← Ch.0281 | Ch.0283 → |
Mắt Khuyển Thập Lang sáng rực hỏi nhỏ:
- Thiếu gia có cần ta cắn đứt mông hắn không?
Lý Độc Hành rùng mình. Cắn mông gã? Sẽ phải điều dưỡng mấy tháng mới khỏe được, vết thương ngoài da kiểu này cũng rất đáng sợ nhưng sẽ không ảnh hưởng cảnh giới.
- Bậy, giờ hắn là người mình, ngươi cắn không được. Nhưng mà...
Tô Kính đánh giá Lý Độc Hành:
- Giao hết đồ trên người của ngươi ra đi, ta bắt ngươi làm tù binh mà không lấy cái gì thì rất đáng ngờ.
Lý Độc Hành bất đắc dĩ chỉ Trấn Hồn Phù dán trên đầu, Tô Kính gỡ bỏ nó. Lý Độc Hành giơ tay lên, ngón tay gã có một hình xăm màu đen lóe sáng hóa thành một chiếc nhẫn. Lý Độc Hành đau lòng tháo nhẫn xuống giao cho Tô Kính. Hắn quét thần thức, phát hiện chiếc nhẫn kia chỉ là một pháp khí không gian bình thường nhất, thể tích chưa đến một thước vuông.
Nhưng thứ này khá an toàn, nếu Lý Độc Hành không chủ động giải trừ cấm chế trên nhẫn thì cường giả Kim Đan cũng khó tra xét vật phẩm trong đó.
Vòng tay của Tô Kính rất lớn nhưng như tổ ong trước luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ, khó thể đề phòng.
Cướp được một trang bị không gian như thế, Tô Kính đã nhìn thấu Lý Độc Hành ở trong Lý gia không được tài nguyên, địa vị tương ứng với giá trị của gã. Đỉnh Trúc Cơ đối với gia tộc nào đều là đối tượng chú trọng bồi dưỡng, tùy thời có thể thăng cấp Kim Đan, nhưng trang bị không gian của Lý Độc Hành là loai kém nhất.
Kém hơn nữa thì có kim tiền của Tô Kính, không gian vừa nhỏ vừa không an toàn, tùy thời bị ăn cắp.
Lý Độc Hành là người của Lý gia một trong chín gia tộc lớn, Lý gia không có lý nào không cung cấp một món pháp khí đàng hoàng được.
Nghĩ đến đây Tô Kính nói:
- Lát nữa ta sẽ sắp xếp Ưng Dương tặng cho ngươi chiếc nhẫn giống vậy, ta không thể trả lại đồ trong nhẫn cho ngươi vì là chiến lợi phẩm.
Lý Độc Hành ma xui quỷ khiến nói tiếng cảm ơn, gã đã quên mình biến thành tù binh, không gian giới chỉ bị cướp đều là Tô Kính hại. Lý Độc Hành còn chưa tu hành long xà chân khí nhưng bất giác đã bị Tô Kính ảnh hưởng.
Cảnh giới cao nhất của tiểu thụ có lẽ là xem mọi đau khổ là nguồn tình yêu đi.
(Tiểu thụ: Người nhận, có thể hiểu là nhận đau khổ, hành hạ từ người khác. Trong gay thì từ này ý chỉ người nằm dưới)
Trên mặt đất lại vang một chuỗi tiếng binh bốp, nhưng không có vụ nổ thuật đạo hay trùng kích, chỉ có tiếng binh khí va chạm. Tô Kính đoán đám luyện khí sĩ không ra tay, chỉ có võ giả của hai bên đánh nhau.
Chiến đấu nhanh chóng kết thúc, giọng Tô Tiên vẫn lười biếng, nàng nói với Lý Toàn Trung:
- Sao? So người hầu ngươi cũng thua, ngươi thật sự muốn tự mình ra tay sao?
Tô Tiên mang tôi tớ đến Ngọc Kinh thành đều có võ nghệ không tồi. Tô gia đối xử với tôi tớ rất là rộng rãi, được ban trang bị không khác biệt bao nhiêu với đệ tử Tô gia.
So trang bị thì đám nô bộc, gia đinh Lý gia chịu thiệt rất nhiều.
Lý Toàn Trung kiềm chế lửa giận, gã nghe Tô Tiên nói năng kiên quyết thì đinh ninh đối phương nắm được chứng cứ gì. Lý Độc Hành vô lễ với phò mã có năm trăm binh sĩ làm chứng. Lý Toàn Trung không nghĩ đến một điều rằng phụ thân của Tô Kính là Tiêu Dao Hầu, đám binh sĩ vì bát cơm sẽ không chống đối lại hắn.
Nói cho cùng vì Lý Toàn Trung không xem trọng thân phận Đại Tư Mã của Tiêu Dao Hầu. Lý Toàn Trung là cường giả Kim Đan, không hiểu nổi suy nghĩ của người thường. Đừng nói người thường, ở trong quân luyện khí sĩ khá kính trọng Tiêu Dao Hầu.
Lý Toàn Trung chỉ nhìn thân phận phò mã của Tô Kính, một phò mã trừ không được giết ra hình như không có sức uy hiếp gì?
Tô Tiên thấy Lý Toàn Trung bị hụt hơi, nàng bỗng đổi giọng:
- Thật ra thả Lý Độc Hành cũng không có gì, nhưng binh sĩ nơi này đã trông thấy hắn vô lễ, nếu không có chút gì bồi thường thì truyền ra ngoài sẽ cho rằng ta sợ ngươi.
Lý Toàn Trung thở phào. Kế hoạch này vốn không phải giết người, giờ đã bị lộ hết, nếu mất một luyện khí sĩ đỉnh Trúc Cơ thì không đáng chút nào.
Lý Độc Hành mặc dù không phải đệ tử hạch tâm của gia tộc nhưng tư chất không tệ, gần đây nhiếp chính vương lên ngôi, rất nhanh sẽ tây chinh. Lý Độc Hành là nhân tài rất hữu dụng, tổ kiến quân đội cần luyện khí sĩ đẳng cấp cỡ này làm quan quân cao cấp. Lý gia không thiếu thiên tài giống vậy, nhưng nếu bỏ mặt Lý Độc Hành thì còn ai chịu hiệu mệnh cho gia tộc?
Lý Toàn Trung không kiên trì, chỉ chờ đối phương ra giá cao rồi sẽ trả thấp xuống:
- Tô Tiên, ngươi muốn cái gì?
- Bên ta muốn mười bộ cụ kinh lôi nỗ, có được không?
Lý Toàn Trung ngây người, miễn cưỡng gật đầu. Giá này không thấp, kinh lôi nỗ là đặc sản của Lý gia, cần công pháp đặc biệt phối hợp mới luyện chế ra được, sức sát thương lớn. bình thường năm người một tổ bắn ra, có kỷ lục từng bắn giết luyện khí sĩ Trúc Cơ kỳ. Nên biết trong thế giới này cường giả Kim Đan không đi bên ngoài, nếu không phải Lý Toàn Trung có chuyện quan trọng đi ngang qua đây cũng sẽ không bày ra cục này.
Như Tô Tiên, nếu không vì vào kinh thì nàng đã không rời khỏi Dực châu.
Nhưng phải trả giá, nếu không gã sẽ bị người cười nhạo. Năng lực có kém đến mức nào nếu chỉ thiếu một bộ thì không đáng giá bằng thời gian gã lãng phí.
- Có thể, Tô Tiên, bên ngươi chỉ muốn mười bộ kinh lôi nỗ.
- Không, các thuộc hạ của ta vì bắt Lý Độc Hành mà tiêu hao nhiều thứ, ta không bắt buộc ngươi bồi thường hết, mỗi người ba trăm sáu mươi tấm phế phù được rồi.
Lý Toàn Trung nhìn lướt qua, chỉ có mười mấy đệ tử đứng cạnh Tô Tiên, số còn lại đều lùi xuống tỏ vẻ không tham gia vào.
Lý Toàn Trung đồng ý:
- Được, không thành vấn đề.
Lý gia là gia tộc luyện khí sĩ, mỗi năm sinh sản nhiều phế phù, lần này tổn thất mấy ngàn không đáng gì, chẳng bằng mười bộ kinh lôi nỗ.
- Bên phò mã chắc sẽ lột sạch Lý Độc Hành, ngươi đừng hy vọng Lý Độc Hành còn thứ gì đáng giá. Ngoài ra...
Lý Toàn Trung tức giận nói:
- Tô Tiên, đây đã là cực hạn ta chấp nhận.
- Hừ! Năm trăm binh sĩ và nô bộc bên ta, mỗi người mười lăm lượng hoàng kim, sáu mươi lượng bạch ngân, tinh thiết cần cho một bộ khôi giáp, một trường đao quân đội thích hợp cho võ giả Tiên Thiên kỳ, cộng thêm mỗi người hai mươi viên trừ độc đan.
Cơ mặt Lý Toàn Trung vặn vẹo cắn răng đồng ý. Mấy thứ Tô Tiên yêu cầu không đặc biệt quan trọng, trừ độc đan xem như đan dược cấp thấp nhất, quân đội đế quốc phát tiêu chuẩn, người thường cũng được phát, Vàng bạc, vũ khí, tinh thiết, mấy thứ này chẳng đáng gì với luyện khí sĩ.
← Ch. 0281 | Ch. 0283 → |