Vay nóng Tinvay

Truyện:Hậu Tinh Thần Biến - Chương 276

Hậu Tinh Thần Biến
Trọn bộ 581 chương
Chương 276: Toàn lực đánh một trận , giao ước
0.00
(0 votes)


Chương (1-581)

Siêu sale Shopee


Thấy thanh trường kiếm đang hướng về phía mình nghênh chiến, Tần Vũ lạnh lùng cười, vốn đã đánh ra nửa quyền lập tức thu hồi lại. Thân ảnh hắn bỗng dưng biến mất trước mặt hai người, bốn phía vắng lặng ngoại trừ không gian đang ngưng đọng thì dường như chẳng có gì xảy ra cả

Tần Vũ biến mất, áp lực huỷ diệt trên thân thể hai người thanh niên nam tử kia nhất thời cũng không còn. Thiên nhân bên trái liếc mắt về phía người bên cạnh, trong mắt hiện lên nét kinh hãi, bạch quang của trường kiếm trong tay loé lên cẩn thận đề phòng xung quanh, nguyên lực toàn thân vận chuyển nhanh

Chỉ là hai người tìm thế nào cũng không phát hiện ra thân ảnh Tần Vũ, hai người toàn lực vận chuyển năng lượng trong cơ thể, quanh người đều có quang mang màu trắng bao phủ

Chẳng biết là vì thân phận khác biệt hay là muốn rèn luyện hai người mà trung niên nam tử vẫn như trước lạnh lùng đứng đối điện với mộc bài quan sát hai người vị vây khốn trong trận. Hắn cũng nhận ra không gian phía sau mộc bài này đều có biến hoá, dù sao thì nét mặt cũng cho thấy hắn đối với hai người kia cực kì tin tưởng

Bỗng đưng một đạo lực lượng vô hình vô sắc từ phía sau hai thiên nhân trẻ tuổi kia đánh úp, Tần Vũ với khuôn mặt anh tuấn vô cùng cũng xuất hiện phía sau bọn họ uy mãnh đánh tới hai người

Hai người kia cũng rất nhanh phát hiện phía sau không ổn liền xoay người, hai đạo kiếm khí đón đỡ. Có điều bọn họ không nhận ra phía bên phải còn có một lực lượng vô thanh vô tức ẩn hình công kích tới

Oanh! Phanh!

Hai thanh âm đồng thời vang lên, kình khí ba người đập vào nhau, chính là kình khí phía sau hai người và của Tần Vũ va vào nhau, còn lại là ... thanh âm của lực lượng bên phải hai người đã đánh tới

Oanh! Phanh!

Một bóng người cao cao hiện lên, máu trong miệng phun ra xa cả thước, chính là thiên nhân trẻ tuổi bên phải

Thân ảnh Tần Vũ lại biến mất xuất hiện trên mỏm núi lúc trước

"Hèn hạ!" Thiên nhân bên trái phẫn nộ quát to một tiếng, đồng thời vội vàng đỡ lấy thiên nhân vừa bị trúng đòn đang rơi xuống. Hắn trợn mắt nhìn Tần Vũ phảng phất như là khắc sâu hận ý trong mắt

Tần Vũ lạnh lùng cười, kinh thường nói "Có gì là hèn? Chẳng lẽ cái tên Tử Dực thành chủ chó má các ngươi muốn bắt muội muội ta thì không tính là hèn hạ sao? Chẳng lẽ ba gã thiên nhân bốn cánh các ngươi đến đây muốn bắt ta vốn chỉ là thiên nhân ba cánh thì không tính là hèn hạ sao?"

Thanh niên nam tử bên trái á khẩu không thể nói thêm, sắc mặt hắn đỏ bừng, Tần Vũ nhếch miệng nhìn Thiên nhân trung niên kia nói "Nếu không phục, chúng ta một chọi một, miễn sao các ngươi đừng có nói Tần Vũ ta khinh dễ các ngươi!"

Trung niên Thiên nhân trong mắt hiện lên thần sắc thích thú, nhìn Tần Vũ đang lơ lửng trên mỏm núi trên người toát ra khí tức nhàn nhạt, không thể một lời mà tả hết, tán thưởng nói "Người trẻ tuổi rất tốt! Còn hơn nhiều Tử Dực thành này cả ngày chỉ biết hưởng thụ!"

Ánh mắt lạnh lẽo của hắn đảo qua thiên nhân trẻ tuổi bên trái kia đang hậm hực, quát lạnh nói "Tả Dực, ngươi trước tiên cùng hắn đấu một phen, nếu thua ... ngươi tự nghĩ đi!"

Thanh niên nam tử kia sắc mặt biến đổi, muốn cãi lại nhưng tựa hồ đối với trung niên nam tử này vô cùng e sợ, do dự nhìn Tần Vũ, cắn răng nói "Ngươi là Tần Vũ! Hôm nay ta Tả Dực cùng ngươi quyết tử chiến, muốn xem ngươi có bản lĩnh gì hơn chúng ta!"

Tần Vũ không thèm nhìn hắn, vẫn chăm chú liếc trung niên nam tử kia, nhàn nhạt nói "Hắn không phải đối thủ của ta, hay là ngươi tự mình ra tay đi!"

Trung niên nam tử nhìn thoáng qua Tần Vũ, bỗng nhiên cười to nói " Tốt, tốt! Đã mấy trăm năm qua ta không có động thủ, hôm nay cũng là ngươi chủ động khiêu chiến cùng ta, người trẻ tuổi hào khí ngút trời thật đáng để ta kinh ngạc! Nếu ngươi chấp nhận yêu cầu của ta, ta cũng sẽ thoả mãn nguyện vọng của ngươi ... trước tiên thả hai người bọn họ ra, ta lấy danh nghĩa Đế Hoàng thề nếu chúng ta thua lập tức rời khỏi nơi này, từ nay về sau trưởng lão đường Tử Dực thành sẽ mặc kệ ngươi và Tử Dực có mâu thuẫn gì! Thế nào?"

Tần Vũ suy nghĩ một lúc rồi gật đầu nói "Ta sẽ tin ngươi một lần, nếu ngươi nuốt lời có trời chứng giám ta nhất định sẽ đòi lại ngươi gấp trăm lần!"

Vừa dứt lời, quang mang quanh thân thể hai người kia chợt loé lên phút chốc đã trở lại bên cạnh trung niên nam tử, hổ thẹn nhìn hắn lại bị hắn hừ lạnh còn ra lệnh cho hai người đứng một bên xem

"Tần Vũ, mặc dù ngươi là người trẻ tuổi nhưng cũng không có nghĩa là ta thủ hạ lưu tình, hy vọng ngươi không chết, chỉ cần ngươi có thể cản trăm chiêu của ta, việc hôm nay chấm dứt tại đây!"

Tần Vũ hờ hững, tự tin nói "Không cần ngươi nhường ta! Chúng ta chính là dùng bản lĩnh thực sự để đấu với nhau một phen, nếu ngươi thắng ta Tần Vũ sẽ tự vẫn tại chỗ! Nếu ngươi thất bại chỉ cần ngươi làm thuộc hạ cho ta là được!"

Mục Thiên ngẩn người ra đột nhiên ngửa mặt lên trời cười to, phảng phất như là nghe được câu nói hài hước nhất từ trước tới nay, nói "Người trẻ tuổi có hào khí là rất tốt! Nhưng nếu quá mức thì biến thành kiêu ngạo đó! Được rồi, cứ như ý ngươi, ta cũng muốn xem ngươi như thế nào có thể đánh bại ta!"

Tần Vũ gật gật đầu, mắt nhìn lại phía sau mỏm núi bọn Tình Nhi như trước vẫn chìm trong tu luyện, mỗi người đều hiện lên thần sắc an tĩnh

"Đến đây đi!" Mục Thiên hét lớn thân thể hoá thành ba đạo ba ảo ảnh xoay tròn tại chỗ lạnh lùng nhìn Tần Vũ

Nếu là một chọi một Tần Vũ không hề có ý sử dụng Kiền khôn đại trận, huống chi nhìn thấy Mục Thiên còn chưa đạt tới cảnh giới năm cánh, trong lòng cũng có ý nghĩ thu phục nên không muốn dùng ngoại lực mà đánh bại

Thân ảnh Tần Vũ đột nhiên xuất hiện trước mặt ba người, phất tay một cái Kiền khôn trận phía sau quang mang loé lên nhất thời toàn lực vận hành

Hôm nay khiến cho Tần Vũ ta hết sức đánh một trận, cho các ngươi chiêm ngưỡng một phen! Tần Vũ trong lòng âm thầm quyết định, khẽ quát một tiếng thân thể đã xuất hiện trước mặt Mục Thiên đánh một quyền

Chưởng gió đầy trời cùng với áp lực to lớn truyền đến, trong mắt của Mục Thiên lại có vẻ như tán thưởng, khoé miệng nở nụ cười lãnh khôc cũng dùng một quyền nghênh tiếp

Oanh!

Hai cỗ kình khí va vào nhau rồi bùng nổ phát tán ra xung quanh, cây cối trên thảo nguyên ngã rạp hết cả, Tả Dực đỡ thanh niên nam tử kia rất nhanh lui lại phía sau nhưng phải vài trăm thước mới ngừng lại được

Hai đạo thân ảnh trong nháy mắt lại áp sát vào nhau, Tần Vũ và Mục Thiên lại đứng tại vị trí lúc đầu nhìn chăm chăm đối phương

Thiên địa trong lúc đó có một cỗ khí tức bao phủ, không gian chung quanh đường như nhưng đọng lại, cây cỏ toàn bộ biến thành khói trong khu vực hai người đang đứng

Chỉ thấy quanh thân Tần Vũ có một cỗ lực lượng kì lạ chậm rãi xuất hiện, từ từ khuếch tán ra ngoài bao phủ cả Mục Thiên vào trong

"Hỗn Độn Tinh Thần lĩnh vực!" Giọng nói Tần Vũ rất lạnh, theo thanh âm hắn truyền ra không gian xung quanh đột nhiên xảy ra biến hoá lớn

Mục Thiên chỉ cảm thấy nguyên khí Thiên địa chung quanh biến hoá rất lớn, cánh của hắn không có cách nào từ không gian hấp thu một tia linh khí, năng lượng lúc này hoàn toàn đều là nguyên khí tinh thuần do mấy trăm năm qua tích luỹ được

Phảng phất như đã bị giam hãm trong bùn lầy, Mục Thiên hoảng sợ lùi về phía sau, hắn căn bản không có nghĩ đến Tần Vũ lại có loại công pháp cổ quái mà uy lực lại cựuc lớn như vậy. Có thể xem như đây là Thiên nhân ba cánh có thể khống chế một phiến không gian vậy, chứng kiến cảnh này khiến đôi mắt hắn quang mang đại thịnh

Thanh âm Tần Vũ vừa dứt thân ảnh đã trực tiếp xông tới tấn công Mục Thiên, trong tinh thần lĩnh vực không gian hoàn toàn đều do hắn điều khiển, một quyền đánh ra từng cái khe không gian xuất hiện bên cạnh Mục Thiên, phảng phất như là quái thú chỉ trực nuốt hắn vào bụng

Hai tay Mục Thiên tạo thành chữ thập, cánh phía sau rất nhanh phiến động, từng đạo nguyên lực màu trắng dần dần hình thành một vòng bảo vệ hình trụ rất nhanh bao lấy thân thể hắn, quát "Bạo cho ta!"

Nguyên lực hình trụ màu trắng kia bỗng dưng chia làm bốn hướng phóng ra, phút chốc đã huỷ diệt Hỗn Độn Tinh thần lĩnh vực của Tần Vũ. Tần Vũ toàn thân chấn động phun ra một ngụm máu tươi, thoạt nhìn đứng giữa không trung rất là khó khăn

Mà Tần Vũ đang ở giữa không trung, không bởi vì lĩnh vực bị sụp đổ mà dừng công kích, toàn thân hắn biến thành một đoàn khí sắc nháy mắt đã tới bên cạnh Mục Thiên hoá thành từng đạo ảo ảnh đánh về phía Mục Thiên

Phanh phanh phanh phanh phanh ...

Thanh âm bạo liệt không ngừng vang lên từ không trung, hai mắt Tả Dực vốn vẫn chăm chú quan sát nay khó khăn lắm mới có thể thấy được hai đạo thân ảnh đang quấn lấy nhau đồng thời quang mang màu trắng đang xuay nhanh trên đỉnh đầu hai người, cơ hồ không thấy rõ người nào là Mục Thiên người nào là Tần Vũ

Thanh âm bạo liệt cứ thế vang lên, kết hợp với những tiếng hừ lạnh khiến cho hai người đánh nhau càng kịch liệt, giống như hai con rồng. Thân ảnh hai người xuất hiện chỗ nào thì nơi ấy hiện lên từng cái lỗ sâu, trông như là thiên thạch rơi xuống tạo nên

...

Mặt trời dần dần khuất núi, thân ảnh hai người cũng chậm dần tựa hồ như đã hao phí không ít năng lượng, Tả Dực lúc này đã có thể thấy rõ ràng thần sắc của hai người

Chỉ thấy Tần Vũ thần sắc ngày càng thoải mái, tay chân huy động cũng rất dễ dàng phảng phất như không tốn chút khí lực nào, cực kì tự nhiên

Mà Mục Thiên cả người mặc đồ trắng sắc mặt lại càng thêm trắng bệch, thậm chí khoé miệng còn lộ ra tí máu, sắc mặt nghiêm trọng cùng với mồ hôi đầm đìa trên trán có thể thấy được áp lực lúc này của hắn là rất lớn, đang cố gắng hết sức

Khí tức hai người vừa mới hồi phục thì lại bắt đầu bạo phát, khí tức của Tần Vũ đang đuối dần trở nên nghiêm trọng mà khi tức của Mục Thiên cũng là sát ý mười phần

Chỉ có một điều khác biệt giữa hai khí tức, vừa rồi khí tức trên cơ thể Tần Vũ cực kì bạo ngược nay lại khiến cho người ta có cảm giác rất chân chính bình thản vô cùng khiến cho Tả Dực còn nghĩ hay chính là mình có ảo giác

Bỗng dưng Mục Thiên quát lớn một tiếng, đôi mắt phút chốc biến thành đỏ sậm, lạnh như băng, sát ý bạo liệt theo tiếng hét của hắn biến thành một đạo khí trắng hồng đánh tới Tần Vũ. Tần Vũ mỉm cười, ngón tay biến thành kiếm khí vọt tới!


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-581)