← Ch.0192 | Ch.0194 → |
Tô Tiên nói:
- Sau khi việc hôm nay kết thúc là lễ thành niên của thế tử, đám nhóc các ngươi chưa nghĩ ra ai khiêu chiến sao?
Thiếu niên áo gấm bĩu môi:
- Tiêu Dao Hầu đối xử tốt với chúng ta, không nên ăn hiếp nhi tử của hắn đúng không?
Tô Tiên bật cười:
- Khi dễ?
Thấy nụ cười của Tô Tiên, thiếu niên áo gấm thầm hoảng.
- Tiểu tử các ngươi không Trúc Cơ, không đến đỉnh Tiên Thiên. Ta đã cho hắn mượn Vô Định Kim Hoàn, cộng thêm Trảm Tiên phi đao tự hắn luyện chế, ngươi muốn khi dễ hắn? Chưa có thực lực đó đâu.
Người xung quanh hút ngụm khí lạnh, luyện khí sĩ đó luyện chế được Trảm Tiên phi đao khi ở Tiên Thiên kỳ? Đại tỷ còn cho mượn Vô Định Kim Hoàn, phối hợp với nhau thì luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ cũng không chịu nổi.
Nên biết cuộc khiêu chiến chắc chắn ở trên lôi đài đặc biệt, không gian có hạn, có thể phát huy hết uy lực Vô Định Kim Hoàn. Trảm Tiên phi đao đến đi như điện, nếu bị Vô Định Kim Hoàn ảnh hưởng thì thật chết người.
Một thiếu niên áo vải lo lắng hỏi:
- Đại tỷ, Vô Định Kim Hoàn tạm không nói, hắn có thể vận dụng Trảm Tiên phi đao mấy lần?
Bọn họ không quan tâm có thể đánh bại Tô Kính không, nhưng nếu hắn bị đệ tử gia tộc khác đánh bại thì nguyên Tô gia mất mặt.
- Lần này tế tổ thế tử hấp thu nguyện lực tổ tiên nhiều hơn ta. Hắn tu luyện Thanh Minh Chân Giải, rất có tính dẻo, được ích lợi sẽ rất lớn. Đến ngày lễ thành niên ta phỏng chừng hắn sẽ đến trạng thái đỉnh Tiên Thiên.
Một thiếu niên khác hỏi:
- Đỉnh Tiên Thiên cũng không vận dụng được vài lần Trảm Tiên phi đao!
- Ngươi nghĩ nhi tử của Tiêu Dao Hầu chỉ có hai loại thủ đoạn này sao? Ta đã thấy vũ khí của hắn ở chỗ Tô Mộ, là một cây mâu ngắn, dùng thất thải tinh thần kim luyện chế hạch tâm phù văn, hiện tại sắp sinh ra khí linh. Nếu như trong tay hắn còn có pháp khí tấn công cự ly xa khác, luân phiên sử dụng, phối hợp phù lục thì không quá sợ xa luân chiến.
Những thiếu niên từ lo lắng chuyển sang hâm mộ.
- Ài, nhi tử của Tiêu Dao Hầu đúng là may mắn.
Tô Tiên nghiêm túc hỏi:
- May mắn? Các ngươi nên biết vì Tiêu Dao Hầu mà lúc thế tử còn nhỏ khí hải đan điền bị thương nặng, có thể tu hành lại đã là kỳ tích. Ta nghĩ không ai muốn loại may mắn này.
Tô Tiên nói chuyện rất nặng, các thiếu niên nhìn nhau, đúng là không ai muốn gặp chuyện như vậy.
Tô Tiên chỉ vào thiếu niên áo gấm:
- Các ngươi còn chưa quyết định vậy để ta chọn, Tô Hà, ngươi đi khiêu chiến thế tử.
Thiếu niên áo gấm Tô Hà cẩn thận hỏi:
- Vậy ta đánh thế nào hả đại tỷ?
- Không được tiêu hao chân khí của hắn, còn lại tùy.
Tô Hà nhíu mày nói:
- Vậy là so đấu kỹ xảo, nếu thế ta có thể sử dụng Ngũ Hành Kỳ không?
- Tùy ngươi, nhưng nếu Ngũ Hành Kỳ bị hư hao gì thì ngươi chịu trách nhiệm bồi thường.
Tô Hà muốn trào phúng:
- Hư hao?
Nhưng Tô Hà chợt nhớ Tô Kính luyện chế Trảm Tiên phi đao có thể đâm qua điểm yếu Ngũ Hành Kỳ, một đao chém là trận cờ coi như phế.
Tô Hà nhăn mặt kỳ kèo:
- Đại tỷ, hắn có Vô Định Kim Hoàn cộng thêm Trảm Tiên phi đao, đó là gian lận, ta... ta...
- Đánh không lại có thể nhận thua.
Tô Hà kháng nghị:
- Rất mất mặt đó đại tỷ!
Tô Tiên phớt lờ Tô Hà khổ qua mướp đắng:
- Ngươi nói nữa là muốn bị ta đánh mông phải không?
Tô gia phái người khiêu chiến Tô Kính chỉ cần đánh hoa mỹ là được, Tô Hà muốn nổi bật thì chắc chắn sẽ bị mặt xám mày tro, phối hợp Tô Kính một chút cơ bản sẽ không có rắc rối.
Tô Tiên ở bên ngoài răn dạy thuộc hạ mình mang đến, trong từ đường, đỉnh đầu Tô Kính đã xuất hiện dị tượng, từng tầng mây mù chưa thành hình bao phủ nửa người trên, lôi quang liên tục lấp lóe nhưng không có tiếng động.
Đây không phải kiếp số mà do Thanh Minh Chân Giải đột phá, tuy cảnh giới vẫn là Tiên Thiên kỳ, thậm chí không đến trạng thái cao nhất nhưng khí hải đan điền của Tô Kính mấy phen khuếch trương, hiện tại tu luyện ra dị tượng là Thanh Minh Chân Giải tự kèm theo.
Dị tượng ngũ lôi hộ thể khiến mọi người trong từ đường giật mình. Bởi vì mọi người đều biết lúc thế tử còn nhỏ khí hải đan điền bị hỏng, gần đây mới bắt đầu phục hồi, có thể tu hành. Dị tượng ngũ lôi hộ thể chứng minh thế tử tu luyện thanh minh chân khí cực kỳ tinh khiết, chính tông, tích góp số lượng khổng lồ.
Chỉ chờ thời cơ thích hợp là Tô Kính có thể đến tiêu chuẩn đỉnh Tiên Thiên.
Hễ đệ tử Tô gia nào sinh ra dị tượng này thì không ai không Trúc Cơ, và quá trình cực kỳ thuận lợi, thành tựu sau này sẽ rất cao.
Tô Kính có khổ tự hắn biết, vốn đã thiếu chân khí không thể luyện chế Ngũ Lôi Định Thân chú cao cấp, trong từ đường đột nhiên có nhiều nguyện lực tổ tiên vào người. Lực lượng thần thức của Tô Kính siêu khổng lồ thừa dịp này luyện chế hai mươi lăm mảnh ngọc phù đã chuẩn bị sẵn trong Hoàng Đình Thần Ngọc.
Tài liệu tạo hai mươi lăm mảnh ngọc phù rất bình thường, qua lực lượng sao rèn luyện thêm vào chút vật chất đặc biệt hoàn toàn thay đổi phẩm chất. Tô Kính vốn định đợi mình Trúc Cơ mới dung hợp thành năm miếng ngọc phù, Kim Đan rồi hợp nhất năm miếng là có thể luyện chế ra Ngũ Lôi Định Thân chú đẳng cấp đạo khí.
Đây là cách làm của đệ tử bình thường Tô gia, vì tài liệu quá tốt không đến lượt đệ tử bình thường sử dụng. Có thể tạo ra pháp khí thượng phẩm thuộc về mình khi còn là Trúc Cơ kỳ đã rất khá.
Nhưng hai mươi lăm mảnh ngọc phù của Tô Kính là tự hắn thiết kế cải tạo chất liệu luyện thành Ngũ Lôi Định Thân chú. Với nguyên lực tổ tiên cường đại thúc đẩy, hai mươi lăm mảnh ngọc phù bắt đầu dung hợp, sắp biến thành năm miếng Ngũ Lôi Định Thân chú đẳng cấp pháp khí.
Cảnh giới hiện tại của Tô Kính không thể khống chế được, chân khí của hắn còn xa mới đến trình độ luyện chế pháp khí. Nhưng long xà chân khí ảnh hưởng khiến nguyện lực tổ tiên liên miên không dứt, tốc độ hấp thu của Tô Kính đã đến trình độ luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan.
Trong Hoàng Đình Thần Ngọc, hai mươi lăm miếng ngọc phù vang tiếng nổ điếc tai cưỡng ép gắn vào nhau. Tô Kính phải dùng nhiều chân khí luyện hóa, nhưng tốc độ nguyện lực tổ tiên chuyển hóa chân khí không đủ.
Trong phút chốc Tô Kính cảm giác nội tạng bị thiêu cháy, cả người như rơi vào túi lửa. Đau đớn này là chân thật, nhưng Tô Kính sau khi thần binh luyện cốt cơ thể mạnh mẽ đến không thể xỉu.
Tô Kính rất bực mình, người ta tu hành lúc dẫn động chân khí cảm giác nhẹ nhàng như tiên, sao đến lượt hắn thường hay đau đớn lên núi đao xuống biển lửa?
← Ch. 0192 | Ch. 0194 → |