Ha ha, lão tổ tông thần long thấy đầu không thấy đuôi, chắc đang toàn lực chuẩn bị, tựa hồ mười thánh thông thiên đều muốn giành được cơ hội lần này".

"Ha ha, cơ hội của họ rất lớn".

Shana lại lắc đầu, "Lão tổ tông nói mười thánh thông thiên cùng lắm chỉ là tiếng tăm đủ lớn, Đại lục Thần thú cao thủ nhiều như mây, mười thánh thông thiên không phải toàn bộ. Kỳ thực Hổ Tà cũng biết, lão tổ tông nói cuộc chiến thông thiên lần này có ý nghĩa đặc biệt, nếu như có thể thì nhất định phải giành được một danh ngạch".

Trâu Lượng gật đầu, đến lúc thông thiên chi chiến diễn ra hắn cũng có sức chiến đấu một trận, giành lấy một danh ngạch trong cấp vàng sáng thì hắn vẫn có hi vọng.

"Còn em?"

"Lão tổ tông nói trọng điểm của phụ nữ là tìm một người đáng để nương tựa", Shana nhìn Trâu Lượng, trong mặt này nàng vẫn luôn lớn mật nhưng trước kia rõ ràng là có thành phần đùa giỡn còn gần đây càng ngày càng thật sự. Trâu thần côn cũng bắt đầu huyên thuyên.

"Khinh người quá đáng!" Raphael Feller đột nhiên vỗ bàn.

Hắn đã ngờ tới Arthur sẽ không để yên như vậy, nhưng không ngờ lại động vào đúng con trai hắn, đúng là quá đáng.

"Người đâu?"

Quản gia khom người vẻ mặt nghiêm túc, "Chủ nhân, đoàn kị sĩ không thả người, họ nói trừ phi có mệnh lệnh của Giáo hoàng hoặc là Hồng y đại chủ tế nếu không ai cũng không thể mang người đi".

"Phản rồi, phản rồi!"

Raphael nổi giận lôi đình, chẳng những bắt người mà còn không thả, không coi nguyên lão này ra gì. Một đám tiểu kỵ sĩ tầm thường đúng là không biết sống chết.

Tổng quản cũng có thể thấy gia chủ rất giận dữ, "Chủ nhân, lần này chỉ sợ là Arthur có chuẩn bị mà đến, mà thiếu gia lại không cẩn thận đụng vào, chắc chắn hắn sẽ không từ bỏ ý đồ. Sợ rằng chúng ta cần tính toán cho kĩ, tôi nghĩ mặc dù bọn họ bắt thiếu gia nhưng cũng không dám làm thế nào".

Raphael kêu lên một tiếng chậm rãi ngồi xuống, quản gia lập tức dâng trà lên. Uống ngụm trà nguôi giận, đương nhiên Raphael biết đây là đối phương cố ý gây sự.

Có điều mình cũng không có gì để nói, lúc đầu kế hoạch của phe mình cũng là muốn đưa đối phương vào chỗ chết, có điều đoán được hắn có thể phản kích nhưng không nghĩ tới thật sự dám trực tiếp thách thức gia tộc Feller thâm căn cố đế.

Gan thật không nhỏ.

"Đề nghị triệu tập hội nghị gia tộc", Raphael không cảm thấy đây là chuyện của riêng mình.

"Vâng, chủ nhân".

Việc Trâu Lượng bắt Nasri không hề dẫn tới động tĩnh gì lớn tại đế đô nhưng lại tạo nên một sơn sóng gió to lớn trong xã hội thượng tầng.

Hễ là thành viên nguyên lão hội hầu như đều không có ai dám đắc tội, nhưng tựa hồ Arthur không hề để ý điểm này.

"Xem ra Arthur muốn gây sự, đáng tiếc nơi này là đế đô không phải thành Doran của hắn, gan hắn không nhỏ, dám trực tiếp tìm tới Feller", Gregg nhếch miệng.

Kế hoạch thất bại mặc dù làm gia tộc mất hứng nhưng may mà Gregg chạy nhanh, gia tộc Nicola còn không thiệt hại bao nhiêu.

Michiwa tỏ ra tương đối yên tĩnh, từ khi biết Arthur và Trâu Lượng là một người thì Michiwa đã trở nên rất kỳ quái, nói chính xác là rất yên tĩnh.

Neberro lắc đầu, "Không thể xem thường, nếu như chỉ là một Hồng y đại chủ tế thì cũng không là gì ở đế đô, nhưng hắn có chỗ dựa là Giáo hoàng".

"Ha ha, cho dù là Giáo hoàng thì thế nào, nguyên lão hội lại không phải của Giáo hoàng, thời gian này Giáo đình mạnh mẽ đã làm cho rất nhiều thế lực bất mãn, thế lực các gia tộc lớn đều rất phản đối, lần này lại trực tiếp động vào người thừa kế của Feller, có vẻ vui rồi. Rút dây động rừng, bề ngoài là chọc vào gia tộc Feller nhưng trên thực tế là giết gà dọa khỉ, ta nghĩ chắc chắn gia tộc khác sẽ không ngồi nhìn, nếu không ai biết bao giờ sẽ đến phiên mình".

Gregg cười tít mắt nói.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-597)