← Ch.0614 | Ch.0616 → |
Hiện tại đại thế Thần Châu bị Đạo Môn nắm giữ. Chỉ cần Đạo Môn tiêu diệt Tà Thần quốc độ, cho dù bách gia vùng lên cũng không lật nổi sóng gió gì.
Chuyện tây chinh là không thể ngăn cản. Tiến triển không nhanh là do đế quốc không ngừng tụ tập tích lũy, thích ứng với chiến đấu Tà Thần quốc độ mà thôi.
Tuy mọi người muốn tranh công cũng không có ngu xuẩn, đều cẩn thận tiến lên chậm chạp, đến bây giờ quân viễn chinh của đế quốc chỉ mới chậm rãi tổn hại Tà Thần quốc độ mà thôi, một mực hơn nữa thiệt hại nằm trong khả năng khống chế của đế quốc, cũng không ăn quá nhiều thiệt thòi.
Đế quốc làm như vậy để làm gì? Một khi là đế quốc chết trận một binh sĩ như vậy đối phương cũng phải chết mười binh sĩ, cũng không phải là nô lệ binh gì đó.
Đế quốc muốn ma sát với Tà Thần quốc độ một cách dần dần, cũng muốn gia tăng tin tưởng, quân viễn chinh của đối phương đã sớm lui về, chỉ đang tích lũy lực lượng nhưng đại thế của đế quốc không thể ngăn cản, Tà Thần quốc độ bị diệt là vấn đề thời gian, cộng thêm cần phỉa hi sinh bao nhiêu người mà thôi.
Động quật đơn sơ, trong mắt Tô Kính cũng không phải là như thế. Động quật này cắt ra từ ngọn núi, cbinh gia Võ Thánh dùng binh khí từng bước một đánh thủng ngọn núi này cũng không có gì khó khăn, Tô Kính lại từ dấu vết của vách đá đoán được thời điểm Võ Thánh mở động phủ cắt vào bên trong tạo thành động cũng không có đào ra bao nhiêu đất đá, mà là trực tiếp áp súc đất đá dính vào nhau.
Đây là lực lượng gì?
Nếu thả Võ Thánh tới địa cầu, cho dù chiến hạm vũ trụ cũng không phải đối thủ, tùy tiện một kích cũng có thể đánh nát phòng ngự của chiên hạm cấp ngân nguyệt.
Cho dù có mấy lò phản ứng hạt nhân cung cấp lồng năng lượng cũng không có khả năng ngăn cản một kích của Võ Thánh.
Lực lượng cường đại như thế thật sự không phải nhân loại có thể làm được.
Nếu như trên địa cầu có sinh vật này, Tô Kính tin tưởng, nếu tâm tình của sinh vật này không tốt có thể hủy diệt địa cầu. Thế giới này không tới mức như vậy, Võ Thánh chỉ là cực hạn của nhân gian mà thôi.
Lần thứ nhất Tô Kính cảm thấy Thiên Đạo cho phép phi thăng là hợp lý.
Một Võ Thánh lưu ở nhân gian căn bản chính là vũ khí hạt nhân hình người.
Đi về phía trước bốn trăm trượng liền đi vào trong đại sảnh, nơi đây có một đám tượng đá. Tượng đá ngồi ở giữa là Võ Thánh, chung quanh đều là êệ tử của hắn.
Năm đó Võ Thánh tiến tới hòn đảo này cũng muốn tìm truyền nhân, lại đi rất nhiều nơi mở động phủ và truyền thụ binh gia bí pháp, đáng tiếc thẳng tới khi Võ Thánh chết đi cũng không tìm được truyền nhân phù hợp.
Nhìn thấy tượng đá Võ Thánh, Tô Kính cảm thấy rầu rĩ.
Năm đó là người nào làm cho Võ Thánh phải rời khỏi Thần Châu đại lục, cách xa mười vạn dặm đi tới hòn đảo này truyền đạo? Nếu như tại Thần Châu, hắn không có khả năng không tìm thấy đệ tử phù hợp.
Hắn phải sống tại nơi này trong suốt thời gian còn lại, có lẽ hắn không lăn lộn nổi tại Thần Châu.
Mạnh như Võ Thánh cũng không thể không cúi đầu.
Đám người Tô Kính lúc này hành lễ với tượng đá Võ Thánh. Sau đó chợt nghe Mộ Ngân Mâu nói một câu thật có lỗi, sau đó nàng đi tới sau lưng tượng đá Võ Thánh và duỗi ngón tay điểm vào.
Nơi bị ngón tay Mộ Ngân Mâu điểm vào sinh ra rung động. Dường như không phải tảng đá mà là một đám thủy ngân.
Rung động này mở rộng nhanh chóng, trong nháy mắt đã ảnh hướng đến cả hang đá, đám người Tô Kính lúc này bị truyền tống tới khu vực hắc ám, cho dù hai mắt của Tô Kính cũng không nhìn thấy cái gì.
Cũng may không có công kích đồng thời hàng lâm.
Trên tay ba người sinh ra một đống lửa. Trong nội tâm Tô Kính kinh ngạc, hỏa diễm của hắn chiếu xạ xa nhất, may mắn phản ứng nhạy bén cho nên qua một lúc Tô Kính đã thu hỏa diễm lùi về, chỉ chiếu sáng khu vực ba trượng chung quanh thân thể.
Không gian này có lực lượng áp bách của binh gia, hỏa diễm do đạo môn phóng thích ra như Tô Mộ và Mộ Ngân Mâu lung lay sắp đổ giống như dầu cạn đèn tắt.
Mộ Ngân Mâu là không có chú ý tới điểm này, đương nhiên Tô Mộ sẽ không có ý kiến Tô Kính tu luyện cái gì, nhìn thấy cũng không sao cả.
Tô Mộ cũng giấu diếm một chút thực lực, nàng cảm thấy không cần phải biểu hiện cường đại như Mộ Ngân Mâu, bởi vì Mộ Ngân Mâu không phải uy hiếp của nàng, hiện tại chính mình và Tô Kính đã nhiều hơn đối phương một người, nếu trên thực lực áp chế đối phương, nội tâm Mộ Ngân Mâu khó tránh khỏi sinh ra ngăn cách gì đó.
Tô Mộ cũng không có tâm tư ngưỡng mộ cường giả gì đó, thái độ của nàng với Mộ Ngân Mâu rất bình thường, cho nên ngọn lửa trong tay của nàng chiếu sáng phạm vi mười trượng.
Hỏa diễm của Mộ Ngân Mâu chiếu sáng hai mươi trượng. Nơi này là khu vực quy tắc binh gia áp chế, nàng phải dùng cái giá nhỏ nhất chiếu sáng lớn nhất.
Tô Kính bật cười, nói:
- Chờ chút nữa!
Sau đó lấy ba cái ống đồng trong Long Xà Bát Cảnh Hồ ra ngoài, phía trước phóng ra hào quang nhu hòa. Đương nhiên đây là mạch suy nghĩ của đèn pin. Hiện tại thứ này Tô Kính phát minh không có lợi gì cả.
Quân lực cường dại của đế quốc có trang bị chiếu sáng ban đêm, trên khỉa giáp của tinh binh và trên mặt nạ có kính bảo hộ, năng lực nhìn đem không thành vấn đề.
Cho tới lúc này đèn pin của Tô Kính mới có đất dụng võ, hơn nữa chiếu sáng thật xa.
Trên thế giới này Tô Kính có thể nhẹ nhõm chế tạo ra pin cường đại nhất. Pin này không có ý nghĩa với vũ khí nhưng dùng trong đèn chiếu sáng lại không bị áp chế.
Cho dù là Võ Thánh cũng không thể áp chế lực lượng lôi điện ah.
Tô Kính dùng nguyên lý hạch tâm của đèn pin phóng thích đạo pháp lôi điện nhưng uy lực bị thủ nhỏ rất nhiều, nó chỉ còn năng lực chiếu sáng mà thôi.
- Tô Kính, thứ này của ngươi tốt như vậy, vì cái gì không trang bị trong quân!
Mộ Ngân Mâu nhìn đèn pin và hỏi.
Tô Kính cười khổ nói:
- Ngươi xem lục đạo thần binh quân của ta, cho dù là dầu bếp sử dụng áo giáp dự bị cũng có kính nhìn đêm đấy.
Nói tới chỗ này Tô Kính cười khổ biến mất, trong mắt mang theo chấn động.
Tại sao mình không nghĩ tới điểm này cơ chứ! Nếu như tiến công Tà Thần quốc độ, tín đồ Tà Thần của đối phương có thể chế tạo ra chiến trường loại nhỏ, khi đó trận pháp trong kính bảo hộ chưa hẳn có hiệu quả.
Đèn pin của mình lại không bị hạn chế.
Chỉ cần hơi sửa chữa và lắp đặt lên khải giáp là có thể hình thành chiến thuật chiếu sáng. Không được, như vậy sẽ biến thành mục tiêu của cung tiễn thủ.
← Ch. 0614 | Ch. 0616 → |