← Ch.008 | Ch.010 → |
Phong Thần Bảng vẫn như trước không ngừng hấp thụ vo danh vật chat trong đan điền Tần Sương, hơn nữa tốc đố hấp thụ ngày càng tăng nhanh hơn. Hai năm sau, đã hấp thụ hết ba phần vo danh vật chất trong đan điền. Phong Thần Bảng bề ngoài cũng không còn rõ nét, mà đã biến thành một cái mờ ảo...
Vô danh vật chất bị giảm đi, tốc độ tu luyện củ Tần Sương so với trước cũng giảm theo, bây giờ cũng mới chỉ so sánh với lục cấp tiên đế, tình thế ngày càng xấu đi, Tần Sương cố gắn khống chế Phong Thần Bảng, đem huyết nhục của ban than truyền vào bên trong Phong Thần Bảng, hy vọng có thể khống chế được Phong Thần Bảng.
Nhưng mà, Phong Thần Bảng sau khi hấp thụ máu huyết của Tần Sương, tố độ hấp thụ càng nhanh hơn, đồng thời máu thịt của Tần Sương cũng bắt đầu bị Phong Thần Bảng chủ động hấp thụ, lúc này Phong Thần Bảng giống như hắc động trong vũ trụ, thường xuyên điên cuống hấp thu hết thảy mọi thứ trong cơ thể Tần Sương, vô danh vật chất, huyết nhục của bản than, ngay cả đến linh hồn cũng bắt có dấu hiệu bị hấp thụ, một cỗ hấp lực cường đại từ Phong Thần bảng truyền ra, Tần Sương cuối cùng không chịu nổi, thân thể không thể động đậy, linh hồn vất cả chống chả. Tần Sương đối với Phong Thần Bảng là người hiểu rõ nhất, nếu linh hồn bị hút vào trong " Bảng" thì hậu quả Tần Sương cũng không dám nghĩ tới.
Ngay khi linh hồn Tần Sương rung động, Tần Vũ cũng đã phát giác được, ngay lập tức thuấn di mang theo Lập nhi đi tới trước mặt Tần Sương.
" tiểu Sương, ngươi bị làm sao vậy?" Khương Lập cũng phát hiện ra Tần Sương có chút không bình thường, sau khi tới chỗ Tần Sương, liền vội vàng hỏi.
Khương Lập vừa mới đi tới gần Tần Sương, liền bị một cỗ lực phản chấn vô cùng cường đại hất văng ra. Tần Vũ vô cùng kinh ngạc, Khương Lập chính là Thần vương, Tần Sương cùng lắm cũng chỉ là một hạ phẩm Thần nhân, sao có thể hất vang Khương Lập được.
" Lập nhi, cẩn thận, tiểu Sương có cái gì đó khác lạ, để cho ta tới xem sao."
Tần Vũ giữ chặt tay Khương Lập, Khương Lập đang thì khóc nức nở, nghe thấy Tần Vũ nói như vậy, lập tức gật đầu:" Vũ ca, mau mau cứu tiểu Sương, muội cảm giác nó càng ngày càng xa chúng ta rồi!"
Tình huống trong cơ thể Tần Sương, Tần Vũ với thực lực của tân vũ trụ cũng không có nhìn ra, hơn nữa với thực lực tân vũ trụ của Tần Vũ cũng không có khả năng tới gần được, vừa rồi mới tới gần, cũng giống như Khương Lập, bị hất văng ra xa.
Tình huống như vậy cũng chỉ có tại Thiên Tôn sơn khi " Linh Bảo Mẫu Đỉnh" xuất hiện, nhưng mà Tần Sương hiện tại cũng mới chỉ là hạ phẩm thần nhân, còn " Linh Bảo Mãu Đỉnh" chính là do Hồng Mông không gian sinh ra.
" Vũ ca..." Khương Lập hốt hoảng nắm tay Tần Vũ, nước mắt đã chảy thành dòng.
Khương Lập vẫn luôn canh cánh, đối với nhi tử Tần Sương này không có quan tâm nhiều, để cho Tần Sương từ nhỏ sống trong tình cảnh thu mình(phong bế). Tần Sương bỏ đi, Khương Lập cũng vì thế mà tự chách mình nhiều hơn. Tần tư, Tần Sương đều là nhi tử của nàng, bất quá mọi người chung quang đều vây nấy Tần Tư, tán dụng Tần Tư, Khương Lập không phát giác được cuang bị mọi người ảnh hưởng, vì vậy đối với Tần Tư cũng tốt hơn một chút mà đối với Tần Sương cũng kém quan tâm hơn, chỉ tới khi Tần Sương không còn ở bên cạnh, Khương Lập mới phát hiện được chính mình, cảm giác áy náy đối với Tần Sương ngày càng tăng, hiện tại thấy được hình dáng của Tần Sương, tâm trí càng kém hơn bình thường.
Linh lực tân vũ trụ không có tác dụng, Tần Vũ không làm gì khác hơn là sử dụng tới Hồng Mông linh lực,có thể nắm trong tay vũ trụ không chỉ có Hồng Mông, Lâm Mông mà còn có Tần Vũ, tất cả đều có thể khống chế lực lương Hồng Mông linh lực lớn nhất.
Hồng Mông linh lực có đặc thù là Hồng Mông không gian bé nhỏ, sau khi đem Tần Sương vào bên trong, tại Hồng Mông không gian, Tần Vũ sử dụng thời gian tĩnh chỉ, song thời gian tĩnh chỉ đối với Tần Sương cũng không có tác dụng, Phong Thần Bảng vẫn nhu cũ hấp thu vô danh vật chất, linh hồn Tần Sương cũng như trước đang cố kháng cự.
" thời gian tĩnh chỉ", " thời gian đảo thối" tất cả đều đới với Tần Sương không có tác dụng, Hồng Mông linh lực cũng chỉ có thể bảo vệ thân thể Tần Sương, một khi tiến vào bên trong cơ thể Tần Sương, cũng giống như tân vũ trụ linh lực, tât cả đều bị hất văng ra. Linh hồn Tần Sương từ não bộ thoát ra, từ từ di chuyển tới đan điền.
" oanh!"... linh hồn Tần Sương bị Phong Thần Bảng mạnh mẽ hút vào, ý thức của Tần Sương cũng biết mất. Sauk hi hút vào linh hồn Tần Sương tốc độ hấp thụ vo danh vật chất của Phong Thần Bảng cũng tăng lên cực nhanh.
" Vũ ca..." Lập nhân trong lòng đau xót, đột nhiên phun ra một ngụm máu, dau lòng nhìn Tần Vũ kêu lên.
Linh hồn Tần Sương biến mất, ngoài Tần Vũ, Khương Lập, có cở ở nơi xa tại Thần giới là Tần Tư cũng cảm nhậm được, Tần tư đang thì tu luyện đột nhiên điên cuồng hét lên một tiếng, tất cả phòng ốc gần Tần Tư nhất thời bị cường lực quanh thân hắn đánh nát, những người tại Tử Huyền Phủ đều bỏ chạy.
Rất lâu sau, Tần tư thống khổ ôm đầu thấp giọng nói:" Tiểu Sương..."
Tần Tư đối với Lâm Mông vũ trụ, nếu không được sự đồng ý của Tần Vũ, hắn cũng không có khả năng đi tới Lâm Mông vũ trụ, chỉ có thống khổ mà yên nặng khóc than.
Bên cạnh Tần Vũ đột nhiên xuất hiện hai người, Hồng Mông cùng Lâm Mông đều tới nơi này.
" Đại ca, Nhị ca!" trong lòng Tần Vũ cũng vô cùng thống khổ, nhi tử cứ như vậy biến mất trước mặt mình, mà mình cũng không có cách nào cứu được, Tần Vũ vẫn kiên cương, nhưng trong mắt cũng đã đỏ hoe.
" Tam đệ, ngươi đừng nóng vội, tình huống của Tần Sương mặc dù ta cũng không hiểu rõ, nhưng chưa chắc đã phải là chuyện xấu." Hồng Mông tay cầm " Kim thư", nhẹ nhàng nhìn Tần Vũ nói.
" đại ca, ý của ngươi là, tiểu Sương còn có thể cứu được!" Hồng Mông vừa nói làm Tần Vũ cùng Khương Lập như người chết đuối vớ được cái phao cứu mạng, cả hai đều nhìn Hồng Mông chờ đợi.
" Không phải, đại ca cũng không có biện pháp." Hồng Mông ừa nói, vẻ mặt Tần Vũ cùng Khương Lập lập tức vô cùng ảm đạm.
Hồng Mông tiếp theo còn nói:" tên fcuar Tần Sương trên "Kim thư" quả thật đã biến mất, nhưng lại xuất hiện một người có cái tên là Hồng Quân, tại chỗ tên Tần Sương biến mất mà xuất hiện."
" tên của tiểu Sương đã biến mất, lại có cái tên Hồng Quân xuất hiện, đại ca ý tứ của huynh là tiểu Sương không có chết, chỉ là xuất hiện với một hình thái khác?" Tần Vũ rất nhanh hiểu được mấu chốt vấn đề, vộ vàng hỏi.
" Tam đệ, tình huống của Tần Sương ta và Nhị ca ngươi cũng chưa có thấy qua, Hồng Quân chính là cái tên Tần Sương đã từng dung, nếu Hồng Quân thay thế tên Tần Sương, nói cách khác Tần Sương cũng không có chết, cũng có nói là xuất hiện với một hình thái khách."
" Tam đệ, đệ muội, đại ca nói quả thật không có sai, Tần Sương là người có số mạng không thể nhìn thấu, như vậy biến hóa này đối với hắn mà nói là tốt hay xấu, chúng ta cũng không có rõ rang lắm, bất quá Tần Sương không có hoàn toàn biến mất, cái này là sự thật." Lâm Mông đi theo khuyên bảo Tần Vũ, bọn họ ba người đứng ở vị trí cao nhất trong vũ trụ, ngay cả nhi tử của chính mình Tần Vũ cũng không thể cứu, tâm tình của Tần Vũ, Lâm Mông có thể hiểu được.
" Đại ca, Nhị ca, cám ơn hai người đã cất công đi tới đây một chuyến, chúng ta trước tiên đem thân thể tiểu Sương về tân Thần giới, sau đó suy nghĩ tiếp." vẻ mặt Tần Vũ buồn bã, trong lòng vô cùng hỗn loạn.
" Tam đệ, đem Tần Sương trở về không nhất định là chuyện tốt, không bằng chờ hắn tỉnh lại rồi tính." Hông Mông lên tiếng nhắc nhở, Tần Vũ muốn rời Tần Sương đi, Tần Sương là người có vận mệnh không thể năm bắt, một lần nữa quay lại Thần giới, đới với Tần Sương mà nói, quả thật là một đả kích lớn.
"Tam đệ, đại ca nói không rất có lý, Hồng Quân Đạo công pháp này của Tần Sương tuyệt đối là không đơn giản, tam đệ nhìn hắn tự mình sang tạo công pháp, ta cũng cho rằng ở lại chỗ này so với việc quay về tân Thần giới tốt hơn." Ý tứ hai người Hồng Mông cùng Lâm Mồng đều giống nhau, chính là Tần Sương không có ở cùng một chỗ với Tần Vũ là tốt nhất.
" Vũ ca, không lẽ chúng ta phải để tiểu Sương ở lại chỗ này sao?" Khương Lập vội vàng nói, như tử biến mất, nếu không có đem thi thể hắn trở về, Khương Lập khó có thể tiếp nhận được việc này.
" Lập nhân, đại ca cùng nhị ca nói rất đúng, chúng ta hãy ở lại đây bảo vệ tiểu Sương, chờ hắn sau khi tỉnh lại rồi nói tiếp." Tần Vũ không nói gặp Tần Sương, cũng chính là không muốn ảnh hưởng đến hắn, Tần Sương tương lại có thành tựu như nào, Tần Vũ tuyệt đối không có trực tiếp nhúng tay vào.
" Đệ muội, ngươi cứ an tâm, nếu trên " Kim thư" Tần Sương chỉ là thay đổi cái tên, chúng minh hắn nhất định có thể tỉnh lại, các ngươi lưu lại đây bảo vệ hắn cũng tốt." Hồng Mông gật gật đầu, sau đó cùng Lâm Mông đồng thời biến mất.
" Hồng Mông không gian", dưới bong tang cây.
" đại ca, tại sao không đem chuyện biến hóa của Hồng Mông không gian nói cho tam đệ biết?" Lâm Mông uống một ngụm linh tửu, nhìn Hồng Mông hỏi.
" biến hóa lần này ta cũng không biết tại sao, tam đệ cùng Tần Sương có quan hệ cha con, nói cho hắn biết ngược lại càng không tốt." Hồng Mông đứng lên chậm rãi nói, trong mắt nhìn chằm chằm vào Hồng Mông không gian.
Ngay trong khi linh hồn Tần Sương biến mất, toàn bộ Hồn Mông linh khí trong Hồng Mông không gian đều chấn động, cho tới bây giờ mới khôi phục lại như ban đầu.
Nửa năm sau, Phong Thần sau khi đem toàn bộ vô danh vật chất trong đan điền hấp thụ hết, liền nhanh chóng nhỏ đi rồi bay vào trong đầu Tần Sương.
Tần Sương từ từ tỉnh lại, khẽ nhìn tứ phía, thấy bên người có hai người.
" tiểu Sương, ngươi đã tỉnh lại!" Khương Lập nhìn thấy Tần Sương tỉnh lại, kích động ôm lấy Tần Sương.
" ngươi là ai? Nơi này là nơi nào> ta sao lại ở chỗ này?" Tần Sương ánh mắt mê mang, đảo mắt nhìn Khương Lập nói.
" tiểu Sương, ta là mẫu thân của ngươi, ngươi như vầy là bị làm sao?" Tần Sương không nhận ra Khương Lập, làm cho Khương Lập vừa lo lắng và sợ hãi.
" Lập nhân... trước tiên để cho tieru Sương nghỉ ngơi một chút, nó vừa mới tỉnh lại." Tần Vũ nhẹ nhàng nói với Khương Lập, biểu hiện của Tần Sương bây giờ đều nằm trong dự liệu của Tần Vũ, Tần Sương hiện tại là một người mới.
" tiểu Sương là ai, ta tên là Hồng Quân, các ngươi là ai?" Tần Sương khó hiểu nhìn hai người trước mặt, vừa kích độn vừa cổ quái.
" Vũ ca..." Khương Lập tại trong lòng Tần Vũ khóc to.
" ta gọi là Tần Vũ, ngươi là Hồng Quân, ngươi có thể nhớ ký là ngươi từ nơi này tới sao?" Tần Vũ cố kìm lén tâm tình, mỉm cười nhìn Hồng Quân hỏ.
" ta là Tống vương chiều tướng quân thuộc "nanh sói quân", đúng rồi, ta đang ở một nơi cùng Ngụy vương triều chiến tranh, như thế nào lại tới nơi này?" Tần Sương trí nhớ hoàn toàn thay đổi, cuối cùng trí nhớ chỉ bắt đầu từ chỗ đang cùng Ngụy vườn triều chiến tranh.
Không chỉ có thế, tu vị của Tần Sương trước kia tất cả đều biến mất, bây giờ chỉ là thân thể khỏe mạnh, cảnh giới giảm xuống còn tiên thiên hậu kỳ, cùng con người giống nhau.
" ta chính là như thế nào tới đây? A ta nhớ ra rồi, ta cuối cùng bị thương, đang tại Hồng Quân hành Phủ dưỡng thương, ta phải đi về?" Tần Sương đột nhiên vỗ đầu, đứng dậy bước đi.
" chờ một chút, ngươi biết ngươi tới Hồng Quân Hành Phủ này như thế nài?" Tần Vũ gọi Tần Sương lại.
" là ta ngẫu nhiên thu được, các ngươi như thế nào có thể đi vào Hông Quân Hành Phủ của ta?" Tần Sương mặt lọ vẻ đề phòng, hắn bây giờ trong trí nhớ, Hồng Quân Hành Phủ là hắn ngẫu nhiên thu được tịa một nơi nào đó, nếu không có sự đồng ý của hắn, người khách không thể tiến vào được.
" nơi này chính là hải vực yêu thú thế giới, sau khi ngươi bị thương, rồi bay tơi nơi này, ta đem ngươi trở về!" Tần Vũ cười cười, vung tay lên, Hồng Quân hành Phủ cực nhanh thu vào bên trong giới chỉ của Tần Sương, đồng thời Tần Sương cũng biến mất tại hải vực yêu thú thế giới, một lần nữa quay lại chiến trường.
"Vũ ca, tại sao để tiểu Sương ra đi?" Khương Lập không để ý tới hành vi của Tần Vũ, tức giận hỏi Tần Vũ.
Tần Vũ thở dài " Lập nhân, con đường của tiểu Sương mới bắt đầu, phía sau con đường, để cho hắn tự mình quyết định, chúng ta quay về Tử Huyền Phủ." Nói xong, mang theo Khương Lập trực tiếp trở về tân vũ trụ.
Tần Sương, bây giờ là Hồng Quân, con đường của hắn, một lần nữa lại bắt đầu, bắt đầu một cuộc sống mới, tương lai Hồng Quân có như thế nào, bây giờ không có một ai biết.
Tống vương triều đã chiếm được ba quận của Ngụy vương triều, Hoàng đế Ngụy vương triều là Ngụy Vũ Vương phái binh chấn thủ bốn quận, cùng lúc đó, Mộ Dung vương triều cùng Tống vườn triều cũng bắt đầu phát động chiến tranh.
Hồng Quân, tiên thiên hậu kỳ chính là Tông vương chiều tướng quân, một lần nữa vè tới chiến trường của hắn.
Hết Q1
← Ch. 008 | Ch. 010 → |