← Ch.0447 | Ch.0449 → |
Thấy Tô Kính được nữ quan dẫn vào, Khương Dạ chỉ hướng cái ghế đã đặt sẵn:
- Ngồi đi Tô Kính.
Cái ghế đặt cạnh bàn sách của Khương Dạ, khoảng cách quá gần.
Tô Kính ngồi xuống.
Khương Dạ nói:
- Tô Kính, vốn là việc vui lớn của ngươi, ta nên gặp riêng ngươi. Nhưng có quá nhiều việc phải giải quyết, hoàng huynh vắng mặt nhưng ta không thể lười biếng.
- Sao vương gia nói vậy, chuyện nhà việc nước ta biết cái nào nặng cái nào nhẹ.
Khương Dạ nói:
- Đúng rồi, ngươi xem như người nhà, vậy cho ngươi coi cái này.
Khương Dạ giao tờ giấy trong tay mình cho Tô Kính, chỉ vào tình báo viết rậm rạp trên giấy, à Đạo Tình Ti từ Quỳnh châu đưa đến.
Tô Kính dùng thần thức quét một lần, giật mình kêu lên:
- Vương gia, quốc gia Tà Thần định tấn công phía nam đế quốc!?
Tình báo viết rõ hòn đảo biến xa nhất trong vòng khống chế của Quỳnh châu đã mất liên lạc, hạm đội trên biển phát hiện đại quân đến từ quốc gia Tà Thần. Số tàu chiến bọc thép nhiều kinh hoàng, rất khó che giấu. Huống chi những hạm đội này cách bờ biển không hơn ngàn dặm, không thì một yêu thú cường đại đi ra có thể nuốt trọn mấy vạn người.
Tình báo viết thuyền biển Quỳnh châu khống chế đã cấm đi hướng tây bắt cá, tất cả chiến hạm đế quốc đều trận địa sẵn sàng đón quân địch. Quỳnh châu Mộ gia không báo lên Ngọc Kinh thành ngay vì chiến hạm tốt nhất đế quốc trên sáu mươi phần trăm nằm ở Quỳnh châu, số còn lại ở Hành châu.
Không thể triệu tập chiến hạm Hành châu đến giúp đỡ phòng ngự, hơn nữa Mộ gia không định phòng ngự, tác dụng hạm đội là tấn công, nếu phòng ngự chẳng khác nào tự sát.
Lực lượng trên đất liền của Mộ gia không yếu, đế quốc luôn kém vè mặt hải quân, sau khi Đông Tần thành lập chỉ đánh chiếm đảo cách ven biển mấy trăm dặm, sau đó không phát triển nữa.
Vài trăm dặm dù không có hạm đội, dựa vào luyện khí sĩ cũng có thể giết qua.
- Tô Kính, ngươi thấy thế nào?
- Vương gia, ta đã viết rõ trong chiến báo Hồ Lô khẩu, Tà Thần của quốc gia Tà Thần phát thần dụ muốn cả nước chinh chiến. Bên Quỳnh châu chắc đối phương mới thả hạm đội da xét, có lẽ không quá mạnh. Nhưng nếu Quỳnh châu mở ra lỗ hổng thì quân đội sẽ cuồn cuộn không dứt từ trên biển tới đây. Bởi vậy hạm đội quốc gia Tà Thần phải bị tiêu diệt hết.
- Ta cũng muốn tiêu diệt hết tất cả, nhưng đế quốc có có chiến hạm không vượt quá hai trăm, chỉ hơn năm mươi chiếc chứa được hơn vạn binh lính. Ngươi tính xem số lượng quân đội trên biển không đến một trăm vạn thì làm sao đối kháng địch nhân?
- Vương gia, chiến đấu trên biển chỉ cần đánh chìm thuyền bè của đối phương là được. Luyện KHí Ti có thể lập tức tăng người chế tạo vũ khí chiến hạm quy mô lớn, chỉ cần cung ứng đầy đủ thì kẻ địch không đáng lo. Khí giới của quốc gia Tà Thần không bằng đế quốc, bọn họ dựa vào binh lính dũng mãnh, mục sư mạnh mẽ, tà thuật sư bạo lực.
- Ta nghe nói quốc gia Tà Thần có tà thuật tên là cấm chú, một cấm chú giáng xuống thì chiến hạm lớn nhất đế quốc cũng bị hỏng, chiến hạm bình thường sẽ bị đánh chìm ngay.
- Tà thuật sư của quốc gia Tà Thần phát ra cấm chú thì hoặc là cường giả Kim Đan hoặc có người đông thế mạnh, sử dụng đạo cụ tà thuật. Dù à loại nào thì tà thuật sư quốc gia Tà Thần có điểm yếu trí mạng là tốc độ phát ra cấm chú cường đại rất chậm, dùng phù tiễn có thể phá. Xếp một đại tiễn sư trên mỗi chiến hạm, mang theo nhiều luyện khí sĩ cảnh giới Kim Đan là có thể đối phó cấm chú. &- Tô Kính, ta đang suy nghĩ nếu hạm đội quốc gia Tà Thần đến đây được thì hạm đội của chúng ta cũng có thể giết qua. Ngươi có thiết kế gì tốt cho thuyền không?
- Thưa vương gia, cũng có nhưng sở nghiên cứu của ta cùng Khổng Tước Đạo Cung sáng kiến, đa số người thuộc Khổng Tước Đạo Cung.
- Tiểu tử này.
Khương Dạ cười nói:
- Hoàng huynh cho ngươi vào Luyện Khí Ti nhưng ngươi không làm, tự làm ra sở nghiên cứu nhưng không có người...
Tô Kính thản nhiên nói:
- Luyện Khí Ti hoàng gia có nhiều hạn chế, ta còn muốn đi xem quốc gia Tà Thần, có thể giết vài Tà Thần không. Bị nhốt trong Ngọc Kinh thành thì chán chết.
- Có lý, nếu ta không phải bắt buộc ở đây trấn quốc thì cũng muốn tự mình đi chinh phạt. Những tín đồ Tà Thần thật đáng sợ, biên quan bắc vực đế quốc đã chết bị thương mấy chục vạn người mà vẫn chưa đánh tan kẻ xâm lăng.
- Thả dây dài câu cá lớn, phỏng chừng phụ thân muốn tạo án tượng giả, khiến đối phương cho rằng đế quốc chỉ đến thế là cùng. Chúng ta tổn thất trong giai đoạn mới tiếp chiến, hai tháng gần đây không có chiến báo xấu nào.
- Không phải ta nghi ngờ phụ thân của ngươi, nhưng trong ba năm ta sẽ phát động viễn chinh, nếu như không có một trận thắng nhẹ nhàng sảng khoái thì sĩ khí rất đáng lo.
- Vậy trước tiên diệt hạm đội địch làm tế cờ.
- Tiêu Dao Hầu... có nghi ngờ cô vương nghiêng hướng Mộ gia không?
- Phụ thân đã là Đại Tư Mã, tại sao có thể nghĩ vậy được?
Tô Kính kinh ngạc nói:
- Tất cả chiến thắng trong thiên hạ này thuộc về Khương thị, phụ thân đại biểu cho đại quân Khương thị, Mộ gia thắng cũng là phụ thân thắng.
- Ngươi nghĩ được như vậy rất xứng đáng với Vô Ưu. Tô Kính, hôm nay gọi ngươi tới đây không có bày tiệc chính thức...
- Tình báo này của vương gia đã là chiêu đãi tốt nhất.
- Vậy sau khi ngươi trở về sẽ đặc biệt thiết kế thuyền chứ?
- Ta còn cần nhiều tình báo hơn, biết hạm đội của địch hình dạng gì, biết thuyền của chúng có quy mô gì, lực phòng ngự đại khái như thế nào.
Khương Dạ hòa nhã nói:
- Tốt lắm, sau khi ngươi thành hôn ta liền cho ngươi tình báo, hôm nay nghỉ ngơi đi.
Tô Kính cảm giác kỳ kỳ, Tiêu Dao Hầu thân thiết với hắn, rồi giờ nhiếp chính vương Khương Dạ cũng hiền hòa, hắn có vầng sáng nhân vật chính sao?
Khương Dạ ra lệnh:
- Ngươi đâu!
Quan lại cung đình bước ra đứng một bên.
- Nghĩ chỉ.
- Tuân lệnh!
Quan lại cung đình cầm bùa ra, nâng bút chờ.
Khương Dạ nói:
- Dưới Ngọc Thanh, Thần Châu Đông Tần, nhiếp chính thân vương Khương Dạ thảo chiếu, Viễn Hương Bá Tô Kính và sở nghiên cứu của mình trong vòng một năm thiết kế ba mươi sáu loại chiến hạm thiết giáp, Luyện Khí Ti hoàng gia giám chế, tất cả phí dụng do hoàng thất đưa ra, khâm thử!
Tô Kính sửng sốt, trong lòng bỗng trào dâng tức giận. Nếu không có Lục Đạo Thần Giám thì cơn giận đã bùng nổ.
Khương Dạ có thủ đoạn cao minh nhưng kém xa Khương Diễm. Thoạt trông Khương Dạ thân thiện nhưng ra lệnh một cái làm Tô Kính không kịp trở tay. Sở nghiên cứu mới có bao nhiêu người? Thiết kế ba mươi sáu loại chiến hạm thiết giáp?
← Ch. 0447 | Ch. 0449 → |