← Ch.016 | Ch.018 → |
Vô Tận Hồng Hoang cũng chính là nơi mà yêu thú Đại Lượng, người bảo vệ(thú cầm) cho Tần gia từng sinh sống.
Viêm kinh thành, ngàn ngàn năm trước là nơi mà một thời huynh hoàng của Tần thị gia tộc, mấy năm nay trong thành dân số đă tăng thêm rất nhanh, hơn nữa đại bộ phận đều là người di cư tới, trong những người dân này, hơn một nửa đều là yêu thú của Vô Tận Hồng Hoang biến hóa ra, mà trong đó có cả yêu thú Chưởn Khổng giả Bạch Hổ cũng đã âm thầm đi tới đây.
Bằng Ma Đảo đảo chủ, Long Tộc tộc trưởng, ba môn phái lớn nhất Đằng Long Đại Lục cũng đã đi tới Viêm Kinh thành này, chỉ cần Phương Đông Vân mà xuất hiện, tất nhiên sẽ không thoát khỏi sự giám thị gắt gao của những người này.
Những người dân bình thường này đều không biết, những người mới tới trong kinh thành này, nếu so sánh với thượng tiên trong truyền thuyết của họ thì còn lợi hại hơn, cuộc sống vẫn như bình thường trôi qua.
Sự kiện lần này chính là sự xuất hiện của tán tu Phương Đông Vân...trước thì tu tiên sau nhập ma đạo, vô luận là người tu tiên hay tu ma đều không có hảo cảm với hắn, bất quá Phương Đông Vân tư chất rất tốt, một mình tu luyện cũng đạt được thập kiếp tán ma, tại Dằng Long Đại Lục cũng được coi là một đại cao thủ.
Tần thị gia tộc lưu lại bản đồ kho báu quả thật đã nọt vào tay Phương Đông Vân, đạo môn kia sau khi nghiên cứu qua bảo đồ cũng không phát hiện ra đó là bảo đồ của Tần thị gia tộc,sau khi được chứng thực, bị Phương Đông Vân phát hiện mà mang họa diệt môn.
Tử Huyền Tinh Tu Chân Giới những nhân vật đứng đầu đều tụ tập tại Viêm kinh thành, bọn họ tin tưởng bảo tàng nhất định ở phụ cận Viêm kinh thành, từ tin tức của môn phái bị diệt môn mà biết được tỏa tiêu của bảo đồ cũng chính là Viêm kinh thành ngàn ngàn năm trước, cũng từ đó mà đạo môn kia suy ra đây là bảo tàng của Tần thị gia tộc, còn muốn tiếp tục che giấp nhưng đã quá muộn.
Phương Đông Vân cũng đã đi tới Tiềm Long Đại Lục, nhưng mà hắn cũng không có ở Viêm kinh thành, mà là ở trong một khu rừng cách ngàn dặm bên ngoài Viêm kinh thành. Trải qua mười năm nghiên cứu, Phương Đông Vân cũng xác định được bảo tàng của Tần thị gia tộc không có ở trong Viêm kinh thành, mà là ở trong một sơn lâm, nhưng cụ thể ở nơi nào trong sơn lâm kia, Phương Đông Vân cũng chưa có xác định được.
Tiềm Long Đại Lục đang trong tình cảnh phong ba, Hồng Quân cùng Cổ Bàn cũng đã bắt đầu du ngoạn tại Bảo Loạn Tinh Hải, mãnh thú bình thường gặp hai huynh đệ bọn họ căn bản không phải là đối thủ, đại bộ phận cao thủ đã đi tới Tiềm Long Đại Lục, hai người cũng không có gặp gỡ cao thủ, rất nhanh hai người tới được Bạo Loạn Tinh Hải đệ tam đảo " Hắc Phong Đảo".
Hắc Phong Đảo tuy là Bảo Loạn Tinh Hải đệ tam đảo, nhưng cao thủ bất luận về số lượng hay là sức mạnh, đều có thể so sánh vơi Bằng Ma Đảo cùng Thiên Vân Đảo, nhưng Hắc Phong Đảo đảo chủ lai lịch cũng không phải nhỏ, chính là Cuồng Lang thập nhất tán yêu, bản thể cũng là thượng cấp thần thú tam nhãn lang, cho dù là thập nhị kiếp tán tiên hay tán ma cũng không phải là đối thủ của hắn.
Cuồng Lang mang theo một nửa cao thủ trên đảo cùng Bằng Ma Đảo đảo chủ Phượng Hi, Thiên Vân Đảo đảo chủ Thiên Thành cùng đi tới Tiềm Long Đại Lục, trên đảo cao thủ có tu vị cao nhất cũng chỉ là bát kiếp hạ cấp thần thú, quản lý toàn bộ việc trên đảo.
Hồng Quân cùng Cổ Bàn trực tiếp tiến vào đảo, dựa theo phép tắc bình thường bái thiếp, sau khi đi tới trước cửa.
Cái này cũng là lần đầu tiên bọn hắn quang minh chính đại bái thiếp, những lần trước trên các đảo nhỏ đều là hai người trực tiếp thượng khứ, cũng không có nhún nhường. Vài năm tu luyện, Phong Thần Bản của Hồng Quân cũng có thêm hai chân linh của hai tán yêu, nếu không phải đại bộ phận đều là Cổ Bàn ra tay, sợ rằng chân linh trong đó còn nhiề hơn nữa.
" nhị vị, đảo chủ của chúng ta hiện tại không có trên đảo, các ngươi trở về đi!" Hai người đã tỏ lòng mà bái thiếp, nhưng yêu thú tại cửa cũng không có đi thông báo, trực tiếp nhìn hai người khinh thường nói.
" vị đạo hữu này, đảo chủ đi vắng, vậy có thể gặp phó đảo chủ a, chúng ta ngưỡng mộ danh khí Hắc Phong Đảo đã lâu, đặc biệt tới bái phỏng, chẳng nhẽ lại để chúng ta như vậy mà về hay sao!" Cổ Bàn nhìn sắc mặt Hồng Quân, lập tức nói.
" Phó đảo chủ cũng đi vắng, hơn nữa đảo chủ cùng phó đảo chủ là người mà các ngươi muốn gặp là có thể gặp được hay sao? biên mau!" đệ tư bảo vệ nói xong, lại tự nói thầm với chính mình"
← Ch. 016 | Ch. 018 → |