← Ch.087 | Ch.089 → |
"Mấy vị, có thể ngồi chỗ này thật là vinh hạnh của Triển mỗ, ta gọi là Triển Tử Phong, chẳng biết mấy vị xưng hô thế nào?". Triển Tử Phong cười cười, bãn lãnh biến sắc mặt cũng là không nhỏ, trong lòng mặc dù kinh hoảng cũng sẽ không biểu lộ ra ngoài.
Tôn Ngộ Không căn bản không để ý tới hắn, chú tâm uống rượu, một hồi sau rượu trên bàn đều bị hắn uống hết, lại đón tiếp vò rượu khác từ lão bản trong điếm.
La Băng cũng không để ý tới người này, ngồi im lặng thắc mắc không biết tại sao Hồng Quân dẫn mình đến gặp tên này, thoạt nhìn thôi cũng làm cho người ta chán ghét.
"Ta gọi là Hồng Quân!" Hồng Quân mỉm cười, chỉ có hắn trả lời Triển Tử Phong.
"Triển Tử Phong ra mắt Hồng huynh!" Triển Tử Phong cũng không vì thái độ La Băng cùng Tôn Ngộ Không mà có chút tức giận, phảng phất chỉ có thể thầm trách bọn họ thô thiển, tiếp tục cùng Hồng Quân nói chuyện.
"Triển huynh là người ở không gian nào?" Hồng Quân cười cười, lấy một vò rượu từ Tôn Ngộ Không, rót La Băng một chén, Triển Tử Phong một chén.
"Tử Phong nguyên lai là tại Phật La Đà giới, còn Hồng huynh?"
Phật La Đà giới, một không gian chỉ có tu phật cùng tu tiên, tại Lâm Mông vũ trụ, cùng bọn Hồng Quân mà nói, cũng là một nửa đồng hương.
"Ta là Tiên ma yêu giới!" Đối với không gian của mình Hồng Quân cũng không có giấu diếm, La Băng chính là Ma giới, Tôn Ngộ Không đã sống lâu tại Tiên ma yêu giới, Hồng Quân sinh ra từ thần giới, bất quá Tần Vũ là người của tiên ma yêu giới phi thăng lên, nên có thể nói đó cũng là quê hương của mình.
‘Tiên ma yêu giới ta cũng có nghe nói qua, có biết được một người cũng ở tiên ma yêu giới!".
"Ồ! Người ngươi biết là ai?" Nghe Triển Tử Phong nói hắn cũng biết người tiên ma yêu giới, Hồng Quân lập tức có hứng thú, Tôn Ngộ Không đang uống rượu nghe xong cũng dừng lại chú ý tới.
"Người ta biết bây giờ không có ở trong thành, hắn gọi là Hách Liên, là người tu ma, tám tấp ma đế!" Triển Tử Phong mỉm cười nói ra, Hách Liên cũng từng là đối tượng hắn muốn thu nạp, chỉ tiếc Hách Liên cũng là tám cấp nên đối với Triển Tử Phong chuyện đó rất khó.
Tôn Ngộ Không lại tiếp tục uống rượu, Hồng Quân có chút thất vọng, Hách Liên ma đế, cả tên cũng chưa từng nghe qua. Bất quá nếu cũng là người tiên ma yêu giới, sau này có thể từ hắn mà hỏi.
"Triển huynh, hôm nay ngươi đi gặp người khác hình như không quá thuận lợi a!" Hồng Quân vừa uống xong chén rượu, lại rót thêm một chén, đột nhiên nói.
Triển Tử Phong trong lòng giật nảy mình, chuyện đi gặp Liễu Nhất Minh không có nói cho ai, hơn nữa trên đường về cẩn thận quan sát vốn không thấy ai theo dõi hắn. Hắn không biết được thần thức Hồng Quân có thể bao phủ một phạm vi cực lớn, tiên thức của tiên đế bình thường cũng chỉ là nhiều hơn trăm thước mà thôi.
"Hồng huynh có ý muốn nói gì, ta không rõ?" Triển Tử Phong xấu hổ cười cười, đồng thời chú ý trong tửu lâu, tự hỏi một khi phát sinh ra xung đột chính mình làm cách nào để đào thoát hoặc là cầu cứu người khác.
"Triễn huynh không phải đi chiêu lãm người nọ thành thuộc hạ sao? Kết quả nhân gia tìm được hai người tám cấp tiên đế bảo tiêu, khiến Triển huynh không thể làm gì được, chẳng lẽ ta nói sai rồi sao?" Hồng Quân đặt chén rượu trong tay xuống bàn, nhẹ nhàng xoay xoay. Vừa rồi trong khi uống rượu, Hồng Quân đã bày chung quanh mấy người một cái ba cấp khốn trận, người bên ngoài căn bản không thể nhìn được bên trong phát sinh chuyện gì, bị trận pháp mê hoặc chỉ nhìn thấy huyễn cảnh Triển Tử Phong một mình ngồi uống rượu, ngày cả ba người Hồng Quân cũng không thấy được.
Tới thần nhân cảnh giới, Hồng Quân đã có thể bố xuất mấy trận pháp ba cấp, nơi này không cần sát trận, mê huyễn khốn trận này chính là thích hợp.
"Xin hỏi một chút, Hồng huynh như thế nào biết được?" Triển Tử Phong nhẹ hạ thân mình về phía trước, dưới chân tạo thành tư thế sẵn sàng chạy trốn bất cứ lúc nào.
"Cha chả, hỏi ngươi thì ngươi trả lời, còn nói nhảm!" Tôn Ngộ Không đột nhiên đập mạnh vò rượu, ánh mắt căm tức nhìn Triển Tử Phong, để cho hắn một trận kinh ngạc.
"Con mắt màu vàng!"
Triển Tử Phong giật mình vì con mắt của Tôn Ngộ Không, người tới nơi này con mắt đều chỉ có thể thả ra hôi quang, mà con mắt màu vàng như Tôn Ngộ Không chính là lần đầu tiên hắn nhìn thấy.
"Còn không nói, lão Tôn ta một bổng đập nát đầu ngươi" Tôn Ngộ Không thấy hắn trừng mắt nhìn mình mà không nói lời nào, nhất thời nộ hỏa, xuất ra kim bổng, trên kim bổng tỏa ra hơi thở thần khí, để cho Triển Tử Phong liếc mắt là có thể nhận thấy.
"Thần khí!" Triển Tử Phong kêu sợ hãi ra khỏi miệng, lại nhìn người trong tửu lâu đi đi lại lại, nói chuyện phiếm, phảng phất cũng không thấy hắn tồn tại.
Tôn Ngộ Không phát hỏa thị uy cũng chủ ý của Hồng Quân, đối với việc thu nạp người như Triển Tử Phong, chỉ có thể thị uy, đồng thời còn muốn làm cho hắn hoàn toàn phục tùng mới được. Mang theo La Băng chính là bởi vì việc này.
"Các ngươi, các ngươi rốt cuộc là ai?" Triển Tử Phong cũng đã biết ba người này là cố ý tìm mình, bọn họ có thần khí, chính mình lên tiếng kêu cứu hiển nhiên người trong tửu lâu cũng không biết, dám chắc là bọn họ đã âm thầm thi triển một loại phương pháp che mắt người khác rồi, hôm nay khủng sợ là dữ nhiều lành ít.
"Ta có thể hiểu được, nhất định là liễu nhất minh, hắn không muốn đi tới Phong Yên Thành, nên cố ý nói là rời đi, sau đó để cho bọn họ theo dõi rồi giết ta?" Triển Tử Phong căn bản không biết làm sao Hồng Quân tìm hắn, chỉ có thể hồ đồ phán đoán.
"Cho ngươi hai lựa chọn, một là quy thuận, hai là tử, vĩnh viễn tử ngay cả tư cách luân hồi đều không có!" Hồng Quân có chút cười cười nói, lập uy đã xong, không có cần nhiều lời với hắn nữa.
"Quy thuận, tử!" Triển Tử Phong nhất thời sững sốt, tới nay hắn vẫn hảo tưởng nói như vậy khi chiêu lãm người khác, chỉ là người ở nơi này đều là cao thủ, căn bản không thể nói như vậy. Không nghĩ tới hôm nay cũng bị người khác uy hiếp dạng này.
"Không sai, quy thuận hoặc là tử!"
"Hồng tiên sinh!" La Băng cả kinh, nàng vốn không nghĩ tới Hồng Quân tới nơi này là vì chiêu nạp, cái loại này chính là cường ngạnh chiêu nạp.
"La tiểu thư, ngươi không biết là chúng ta có quá ít người sao? Mặc kệ là cái dạng tin tức gì, nếu có những người này đi tìm cho chúng ta, chẳng phải là dễ dàng hơn?" Hồng Quân mỉm cười truyền âm cho La Băng, lập tức La Băng hiểu được ý tứ của hắn.
"Ngươi thật là ... cũng không nói trước một tiếng!" La Băng gật đầu tỏ vẻ hiểu được, ý tứ của Hồng Quân thật là chủ ý tốt. Đối với những người này, bọn họ một chút cảm tình cũng không có, lợi dụng một chút cũng không có gì, La Băng vốn là người tu ma nên xem chuyện đó cũng là bình thường.
"Hồng tiên sinh, ta muốn hỏi, quy thuận đối với ta có chỗ gì tốt?" Triển Tử Phong suy nghĩ đã lâu, tình thế trứoc mắt chỉ có thể đáp ứng, về sau này có thể nghĩ biện pháp. Nhưng là tùy tiện đáp ứng sẽ để cho bọn họ hoài nghi, Triển Tử Phong thông minh biết được lúc nào tiến lúc nào lùi.
"Ta có thể giúp ngươi hoàn thành mục đích, chuyện của ngươi cũng rất đơn giản, chỉ cần tận tâm đi theo, tìm hiểu cho chúng ta một ít tin tức, kỳ thật chuyện của chúng ta cũng sẽ không quá đòi hỏi ngươi nhiều!"
Hồng Quân cười cười, bất luận Triển Tử Phong như thế nào đối với Hồng Quân mà nói cũng không quan trọng, hắn hôm nay không đáp ứng cũng phải đáp ứng. Hơn nữa người trong Ma giới có biện pháp tốt để khống chế kẻ dưới tay, tại đây có La Băng, Triển Tử Phong sẽ không có được một tia ý nghĩ phản bội.
"Ý tứ của ngươi là các ngươi giúp ta thành lập thế lực, kể cả cung cấp thần khí cho ta?" Triển Tử Phong vội vàng hỏi, điều kiện của Hồng Quân thực rất hấp dẫn.
"Giúp ngươi thành lập thế lực, có thể. Ngươi muốn thần khí, cũng không khó, chỉ cần ngươi trung tâm làm việc, ngươi chỗ tốt cũng không thiếu!" Hồng Quân cười cười, trên tay đột nhiên xuất hiện một thanh thượng phẩm kiếm tiên, "tiên khí này trước cho ngươi, sau này làm việc tốt, muốn có thần khí mà nói cũng không phải là không thể!"
Thượng phẩm tiên khí!" Triển Tử Phong hai mắt tỏa sáng, đã nghĩ tại Vô danh không gian này, thượng phẩm tiên khí giá trị tất nhên không thể so với thần khí, nhưng ở nơi này, vũ khí tiên đế sử dụng nhiều nhất chỉ là linh khí, xem ra không còn hữu dụng.
"Chậm đã, đừng nóng vội, ta còn chưa có nói xong" Hồng Quân lại thu tiên khí trở về, cố ý cho Triển Tử Phong một chút hấp dẫn.
"Ngài nói đúng, Tử Phong ta quá lỗ mãng rồi. Tử Phong đáp ứng ngài, chỉ cần các ngươi trợ giúp Tử Phong thành lập thế lực, còn cấp cho ta tiên khí, thần khí, sau này có chuyện gì, các ngươi đều có thể trực tiếp phân phó!" Tiên khí cùng thần khí đối với Tử Phong rất hấp dẫn, cứ vội vàng đáp ứng, tranh thủ nhận được tiên khí, sau này có thể tính tiếp.
"Hảo, nếu ngươi chịu đáp ứng, hãy phát lời thề linh hồn a, vị tiểu thư xinh đẹp này có thể giúp ngươi" Hồng Quân cười cười nhìn Triển Tử Phong, tưởng hắn đã đáp ứng, chuyện này xem ra cũng đơn giản.
"Lời thề linh hồn!" Triển Tử Phong kêu lên một tiếng, hắn không biết cái gì là lời thề linh hồn, hắn chỉ biết một chút là linh hồn có hai loại hình thái tồn tại, ngoại giới sau khi linh hồn bị nghiền nát bể tan chính là tử vong, mà tại Vô danh không gian này một lần nữa hình thành một loại linh hồn màu xám, chính là linh hồn có thể trực tiếp luân hồi.
"Không sai, không thề, ngươi cũng là tử!" thanh âm lạnh như băng của Hồng Quân truyền đến, Tôn Ngộ Không đã không hề uống rượu, trong tay cầm kim bổng, toàn thân tản ra vô hạn sát khí.
"Hồng tiên sinh, không phải ta không phát, ta căn bản không biết cái gì là lời thề linh hồn a!" Tôn Ngộ Không cho Triển Tử Phong áp lực rất lớn, dưới áp lực của Tôn Ngộ Không, Triển Tử Phong hoàn toàn cảm giác được nguy cơ tử vong, lần này tử vong có nghĩa là vĩnh viễn biến mất.
"Rất đơn giản, ngươi trực tiếp dụng lời thề linh hồn, sau khi thề, sau này nếu ngươi phản bội, ta có thể trực tiếp khống chế linh hồn khiến ngươi tự bạo!" La Băng lạnh như băng lãnh nói, khống chế linh hồn lực đối với người tu ma là một việc rất đơn giản.
"Không, Hồng tiên sinh, chúng ta không có biện pháp nào khác sao, ta đã đáp ứng ngài, không nhất thiết phải thề a!" Triển Tử Phong vội vàng nói, nếu phát ra lời thề linh hồn, hoàn toàn giống như nô lệ của đối phương, chuyện này hắn không thể chấp nhận được.
"Ngộ Không, cho hắn thời gian một khắc chung, nếu không thề, ngươi để cho hắn thử xem côn pháp của ngươi, trung phẩm thần khí liệu có thể đập nát đầu của một cái tiên đế không!"
Hồng Quân căn bản không hề nói chuyện cùng Triển Tử Phong, trực tiếp hướng Tôn Ngộ Không nói.
"Một khắc chung, thiệt là lâu a, tiểu tử này ta nhìn không được hắn, ta xem hay là bây giờ giải quyết hắn luôn a!" Tôn Ngộ Không hắc hắc cười, trên tay kim bổng đã bắt đầu phát ra kim quang, sát khí đại thịnh, Tôn Ngộ Không sát khí đã rèn luyện qua rất nhiều cuộc chiến, rất nhanh khiến cho Triển Tử Phong không chịu được.
← Ch. 087 | Ch. 089 → |