← Ch.0617 | Ch.0619 → |
Cho dù là Mộ Ngân Mâu cũng không biết nên đối đãi với minh hữu thế nào.
Thành Phi Thiên còn xa, đám người Tô Kính vừa xuyên qua thành thị còn phải đối mặt với thông đạo vô cùng rộng lớn, nơi này đủ cho vài chục chiến xa chạy song song, nó vô cùng thâm thúy. Trên bầu trời có ánh sáng ảm đạm, ba người Tô Kính nâng đèn pin lên, thời điểm đang suy nghĩ thì phía trước có tiếng oanh minh vang lên.
Dường như có thiên quân vạn mã đang xung phong liều chết tiến tới phía trước.
Tô Kính cũng không phóng thích thần thức, sau khi hắn lắng nghe âm thanh liền biến sắc, nói:
- Lui về!
May mắn Mộ Ngân Mâu đã quen thuộc Tô Kính, nghe nói như thế liền không do dự lui về phía sau, trong nháy mắt đã trở về trogn thành Thần Vũ.
Tô Mộ lôi kéo Tô Kính cùng bay lên. Tô Kính lúc gần đi sử dụng hai mươi lăm viên Ngũ Lôi định thân chú nện vào mặt đất.
Thời điểm bay lên tường thành, Tô Kính mới dám quay đầu lại nhìn một cái, đó là một đám binh sĩ tan tác chạy ra khỏi lối ra, xem thần sắc cảu những binh sĩ này dường như sau lưng có thần long đang đuổi theo.
Tô Kính lưu lại Ngũ Lôi định thân chú cũng không muốn lập tức làm cái gì, chỉ là bản năng mà thôi. Chi quân đội tan tác kia rất thật, sau khi vận chuyển chân khí vào mắt, Tô Kính liền phát hiện những binh lính kia giống như âm binh của Mang Sơn Đạo phái.
Trên người mặc áo giáp rách rưới, máu tươi chảy ròng, thân thể đứt gãy nhưng lại chân thật, vị trí hai hốc mắt bị hồn hỏa thay thế đồng tử.
Những âm binh này đạp lên con đường và phát ra âm thanh chân thật như thế, tâm tư của Tô Kính chấn động. Những âm binh này có cảnh giới tương đương với nhân loại Trúc Cơ!
Về phần số lượng? Tô Kính nhìn dọc theo thông đạo nhưng không nhìn thấy cuối cùng..
Là cái gì lại làm đám âm binh này hoảng sợ như thế?
Cảnh giới thật của hắn có thể áp chế đối phương nhưng Tô Kính không thể địch lại địch nhân vượt qua ba năm trăm, Mộ Ngân Mâu cũng phải chạy trối chết. Số lượng đạt tới mức độ nhất định sẽ khác biệt.
Trừ phi Mộ Ngân Mâu siêu việt Kim Đan tứ trọng, cho dù là Kim Đan tứ trọng gặp được ngàn vạn luyện khí sĩ cảnh giới Trúc Cơ cũng không dám đối mặt.
Âm binh trong thông đạo này vượt qua vạn.
Hơn vạn binh sĩ Trúc Cơ, đây là cảm giác gì?
Nếu như những âm binh này cũng có năng lực phòng hộ tương ứng, cho dù mình sử dụng lục đạo thần binh quân giao đấu, thời điểm đám âm binh công kích chỉ có phù tiễn mới có thể bắn chết chúng. Mà phù tiễn chỉ có đại tiễn sư mới có thể phóng thích nhanh chóng, binh lính bình thường có cảnh giới Tiên Thiên phóng thích một phủ tiễn cần thời gian nửa phút mới có thể phóng lần thứ hai.
Khi đ âm binh đã vọt tới trước mặt, một lớp lại một lớp.
Thật con mẹ nó vô lực! Tô Kính nhìn thấy âm binh xông tới trong hành lang, căn bản nghĩ không ra còn có phương pháp gì đánh thắng đám âm binh này.
Đương nhiên phải xem tồn tại đuổi theo đám âm binh này là cái gì. Vấn đề là thứ phía sau âm binh có phải uy hiếp tới mình hay không?
Nghĩ tới đây Tô Kính lại lôi kéo Tô Mộ lui vào trong thành thị, đi tới quảng trường trung tâm nhìn về phía đám âm binh..
Tô Kính lấy hai khôi lỗi kim loại, hai khôi lỗi giấy, Tô Mộ cũng lấy hai khôi lỗi giấy và bố trí chung quanh, ba người bọn họ đều tập trung vào một chỗ và nhìn về phía trước.
Đám âm binh xông vào trong thành thật nhanh, số lượng còn nhiều hơ Tô Kính nghĩ, ít nhất cũng đạt tới sáu bảy vạn trở lên.
Ba người vô cùng khẩn trương, bởi vì nơi này không thể lui lại, nếu lại đi sẽ phải rời khỏi cửa vào, bọn họ còn dám đi vào nữa không?
Tô Kính nhìn thẳng vào Mộ Ngân Mâu, nói:
- Ngươi còn không nói chuyện âm binh với ta.
Mộ Ngân Mâu phiền não nói:
- Thiên Quân cũng không có nói cho ta biết, chuyện hắn nói ta đã nói cả rồi. Ta đoán hắn cũng không biết chuyện gì đang xảy ra ở các thành thị kia.
- Ta sợ nhất là Tu La tràng xảy ra vấn đề, như vậy di hài Võ Thánh của ngươi không có biện pháp tới tay.
Nhìn thấy Mộ Ngân Mâu khẩn trương, Tô Kính nói:
- Có lẽ trong thành Phi Thiên còn có những âm binh chưa đi ra, chờ một chút đi.
Mộ Ngân Mâu bất đắc dĩ, nói:
- Đều nghe ngươi.
- Như vậy mới đúng!
Tô Mộ cười khẽ. Nàng biết rõ đây là Tô Kính gây áp lực. Tin tức Mộ gia các ngươi cung cấp có tin cậy không? Quay đầu nhìn vào đám âm binh đột nhiên xuất hiện xem.
Tô Mộ cũng hiểu rõ điểm này, Tô Kính vừa ý đám âm binh trước mặt, muốn thu vào trong Tu La tràng, lúc này muốn đi xem Tu La tràng có biến hóa gì không.
Mộ Ngân Mâu cũng bất đắc dĩ, nàng hoàn toàn không biết có âm binh xuất hiện, nếu Tô Kính có thể có biện pháp giúp nàng thu di hài Võ Thánh, nàng không cần quan tâm chuyện khác.
Mộ Ngân Mâu cũng không phải là người không có chủ kiến nhưng nơi này có tới sáu bảy vạn âm binh Trúc Cơ, Mộ Ngân Mâu không có khả năng đối phó bọn chúng. Nàng là Kim Đan nhưng đây là lần đầu tiên nhìn thấy Trúc Cơ lại sợ hãi và vô lực như thế.
Âm binh ngoài thành xông vào bên trong, cũng không có tiếp tục chạy tán loạn, bọn chúng trực tiếp chiếm cứ công sự gần sát thành, không biết lấy đại lượng vũ khí từ đâu ra bố trí.
Tường thành phát ra âm thanh ầm ầm và sụp đổ một góc, Tô Kính nhìn thấy bàn chân khổng lồ từ trên trời giáng xuống, trực tiếp giẫm mấy trăm âm binh thành hắc khí phiêu tán trên không trung.
Nội tâm Tô Kính khẽ run rẩy, đây là cự nhân?
Cái chân cũng bỏ đi, chiều dài của nó đạt tới bảy tám mét. Một cước giết chết mấy trăm âm binh, không gian chung quanh bàn chân sinh ra biến hóa vi diệu.
Đó là lực lượng quy tắc, chủ nhân của cái chân này ít nhất cũng phải trên Kim Đan tứ trọng, còn có thể mạnh hơn nhiều!
Âm binh chiếm cứ công sự, trên người đồng thời tỏa ra hào quang màu đỏ, lúc này bọn chúng kích phát trận pháp khổng lồ, lúc này cái chân đạp xuống lần thứ hai nhưng không chết bao nhiêu âm binh.
Tô Kính thấy rõ ràng, cự nhân dùng tứ chi hành tẩu, sau khi xông vào thông đạo mới đứng thẳng. trên đầu cự nhân có mái tóc đỏ rối bời, những điểm còn lại không khác gì người Đông Tần, cũng có hai con mắt một cái mũi, trên người mặc cốt giáp.
Đây là điểm làm Tô Kính cảm thấy ngoài ý muốn, cốt giáp cũng không phải có năng lực phòng ngự quá mạnh. Bởi vì xương của yêu thú cũng không thể cứng hơn kim loại nhưng xương cốt lại linh hoạt và dễ luyện chế.
Trên cốt giáp của cự nhân này có bốn phù văn màu đen, sau lưng có lẽ còn có phù văn tương ứng.
← Ch. 0617 | Ch. 0619 → |