← Ch.137 | Ch.139 → |
"Đây là cái gì?" Thạch Nhược Tín hai mày nhíu chặt, uy lực của Hồng Quân Phá Thiên nhất kiếm hắn biết rất rõ, trên chiến trường, Phá Thiên cửu kiếm giết hại binh lính hạ phẩm thần nhân như chém cỏ rác tầm thường, một kiếm xuất ra là mang đi hơn một ngàn tánh mạng, bây giờ Phá Thiên cửu kiếm chín đạo kiếm khí hoàn toàn đánh trúng trên người của Chu gia, nhưng một điểm xảy ra cũng không có.
"Tiểu tử vô tri, các ngươi có thể chết dưới Bất diệt kết ấn của Chu gia ta, coi như là vận khí của các ngươi!" Chu Thần hoàn thành xong kết ấn cuối cùng, cuồng thanh cười vang, bầu trời vốn chỉ có gió nhẹ chậm rãi liền biến thành cuồng phong, hơn nữa loại cuồng phong này ... càng ngày càng lợi hại.
"Bất diệt kết ấn?" Thạch Nhược Tín cùng Cao trưởng lão liếc mắt nhìn nhau, hai người bọn họ cũng là lần đầu tiên nghe tới cái tên này, trước kia chưa hề biết Chu gia còn có một công pháp kinh khủng như thế này.
"Sư huynh, Nghịch Ương lão ca, kết ấn này vô cùng thần bí, chúng ta đi trước, không cùng bọn này dây dưa nữa!" Hồng Quân trong lòng đột nhiên có cỗ dự cảm bất hảo, kết ấn này như là một loại trận pháp kết hợp, chỉ là trận pháp bình thường đều chỉ dùng thần thạch bố trí, thần thạch ở Vô danh không gian không tốt bằng ở Thần giới, bất quá để bố trí trận pháp thì không có vấn đề gì.
Trận pháp bình thường, chỉ là thần thạch bố trí, mà Bất diệt kết ấn của hơn ba mươi người Chu gia này giống như là một trận pháp di động, hơn ba mươi người Chu gia này chính là thần thạch để bố trí trận pháp, chuyện này Hồng Quân trước kia đừng nói gặp qua, chính là nghe cũng chưa từng nghe nói tới.
Với sở học tại chín trăm quyển trận đạo của Xa Hầu Viên, cùng Tần Vũ sau này ghi chép lại hơn một trăm quyển trận pháp quyển trục, tất cả trận pháp đều phải dùng thần thạch bố trí, còn trận pháp di động, Hồng Quân đích thực không tưởng tượng ra được.
"Oanh!"
Ba người Hồng Quân bị bức lui về phía sau mấy trăm thước, một đạo ngọn lửa màu xám xuất hiện ngay trước mặt bọn họ, ngọn lửa mang theo lực lượng cường đại, ba người lập tức bay trở lại chổ cũ, cho dù như thế Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư trên người hoàn toàn bị ngọn lửa này thiêu đốt, tuy không có bị thương nhưng lại rất đau.
"Sư đệ, ngươi thế nào, thật là đau a!" Liễu Hàn Thư dập dập ngọn lửa màu xám đang cháy trên người mình, sắc mặt thống khổ nói, Nghịch Ương bên cạnh vẻ mặt cũng thống khổ như hắn.
"Ta không có cảm giác đau a?" Hồng Quân lắc lắc đầu, vừa rồi hắn tiếp xúc với ngọn lửa so với hai người còn muốn nhiều hơn, chỉ là cảm giác được một lực lượng cường đại phía trước, cũng không có một chút cảm giác đau nào.
"Ngươi không đau, còn chúng ta đau muốn chết, thật không công bằng a!" Nghịch Ương vất vả trải qua cảm giác đau vừa rồi, trừng mắt nhìn Hồng Quân.
"Không đau, một chút cũng không đau!" Hồng Quân gật gật đầu, càng làm cho Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư thêm buồn bực.
Mấy người Chu Thần cùng là sửng sốt, đạo ngọn lửa cường dại này đích thị là Hư danh chi hỏa, thần nhân tiếp xúc đều bị đau muốn chết, nếu như bị trực tiếp thiêu đốt hẳn phải chết không nghi ngờ, mà tên tiểu tử Hồng Quân này lại nói không đau một chút nào.
"Chống đỡ hay lắm, ta xem ngươi có thể chống đỡ trong bao lâu!" Chu Thần hắc hắc cười nham hiểm, ba mươi mấy người lại trở về vị trí, trên tay trận pháp bắt đầu biến hóa.
"Đi mau!" bọn người Chu Thần vừa động, đối với trận pháp thần bí này, Hồng Quân lập tức cảm giác có chuyện không ổn, dưới sự di chuyển của mấy người, trận thế chẳng những không có tán đi, mà lại càng nghiêm hợp, một khi để bọn họ bố trí hoàn thành trận pháp, còn muốn chạy sợ rằng không phải là việc đơn giản.
"Bồng! Bồng! Bồng!"
Ba người lần này bay đi mấy ngàn thước, đột nhiên giống như bị dội vào một bức tường đá, bị đánh bay trở về. Người của Chu gia hoàn toàn nở nụ cười, ánh mắt bọn họ nhìn ba người Hồng Quân giống như nhìn một con mồi tầm thường.
"Đại nhân, nếu tiếp tục như vậy, thiên thần khí sẽ bị Chu gia cướp mất!" Cao trưởng lão tại bên người Thạch Nhược Tín nhẹ giọng nói, Thạch Nhược Tín sắc mặt âm trầm, nhìn cũng không biết hắn đang suy nghĩ cái gì.
"Đợi lát nữa đã, chiêu này của Chu gia rất khó đối phó, nếu ba tên tiểu tử thoát được tuyệt chiêu này, nói không chừng rất bất lợi cho chúng ta." Thạch Nhược Tín nghiêm mặt, trầm giọng nói.
"Muốn chạy trốn? Các ngươi không có cơ hội đâu, dưới Bất diệt kết ấn, ngoại trừ các ngươi là thiên thần, nếu không căn bản không thể trốn thoát." Chu Thần ha ha cười to, Bất diệt kết ấn quả là trận pháp không thể phá hủy, chỉ là bố trí chậm một chút, vừa rồi mạnh mẽ dẫn động được Hư danh chi hỏa, cuối cùng vây khốn ba người Hồng Quân ở bên trong.
Tọa trận pháp này, là một đời trận pháp tông sư của Chu gia tên là Chu Bân sáng tạo ra, đệ nhất thần giới thời gian sinh ra so với đệ nhị thần giới sớm hơn rất nhiều, theo đó trận pháp của đệ nhất thần giới phát triển lâu hơn của đệ nhị thần giới, tại hai giới số lượng trận pháp cao thủ cũng chênh lệch rất lớn, nên chất lượng của trận pháp cũng hơn kém không ít.
Đệ nhị Thần giới, cả tầng thứ bảy không gian, ngoại trừ Hồng Quân ra sợ rằng không có một người nào có thể bố trí trận pháp vây khốn, mà đệ nhất thần giới chỉ bằng không tới một ngàn tọa thành trì đã tìm được hai, ba trận pháp cao thủ, trong đó Chu Thiên cũng chỉ yếu hơn một chút so với Hồng Quân.
Đệ nhị Thần giới còn chưa nghĩ tới việc sử dụng người để bố trí trận pháp di động, Bất diệt kết ấn mặc dù chỉ là trận pháp cấp một, nhưng đều là thượng phẩm thần nhân tự mình làm thần thạch bố trí trận pháp, lực công kích của nó đã có thể so sánh với tam cấp trận pháp.
Bất diệt kết ấn này, chính là đệ nhất thần giới duy nhất gia tộc Chu gia lĩnh ngộ được, bình thường cũng là vũ khí bí mật của Chu gia, lần này nếu không phải Chu Thiên bị giết, bọn họ hoàn toàn không dùng đến.
Sau khi hoàn thành Bất diệt kết ấn, ngoại trừ lực công kích ở ngoài, còn có năng lực khốn trận cường đại, hơn nữa năng lực khốn trận của nó so với lực công kích còn muốn mạnh hơn.
Chưa tới cấp bậc thiên thần, chưa lĩnh ngộ được Không gian lực thì không có khả năng phá trừ trận pháp của bọn họ, sợ rằng có thiên thần khí cũng không thể làm gì được, bởi vì khống chế trận pháp chính là năng lực của hơn ba mươi người thượng phẩm thần nhân liên hợp gia trì cho trận pháp, kỳ thật trận pháp xem như là một trận pháp tam cấp, chính là khốn trận cùng sát trận tam cấp trận pháp.
Bọn người Chu Thần đối với trận pháp này hoàn toàn tự tin, mặc kệ là ở Hồng Mông vũ trụ hay là Vô danh không gian, chỉ cần là thần nhân thì không có ai ngoại trừ bọn họ có thể từ bên trong trận pháp thoát ra, Bất diệt kết ấn chính là một cơn ác mộng đối với những người chưa đạt tới cấp bậc thiên thần.
"Hồng Quân, chớ nên trách chúng ta không có cho các ngươi cơ hội, tử lộ chính là các ngươi tự mình lựa chọn!" Chu Thần hắc hắc cười, trên tay vừa động, Hư danh chi hỏa lại xuất hiện, chỉ là lần này Hư danh chi hỏa chậm rãi tăng nhiều hơn, ấn chú trên tay ba mươi mấy người đều động, bọn họ thật sự muốn dùng Hư danh chi hỏa thiêu chết ba người Hồng Quân.
"Đại nhân?" Cao trưởng lão kêu lên một tiếng, Thạch Nhược Tín chỉ cúi đầu khổ não suy nghĩ, không có phản ứng gì.
"Hảo hảo, sau khi các ngươi trải qua thời khắc cuối cùng, chỉ một khắc chung nữa thôi, Hư danh chi hỏa sẽ đem các ngươi đốt thành tro bụi, cuối cùng biến mất, đồ vật trên người các ngươi cũng sẽ là của chúng ta, ha ha!" Chu Thần chưa nói xong lời cuối cùng, đã ha hả mở miệng cười.
"Có đôi khi không nên tự tin như vậy!" Hồng Quân mỉm cười, nét mặt bình tĩnh, chỉ là trong lòng đã khẩn trương tột độ, hắn vừa rồi đã thử qua, trận pháp cũng ngăn trở hắn cùng bầu trời vật chất màu xám bổ xung năng lượng, Hồng Quân một mình thuấn di tới phía trước hay là mang theo người khác thuấn di đều là không thể. Vừa rồi trong khi nói chuyện, Hồng Quân đã nghĩ sẽ nắm được Nghịch Ương ra ngoài trước, kết quả cả hai người đều không thể nhúc nhích.
Hư danh chi hỏa, Hồng Quân có thể trụ vững, chỉ có Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư, sợ rằng chốc lát sẽ biến thành than rồi, bọn họ đối với Hư danh chi hỏa căn bản không có một tia năng lực chống cự.
Nữa khắc sau, Hồng Quân vẫn như cũ không nghĩ ra được biện pháp nào, bọn họ bị trận pháp vây quanh mấy trăm thước vuông ở không trung, bốn phía đều không thoát ra được, ba người hợp lực dùng thiên thần khí đánh phá, nhưng không thể nào phá vỡ được bức tường ngăn cản này.
"Đáng hận, nếu có Khương Lan giới của Khương Lan gia gia thì tốt biết mấy!" Hồng Quân thầm mắng một tiếng, bất quá hắn không có nghĩ tới, cho dù mang theo Khương Lan giới phỏng chừng hắn cũng bị đẩy tới nơi này, trong lúc Hồng Quân đạo của hắn đột phá tầng thứ hai, nếu hắn ở bên trong Khương Lan giới, thì vận mệnh của Khương Lan giới cùng Hồng Quân hành phủ cũng là giống nhau.
Ngọn lửa Hư danh chi hỏa lại tăng trưởng, ba người chỉ còn một khối nhỏ không gian sinh tồn, Hồng Quân không thể nghĩ ra được biện pháp gì, bất đắc dĩ phải dụng vũ khí cuối cùng để bảo vệ tánh mạng.
"Vô ảnh đao!" Hồng Quân quát khẽ một tiếng, một đạo ánh sáng loang loáng hiện lên trên tay Hồng Quân, trong nháy mắt xuất hiện trước mặt Chu Thần, hướng tới rào cản ba thước trước mặt Chu Thần mà phi tới.
"Đây là cái gì? Hình dáng thật đẹp mắt!" Chu Thần đối với Vô ảnh đao bắt đầu không có để ý, càng nhìn kĩ càng thấy không đúng, thân là người Chu gia, mặc dù chính mình không có nhưng cũng đã gặp qua Hồng Mông linh bảo, Vô ảnh đao tỏa ra khí tức nồng hậu của Hồng Mông linh bảo khiến cho Chu Thần càng xem càng kinh ngạc.
"Động thủ!" Thạch Nhược Tín đang cúi đầu rốt cuộc cũng lên tiếng. Nếu vẫn không động thủ, Chu gia một khi giết chết ba người Hồng Quân, muốn đoạt lại thiên thần khí so với lên trời còn khó hơn, hắn cố gắng mấy năm nay không thể nào để bỏ phí, đặc biệt nhìn bảo bối trước mắt nhưng lại bị người khác lấy đi, ... hắn không thể nào chịu được.
Phong đoàn cùng Vũ đoàn không hổ là phối hợp ăn ý, Thạch Nhược Tín vừa thốt ra, hai đoàn đều tự mình tìm phương hướng tốt nhất để đối phó với địch nhân, ba mươi mấy người Chu gia lập tức bị hai đoàn này công kích, Bất diệt kết ấn cũng bị rung động mãnh liệt, Hư danh chi hỏa đang vây quanh ba người Hồng Quân cũng trở nên ảm đạm.
Bất diệt kết ấn phòng ngự bên trong tuy cường đại, nhưng cũng là có khuyết điểm, trận pháp ở ngoài phòng ngự so với bên trong yếu hơn nhiều, giống như là một trận pháp bình thường. Hai ngàn người hợp kích, nếu không phải ba mươi mấy người liều mạng duy trì, hẵn là Bất diệt kết ấn sớm đã bị phá trừ.
"Các ngươi ..." Chu Thần trong lòng cả kinh, hắn như thế nào cũng không nghĩ tới một tiểu gia tộc Thạch Nhược Tín cũng dám đánh lén Chu gia hắn, trong lúc nhất thời kinh sợ, không biết thốt ra từ gì.
Bất quá, cho dù Chu Thần muốn nói cũng không thể nói được, vừa rồi tiểu đao mà hắn hoài nghi là Hồng Mông linh bảo, đã xuyên thấu rào cản của trận pháp, xuyên qua người Chu Thần, một lần nữa xuất hiện trên tay Hồng Quân.
"Ách ...ách!" Cố gắng nữa ngày, Chu Thần rốt cuộc cũng thốt được hai chữ, cuối cùng rơi xuống mặt đất, biến mất trong thiên địa.
"Thạch Nhược Tín, Chu gia sẽ không tha cho các ngươi!" Một người gần Chu Thần nhất quát lên, hắn căn bản không biết Chu Thần là bị Hồng Quân giết, hoàn toàn tưởng rằng bị Thạch Nhược Tín đánh lén trí tử, điên cuồng hướng tới Thạch Nhược Tín công kích, nhưng còn chưa tới bên người Thạch Nhược Tín đã bị Phong đoàn ngăn lại, một trăm người liên hợp một kích, Chu gia nhân này mặc dù có thần khí chiến y ngay cả cơ hội đưa tin cũng không có, rốt cuộc cũng đi theo Chu Thần.
← Ch. 137 | Ch. 139 → |