Vay nóng Tinvay

Truyện:Hậu Tinh Thần Biến - Chương 267

Hậu Tinh Thần Biến
Trọn bộ 581 chương
Chương 267: Thiên khanh
0.00
(0 votes)


Chương (1-581)

Siêu sale Shopee


Khi bọn người Lão hắc từ trạng thái tu luyện tỉnh lại thì sắc trời đã sáng dần, bầu trời xa xa tản ra quang mang cực kì tuyệt mỹ.

Tần Vũ đứng trong nhà, toàn thân quần áo màu xanh, mái tóc dài bay bay trong gió sau lưng dáng người cao lớn cực kì anh tuấn.

Dưới chân hắn sáu đạo năng lượng cổ quái màu bạc, nhìn bên cạnh thì sáng rực, nhìn bên trên thì giống như dòng nước uốn lượn loé ra quang mang thuần khiết khiến mọi người mê hoặc.

"Đại nhân, chẳng lẽ đây là cái mà ngài gọi là bảo bối có thể chứa vật?" Trong mắt Cam Vân hiện lên thần sắc không thể tin, bảo bối có thể chứa đựng đồ vật hắn không phải là chưa có nghe nói qua chỉ là hắn cũng không nghĩ đến Tần Vũ lại có khả năng chế ra.

Hơn nữa nó xem ra quá nhỏ bé, như thế nào có thể cất quáng thạch trong đó mà bọn Lão hắc bên cạnh cũng là kinh ngạc và rất tò mò.

"Oa... chỉ hoàn thật xinh đẹp a!" Tình Nhi mới từ trong phòng bước ra thấy dưới chân Tần Vũ loé quang mang xinh đẹp khiến nữ hài tử này thích thú trong lòng tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, vội vàng chạy đến bên cạnh Tần Vũ, vẻ mặt chờ đợi hỏi: "Vũ ca ca, đây là cho chúng ta sao?"

Tần Vũ xoay người lại trong mắt loé lên một ánh sáng rồi biến mất, nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn đáng yêu của Tình Nhi thì cực kì hảo cảm nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô bé, cười nói:

"Tất nhiên là chuẩn bị cho các ngươi, trước tiên trích một giọt máu tươi đi đã!"

Tình Nhi không đợi bọn người Cam Vân tiến lên liền cầm lấy một cái chỉ hoàn sáo chính lên ngón tay chảy ra một giọt máu tươi cũng giống như lúc trước chiếm ‘Tu La’, đọng lại trên chỉ hoàn.

Chỉ thấy một đạo ánh sáng màu xanh hiện lên, chỉ hoàn nhất thời biến thành hình ảnh ảm đạm, không như vừa rồi phát ra quang mang sáng chói.

Tình Nhi há miệng, giơ cánh tay nhỏ bé lên trước mặt Tần Vũ tựa hồ muốn hỏi tại sao chỉ hoàn này lại trở nên ảm đạm rồi.

Tần Vũ bèn cười giải thích nói:

"Trử vật giới chỉ quá chói mắt cho nên trong khi luyện chế ta đặc biệt bỏ đi một trận pháp, khi các ngươi mang nó trên mình cũng không bị người khác chú ý! Để tránh những điều phiền phức không đáng có!"

Thấy năm người Cam Vân vẻ mặt khó hiểu đều cầm lấy chỉ hoàn trên mặt đất cũng học theo cách của Tình Nhi đều chích ra một giọt máu tươi nhận chủ chỉ hoàn, Tần Vũ nói:

"Trữ vật giới chỉ này tuỳ ý nghĩ mà động, muốn thu lại cái gì chỉ cần nghĩ trong đầu là được!"

Đang nói, Tình Nhi đưa giới chỉ nhắm ngay vào một cái bàn trước căn nhà mọi người đang ở quát khẽ: "Thu!"

Trên giới chỉ thanh quang chợt loé, cái bàn đá cao nửa người nhất thời không còn bóng dáng, trong đầu Tình Nhi hiện lên chiếc bàn đá trong giới chỉ, không nhịn được nói:

"Trời ơi... ca ca, chỉ hoàn này thật thần kì a!"

Bọn người Cam Vân thấy Tình Nhi sử dụng cũng tò mò làm theo, đưa giới chỉ trong tay nhắm vào các vật phẩm trong nhà, thanh quang cùng những tiếng quát khẽ không ngừng vang lên.

Tần Vũ lắc đầu không thể cười nổi, chỉ là một cái trữ vật giới chỉ cũng coi như bảo bối cùng nhau chơi đùa, xem ra những Thiên nhân này cuộc sống quả thật quá kham khổ.

Hắn không tin Thiên nhân bên trong Tử Dực thành này không có pháp bảo cất trữ, xem bộ dạng mấy người này cũng là do bọn họ ở vùng rìa thảo nguyên nên mới vậy, mà ở đây đã rất gần trung tâm thảo nguyên chẳng lẽ lại không khá hơn sao.

Nghĩ đến khu khai khoáng phía trước trong lòng Tần Vũ nóng lên một chút, sa khí tại Tử Dực thành yên ổn nếu không tìm được bọn Tư nhi sẽ tiếp tục tiến sâu vào trung tâm thành!

Theo Trịnh Triết tiếp tục đi tới khu khai khoáng, Tần Vũ nóng lòng đi đào thiên nguyên thạch, mấy người Cam Vân như trước đi tới hang động hôm trước tại khu đào quáng.

Cam Vân vẻ mặt khó hiểu hỏi:

"Đại nhân, hôm qua chúng ta đã tại đây đào cả ngày trời rồi cũng không tìm được là bao Thiên nguyên thạch sao hôm nay lại tới đây lần nữa?"

Tần Vũ nhìn sâu trong quáng động, đôi mắt hiện lên một đạo ánh sáng, nhàn nhạt nói:

"Đào quáng thạch không như các ngươi tưởng tượng đâu, chưa biết cách đào! Cứ theo cách các ngươi đào sợ rằng hôm nay cũng không thể hoàn thành nhiệm vụ!"

Nhìn vẻ mặt mơ màng của mọi người Tần Vũ cũng không giải thích thêm mà dẫn mọi người tiến vào bên trong quáng động.

Thần thức hắn chậm rãi tản ra, hôm qua Tần Vũ đã đánh dấu những chỗ có nhiều quáng thạch, dọc theo đường hầm đi tới gần năm trăm thước nơi có hố nhỏ, Tần Vũ cười nói:

"Lão Hắc, ngươi và Bạch Hổ tại chỗ này đào!"

Lão Hắc gật gật đầu, tuy trong lòng vẫn không hiểu gì nhưng vẫn phục tùng mệnh lệnh, mạnh phát lực một cuốc bổ xuống, mặt đá màu xanh phía trên toé lửa, sau hơn mười lần bổ cuốc trước mắt đã xuất hiện một khối thiên nguyên thạch hoàn chỉnh.

Nhìn ánh sáng kì dị của quáng thạch Lão Hắc há to miệng liếc Bạch Hổ thấy ánh mắt hắn cũng hiện lên hưng phấn, cũng không để ý đến Cam Vân hai mắt nhìn thiên nguyên thạch dày đặc tại đây, hai người điên cuồng đào bới.

Tần Vũ cười cười nói:

"Tốt lắm, hai người bọn họ tại đây đào, Cam Vân người và Ưng Phong, Ngưu Hùng theo ta!" Vừa nói hắn vừa bước tiếp vào sâu thêm.

Cam Vân lưu luyến nhìn hai người Lão Hắc và Bạch Hổ, tại nơi này đào bới chỉ cần một chút công phu trên tay hai người đã có thiên nguyên thạch to có nhỏ có, xem ra nhiệm vụ hôm nay không cần gắng sức cũng có thể hoàn thành rồi!

Nghĩ đến hai người cơ hồ không tốn chút sức nào có thể hoàn thành nhiệm vụ hôm nay trong lòng Cam Vân lại sinh đố kị muốn ở lại đây cùng hai người đào bới, nhưng lại lo Tần Vũ tức giận nên không thể làm gì khác hơn là cúi đầu ủ rũ đi theo Tần Vũ hướng sâu bên trong hầm đi tới.

Tiếp tục đi tới năm trăm thước, hàn khí trong hầm ngày càng nồng hậu, mùi ẩm mốc phả vào mặt, Tình Nhi không khỏi nhíu mày bịt mũi lại.

Tới đó cơ hồ đã tới chỗ sâu nhất của huyệt động (thay bằng huyệt động cho thêm phần huyền bí, hi hi), Cam Vân thậm chí có thể đoán được nơi này đã tới trung tâm của ngọn núi có chút tò mò nhìn Tần Vũ đang chậm rãi tìm cái gì trên thạch bích.

"Tốt lắm, các ngươi tại đây đào, nhớ lấy hôm nay nhất định phải tại đây đào!" Tần Vũ sau khi tìm kiếm một hồi nhìn Cam Vân sắc mặt nghiêm túc nói.

Cam Vân nghĩ đến bọn Lão Hắc đã đào được rất nhiều thiên nguyên thạch trong lòng cũng nóng lên liền đáp ứng.

Sau khi dặn dò ba người bọn họ Tần Vũ liền mang theo Tình Nhi hướng ra phía ngoài đi ra.

Lúc này bên ngoài đã cực kì náo nhiệt, từ cửa động nhìn ra có thể thấy được rất nhiều Thiên nhân đang khổ cực đào bới, Tần Vũ mỉm cười tiện tay bố trí một lục cấp trận pháp sau đó quay lại nhìn Tình Nhi nói:

"Từ hôm nay trở đi, chúng ta tu luyện, bọn họ đào quáng!"

-o-o-o-

Phương Bắc Thiên giới, từ ngọn núi của Thiên đế ở trung tâm thảo nguyên phi hành, mỗi một lần chớp mắt bay được trăm dặm, Đế Thiên Hồn và Tử phát nam tử liên tục phi hành đã qua thời gian một năm, hiện tại đang đứng dưới chân một ngọn núi khổng lồ.

"Không thể tưởng tượng được ta lại có thể trở lại nơi này, từ khi Cha đặt cấm chế tại Thiên Thần điện ta chỉ biết nếu kiếp này chưa tu luyện thành đẳng cấp ‘Hoàng’ sợ rằng không có cách tới Thiên Khanh này, không có cách nào cùng các muội muội Tu La tộc làm nóng thân thể rồi!"

Nhìn ngọn núi hùng vĩ tráng lệ không thấy tận cùng kia tử phát nam tử thở dài trong lòng có vô tận cảm giác.

Đế Thiên Hồn gật đầu trên mặt lộ ra nụ cười bình thản, có chút tinh nghịch nói:

"Đại ca, huynh cám ơn ta thế nào đây? Nếu không có ta thì bây giờ huynh vẫn còn đang ở trong Thiên Thần diện lĩnh ngộ Dực Hoàng tuyệt học rồi!"

Tử phát nam tử vỗ vỗ vai Đế Thiên Hồn hung hăng nói:

"Chúng ta là huynh đệ, tất nhiên là không cần phải khách sáo! Chỉ cần ca ca ngươi đạt thành Hoàng giai đẳng cấp, nắm trong tay toàn bộ Thiên nhân nhất định là ngươi!"

Đế Thiên Hồn cười cười, đối với Chưởng khống giả Thiên nhân tộc hắn không có nhiều hứng thú lắm. Hứng thú lớn nhất của hắn vẫn là giết chóc và cướp của, điểm này ca ca hắn cũng không thể tiếp nhận.

Tử phát nam tử hai tay giang ra đứng trên đỉnh núi đón gió, lớn tiếng nói:

"Ta, Đế Tuyết Phong nhất định sẽ trở thành Hoàng giai mạnh nhất, sẽ có một ngày ta trở thành Hoàng giai!"

Một trận hào khí ngút trời từ người hắn tản ra, ánh mặt trời mờ mờ ảo ảo bốn phía, trong trời đất như chỉ có mình hắn, thanh âm vang vọng cả ngọn núi.

Đế Thiên Hồn trong lòng hiện lên một tia sùng kính, từ nhỏ tới nay vị ca ca này cùng các huynh đệ khác bất đồng, trong số mười huynh đệ cũng chỉ có hắn là thân cận nhất. Trong đầu hắn hiện lên tình cảnh khi hai người đang tu luyện, mọi người nghĩ tu vi của hắn là do sư phụ truyền thụ nhưng lại không biết công pháp tu luyện của hắn trước mắt mọi người như là nhu nhược nhưng thật ra rất mạnh, do chính đại ca truyền thụ.

Cảm thấy nguyên lực màu vàng đang lưu chuyển trong cơ thể, trong lòng Đế Thiên Hồn đối với vị ca ca này cảm kích vô cùng. Sau trăm năm thời gian ngắn ngủn hắn đã tu luyện đến cảnh giới sáu đôi cánh, là người Thiên giới tiến bộ nhanh nhất, cũng vì thế hắn mới được cha sủng ái nhất.

Tất cả đều là do ca ca âm thầm trợ giúp a! Đế Thiên Hồn trong nháy mắt hiện lên một tia ôn tình, ca ca của hắn hôm nay đã đạt tới bảy cánh, nếu không phải là ca ca hắn áp chế tu vi sợ rằng trong vòng ngàn năm có thể đạt tới tám cánh!

‘Băng Băng! Hừ’, trong đầu Đế Thiên Hồn hiện lên hình ảnh một người trẻ tuổi, trong lòng thầm mắng, nếu ca ca ta muốn đột phá nhất định đột phá tám cánh sớm hơn hắn! Tên kia tự kiêu hai ngàn năm có thể đột phá tám cánh, tự xưng là trong giới thanh niên không có bao nhiêu địch thủ! Nhưng lại không biết ca ca chỉ là không muốn cái danh tiếng kia mà thôi, thật là buồn cười a!’

"Nghĩ cái gì vậy?" Tử phát nam tử thấy Đế Thiên Hồn trên mặt lộ ra thần sắc nghiêm trọng liền tiến tới vẻ mặt tò mò hỏi.

Đế Thiên Hồn ánh mắt lộ sát ý, hận hận nói:

"Băng Băng cậy cha sủng ái lại cướp binh mã từ tay chúng ta, hôm nay Thiên khanh này là do hắn cai quản!"

Nhắc tới Băng Băng mắt Đế Tuyết Phong loé lên một tia sáng lạnh như băng, thường ngày tuy hắn vốn không thích sát sinh nhưng nghĩ đến người màu cánh vàng kia bất đồng trong lòng cũng lộ sát ý mười phần.

"Cứ để cho hắn kiêu ngạo đi, tám cánh, hừ! rất ngông cuồng a?... Lúc trước thì không cần nói, cho dù là bây giờ ta cũng có thể giết ngươi!" Nghĩ đến trong linh hồn chính mình tản ra ngọn lửa nóng cùng lạnh xen lẫn hắn nhất thời tràn ngập tự tin.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-581)