Độc giả của web truyenkiemhiep.com.vn hay truyenkiemhiep.org lưu ý!!! Trên PC hãy đổi DNS sang 8.8.8.8 và 8.8.4.4 để vào web nhanh hơn, còn trên điện thoại hãy tải app 1.1.1.1 rồi bật Warp lên để không bị chặn.

Truyện:Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần - Chương 122 (cuối)

Hồng Hoang Liệt Diễm Chi Thần
Trọn bộ 122 chương
Chương 122 (cuối): Về Nhà - Đại kết cục
0.00
(0 votes)


Chương (1-122)

Siêu sale Shopee


- Tiểu Thanh còn muốn trốn sao?

Hắn vừa buông tha cho Hồ Mị thì ngay lập tức nhìn thấy được Phượng Thanh Thanh đang rón rén chạy ra phía xa khiến hắn bật cười tà ác sau đó nhắc nhở nàng một chút. Nghe tiếng hắn Thanh Thanh đang lén la lén lúc như trộm bỗng nhiên sững người.

- Hi hi Thiên người ta có trốn đâu.

Nàng như trộm bị bắt được, cố nặng ra nụ cười giải thích.

- Nếu không trốn vậy chúng ta động phòng nào.

Hắn khẽ đáp trả sau đó nhanh như chớp ôm lấy thân thể mềm mại của nàng không để nàng kịp phản ứng đã nhắm ngay cái miệng nhỏ nhắn của nàng hôn xuống. Lúc đầu giai nhân còn có chút vùng vẩy phản kháng nhưng rất nhanh nàng đã mềm nhũn nằm trong ngực hắn trong khi tay hắn đang thoải mái làm ác trên thân thể mềm mại của nàng.

Hắn vốn dục hỏa chưa tiêu thì nàng đã tự đưa tới khiến cho con sói trong người hắn lần nữa chui ra ngoài. Hắn nhanh chóng đem toàn bộ quần áo trên người nàng kéo xuống, phút chốc một thân thể mềm mại lung linh đã hiển lộ ra. Làn da trắng muốt trơn nhẵn có chút ửng hồng, trước ngực hai đại bạch thỏ không ngừng nhún nhảy theo từng hơi thở của nàng. Vòng eo nhỏ nhắn, bụng dưới trơn nhẵn không lưu chút mỡ thừa nào.

Đặc biệt là hạ thân với cỏ "xanh" rậm rạp, đúng vậy bởi vì lớp âm mao của nàng không biết vì sao đã biến thành màu xanh lục như cỏ xanh đặc biệt chói mắt. Cộng với mật huyệt hồng phấn ướt át đang tỏa ra hương thơm mê người khiến hắn nhìn đến đỏ mắt.

Không nhịn tiếp nữa, hắn đem thân thể mềm mại của nàng đặt xuống giường, hai chân thon dài như ngọc bị hắn tách ra thành một hình chữ M. Để cho hoa huyệt phấn nộn hoàn toàn bại lộ, hai cánh hoa hồng phấn xinh đẹp lúc này cũng đã phủ lên một chút mật dịch óng ánh khiến chúng trở nên vô cùng xinh đẹp.

Hắn nhìn chằm chằm cảnh xuân trước mắt mà cổ họng khô khốc, tiểu huynh đệ bên dưới cũng đang sưng huyết khó chịu. Mạnh mẽ nuốt xuống một ngụm nước bọt, hắn đè lên thân thể nàng để cho tiểu huynh đệ bắt đầu đi vào chốn đào nguyên mê người của nàng.

Lập tức một cổ cảm giác ướt át nhưng lại ấm áp đã mạnh mẽ bao trùm lấy cự long, hơn nữa còn một cảm giác nhu nhuyễn khít chặt khiến hắn vô cùng thoải mái.

- Ức.... .

Nhưng nàng thì lại cảm thấy một cảm giác căng trướng bên trong hoa huyệt, như thể mật huyệt muốn nức ra vậy. Tuy hai người đã nhiều lần làm chuyện này nhưng mà tiểu huynh đệ của hắn lại thuộc loại ngoại cỡ mà cô bé của nàng lại vô cùng nhỏ bé, bóp chặt.

Nhưng theo từng đợt rút ra kéo vào của hắn thì cảm giác căng trướng của nàng cũng đã dần dần biến mất, thay vào đó là một cảm giác thoải mái như được bay bổng, khiến nàng bắt đầu ngâm khẽ.

- Ưmmmmm... Thiên... thoải mái... thoải mái... quá... ư... ư...

Mà nàng cũng đã bắt đầu giãy dụa eo thon, cái mông nhếch lên nghênh hợp theo từng đợt trùng kích của hắn.

- Ân... sướng... Thực... sướng... cự.... cự long.... hảo sâu... ưmmmmm....

Hoa huyệt mềm mại của nàng cũng không ngừng chảy ra mật dịch khiến cho cự long hắn được bôi trơn toàn diện, ra vào thập phần dễ dàng. Nơi hai người kết hợp lúc này mật dịch đã hình thành một lớp bọt trắng xóa như tuyết mùa đông vô cùng chói mắt.

- A... Thiên... chậm.... chậm một... chút... ức... ức... thiếp... thiếp không... không... được rồi.... á... a... a...

Sau khi bị hắn điên cuồng tấn công hơn nữa giờ đồng hồ thì nàng cũng đến cao trào, nàng như con bạch tuột lớn quấn chặt lấy thân hình cường tráng của hắn thét lên một tiếng cao vút. Bên trong hoa huyệt bắt đầu một hồi co rút mãnh liệt, tầng tầng vách thịt non mềm không ngừng xiếc chặt lấy tiểu huynh đệ của hắn. Bên trong hoa tâm một dòng mật dịch ấm áp mạnh mẽ phun trào xuyên qua cự long chảy ra bên ngoài.

Cao trào qua đi nàng bắt đầu thở gấp nhưng bỗng nhiên nhớ ra hắn hình như còn chưa có...

Không để nàng có thể nghỉ tiếp được nữa, bởi vì khúc thịt bên trong đã bắt đầu động, hơn nữa lần này còn mãnh liệt hơn lần trước nữa. Còn nàng lại vừa đi qua đỉnh vu sơn, thân thể còn vô cùng mẫn cảm nhưng lại bị hắn điên cuồng làm như vậy khiến nàng nhất thời như bay bổng trên mây xanh khó có thể xuống.

...

Rốt cuộc sau hơn hai tiếng đồng hồ thì hắn cũng thoải mái mà phun ra một lượng lớn tinh hoa vào trong hoa huyệt nàng khiến cho bụng nhỏ của nàng hơi có chút căng tròn lên. Mà mỹ nhân Phượng Thanh Thanh lúc này cũng đã mềm nhũn như một đống bùn nhảu nằm một bên.

Hắn lại lần nữa mỉm cười một tiếng sau đó ánh mắt đảo qua một cái. Không nhìn còn đỡ, nhìn rồi thì hắn mới choáng váng, bởi vì không biết từ lúc nào các nàng bên kia đã tự mình lột sạch sẽ. Từng cổ thân thể trắng muốt đang quấn quýt lấy nhau, không ngừng vuốt ve cho nhau.

Nhìn cảnh này hắn bắt đầu một trận miệng đắng lưỡi khô, hắn lần nữa hóa thân thành một con ngạ lang lão vào trong "bầy cừu trắng" bắt đầu đánh chén. Nhất thời bên trong phòng bắt đầu vang lên những âm thanh kì quái

- Linh Tú lão công tới...

...

- Linh Nguyệt...

...

- Thu Trúc...

...

- Huỳnh Như ta tới...

...

- Tiểu Tuyết Ngưng...

...

- Diễm Nhi....

...

- Doanh Doanh, Thiên Tuyết đến hai nàng...

...

- Loan Nhi...

...

- Thanh Kiềuuuuu

...

- Thi Thi ngoan nào...

...

- Vô Song, Huyền Nhi....

...

- Trúc Mai nàng...

...

- Linh Lung từ từ...

...

- Sương Nhi chậm đã....

...

- Phi Yến nào nào....

...

- Trân Nhi...

...

- Tiểu Yên ngoan nào...

...

- Ma Thần Đại nhân đến nàng rồi.

Qua hai ngày một đêm thì cuối cùng hắn cũng hoàn thành đem hai mươi sáu người lão bà cùng nhau động phòng. Kết quả là cả căn phòng tràn ngập mùi hoan ái khiến người ta ngửi phải cũng đều đỏ mặt. Mà cái giường càng thảm hơn, khắp nơi vương vải ái dịch thậm chí là trên sàn cũng có một ít. Chăn đệm thì rối tinh rối mù cả lên làm lộ ra mấy cổ thân thể xinh đẹp đang chồng chéo lên nhau, ai nấy đầy vẻ thỏa mãn.

....

- Mấy con mèo lười dậy thôi, tới lúc về nhà rồi.

Sau khi nghĩ ngơi một đêm thì lần nữa người thức dậy đầu tiên vẫn là hắn, sau một phen la hét của hắn cuối cùng chúng nữ cũng toàn bộ thức dậy.

Mà các nàng nhìn lại thân hình nhớp nháp khó chịu của mình thì đồng loạt liếc xéo hắn sau đó dắt tay nhau cùng đi tắm rữa. Chỉ tội nghiệp cho hắn phải đi xử lý bãi chiến trường thảm khốc này.

Vốn hắn có thể để các nàng bên trong Không Gian Bổn Nguyên rồi sau đó nhẹ nhàng trở lại chỗ của mình rồi mới gọi các nàng ra. Nhưng hắn không làm vậy mà hắn muốn cùng các nàng cùng nhau du lịch Tinh Không, hắn muốn cho toàn thể những tên trong Vũ trụ này biết các nàng đều là lão bà của hắn không để tên nào có thể nhún chàm.

Ngoài ra hắn cũng muốn cho các nàng nhìn một chút bên ngoài, để tiện cho việc tu luyện sau này của các nàng.

....

Rốt cuộc sau một phen sửa soạn, đúng hơn là các nàng dời hết chỗ ở của mình vào trong Không Gian Bổn Nguyên thì các nàng mới hài lòng cùng hắn trở về nhà hắn.

Hắn nắm tay chúng nữ không ngừng phi hành xuyên qua Tinh Không, đến nơi nào chỉ cần gặp phải người khác thì những tên tu sĩ kia chắc chắn phải tránh đường. Bởi vì khi bọn họ vừa nhìn thấy đám người Vô Thiên thì đã bị hai luồng thần thức kinh khủng khóa chặt lại, uy áp cuồng cuộn không ngừng ép tới, nếu bọn họ dám tiếng thêm một bước thì chắc chắn sẽ thành tro bì vậy ai nấy cũng rất thức thời mà đi đường vòng.

Hai đạo thần thức kia không phải ai khác mà chính là Bàn Cổ cùng với Hồng Quân, họ làm vậy thực tế là vì muốn bảo vệ cho đám người này. Nếu bọn họ đụng vào Vô Thiên thì chắc chắn bọn chúng sẽ bị diệt sạch cả tộc, đến ngọn cỏ cũng không còn.

Còn các nàng lại không thèm để ý tới mấy con ruồi kia mà chỉ lo ngắm nhìn Tinh Không cùng với những ngôi sao và Tinh Cầu đang không ngừng phiêu phù. Đối với các nàng thì những thứ này vô cùng mới mẻ khiến các nàng vô cùng thích thú mà ngắm nhìn liên tục.

...

Kết quả là sau không biết mấy ngày hắn bay với tốc độ "du lịch" thì cuối cùng đám người Vô Thiên cũng đã đi tới trước một cái hắc động cực lớn. Cái hắn động này tỏa ra một cổ khí tức hủy diệt kinh khủng cùng một lực hút khủng bố khiến mọi người xung quanh quần áo bay phần phật.

Duy nhất chỉ có hắn lông tóc cũng không nhút nhích chút nào cả, hắn khẽ phất tay một cái, toàn bộ lực hút biến mất vô tung.

- Đã lâu lắm rồi ta chưa về nhỉ.

Hắn thì thào một tiếng sau đó thân hình hắn cùng chúng nữ biến mất trước hắc động để lại một khoảng không gian hư vô trống trải cùng một cái hắc động đang tỏa ra lực hút kinh khủng.

Mà lúc này đám người Vô Thiên cũng đã đặt chân lên một tinh cầu xinh đẹp phía sau cái hắc động kia. Cái Tinh cầu này so sánh về kích thước thì ngang ngửa với Huyền Thiên Tinh nhưng về mức độ dày đặc của linh khí thì nơi này lại bỏ xa Huyền Thiên Tinh ba vạn sáu ngàn dặm thậm chí linh khí dày đặc đã hình thành một màng tiên vụ dày đặc bao quanh cả tinh cầu.

Khung cảnh xinh đẹp, vân vụ lượng lờ giống như chốn tiên cảnh khiến người ta không nhịn được mà thoải mái hít thở. Chúng nữ nhìn cảnh tượng xinh đẹp như chốn tiên cảnh kia mà không khỏi trợn mắt. Hơn nữa các nàng còn rõ ràng cảm nhận được linh khí nơi này đặc biệt nồng đậm, cơ hồ gấp ngàn lần so với Huyền Thiên Tinh thậm chí còn nồng đậm hơn.

- Thấy sao hả, nơi này sau này chính là nhà của chúng ta.

Hắn nhìn thái độ kinh ngạc của chúng nữ thì cười to một tiếng sau đó dẫn theo các nàng bước vào trong một tòa cung điện to bự ngay giữa Tinh Cầu.

....

Trăm vạn năm sau....

Một nam nhân anh tuấn tiêu sái dắt tay một thiếu nữ từ từ bay vào trong cung điện.

- Các lão bà ta dắt tỷ muội về cho các nàng đây.

Hắn hét lớn một tiếng khiến cho mỹ nhân bên cạnh mặt đỏ tới tận mang tay nhưng cũng không có phản ứng gì khác. Lát sau bên trong bắt đầu truyền ra âm thanh oanh oanh yến yến.

- Đại sắc lang chịu về rồi sao?

- Hừ hừ lần thứ bao nhiêu rồi hả?

- Oái đừng đừng, có gì từ từ nói đừng động thủ.

- Á cứu mạng.

- Giết người.

- Sát phu á.

Hàng loạt tiếng hết thảm của nam nhân không ngừng vang lên. Nhưng rất nhanh sau đó tiếng hét thảm đã biến thành những tiếng thở dốc kì lạ. Đúng là kì lạ nhỉ.

HẾT


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-122)