← Ch.0811 | Ch.0813 → |
Hắn nói chặn đường, đương nhiên là con đường thành tiên.
Tô Kính nói trắng ra như vậy, ở trong tai Tô Mộ và Mộ Ngân Mâu lại giống như tiếng sấm. Trong lòng các nàng đương nhiên biết rõ điểm ấy. Nhưng từ trước đến nay các nàng đều không có trực tiếp đối mặt qua.
Tô Mộ bỗng nhiên nói:
- Không trách được, ta không có cách nào tiến vào cảnh giới Kim Đan tam trọng. Hóa ra là nguyên nhân này.
Mộ Ngân Mâu đã gật đầu. Tô Kính nói ra những lời này, thoạt nhìn bình thường, lại là vấn đề mà rất nhiều Luyện Khí Sĩ suốt đời cũng chưa từng suy nghĩ cẩn thận. Giữa bọn họ và người phàm, rốt cuộc là quan hệ như thế nào.
Tô Kính nói lại đặc biệt rõ ràng. Người phàm đối với Luyện Khí Sĩ mà nói, lại bùn đất cùng núi đá không khác nhau.
Một phàm nhân cũng sẽ không đi phân cao thấp với núi đá bùn đất. Nhưng thời gian cần xây nhà hoặc trồng trọt, núi đá và bùn đất lại có ý nghĩa.
Thân là người phàm, chỉ cần không đi ngăn cản Luyện Khí Sĩ trước mặt, Luyện Khí Sĩ tuyệt đối sẽ không tìm phàm nhân gây phiền phức. Đây cũng là lý do vì sao, rất nhiều người phàm trong lúc vô tình đụng phải Luyện Khí Sĩ, phần lớn Luyện Khí Sĩ căn bản sẽ không lưu ý.
Ngươi sẽ ở trước mặt một con heo, có cảm giác về sự ưu việt sao?
- Ca, rất nhanh, ta có thể là Kim Đan tứ trọng.
Giọng điệu Tô Mộ nói rất khẽ. Nhưng ngay cả Đường Hà ở phía xa giết chóc cũng nghe thấy được. Đường Hà run lên. Hắn chưa bao giờ lộ ra biểu tình khiếp sợ, cũng bộ dáng có chút không được tự nhiên như vậy.
Tô Mộ nói nàng rất nhanh có thể là Kim Đan tứ trọng?
Mình đột phá mê chướng, tiến vào Kim Đan tứ trọng tốn sáu năm. Trước đó vẫn thuận buồm xuôi gió. Ở trên con đường này có vẻ đặc biệt rõ ràng. Nhưng Tô Mộ có khả năng vừa mê hoặc, lại tỉnh lại. Đây là thiên phú gì vậy!
Ở Đông Tần, số lượng Luyện Khí Sĩ dưới Kim Đan tam trọng cũng không ít. Thậm chí một ít loại gia tộc nhỏ cũng có thể che giấu đi một hai phần. Tứ trọng là một bước ngoặt. Cường giả trên tứ trọng, lĩnh vực ổn định, ý nghĩ hiểu ràng.
Giống như mình tuy rằng không muốn giết chóc binh sĩ bình thường, nhưng cần thời gian, cũng sẽ không bởi vậy mà làm hỏng đạo hạnh. Chỉ cần pháp tắc Thiên Đạo không đánh xuống trừng phạt, ảnh hưởng của loại chuyện này đối với mình là rất nhỏ.
Tô Kính nói điều này, đối với Đường Hà đã là vô dụng. Hắn đã sớm nhìn thấu điểm ấy. Chỉ có điều phương thức biểu đạt của hắn và Tô Kính khác nhau mà thôi. Tô Kính nói, hắn tổng kết không ra. Có nói ra, đối với đám người Mộ Ngân Mâu cũng vô dụng.
Tô Kính vừa mới cảnh tỉnh Tô Mộ và Mộ Ngân Mâu. Phần nhân tình này, lại lớn. Giống như là phật môn nhân quả, không có cách nào thoát khỏi. Từ đó về sau, Mộ Ngân Mâu chỉ sợ là đồng minh kiên định nhất của Tô Kính.
- Được rồi, Tô Kính, tốc độ của chúng ta sẽ nhanh hơn.
Mộ Ngân Mâu nói, lấy ra trường đao. Một đạo luồng ánh sáng, đuổi kịp Đường Hà. Nàng không muốn khoanh tay đứng nhìn.
Tô Kính không hề động, hắn lẳng lặng nhìn cảnh tượng như vậy. Cường giả Kim Đan, triển khai lĩnh vực lực lượng, nghiền đè đối với kẻ địch bình thường.
Chiến tranh với quốc gia Tà Thần, chắc cũng là như vậy. Kẻ địch sẽ không bận tâm tới pháp tắc Thiên Đạo.
Nghĩ tới đây, tâm tình Tô Kính lại vô cùng trầm trọng. Bởi vì hắn biết, cho dù mình có nhiều cường giả Kim Đan hơn nữa, cũng có chiếu cố không được mọi chuyện. Cường giả Kim Đan của đối phương phóng ra tà thuật, khả năng ảnh hưởng đến người bình thường quá lớn.
Như vậy, mình nên đối mặt như thế nào, tới gần chiến đấu sao?
Quân trận!
Quân trận của Binh gia, phóng thích ra sát khí, so với trận pháp này của Đạo Môn còn cường đại hơn nhiều. Cường giả Kim Đan cũng không dám tùy ý tới gần. Năm đó Đạo Môn cũng bởi vì cái này, mới tổn thất vô cùng nghiêm trọng.
Nhưng loại quân trận này, bố trí ra, lập tức sẽ bị phát hiện.
Người có thể diễn quân trận, không có một người nào mà không phải là đệ tử của Binh gia chính thống. Mình chuẩn bị mấy vạn một khôi lỗi đều không thành vấn đề. Nhưng tập quân trận nói, tất cả mọi người không có khả năng mở một mắt nhắm một mắt.
Chẳng lẽ con đường thành tiên của mình, thật sự cần vô số người mạng đi lấp vào hay sao?
Tô Kính quay đầu lại, nhìn một chút một trăm nữ quan ác ma. Có lẽ hoàng đế bệ hạ chinh chiến dị vị diện, chính là vì nhận được đủ nhiều chiến sĩ cường đại, ép buộc những chiến sĩ cường đại, tới Thần Châu chiến đấu?
- Có lẽ, chúng ta nên bắt sống người khổng lồ kia.
Tô Kính đối Tô Mộ nói.
- Ca, đừng phát điên nữa. Tất cả chúng ta cùng với Đường Hà, có khả năng giết chết hắn. Nhưng có thể sống bắt hắn sao?
Tô Mộ hỏi ngược. Nàng hỏi chính là điểm mấu chốt. Cảnh giới của người khổng lồ này, giống như Đường Hà, có thể phát ra lực lượng, còn ở trên cả Đường Hà.
- Ta nếu như thành tựu Kim Đan, lại có cơ hội, uy lực ngũ lôi định thân châu sẽ lớn gấp trăm lần. Trí tuệ của những người khổng lồ này không cao, chỉ là giảo hoạt mà thôi, cũng không khó đối phó.
Tô Mộ không nói gì. Tô Kính nói:
- Ta cần một binh chủng hoàn toàn mới. Chung quy không thể dựa vào nữ quan ác ma bệ hạ cho ta để chiến đấu. Muội xem Đường Hà, hắn tự mình động thủ, cũng có chút không tình nguyện.
Tô Mộ biết suy nghĩ của Tô Kính, vẫn không có đáp lại. Bắt người khổng lồ này, mạo hiểm quá lớn. Con xúc xắc vận mệnh còn đang vận chuyển. Một khi biến thành vận rủi, sẽ chết ở chỗ này, hài cốt không còn.
Tô Kính nhìn Tô Mộ nói:
- Muội suy nghĩ quá nhiều. Bản thân con xúc xắc vận mệnh cũng không phải là tiên khí. Cho nên ta đặt bộ xương khô khôi lỗi này ở Vũ Thánh Đảo. Ở trong nửa vị diện này, sẽ không ảnh hưởng tới vận mạng của chúng ta.
Tô Mộ cười, mình quan tâm quá sẽ bị loạn.
Nếu như con xúc xắc vận mệnh là tiên khí, có thể vượt qua vị diện, ảnh hưởng tới số phận của một người thậm chí một đội quân. Thứ này, phạm vi ảnh hưởng cũng có hạn.
- Vậy ngươi lại tiến giai Kim Đan. Rất nguy hiểm, phải cẩn thận.
- Tuyệt đối không nguy hiểm. Ta lưu lại quá lâu rồi.
Tô Kính nhìn Đường Hà đấu tranh anh dũng, không đâu địch nổi, trong lòng cũng có chút khát vọng.
Mặc dù nói là hành hạ đến chết, Nhưng nếu như Đường Hà không tu hành đến Kim Đan tứ trọng, bảy viên Thần Đan ở trong tay, cũng không có khả năng có loại hiệu quả này. Kim Đan nhất trọng, tiêu diệt đội quân mấy trăm người đương nhiên dễ dàng. Mấy nghìn người, cũng sợ bị sát khí xông ngược, tẩu hỏa nhập ma.
← Ch. 0811 | Ch. 0813 → |