← Ch.508 | Ch.510 → |
Thời gian thoáng chốc trôi qua, thời không loạn lưu nhìn qua đã cực kì yếu ớt, đoán chừng mất ngày sau sẽ hoàn toàn biến mất
Tứ đại Chủ thần chia nhau đứng xung quanh tế đàn, Tần Vũ và đám người Hồng Quân cũng đứng tại một nơi rất gần đó. Ánh mắt mọi người đều chú ý đến trung ương Tế đàn trên Tử Thủy Thiên tinh, quang hoa xuyên thấu cả vũ trụ kia giờ phút này cũng trở nên vô cùng ảm đạm, khi nào cũng có thể tan biến.
" Xem ra đã đến lúc rồi!" Loạn thần âm trầm cười
Tử thần hừ lạnh một tiếng:
" Bằng vào ngươi cũng muốn cướp lấy Nguyên thủy thần thiên bảng, trước tiên phải hỏi Tử thần ta mới được!" vừa nói, tử khí bao quanh toàn thân hắn chợt mãnh liệt hẳn lên, không gian bốn phía bị tử khí ăn mòn đều sinh ra từng chút rung động.
Tất cả mọi người đều biết khả năng ổn định của không gian Đại Thần Thiên giới, với việc này không khỏi cảm giác được một tia khiếp sợ thầm than Tử thần ma công có thể cường hãn đến vậy.
" Vô luận như thế nào ta cũng phải đoạt lấy Nguyên thủy thần thiên bảng, ai dám ngăn cản ta giết người đó!" trong ngữ khí cường ngạnh của Loạn thần tràn ngập sự tự tin, sắc mặt cũng lạnh lùng, một thiết trùy toàn thân đen láy xuất hiện trong tay hắn.
Âm vương Thất Sát trùy!
Là một trong Thất đại Nguyên thủy Chí tôn linh bảo, cũng là linh bảo có công kích lực khủng khiếp nhất. Mặc dù tu vi của Loạn thần hiện tại không thể bằng ba vị Chủ thần còn lại nhưng bằng vào Âm vương Thất Sát trùy cho dù là Tử thần ma công có vượt qua cực hạn của Tử thần cũng không dám khinh thường.
Tà thần Tử Dạ Thương Long lạnh lùng nói:
" Thần Thiên bố cục, chúng thần quyết chiến một trận, cuộc chiến còn chưa bắt đầu, Nguyên thủy thần thiên bảng cuối cùng thuộc về ai chung quy còn chưa rõ!"
Lúc này, Chiến thần vẫn trầm mặc không nói đột nhiên đứng dậy, thân hình cao lớn khôi ngô của hắn trước mặt ba Chủ thần còn lại lộ ra vẻ uy nghiêm dị thường, bề mặt da thịt lưu động một lớp lam quang lưu chuyển, lúc sáng lúc tối.
Hướng về bầu trời, hít một hơi thật sâu trầm giọng nói:
" Chúng thần nhất chiến... Ta cũng đã sắp quyên đi cảm giác sung sướng lâm li, tới đi, cũng như năm đó đánh một trận sảng khoái không chết không thôi!"
Ba vị Chủ thần còn lại sau khi nghe những lời này ánh mắt liền sáng lên, thân thể bật dậy đồng thanh nói:
" Đánh một trận sảng khoái, đến chết mới thôi!"
Trong cuộc chiến chúng thần lần trước năm tháng tuế nguyệt dường như dừng lại trong yên lặng, không có giới hạn, không có thời gian. Nếu như không phải Đại Thần Thiên ta tay ngăn cản thì cuộc quyết đấu kia vĩnh viễn không kết thúc, cho dù là ba vị Chủ thần đều vẫn vận cũng vậy
Tuy nhiên hôm nay, cuộc chiến chúng thần một lần nữa lại diễn ra tại Đại Thần Thiên giới, cuộc quyết đấu này lại cầm cự trong bao lâu không ai có thể biết. Chỉ là cho tới bây giờ, vô luận là Tần Vũ hay là Hồng Quân đều là biến số lớn nhất trong cuộc đấu này, bởi vì sự tồn tại của bọn họ mà cuối cùng Nguyên thủy thần thiên bảng thuộc về ai không người nào có thể biết trước.
Quả thật đã muốn chiến!
Hồng Quân, Tôn Ngộ Không, Thần Tôn, Vũ Văn Thác hô hấp cũng khó khăn, thần kinh cũng theo đó mà căng thẳng, lặng yên cùng đợi.
Hôm nay Thần Thiên đã chết, Đại Thần Thiên giới không có chưởng khống giả, sử ổn định cũng sẽ giảm đi rất nhiều. Trong lòng Tần Vũ vẫn có thắc mắc, Chủ thần đánh một trận rốt cục sẽ cường đại ra sao, thậm chí sẽ hủy diệt Đại Thần Thiên giới hay là ảnh hưởng tới cả Nguyên thủy vũ trụ?"
...
Ba ngày sau, sắc mặt Tứ đại Chủ thần cũng bắt đầu trở nên nghiêm trọng hẳn lên, ánh mắt lợi hại đổ dồn về phía Tử Thủy Thiên tinh
Một ngày kia, rốt cục đã tới!
" Tần tiền bối, xem ra không lâu nữa thời không loạn lưu sẽ biến mất, chúng ta nên làm gì?" dưới tình hình khẩn trương như hiện tại Huống Thiên Minh hiển nhiên đã không thể ra quyết định liền hỏi.
Tần Vũ cười lạnh một tiếng, những ngày ở đây thần sắc hắn vẫn lộ vẻ rất điềm nhiên, bởi hắn hiểu rõ ngày này nhất định sẽ tới, có gấp gáp hay không cũng chỉ là do bản thân quyết định mà thôi
" Tùy cơ ứng biến, nhưng ngàn vạn lần không nên trực tiếp cùng Chủ thần tỉ thí, các ngươi cần phải bảo vệ Đại Thần Thiên giới cho tốt, không được để binh lực các giới đổ tới nơi này bởi tại đây còn có hơn một ngàn vạn con dân Thiên giới!"
Huống Thiên Minh gật đầu nói:
" Yên tâm, cứ giao cho ta cùng Hẩu tử. Tiểu Quân và Tiểu Cổ thực lực đã vượt qua bọn ta, tin rằng bọn họ có thể giúp tiền bối!"
Tần Vũ không trả lời, chỉ là đạm nhiên gật đầu, chuẩn bị hướng về Tứ đại Chủ thần đi tới.
" Phụ thân... phải cẩn trọng!" Hồng Quân thốt lên
Tần Vũ mỉm cười nhìn hắn một cái, trong ánh mắt toát ra sự từ ái, trầm giọng nói:
" Yên tâm đi, khoảng cách của Cha tới đại đạo đã rất gần, rồi chúng ta sẽ về nhà "
Nhắc tới nhà, trong lòng Hồng Quân cũng dấy lên một trận ấm áp, gật đầu thật mạnh
Lập tức, Tần Vũ đi tới bên cạnh Tử Dạ Thương Long. Tứ đại Chủ thần như thế nào cũng không nghĩ đến sau nhiều diễn kỉ trôi qua, một Chưởng khống giả từ Tinh trần thế giới cự nhiên lại có thể cùng ngang hàng với bọn họ
Tất nhiên hôm nay, Tần Vũ đích xác có năng lực như thế!
Phí trước, thời không loạn lưu vẫn đang vận chuyển tuy nhiên tốc độ cũng đã quá chậm, tin rằng không quá mấy canh giờ nữa sẽ hoàn toàn đình chỉ
Thời không loạn lưu tại Nguyên thủy vũ trụ đúng là bất cứ một vị Chủ thần nào cũng không thể ngăn cản, mặc dù hiện tại đã cực kì yếu ớt nhưng vẫn nguy hiểm đến tinh mạng, vẫn chưa có ai dám coi thường vọng động
" Sau ngàn năm, Ngũ giới loạn chiến, phải là người có Thần Thiên bảng mới có thể nắm trong tay cả Nguyên thủy vũ trụ, ngàn vạn diễn kỉ, vĩnh viễn không đổi..."
Những lời này từ trong miệng Tần Vũ lo lắng xuất ra khiến tất cả Chủ thần đều phải ngoảnh mặt nhìn lại, ánh mắt khác nhau, có âm hiểm độc ác lại mang theo vào phần nghi hoặc
Tần Vũ cười lạnh một tiếng, nói:
" Nếu các vị Chủ thần không chịu ra tay, như vậy Tần Vũ ta phải khai mạc cuộc chiến chúng thần vậy!"
" Tần Vũ!"
Vũ Văn Thác và Thần Tôn cùng hô lên, bọn họ không biết trong đầu Tần Vũ đang nghĩ gì kinh hãi thất sắc. Tứ đại Chủ thần tất cả cũng mang theo vẻ kinh dị nhìn hắn, không biết hắn rốt cục là muốn làm gì
Giờ phút này, Huống Thiên Minh cùng Tôn Ngộ Không cũng đã rời khỏi Thần Thiên tế đàn phối hợp với Binh vương Mạc Túy Sinh ngăn cản những đường tiến công các giới. Duy chỉ có Cổ Bàn và Hồng Quân đang ở phía sau Tần Vũ, tuy nhiên ánh mắt không phải toát ra vẻ khó hiểu, mà là thật sâu sùng kính. Bọn họ cho tới giờ chưa từng hoài nghi bất cứ quyết định nào của Tần Vũ
Bất chợt trong lúc này, từng bước tiến tới!
Trong ánh mắt kinh hãi của mọi người Tần Vũ bước vào trong thời không loạn lưu, ở trong không gian vặn vẹo uốn éo đó cả thân thể đều trở nên hư vô, giống như ánh sáng trong nước, hư ảo mà không thật
" Tần Vũ, ngươi muốn làm gì!" Tử Dạ Thương Long quát
Đang ở bên trong thời không loạn lưu Tần Vũ cũng không trả lời Tử Dạ Thương Long, ngược lại tĩnh tâm phóng thích Thiên nguyên tố pháp tắc, cẩn thận cảm giác thời không loạn lưu biến hóa, thì thầm:
" Thời không loạn lưu bất quá là pháp tắc vận chuyển của Nguyên thủy vũ trụ mà thôi, hoặc có thể nói là vận chuyển không có quy tắc, tuy nhiên nếu có thể nắm được quỹ tích của nó cũng sẽ không là loạn lưu nữa "
Đúng vậy, không gian thời gian pháp tắc vận chuyển rối loạn sẽ hình thành thời không loạn lưu. Song thử hỏi cả Nguyên thủy vũ trụ, trừ Đại Thần Thiên ra còn ai có thể lĩnh ngộ được sự vận chuyển của Nguyên tố pháp tắc. Tần Vũ bước vào trong đó, tất cả Chủ thân nhìn vào đều phán định là chết không thể nghi ngờ.
Tuy nhiên, đây chính là thời khắc khảo nghiệm của Tần Vũ!
Thân là Thiên nguyên tố pháp tắc chi thần của Bát thần vũ trụ, có thể hay không đạt tới cảnh giới đại thành từ lời bảy vị pháp tắc chi thần? Không thể nghi ngờ đây chính là một cái khảo nghiệm của Tần Vũ.
Thiên nguyên tố pháp tắc nương theo quỹ tích của thời không loạn lưu bao trùm cả Thần thiên tế đàn, trong lúc này không gian pháp tắc vặn loạn, một ý nghĩ xẹt qua trong đầu Tần Vũ từ từ hiện lên, sau đó ngày càng rõ ràng
" Không hổ là Nguyên thủy vũ trụ, mức độ thâm ảo của pháp tắc quả nhiên bất phàm " Tần Vũ thầm than thở trong lòng, vô luận là pháp tắc ở Tinh trần thế giới hay là tinh vực của các đại Chủ thần so với pháp tắc Nguyên thủy vũ trụ mà nói đều là không đáng nhắc tới
Giờ phút này, cảm giác được quỹ tích của thời không loạn lưu, trong đầu Tần Vũ đột nhiên thay đổi trở nên trống rỗng vô cùng. Giống như vũ trụ thái không vô tận vậy, bao dung hết thảy, từng đạo quỹ tích loạn lưu rõ ràng hiện lên
Hít một hơi thật sâu, Tần Vũ dường như có điều sở ngộ, đôi mắt chợt bắn ra lưỡng đạo tinh quang vô cùng sắc bén:
" Thì ra là thế!"
Bốn chữ, từng từ như kinh lôi loạn vũ, vang vọng khắp cả Thần Thiên tế đàn, sắc mặt của tất cả Chủ thần đều biến đổi.
Nhất là Loạn thần, nắm thật chặt Âm vương Thất sát trùy, bề mặt da thịt quang văn lưu chuyển tốc độ cũng bỗng chốc tăng lên
Lúc này, Tần Vũ đã cảm giác được quỹ tích vận chuyển của thời không loạn lưu, dường như đã nắm rõ như lòng bàn tay, hình ảnh vận chuyển pháp tắc hiện lên trong đầu rất rõ ràng
Hạ một bước, biến đổi!
Tần Vũ phóng thích hạn độ lớn nhất Thiên nguyên tố pháp tắc, thiên như hư vô, không tới không lui, không tàn không khuyết, cứ như thế bao hàm vạn vật rồi lại như không có bất kì hình dạng nào xông vào thời không loạn lưu. Trong lúc này không ngừng biến đổi quỹ tích nào loạn của thời không loạn lưu từ những đoạn rất nhỏ, từng chút từng chút, cả thời không loạn lưu bắt đầu yên tĩnh lại
Đột nhiên, Tần Vũ như thiên binh vạn mã tiến một bước, ngay sau đó lại tiến thêm bước thứ hai, hắn không ngừng lại gần Tử Thủy Thiên tinh
" Đứng lại cho ta!"
Giống như Thiên lôi rống hận, một tiếng quát từ trong miệng Loạn thần vang lên, Âm vương Thất Sát trùy tùy tâm mà động, từng đạo tử quang cuốn đi hướng tới Tần Vũ
Lúc này, thời không loạn lưu đã hoàn toàn bị Thiên nguyên tố pháp tắc của Tần Vũ biến đổi, cái loại lực lượng phấn toái này đã không còn tồn tại, Tứ đại Chủ thần tất nhiên cũng không còn cố kị điều gì liền vọt tới
" Tam ca, ta tới giúp huynh!"
Cổ Bàn hét lớn một tiếng sau đó liền vung lên Bàn Cổ phiên, song lại bị Hồng Quân ngăn cản
Hồng Quân khẽ lắc đầu, trầm giọng nói:
" Còn chưa tới lúc chúng ta ra tay!"
Cổ Bàn nhíu mày sau đó lực lượng nghiền nát trong trường phiên cũng giảm dần
← Ch. 508 | Ch. 510 → |