← Ch.489 | Ch.491 → |
Sau một khắc, quyền kính của Hồng Quân đón nhận quang cầu, sau khi tiếp xúc một sát ra quang cầu kia chợt bộc phát biến ảo thành sau đạo cột sáng màu đen xuất hiện bốn phía Hồng Quân hoàn toàn phong tỏa hắn.
Cột sáng kia tựa hồ như lao ngục ẩn chứa lực lượng áp chế khủng bố, trạng thái bất diệt phách thể của Hồng Quân nhất thời bị hạn chế thật lớn, Hỗn Độn chất dần dần biến thành lực lượng nổ mạnh cực nhanh đi xuống
Hồng Quân cơ hồ không thể nào tin nổi chuyện này, vốn tưởng rằng với trạng thái phách thể tăng lên đến cực hạn có thể cầm chân Loạn thần nhưng không có nghĩ tới chỉ trong nháy mắt đã hoàn toàn nằm trong tay hắn.
Âm Vương Thất Sát trìu trong tay Loạn thần thong thả lưu động, Thiên quỷ phát ra một tiếng tê hống sau đó lại quay về trong thân trùy.
" Ngươi có thể từ tinh trần thế giới tới đây, hôm nay lại đạt tới cảnh giới Quy thần đã xem như là một kì tích. Bây giờ lại lĩnh ngộ được một phần năng lực của Nguyên thủy Chí tôn linh bảo, có thể thấy tư chất của ngươi cũng không tồi duy nhất chỉ có một điều không may ngươi lại là địch nhân của Loạn thần ta. Hiện tại ngươi hẳn là đã hiểu rõ đang ở trước mặt Nguyên thủy Chủ thần, ngươi bất quá là một thằng hề nhỏ bé, không thể làm nên chuyện gì "
Loạn thần nói từng chữ giống như đao nhọn xuyên thấu tim gan trong lồng ngực Hồng Quân. Giờ phút này, Hồng Quân mới hoàn toàn cmả giác được bản thân so với Chủ thần đúng là quá chênh lệch, đó là một khoảng cách mà vĩnh viễn không thể vượt qua.
" Đạo Thiên kính!" dưới tình thế cấp bách, Hồng Quân muốn một lần nữa khu động Đạo Thiên kính, muốn sử dụng vũ trụ bổn nguyên lực thoát khỏi hạn chế của sáu lao quang.
Tuy nhiên, giờ phút này Loạn thần bỗng tiến lên phía trước một bước, Âm Vương Thất Sát trùy hung hăng hướng tới đỉnh đầu hắn, không gian ba động tất cả tại giờ khắc này tự dưng đình trệ lại.
Trên khuôn mặt Hồng Quân toát ra vạn phần khiếp sợ, hắn không thể thuấn di vẫn còn đang nằm trong hạn chế của sáu lao quang kia, Nguyên thủy Chí tôn linh bảo Đạo Thiên kính giờ phút này cũng mất đi hiệu dụng.
Hết thảy dường như đã sớm nằm trong dự tính của Loạn thần, một tia quang văn màu đen trên khuôn mặt hắn rất nhanh biến hóa, cười lạnh nói:
" Ta đã nói rồi, năng lực Âm Vương Thất Sát trùy không phải ngươi có thể tưởng tượng. nó có thể chế trụ lực lượng pháp tắc sinh ra từ Vũ trụ bổn nguyên lực, mặc dù ngươi có Đạo Thiên kính cũng không thoát khỏi hạn chế của nó "
"Ngươi ...!"
Hồng Quân trợn tròn hai mắt, Đạo Thiên kính vẫn đang lưu chuyển nhưng hắn cho dù thế nào cũng không thể tiến hành thuấn di, ở trong sáu lao quang hắn giống như một tù nhân vậy, chỉ đợi cái chết ập tới.
Loạn thần nhìn thật sâu Hồng Quân, trầm giọng nói:
" Ta vốn không muốn giết ngươi, theo ta thực lực của ngươi so với bất cứ một binh vương đều mạnh mẽ hơn, sau này rất có thể trở thành một hãn tướng của một Chủ thần nào đó sẽ trở lại đối phó ta. Nhưng ngươi không quy thuận ta cũng có nghĩa nếu ta không giết ngươi, ngày sau sẽ nhất định trở thành người phá hoại kế hoạch của Loạn thần ta, cũng giống như lần đọat bảo ngày đó, cho nên ... Ta phải giết ngươi!"
Đột nhiên, một cỗ sát khi sắc bén từ trên người Loạn thần bạo phát ra, từng đạo tử quang phóng lên cao không ngừng chuyển động quanh Hồng Quân. Hồng Quân có thể cảm giác rõ rệt rằng ẩn giấu trong quang hoa đó là lực lượng ăn mòn hủy diệt, vô luận là thân thể hay linh hồn cũng sẽ bị phấn toái đến lúc đó phách thể trạng thái cũng không thể là bất diệt trạng thái nữa.
Vốn hắn đã cho rằng tăng lên trạng thái phách thể cộng thêm nắm giữ một bộ phận năng lực của Đạo Thiên kính là có thể cùng với Loạn thần phân cao thấp. Nhưng tới bây giờ, Hồng Quân mới hoàn toàn hiểu rõ bản thân cũng với cấp bậc Chủ thân có chênh lệch, giống như lời Loạn thần đã nói, trước mặt bọn họ mình bất quá chỉ là một thằng hể nhảy nhót mà thôi, căn bản không khác biệt lắm.
" Ha ha ha!"
Một âm thành cuồng tiếu từ trong yết hầu Loạn thần bạo phát ra, Hồng Quân chợt cảm giác được không gian quanh mình đang không ngừng biến ảo, kì huyễn mê ly, tử quang lóe ra những tia sáng chói mắt. Từ xa nhìn lại giống như một thông đạo ánh sáng, xung quanh khắc những đồ đằng phù lục khắc ấn kì dị, huyền ảo khó hiểu.
Rất hiển nhiên, Loạn thần muốn tống hắn vào một không gian khác.
Loạn thần như cũ vẫn đứng trước mặt hắn, sâm nhiên nói:
" Đây là Ma phương dũng đạo, là một thông đạo đi Nguyên thủy vũ trụ "
" Ngươi ... Ngươi không giết ta ở chỗ này sao?" Hồng Quân nghiến răng nói.
Loạn thần hừ lạnh một tiếng:
" Giết ngươi? Ta phải đoạt được Đạo Thiên kính trước!" vừa nói hắn liền xòe bàn tay ra, một đạo tử quang giống như quái xà lệ mãng nhanh chóng lưu động.
Đạo Thiên kính tựa hồ cũng cảm giác được lực lượng của Âm Vương Thất Sát trùy, hai Nguyên thủy Chí tôn linh bảo trong lúc này sinh ra bào xích mãnh liệt. Đạo Thiên kính đột nhiên phóng thích ra một đạo quang hoa bạch kim đánh văng đi đoàn tử quang kia.
Loạn thần nhíu mày, khu động lực lượng Thất Sát trùy lại một lần nữa hướng Đạo Thiên kính dò xét. Nhưng mỗi lần chạm đến đều bị đánh bật ra, Loạn thần lại tiếp tục ra đòn. Hồng Quân mơ hồ nhận thấy được mỗi lần Đạo Thiên kính bài xích lực lượng của Âm Vương Thất Sát trùy lực lượng đều giảm bớt một chút, chỉ sợ không bao lâo nữa nó sẽ trở thành vật trong túi Loạn thần.
Nhưng giờ phút này thân thể hắn đang bị giam cầm trong sáu lao quang, cũng chẳng còn biện pháp nào chỉ có thể trơ mắt nhìn lực phản chấn của Đạo Thiên kính không ngừng bị Thất Sát trùy tước giảm, nét mặt Loạn thần cũng hiện lên ta hưng phấn.
Tuy nhiên hai người dường như cũng không ý thức được một cỗ năng lượng ba động kì dị đang từ trong Nguyên thủy vũ trụ truyền đến, giống như nhất kích đang nhanh chóng tiến đến nơi này.
...
Mênh mông vô tận sâu trong Nguyên thủy vũ trụ, tại đây hiện hữu một cột sáng rất lớn, lớn vô cùng lớn. Cơ hồ không thể nhìn thấy nó rộng đến cỡ nào, giống như đang chống đỡ cả Nguyên thủy vũ trụ vậy, tồn tại rất lâu tại đây trong vô tận năm tháng thủy chung vẫn không nhúc nhích trừ một lần Thần Thiên bỏ mệnh.
Phải, đó chính là nguyên thủy trục tâm chống đỡ tất cả cấm chế không gian bình diện. Bởi vì nó tồn tại Tứ giới mới có thể phân tách ta, ở vô số cấm chế giới diện Nguyên thủy vũ trụ cũng bị phân cắt thành hằng hà tinh vực rộng lớn, mỗi một tinh vực đề lớn vô cùng, nguyên thủy vũ trụ lại càng không có biên giới.
Cột sáng ngân sắc kia thấu phát ra một cố khí tức vô cùng thần bí.
Tuy nhiên ở bốn phía cột sáng lại bao phủ bởi bốn đạo quang ba màu đỏ từ trên xuống bị nó phong tỏa. Phảng phất chúng có tác dụng gia cố khiến nó có đủ năng lực chống đỡ cả không gian giới diện của Nguyên thủy vũ trụ.
Đột nhiên, vào giờ khắc này một huyết sắc quang hoa bắt đầu hơi đung đưa, ngay sau đó biến thành rung động kịch liệt. Trong tích tắc, Hỗn Độn vật chất xung quanh trở nên hung hãn hẳn lấy Nguyên thủy trục tâm làm điểm mốc điên cuồng gào thét.
Huyết sắc quang hoa kia tựa hồ đã đạt tới cực hạn, mặt ngoài bắt đầu xuất hiện một vết nứt rất nhỏ ngay sau đó không ngừng nới rộng.
Phanh!
Giống như tiếng sét chói tai, huyết sắc quang hoa vỡ vụn biến ảo thành ngàn vạn lưu quang nhỏ bé biến mất dần trong Hỗn Độn sền sệt.
Giờ phút này, cột sáng lớn vô cùng kia đột nhiên phát ra một tiếng vang khủng khiếp sau đó nghiêng hẳn sang phía bên trái, cả Nguyên thủy vũ trụ đều phát ra một trận oanh long lôi đình.
Đông!
Ba đạo huyết sắc quang hoa còn lại tự dưng thắt chặt lại y theo cột sáng bị nghiêng mà chống đỡ, tuy nhiên một hoàn hình khí lưu đột nhiên lại bạo phát xé rách Hỗn Độn vật chất sền sệt biến mất thật xa trong Nguyên thủy vũ trụ.
Nguyên thủy trục tâm nghiêng ngả, vào giờ khắc này cũng khiến cho Nguyên thủy vũ trụ xảy ra biến hóa ngất trời.
...
Lúc này, lực phản chấn của Đạo Thiên kính đã cực kỳ yếu ớt. Mắt thấy Nguyên thủy Chí tôn linh bảo sắp tới tay, nét mặt Loạn thần cũng là hưng phấn không dứt, không ngừng gia tăng lực lượng của Âm Vương Thất Sát trùy.
" Ha ha ha, có được hai kiện Nguyên thủy Chí tôn linh bảo ta có thể trở thành chúa tể của cả Nguyên thủy vũ trụ, cái gì mà Đại Thần Thiên, ta mới thật sự là Đại Thần Thiên, ha ha ha!"
Cũng không biết đây là Âm Vương Thất Sát trùy đã xâm thực nội tâm của hắn hay chính là tận sâu trong lòng hắn mơ tưởng mộng mị như vậy. Bắt đầu cuồng vọng nở nụ cười, tiếng cười như tiếng cú kêu ban đêm khiến tận đáy lòng Hồng Quân cũng cảm giác một trận kinh tởm.
Đột nhiên trong lúc này, cả Thiên Âm tinh hệ giống như phát sinh một trận động đất bắt đầu nổi lên sóng gió kịch liệt. Hư không bốn phía đều bắt đầu xuất hiện từng vết nứt hơn nữa đang không ngừng mở rộng ra, nhìn mà phát sợ.
Tuy nhiên, điều làm Loạn thần khiếp sợ chính là tử quang trên bề mặt thân thể hắn tựa hồ chạm đến lực lượng thần bí kia giống như bắt đầu biến mất. Âm Vương Thất Sát trùy cũng tựa hồ lâm vào ngủ say, lực lượng hủy diệt tà dị đã hoàn toàn biến mất.
" Đây ... Đây là?" Loạn thần dường như cảm giác được cái gì đó, trong ánh mắt toát ra thần sắc vô cùng khiếp sợ nhìn vào phía xa vô tận.
Hư không phá toái, từng đạo loạn lưu bắt đầu cuồn cuộn nổi lên, sáu đạo lao quang gian cầm Hồng Quân cũng ầm ầm băng hủy. Vốn Hồng Quân trước tiên muốn khu động Đạo Thiên kính rời khỏi nơi này nhưng nó cũng đang trong trạng thái mất đi hiệu lực. Nhưng điều bất đồng chính là nó bây giờ đã hoàn toàn đình chỉ vận chuyển, ở trong tay Hồng Quân biến thành một cái gương cổ kính bình thường.
Nguyên thủy Chí tôn linh bảo mất đi hiệu lực, loạn lưu bộc phát tựa hồ cả Tử thần giới bắt đầu vặn loạn, một cỗ lực lượng thần bí không thể tưởng tượng nổi đang không ngừng ăn mòn phiến tinh vực này.
Hồng Quân cũng không phải là chưởng khống giả cho nến hắn cũng không biết rốt cục là đã xảy ra chuyện gì, nhưng từ trên khuôn mặt khiếp sợ của Loạn thần có thể thấy được cỗ lực lượng bộc phát này tuyệt đối không tầm thường.
Tuy nhiên giờ khắc này đang trong không gian vặn loạn, Hồng Quân lại nhận ra một cỗ lực lượng khác đang hướng tới nơi này cực nhanh, ẩn chứa tử khí không thể tính toán bởi vì không gian hỗn loạn cho nên cỗ lực lượng kia thuấn di với một khoảng cách khá khiêm tốn.
← Ch. 489 | Ch. 491 → |