← Ch.0627 | Ch.0629 → |
Cái gọi là nhân từ không cầm binh, lương thiện không nên buông bán, những lời này luôn là đạo lý trên bất cứ thế giới nào. Đối với đệ tử binh gia mà nói, đối mặt địch nhân chỉ có dùng đao kiếm nói chuyện.
Một đao này có tốc độ cực nhanh, hoàn toàn vượt qua Tô Kính tưởng tượng, hắn vừa tiến vào võ đài thì trường đao đã chém tới đỉnh đầu.
Hai mươi lăm lá bùa lăng không hiện ra, Tô Kính đạt được cơ hội trong nháy mắt thì đối phương đã tới, mười hai khôi lỗi giấy nhào lên.
Thổi phù một tiếng, một khôi lỗi giấy bị chặt đứt, tên mãnh tướng quay ngựa giết tới.
Khôi lỗi giấy cảnh giới Trúc Cơ cho nên không thể ngăn cản đối phương nửa bước.
Tô Kính không chút do dự ném ra ba khôi lỗi kim loại, đây đã là đồ vật của Đạo Môn, Tô Kính tạm thời luyện chế xóa đi khí tức Đạo Môn nhưng không đáng tin cậy, hắn cũng không có biện pháp, ba khôi lỗi kim loại vây quanh hắn, trong tay cầm liên hoàn nõ, thứ này có thể lấp đặt lên chiến xa.
Xùy một tiếng, một khôi lỗi kim loại không đợi phóng ra mũi tên đã bị chém bay đầu. Trường đao trong tay đối phương không phải thần khí nhưng lại cắt kim loại dễ dàng như cắt thịt.
Hai khôi lỗi kim loại khác bắn liên hoàn tiễn giống như không cần tiền.
Trường đao mãnh tướng tung bay chung quanh, tất cả mũi tên bị lưỡi đao của hắn chém vỡ nhanh chóng.
Mũi tên mạnh hơn nữa cũng cần số lượng đủ nhiều, cộng thêm đại tiễn sư phóng ra mới có uy lực tương ứng, nếu không muốn bắn chết Kim Đan là chuyện quá khó khăn.
Tô Kính lúc này mới hối hận không mang Ngõa Thiết Thú tới, nếu có Ngõa Thiết Thú là có thể làm động tác của đối phương chậm nửa nhịp. Dùng cảnh giới của Ngõa Thiết Thú hiện tại phối hợp với tiếng rộng cũng không kiệt sức.
Hiện tại nói gì cũng chậm rồi, mãnh tướng công kích lần nữa, hai khôi lỗi kim loại còn lại bị chém bay đầu.
Vị trí trí mạng của khôi lỗi kim loại cũng không phải là đầu lâu, sau khi bị mãnh tướng chém đầu thì cổ đứt gãy xuất hiện phù văn binh gia diệt sát khôi lỗi, rốt cuộc Tô Kính không thể khống chế khôi lỗi.
Hắn quá xem thường trí tuệ của quỷ vật.
Tô Kính cắn răng một cái, long xà chân khí bộc phát dữ dội, Nghịch Lân Mâu trong tay không ngừng bộc phát Ngũ Sắc Thần Quang, dứt khoát phóng xuất từng đạo long khí.
Sau đó Yên Chi Long dưới háng của hắn dũng cảm xông lên, Tô Kính đâm thẳng một kích.
Tốc độ một kích này hoàn toàn vượt qua tốc độ của hắn hiện tại, mãnh tướng không kịp trở tay và trường đao còn chưa kịp công ra đã bị đoản mâu của Tô Kính ngăn cản.
Tọa kỵ dưới háng mãnh tướng tiến mạnh về phía trước, đây không phải chuyện chiến mã bình thường làm được.
Đổi lại người khác, công kích không trúng mục tiêu cũng bỏ đi, đối phương sử dụng chiến mã đâm mạnh tới chiếm tiên cơ.
Tô Kính không có, hắn biết rõ Xích Long câu là binh khí, thực sự không phải chiến mã chân chính. Trường đao bộc phát lực lượng rất mạnh, không có Xích Long câu thì uy lực của trường đao sẽ hạ thấp rất mạnh.
Đoản mâu của Tô Kính vặn vẹo nhưng không có biến hóa bao nhiêu, lân phiến trên Nghịch Lân Mâu mở ra toàn bộ, lúc này mãnh tướng bị xoắn vào bên trong, còn lại mười một khôi lỗi giấy ôm lấy Xích Long câu và ra sức bổ nhào về phía trước.
Tô Kính lập tức kéo mãnh tướng ra khỏi chiến xa, Xích Long câu bị cưỡng ép thu vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ, hơn nữa trực tiếp đưa vào không gian quẻ chấn, lúc này mượn nhờ lôi đình công kích.
Bản thân Xích Long câu có lực lượng rất lớn, một khi tách ra khỏi mãnh tướng càng khó có thể đối phó.
Xích Long câu tiến vào không gian quẻ chấn, cơ bắp toàn thân của nó căng cứng và chấn động nhẹ nhẹ, nó lập tức chấn nát mười một khôi lỗi giấy.
Lôi đình chung quanh không do Tô Kính điều khiển, tất cả cứ tự nhiên oanh kích, Xích Long câu gào thét trong lôi đình, nó điên cuồng xông loạn trong không gian nhưng không tìm được đường ra.
Tô Kính bên này dùng Nghịch Lân Mâu phóng thích Toái Ngọc Thức, mãnh tướng bị chấn vỡ và hóa thành khói đen nhưng làm cho Tô Kính có cảm giác trí mạng, đột nhiên khối đen ngưng tụ và lao thẳng về phía mình.
Gia hỏa này muốn đoạt xá.
Nghịch Lân Mâu trong tay Tô Kính không ngừng công kích nhưng không thể ngăn cản, trên tay hắn bộc phát long xà chân khí nhưng không thể vận chuyển quá lâu.
Phải biết rằng hắn có thần binh luyện cốt hơn nguuoiwf, một thân gân cốt còn mạnh hơn binh gia tu thành thiên địa luân.
Đột nhiên tay trái của Tô Kính điểm về phía trước một cái, mặc cho khói đen lao về phía trước, dù sao hắn cũng không tránh thoát.
Lúc này trong tay Tô Kính là một hồn hoàn hóa thành sương mù và dung hợp với khói đen.
Định!
Tô Kính nói ra một chữ, khí tức hỗn hợp hồng hoàn và khói đen tạo thành một thứ không có trí tuệ, chỉ còn lại bản năng, nếu không phải hồng hoàn khắc chế quỷ vật, cho dù có ba năm trăm khỏa cũng không thể đấu lại khói đen.
Tô Kính dứt khoát thu vào trong Long Xà Bát Cảnh Hồ, trực tiếp đốt ra một đầu lâu nhỏ như móng tay cái nhưng sáng óng ánh.
Tô Kính mừng rỡ, tuy lần chiến đấu này vô cùng mạo hiểm nhưng còn dễ dàng đối phó hơn cả mãnh tướng đầu tiên. Tốc độ Xích Long câu quỷ dị, vấn đề là người điều khiển không được, cho Tô Kính một cơ hội.
Tô Kính cũng không có cơ hội xuất ra chiến pháp trong Long Xà Đồ Lục.
Cơ hội chưa bao giờ là thứ từ trên trời rơi xuống, là mình tranh thủ được. Một trận chiến này nhìn như rất ngắn nhưng Tô Kính cũng đã không còn lực lượng nào, long xà chân khí tiêu hao không còn.
Nếu không có long xà chân khí bộc phát thì mâu thuật trong Long Xà Đồ Lục cũng không có khả năng thay đổi phương hướng.
Tô Kính lại hủy mười hai khôi lỗi giấy, lần tiếp theo hắn đối mặt với đối thủ không có Toan Nghê giáp, so sánh ra hắn dễ đối phó nhất. Bởi vì mất đi Toan Nghê giáp cho nên thực lực của mãnh tướng cũng hạ thấp, hiện tại chỉ sợ không cách nào chiến đấu với Tô Kính.
Quả nhiên lúc Tô Kính đi tới võ đài tiếp theo đã nhìn thấy trên ghế có một cái đầu lâu.
Mãnh tướng thứ tư đã triệt để hồn phi phách tán, chỉ còn lưu lại đầu lâu. Lý Vô Dung cũng không nói thật, hoặc có thể nói thời gian trong Tu La tràng khác với bên ngoài.
Mất đi Toan Nghê giáp thời gian quá dài, mãnh tướng nhất định phải chết.
Tô Kính cầm lấy dầu lâu, nghỉ ngơi một sau đó đi về phía trước.
Trên nhà cao tầng có một nam tử mặc áo dài, trong tay cầm trường cung và nhắm trúng Tô Kính đang cưỡi Yên Chi Long, trên miệng còn mang theo nụ cười.
Thời điểm Tô Kính đến dưới lầu liền nghe mãnh tướng nói chuyện.
- Họ gì?
- Tô.
Tô Kính trả lời.
- Thê tử của ta cũng là họ Tô.
- Chúng ta hữu duyên.
← Ch. 0627 | Ch. 0629 → |