← Ch.0826 | Ch.0828 → |
Có tấm phù văn này, sau khi sử dụng, loại người có ngộ tính cao như Tô Kính chỉ tốn thời gian khoảng một tháng, là có thể ổn thỏa thăng cấp Kim Đan. Trong vòng một năm, sẽ đột phá Kim Đan tam trọng. Nếu như Tô Kính có thể làm được thật tốt, trong vòng năm năm, lại sẽ đạt tới Kim Đan lục trọng. Có thể đột phá được Kim Đan thất trọng hay không, lại là vận khí.
Nếu như Tô Kính có vận khí tốt, mười năm sau, chính là Kim Đan thất trọng.
Tốc độ như vậy, tuyệt đối khiến cho Luyện Khí Sĩ hâm mộ đến chết. Nếu như phù văn này đưa cho Đường Hà, Đường Hà có thể nắm chắc sau một năm, Kim Đan lục trọng. Hắn thiếu hụt nhất, chính là cảm ngộ tu luyện Luyện Khí Sĩ cao cấp.
Quả ngọc phù này là tiên nhân chế tạo ra, cũng chỉ có hoàng đế mới có.
Chẳng ai nghĩ tới, một ngọc phù như vậy sẽ giao cho một Luyện Khí Sĩ cảnh giới Kim Đan như Tô Kính.
Tô Kính cầm ngọc phù, cười nói:
- Được rồi, ta rất nhanh sẽ trở về. Có thứ này, kế hoạch có chút thay đổi. Dùng Nghịch Lân Mâu của ta, mở phá vỡ phòng ngự của vật kia.
Nói xong, Tô Kính bóp nát ngọc phù. Tiên văn màu đỏ ở trung tâm ngọc phù kia trực tiếp tiến vào trong lòng bàn tay. Tô Kính dường như không có một chút biến hóa nào. Hắn thản nhiên lấy ra một khôi lỗi giấy đã sớm chuẩn bị xong, hóa thành một đạo nhân có hình tượng tương đồng với hắn. Trong nháy mắt, trên người đạo nhân kia lại phóng ra lĩnh vực Kim Đan.
Lúc này Đường Hà và Mộ Ngân Mâu, mới chấn động kinh ngạc.
Trước chẳng qua là hâm mộ. Thật không nghĩ tới, Tô Kính ở cảnh giới Trúc Cơ, lại lĩnh ngộ được bí pháp của Tô Mộ. Từ phản ứng của Tô Kính lúc đó có thể thấy, Tô Mộ cũng không truyền thụ loại bí pháp này cho Tô Kính, thậm chí còn chưa từng báo cho hắn biết.
Tô Kính nhìn Tô Mộ biểu diễn một lần, lại thôi diễn ra loại pháp môn này. Hơn nữa Tô Kính cũng không có thành tựu Kim Đan, đối với lực lượng của lĩnh vực chỉ là mơ hồ hiểu rõ một ít.
Hiện tại Tô Kính vẫn không phải là Kim Đan, chỉ là nhận được lực lượng của cường giả Kim Đan, là có thể triển khai ra lĩnh vực. Từ điều đó có thể thấy được, ngộ tính của Tô Kính là khủng khiếp tới mức nào.
Nhìn như vậy, tốc độ Tô Kính có khả năng tiến giai, phải chậm hơn so với dự đoán, nhưng tuyệt đối có thể đạt được Kim Đan cửu trọng.
Tiến giai chậm không phải là vấn đề. Tô Kính quá trẻ tuổi, còn có thời gian. Mà đối với lĩnh ngộ cảnh giới, lại là điềusử dụng cái gì cũng không thể đổi được.
Tô Kính chậm rãi bay lên giữa không trung, căn bản không có sử dụng bất kỳ đạo thuật nào, chỉ vận đụng lực lượng linh vực của bản thân. Đây cũng là đặc trưng bay của Kim Đan. Hắn không quay đầu lại, đưa lưng về phía Tô Mộ vẫy vẫy tay.
Tô Mộ cười, triệu hồi ra các linh kiện trên khôi giáp, sau đó cũng bay tới.
Đường Hà và Mộ Ngân Mâu, không tự chủ được bay theo ở phía sau. Trên mặt đất, ba nghìn nữ quan ác ma cũng bay theo lên lên. Ngoài ra còn có Vô Niệm và đám cường giả của Tâm Ý Tông.
Công chúa Vô Ưu nhìn theo bóng lưng của Tô Kính, nói với với nữ quan bên cạnh nói:
- Như thế nào? Ta không gả nhầm người chứ?
Nữ tử kia quan gật đầu, nói:
- Quả nhiên là kỳ tài không tệ. Tuy rằng mượn có chút lực lượng của hài cốt tiên khí, nhưng cũng làtrong một vạn không có một người.
Nàng nói trong một vạn không có một nà, là chỉ trong một vạn Luyện Khí Sĩ cũng tìm không ra được một người, không có khả năng nói tới trong số những người bình thường.
Cái đánh giá này, đối với nàng mà nói là rất sát.
- Vậy phụ thân còn có thể lo lắng sao?
Công chúa Vô Ưu hỏi.
- Phụ thân ngài lo lắng không phải là vấn đề này. Bản thân Tô Kính là người rất khá. Tuy rằng đường về không tốt như vậy, nhưng rất trọng ân nghĩa. Phụ thân ngài lo lắng, là vấn đề vận mạng. Hai người các ngài vốn không nên ở cùng một chỗ.
- Nhưng hắn đồng ý.
- Bởi vì số phận cũng không quan trọng giống như hạnh phúc của ngài. Ngài thích, phụ thân ngài sẽ toàn lực ủng hộ ngài. Cho dù pháp tắc Thiên Đạo của thế giới này không cho phép.
Trong lúc nhất thời, trong ánh mắt công chúa Vô Ưu đầy nước mắt.
- Ta sẽ cố gắng... Cố gắng thành tiên, cùng Tô Kính, giúp đỡ phụ thân, hoàn thành tâm nguyện của phụ thân.
- Không nên bi thương như thế. Đối với phụ thân ngài mà nói, ngài là người thân, là nữ nhi, không phải là công cụ. Nếu như ngài thích, có thể dẫn theo Tô Kính rời khỏi thế giới này, đi tới vị diện khác phát triển, cũng có thể được. Chuyện của Thần Châu, phụ thân ngài có thể đối phó được.
- Không, phụ thân có rất nhiều nhi tử, nữ tử, nhưng ta chỉ có một phụ thân. Ta sẽ không đi. Tô Kính cũng sẽ không đi.
Nữ quan kia không nói gì, chỉ mỉm cười. Trên mặt của nàng là một mảnh mông lung. Bất kể là ai, cho dù là người Kim Đan lục trọng giống như Vô Niệm, thời gian trước khi ở cùng, cũng xem thành một nữ quan ác ma bình thường.
- Đáng tiếc, nàng không thể ra tay.
Công chúa Vô Ưu nhìn Tô Kính dẫn dắt một đoàn cường giả Kim Đan bay về phía Nguyệt Cung, tiếc nuối nói.
- Hắc, làm gì có được chuyện dễ dàng như vậy. Nếu như ta có thể ra tay, cái đồ chơi này còn không phải là tiện tay diệt trừ sao?
Nữ quan ác ma vô tình nói:
- Loại nửa vị diện này, nếu như ta có thể tùy ý làm loạn, ngay cả các ngươi cũng sẽ phải chịu liên lụy. Sợ là phải cùng nhau hủy diệt. Ta chính là đến xem. Bây giờ không thành, lại mang ngài và Tô Kính rời đi.
- Nói cũng phải. Vậy... Nàng nói, bọn họ có thể thành công sao?
- Không biết. Cho nàng ngọc phù, là để thời điểm dẫn các nàng trốn đi, Tô Kính không đến mức bị lực lượng cuồng bạo giết chết. Còn những người này, bọn họ có thể phát huy tới trình độ nào, hắc hắc, đó là do vận mạng an bài.
- Nàng cũng tin tưởng số phận sao?
- Tin tưởng. Nếu không, chúng ta cũng sẽ không đi theo phụ thân nàng đã nhiều năm như vậy.
Nữ quan ác ma bình thản đáp trả.
Trong hai mắt của nàng không có đồng tử, có chỉ là một mảnh tia lửa màu vàng sậm, dường như đến từ nơi sâu nhất của vực sâu. Đó là một đám lửa không tắt.
Trong lòng Tô Kính tương đối yên tĩnh. Ngọc phù của tiên nhân kia mang đến cho hắn lực lượng Kim Đan. Bản thân linh hồn của hắn có thể không nhận lực lượng này, căn bản là không cần suy nghĩ.
Linh hồn của hắn ẩn sâu bên trong thức hải. Ở bên ngoài linh hồn, bao vây lấy một cát chảy màu sắc rực rỡ. Đó là thứ ở trên địa cầu mang đến, hiện tại đã trưởng thành đến mức đủ để bảo vệ bản thân, đồng thời dung hợp chặt chẽ với thế giới này.
← Ch. 0826 | Ch. 0828 → |