← Ch.0548 | Ch.0550 → |
Vấn đề của Tô Kính làm hắn không thể tự chủ trương, hắn triệu tập quan quân phụ tá dưới trướng nghiên cứu thảo luận trong chốc lát. Cũng không phải muốn thủ hạ quyết định, hắn cần phải biết rằng thủ hạ đối đãi với vấn đề này thế nào, nếu như tất cả mọi người phản đối thì thôi. Nếu là có một nửa ủng hộ thì không phải không thê bàn.
Ngọc thạch đều khống chế trong tay đại gia tộc và mười hai đạo cung, Khương thị hoàng tộc khống chế mỏ ngọc thạch nhiều nhất.
Tô gia cũng có mỏ ngọc thạch không tệ, thân phận của Tô Kính và Tô Mộ thì hàng năm vẫn có thể lấy được số lượng có hạn. Thực tế Tô Mộ không phải trưởng lão chính thức, nếu muốn ngọc thạch phải chờ nàng đạt tới Kim Đan tứ trọng mới có thể cầm đủ định mức.
Khi đó Tô Mộ cầm đủ ngọc thạch cũng không đủ cho hạm đội của nàng sử dụng.
Tập đoàn phụ tá của Tô Kính đều là người trẻ tuổi, đều là người được Tô Kính sàng chọn cẩn thận. Hiện tại hắn có Thần Lâm phụ tá luyện khí, không cần đầu nhập quá nhiều người, tất cả tinh lực cũng tập trung vào bồi dưỡng nhân tài khác.
Hắn là phò mã, bản thân sau khi khai phủ cũng có chức quan thực tế cho phụ tá. Về phần trung thành, phụ tá trung thành thường thường còn trên cả quan hệ huyết thống.
Bởi vì lợi ích của tất cả phụ tá đều được thể hiện vào lòng trung thành. Một phụ tá phản bội sẽ không được bất cứ kẻ nào tiếp nhận.
Phụ tá của Tô Kính đều được Tô gia tìm kiếm và hiểu rõ, trên cơ bản đã điều tra qua tổ tông tám đời. Những người này đều có đặc điểm chung, chính là trong sáu đời không có nợ nhân tình của bất cứ kẻ nào.
Nam tử trẻ tuổi cầm đầu gọi là Tô Khắc Long, tuổi của hắn hơi lớn, đã có hai mươi tám tuổi, xuất thân không cao, là tiểu nhân vật trong Tô gia nhưng lại bị Tô Kính phát hiện, có thiên phú chỉ huy chiến tranh nhưng đáng tiếc còn chưa Trúc Cơ. Nếu Trúc Cơ, Tô gia cũng sẽ không buông tha Tô Khắc Long.
Không có Trúc Cơ, tuổi thọ chỉ hơn trăm tuổi, tốn hao khí lực bồi dưỡng, trăm năm sau chết đi thì không có lời.
Tô Kính không nghĩ như vậy, hắn có thể dùng phương pháp khác giúp Tô Khắc Long Trúc Cơ, tuổi thọ có thể tăng cao hơn ba trăm tuổi. Như vậy trong lúc chiến tranh hiện tại, Tô Khắc vẫn có thể công hiến vì hắn.
Tô Kính nói vấn đề, Tô Khắc Long trầm tư, không có lập tức phát biểu ý kiến. Quan quân thủ hạ của Tô Kính yêu cầu bán, đại đa số phụ tá vẫn không hi vọng bán ngũ hành đại pháo cho Lý gia.
Cuối cùng song phương giằng co, phụ tá rất kiên trì, các quân quan lại cười phụ tá quá mức cẩn thận. Dù sao cũng là cuộc chiến khuynh quốc, chẳng lẽ Lý gia còn có thể sử dụng ngũ hành đại pháo công kích hạm đội Tô Kính hay sao?
Phụ tá ý kiến khác, có ngũ hành đại pháo, Lý gia viễn chinh dễ dàng hơn rất nhiều, tuy thứ này tiêu hao quá lớn nhưng thời khắc mấu chốt có thể xuất thủ như cường giả Kim Đan ra tay, cho dù bị phản kích hủy đại pháo còn tốt hơn tổn thất cường giả Kim Đan.
Lý gia có nội tình thâm hậu, lần viễn chinh này đường biển phái một chi hạm đội cực lớn, thuyền vượt qua hai trăm chiếc. Nếu như bọn họ có được vũ khí này, đạt được chiến công sẽ n thỏa hơn nhiều.
Mà Tô Kính bán ngũ hành đại pháo cho Lý gia, nhất định phải đề cao giá cả lên mấy lần, như vậy Lý gia sử dụng ngũ hành đại pháo giành được chiến công, Tô Kính không lấy được chỗ tốt gì, cũng không phân phối chút số mệnh nào cho hắn.
Tô Kính cũng tán thành suy nghĩ của phụ tá, hắn vẫn hỏi Tô Khắc Long nghĩ như thế nào.
Tô Khắc Long nói chuyện rất chậm, lần này cũng như thế, hắn chậm rãi mở miệng nói:
- Có thể bán ngũ hành đại pháo nhưng phải bán đắt một chút.
- Ah?
- Chúa công, ngài luyện chế ngũ hành đại pháo một lần là thành công nhưng thời điểm tinh luyện cũng hao tổn không nhỏ đúng không?
Tô Kính gật đầu, đúng thế, sau khi chuẩn bị đầy đủ tài liệu thì hắn có thể luyện chế một lần là thành công, nhưng chiết xuất tài liệu và nhiều lần kiểm tra thuộc tính của tài liệu, hắn tổn thất cực lớn. Những tài liệu kia đầy đủ hắn võ trang đầy đủ cho quân đội bốn vạn người đấy. Hơn nữa còn là quân đội tinh nhuệ nhất của đế quốc.
- Chúa công ngài đã từng nói qua, bán vũ khí là vì thu thành phẩm trở về. Lý gia đã muốn mua, chúng ta luyện chế cho bọn chúng, hơn nữa công khai giá cả này ra ngoài, về sau có người tìm chúa công cầu pháo, chúa công giảm giá cả xuống chính là nhân tình, tổn thất số mệnh cho Lý gia cũng sẽ thu trở về.
Hắn nói quá chậm, mọi người chờ đợi sốt ruột, một câu cuối cùng làm Tô Kính cười to.
Chính mình dù thông minh cũng không sánh bằng một đống trí giả thương lượng ra kết quả. Điểm này là điểm hắn không ngờ. Vũng hố Lý gia không phải mục đích chủ yếu, tăng giá là vì muốn mọi người hiểu ra, thứ này rất quý rất quý. Muốn mặc cả cũng không phải không được, chỉ có điều mặt dày mày dạn tới cầu tình ta đi, hơn nữa còn phải thiếu nợ nhân tình.
Thế đạo này nhân tình là quý giá nhất, đối phương muốn không trả cũng không được.
Tô Kính cười, vỗ vỗ vai Tô Khắc Long, nói:
- Suy nghĩ tốt, vậy thì bán cho bọn chúng ba khẩu ngũ hành đại pháo.
Trong khi nói chuyện, Tô Kính trực tiếp thông tri Thần Lâm, bắt đầu bắt tay vào làm chuẩn bị, chế định tiêu chuẩn mới.
Lý gia yêu cầu nằm trong phạm vi cho phép của Tô Kính, chiếu theo tiêu chuẩn này, cho dù ngũ hành đại pháo khuếch tán cũng không ảnh hưởng tới Tô Kính.
Uy lực của thứ này lớn nhưng không cách nào nhắm vào cường giả Kim Đan, công kích bao trùm có tình hủy diệt với thành thị hoặc hạm đội, lại không có ý nghĩa khi bắn con muỗi.
Bởi vì hạm đội Lý gia còn cách mình chưa đủ tám ngàn dặm, Tô Kính đặc biệt thả chậm tốc độ hạm đội, cũng không muốn đi lên đụng bọn họ. Lý gia là một đám điên, hiện tại rất bình thường đi giao dịch với mình, sau một khắc có lẽ sẽ trở mặt động thủ.
Dù sao hạm đội Lý gia phân tán ra, mình có thể một giết chết. Nếu tụ lại tại một khối, mình tránh đi mới tốt. Hiểu rõ ràng điểm ấy, Tô Kính không quan tâm bán ngũ hành đại pháo cho Lý gia.
Mười hai đạo cung cũng có hạm đội xuất hành, nhưng mà mười hai đạo cung liên hợp cùng một chỗ tạo thành hạm đội cực lớn. Còn lại cửu đại gia tộc, chính là mỗi gia tộc một hạm đội.
Tô Kính bán cho Lý gia, tự nhiên cũng phải chế tạo ngũ hành đại pháo cho gia tộc khác. Vi thứ này có thể sẽ làm tốc độ tập thể hạm đội quân viễn chinh chậm lại, có được ngũ hành đại pháo, ít nhất phá hủy tường thành của địch nhân nhanh hơn rất nhiều. Đế quốc không quan tâm cận thân tiếp xúc chiến, ghét nhất là công thành.
← Ch. 0548 | Ch. 0550 → |