← Ch.295 | Ch.297 → |
Dọc theo đường cái Tần Vũ chậm rãi đi tới, Thiên nhân trên đường không nhiều lắm chỉ có tửu lâu và những không khí hoan lạc ở đó. Đối với Tử Dực thành Tần Vũ cũng không có hứng thú, lần này tới đây chính là vì muốn thử vận may xem có thể tìm ra bọn Tần tư hay không!
Trong Thiên giới ngoại trừ điện của Thiên đế ra còn có tám thành trì đồng thời cũng có bát đại Thiên vương. Tại gò núi ‘Kiền Khôn’ kia hắn đã có kế hoạch thời gian sau này sẽ lần lượt đi từng thành trì mà Tử Dực thành lại là gần nhất cho nên đầu tiên mới tới nơi này
Trong tửu lâu, ba người gọi chút rượu và thức ăn im lặng ngồi cạnh của sổ nghe ngóng tin tức
" Có ai nghe nói gì không? Từ khi Kim Tư tướng quân trở về liền không lộ diện có người nói cánh tay hắn đã bị người ta chém đứt rồi!" ba gã đại hán ngồi bên cạnh mỗi người đều có ba đôi cánh xem ra thực lực không thấp đang nói chuyện
Lời này phát ra từ một nam Tử khôi ngô truyền ra, giọng nói như kiểu có người bóp cổ, ngữ khí rất chậm
Thiên nhân bên cạnh nghe thấy vậy liền tò mò nói " Kim Tư tướng quân là bốn cánh thượng cấp sao lại có thể để cho người ta chém đứt cánh nữa? Trong Tử Dực thành này trừ phi là thành chủ hoặc là trưởng lão ra tay nếu không thì còn ai có thể đả thương hắn!"
Nam tử khôi ngô kia cười hắc hắc cầm lấy chén rượu vừa nhấm nháp vừa nói " núi cao còn có núi cao hơn chứ, Tử Dực thành không có cao thủ không có nghĩa là bên ngoài không có! Nghe nói người đả thương hắn cũng chính là kẻ thù giết nhi tử, lần này trở về không có lộ diện đó là bởi vì trăm năm nay vẫn đang khắc khổ tu luyện!"
"Cánh tay đã mất rồi tu luyện còn có tác dụng gì nữa? Chẳng lẽ nói cánh tay hắn có thể chữa trị được sao? Thiên nhân chúng ta hình như không có loại khả năng này a!" Một Thiên nhân bên cạnh nhếch môi chen vào, hiển nhiên đối với Kim Tư cũng không kính nể lắm cho nên khi lên tiếng mang theo vẻ khinh khỉnh
Nam tử khôi ngô lắc đầu, khẳng định nói " Chưa bao giờ nghe qua ai đó bị đứt cánh tay mà có thể hồi phục được, đối với chúng ta mà nói tay và cánh nếu đã bị đứt cũng đồng nghĩa biến thành phế nhân, tất nhiên sẽ bị trục xuất ra khỏi thành đến chỗ đám tiện dân kia sinh sống!"
" Vì sao Kim Tư lại không bị Thiên vương trục xuất?" một người bên cạnh nói hiển nhiên không tin lời người kia, Tử Dực thành còn chưa có Thiên nhân bởi vì bị đứt tay hay cánh mà bị trục xuất cả, bởi vì cho tới bây giờ cũng chưa có ai bị như vậy
Nam tử khôi ngô kia sắc mặt cứng lại hiển nhiên là hắn cũng chỉ nghe người ta nói, bây giờ lại bị người này phản bác không khỏi đỏ mặt, ngại ngùng nói " Ta cũng là chỉ nghe nói thế, huống hồ nếu chuyện này đúng là thật thì Kim Tư tướng quân cũng sẽ không bị Thiên vương trục xuất ra ngoài!"
Hắn liếc hai người bên cạnh, thấp giọng nói " Kim Tư là thuộc hạ đắc lực nhất của Thiên vương, cho dù cánh tay có hỏng rồi hắn vẫn còn là tu vi ba cánh, còn mạnh hơn chúng ta nhiều lắm, ha có thể vì như vậy mà bị trục xuất ra khỏi thành!"
Hai người bên cạnh lúc này cũng đồng tình gật gật đầu, cười nói " Thiên vương rất nhân từ, sẽ không dễ dàng mà đuổi ai đó đi!"
Ba người cùng nhìn nhau phá lên cười sau đó lại nâng li đối ẩm
Tần Vũ nhìn ra ngoài cửa sổ, bên tai vang lên tiếng bàn luận của ba người kia không nhịn nổi cười, xem ra tại đây Tử Dực được coi là ngươi nhân từ đây a!
Bầu trời thoáng âm u, Tần Vũ lẳng lặng uống rượu và nghe ba người kia tán gẫu, đột nhiên tâm vừa động ánh mắt kinh ngạc nhìn ra cửa sổ
Ngồi trong thành chủ phủ, Tử Dực Thiên vương sắc mặt nghiêm túc nhớ lại mệnh lệnh của Đế quân, nghĩ đến dị tượng Cửu Tinh Liên châu rốt cục cũng đã kinh động đến Đế quân, may mắn là ngày đó hắn không đem toàn lực mà đuổi cùng giết tận Tần Vũ nếu không bây giờ Đế quân mất hứng thì hậu quả khôn lường
Hơi trầm ngâm một lát sau đó hắn đứng thẳng người, thân ảnh chợt loé liền xuất hiện tại chỗ bọn Tần Vũ, dưới tửu lầu
Thấy ánh mắt kinh ngạc của Tần Vũ, Tử Dực cười hắc hắc thoắt cái ngồi xuống. Thiên nhân bên cạnh cũng không có nhận ra bên bàn Tần Vũ đã có thêm một người xuất hiện vẫn thản nhiên uống rượu nói chuyện phiếm. Không hề chú ý đến người mới xuất hiện đang cầm chén rượu kia chính là chủ nhân của thành này
Nhìn Tử Dực phảng phất như là bằng hữu của mình, rất tự nhiên cầm chén rượu, sắc mặt Tần Vũ cực kì bình thản, ánh mắt lại dừng lại ở Mục Thiên đanh kinh hãi liền nhàn nhạt nói " Thành chủ đến đây có chuyện gì?"
Tử Dực hình như khát nước sau khi tự rót tự uống cho mình ba chén mới cười cười nói " Tần tiên sinh xuất hiện tại Tử Dực thành, ta thân là thành chủ tất nhiên là muốn hoan nghênh khách quí, vốn là muốn tại của thành chờ đợi chỉ là vừa mới tiếp nhận mệnh lệnh của Đế quân nên đã tới chậm!"
Nói xong Tử Dực lại cầm lấy chén rượu lên uống, nói " Tự phạt ba chén, thứ lỗi!"
Tần Vũ tò mò nhìn bộ dạng Tử Dực rất thành tầm không có chút địch ý. điều này khiến trong lòng hắn cực kì kinh ngạc. Trầm ngâm một lúc, sắc mặt vẫn bình tĩnh lạnh lùng nói " Tần mỗ chỉ là Thiên nhân bình thường đâu dám để đường đường là một trong bát đại Thiên vương Tử Dực thành chủ ra nghênh đón, thành chủ nói quá lời rồi!"
Tử Dực cười hắc hắc, không để ý đến Tần Vũ quay đầu về phía Mục Thiên và Tình Nhi than vãn " Nếu không phải là Tình Nhi có ba đôi cánh thì Tử Dực ta nhất định là cho rằng nàng ta là tộc nhân Tu La! Thật không thể tưởng tượng được Thiên nhân chúng ta lại có người xinh đẹp như vậy! Mục trưởng lão, chuc mừng ngươi tu vi đã tiến nhanh rồi!"
Nháy mắt Tử Dực đã tiếp đón chu đáo cả ba người khiến Tần Vũ không thể hiểu nổi. Trong đầu hắn Tử Dực và Kim Tư chính là mầm hoạ lớn nhất, nhưng hôm nay lại có bộ dạng nhiệt tình như vậy
Chỉ là Tần Vũ đã trải qua nhiều chuyện kì lạ như vậy rồi nên trong lòng mặc dù nghi hoặc nhưng cũng không lộ ra trên mặt, nếu Tử Dực đã muốn như vậy, hắn cũng mỉm cười nói " Trăm năm không gặp tu vi của thành chủ cũng có tiến bộ rất lớn, đã đứng vững ở cánh giới sáu cánh rồi, cũng thật không kém a!"
Tử Dực nghe thấy vậy thần sắc đắc ý trên mặt đã biến mất khách sáo nói " Tần tiên sinh quá lời, chẳng biết các người đã có chỗ nghỉ chân chưa? Nếu không có xin mời Tần tiên sinh và Mục trưởng lão ba người tới trong thành chủ phủ nghỉ ngơi, có được không?"
Tần Vũ lắc đầu cười nói " Không nên làm phiền đến thành chủ, ba người chúng tại Tử Dực thành cũng ở lại đây không lâu, tới đây cũng chỉ là muốn tìm mấy người bạn, không biết thành chủ có thể giúp ta chẳng?"
" Sao? Tìm người?" Tử Dực lộ ra vẻ cực kì kinh ngạc, lại tò mò hỏi " Chẳng biết Tần tiên sinh là người phương nào? Trong Tử Dực tành chẳng nhẽ còn có thân nhân của Tần tiên sinh sao?"
Tần Vũ nhẹ lắc đầu, trong lòn cũng cực kì mâu thuẫn không biết lúc này nên trả lời vấn đề này ra sao cho Tử Dực. Nếu là nói thật thì có đánh chết bọn họ sẽ không tin vào việc luân hồi này, nhưng nếu là tin thì cũng tạo thành mỗi nguy hiểm cực lớn, dù sao trong khi Thiên Mông chuyển thế Đế Thích Thiên có biết hay không chính bản thân hắn cũng không rõ ràng lắm
Nếu Đế Thích Thiên nghe được chuyện mình chuyển thế nhất định sẽ tra hỏi mình cho bằng được, mà nếu hắn lại biết kiếp trước mình từng là chưởng khống giả sợ rằng tồn tại cao cấp nhất của Thiên giới này lập tức không do dự giết chết mình, để giữ địa vị thống trị của hắn
Mà nói dối trong đáy lòng Tần Vũ có chút không cam, chỉ lắc đầu nói " Nhất thời ta cũng không thể giải thích rõ, thậm chí ngay cả tướng mạo bọn họ thế nào ta cũng không biết chỉ là thử vận khí mà thôi!"
Tử Dực nghe thấy càng mơ hồ, kêu hắn giúp tìm người mà ngay cả tướng mạo cũng không biết, trong Tử Dực thành có hơn mười vạn dân như thế nào có thể tìm? Cho dù đưa thần thức bao phủ cả thành thì cũng chẳng biết những người này có đặc điểm gì thì sao có thể nhận ra?
Nghĩ đến bộ dáng của bọn Tần Tư hôm nay ra sao chính bản thân cũng không thể xác định, Tần Vũ không nhịn được có chút cáu giận, như thế này làm sao hắn có thể tìm? Hắn cười khổ cầm chén rượu uống cạn một hơi, nhàn nhạt nói " Thành chủ yên tâm, ta đến Tử Dực thành này cũng không có ý đồ gì cũng không hi vọng thành chủ có thể phái thuộc hạ giúp, ta không muốn quấy rầy, cảm tạ!"
Tử Dực Thiên vương im lặng, trong lòng biết Tần Vũ không muốn nhờ vả nên cũng không hỏi nữa, bốn người ngồi trầm ngâm sau hồi lâu hắn mới gật gật đầu, khẽ cười nói " Đã như vậy Tử Dực ta cũng không làm phiền nữa, có việc gì thì cho ta biết ta nhất định có khả năng giúp!"
Tần Vũ nhìn Mục Thiên, khẽ cười nói " Nói vậy Tần mỗ cũng có chuyện phải làm phiền thành chủ!"
Tử Dực vừa đứng dậy, nghe Tần Vũ nói thêm vội vàng ngồi xuống hỏi " Mời nói!"
Tần Vũ cười " Mục Thiên tới Tử Dực thành nhất định sẽ xảy ra xung đột giữa các trưởng lão tại trưởng lão đường, xin thành chủ giúp truyền đạt một chút, Mục Thiên mặc dù đã rời khỏi trưởng lão đường nhưng là đối với Tử Dực thành và trưỡng lão đường thật không có ác ý gì. Cho nên hi vọng chúng ta tại Tử Dực thành không có xảy ra xung đột gì cũng bao gồm cả trưởng lão đường nữa!"
Mục Thiên nghe Tần Vũ nói thêm tất nhiên là gật đầu vội vàng nói " Việc này xin nhờ Thiên vương!"
Tử Dực Thiên vương cười cười uống một ngụm rượu nói " Ta lập tức thông tri cho các thế lực tại Tử Dực thành, trong lúc các người ở lại đây đảm bảo sẽ không quấy rấy các ngươi!"
Tần Vũ gật đầu không nói gì nữa
Thấy ba người Tần Vũ không nói gì thêm Tử Dực liền đứng dậy cười nói " Nếu không còn việc gì Tử Dực này xin cáo từ!"
Tần Vũ đứng dậy nhìn thật sâu vào mắt Tử Dực cũng cười nói " Xin cáo từ, ơn tình của thành chủ Tần Vũ nhất định ghi tạc trong lòng!"
Tử Dực Thiên vương cười cười thân ảnh chợt loé lập lức không còn bóng dáng!
" Đại nhân, vì sao Tử Dực hôm nay lại có thái độ như vậy?" Tử Dực Thiên vương vừa rời đi, Mục Thiên vẻ mặt tò mò nói " Quan hệ giữa chúng ta và Tử Dực thành tất nhiên là không tốt chút nài, thật sự là làm cho người ta nghĩ không thông a!"
Tần Vũ trầm tư một lúc rồi nói " Là phúc không phải hoạ, là hoạ không thể tránh, bất luận là bọn họ có mục đích gì chúng ta phải cẩn thận một chút, cho dù là ai cũng không thể làm khó ta!"
Tình Nhi trước sau vẫn không nói câu nào, lúc này lại lên tiếng " Vũ ca ca muốn tìm người rồi lại không biết hình dáng bọn họ ra sao thì tìm thế nào?"
Tần Vũ sắc mặt buồn bã, sâu kín nói " Hy vọng là ta đoán đúng, ta đoán bọn họ đã tới hướng này rồi, nếu không thì chúng ta không có cách nào tìm ra bọn họ!"
Vừa nói đôi mắt hắn nhìn ra ngoài cửa sổ, phảng phất như xuyên qua không gian tới một nơi khiến hắn như trong mộng cảnh ...
← Ch. 295 | Ch. 297 → |