← Ch.0985 | Ch.0987 → |
Làm cho hắn không dám dùng làm lá chắn nữa. Mà các loại trang bị phòng ngự khác cũng không có làm cho hắn yên tâm bằng khôi giáp trên người.
Cho nên Khuyển Thập Lang lại bắt đầu dùng yêu thuật của hắn để thay đổi địa hình, bố trí bẫy rập, hấp dẫn một lượng lớn binh sĩ tới đây, đưa vào bên trong cạm bẫy. Mà Ưng Dương phải tranh thủ một ít thời gian cho Khuyển Thập Lang, để cho bố trí bẫy rập hoàn thành một bước cuối cùng.
Rất nhiều lần, Ưng Dương đều xuất hiện nguy hiểm. Bởi vì không gian ở trong thành trì dưới mặt đất cũng không phải là hình thái kiến trúc, mà là huyệt động đại diện. Nếu như không có Ảnh Thú phụ trợ, như vậy hiện tại hai đại yêu cũng đã chết rồi.
Cơ Vô Song và Thiết Vô Dung cũng không có biện pháp để cứu giúp bọn họ. Bởi vì chính bản thân hai người này cũng đã rơi vào khổ chiến, hơn nữa còn đã rơi vào bên trong một không gian nguy hiểm.
Vũ khí của Cơ Vô Song là một đôi Tử Kim lôi luân đã tiến hóa lần nữa. Cuối cùng cũng đã đạt tới tiêu chuẩn đạo khí lúc trước, lực chiến đấu cũng vừa mới khôi phục. Mà Thiết Vô Dung thì lại là Vu sư bạo lực, cận chiến, hai người này phối hợp với nhau, vốn đã hợp nhau cho nên lại càng tăng thêm sức mạnh.
Chẳng qua sau khi hai người này thâm nhập xuống thành trì dưới mặt đất, Thiết Vô Dung đã thả ra vu độc, kích hoạt một lượng lớn tử vong chiến sĩ. Mà sau khi số lượng tử vong chiến sĩ vượt qua quy mô nhất định đã trực tiếp mở ra tầng bên dưới nữa. Cho nên một tầng trận pháp ở phía dưới cũng tự nhiên khởi động, tạo thành một không gian lĩnh vực đặc biệt.
Lực lượng bên trong không gian lĩnh vực này tới từ thần miếu, nơi quan trọng nhất ở trong địa ngục tam đảo. Nếu như Cơ Vô Song và Thiết Vô Dung không thể giết sạch binh sĩ bên trong, như vậy cũng không có cách nào khiến cho trận pháp ở tầng dưới dừng vận chuyển.
Nói cũng không phức tạp, vấn đề là cái thành thị ở dưới mặt đất này, sau khi tầng thứ hai mở ra thì sẽ có càng ngày càng nhiều binh sĩ sống lại. Không cẩn thận sẽ mở ra tầng thứ ba ngay lập tức.
Tầng thứ nhất chỉ có mười mấy vạn người, tầng thứ hai đã gần như đạt tới trăm vạn. Như vậy ở bên trong tầng thứ ba, nhất định sẽ có hơn ngàn vạn chiến sĩ. Có quỷ mới biết ở bên trong thành dưới mặt đất còn có tầng thứ tư hay không. Mà lục đạo Thần Binh quân lại đang chịu trách nhiệm những nơi khác. Nhiều nhất cũng chỉ có thể dọn dẹp tầng thứ hai mà thôi. Nếu như có tầng thứ tư mà nói, căn cứ vào biên độ tăng trưởng của những tầng trước mà tính. Số lượng binh sĩ ở trong tầng thứ tư nhất định sẽ đạt tới con số ngàn vạn ức.
Cơ Vô Song còn chưa có điên, xử lý một ức vạn người? Trừ phi nàng có Nguyệt cung trong tay, lại có thêm mấy trăm thủ hạ cường hãn ở bên người. Đồng thời lại còn có lực lượng Thổ quy tắc, mà còn phải giống như Nguyệt cung của nàng. Cảnh giới của địch nhân lại không thể đạt tới Trúc Cơ, nếu không, số lượng một ức vạn này đủ để nghiền ép Kim Đan thất trọng như nàng mấy lần.
Ưng Dương và Khuyển Thập Lang cũng chỉ có thể dọn dẹp ở phía bên ngoài, tuyệt đối không dám tiến vào không gian hạch tâm. Phương diện số lượng đối phương đã chiếm ưu thế tuyệt đối cho nên khiến để Khuyển Thập Lang cũng không có biện pháp gì phá giải thế cục hiện tại.
- Ưng Dương đại ca, cầu viện đi!
Bỗng nhiên Khuyển Thập Lang nói với Ưng Dương.
- Đừng có buồn nôn như vậy, muốn làm nhiễu loạn suy nghĩ của ta là chuyện không thể nào.
Ưng Dương không để ý đến Khuyển Thập Lang mà vẫn tiếp tục dọn dẹp những chiến sĩ ở vòng ngoài này. Cũng may binh khí của hắn và Khuyển Thập Lang đủ tốt, nếu như dùng binh khí quân dụng bình thường. Sau khi xử lý mấy ngàn địch nhân, nhất định đã hư hao không còn dùng được nữa rồi.
- Ý ta nói là, rất có thể Cơ Vô Song và Thiết Vô Dung sẽ chết ở bên trong. Nếu như hai người chúng ta muốn trốn mà nói, cũng sẽ không có bao nhiêu khó khăn a.
Khuyển Thập Lang có chút nghiêm túc nói.
- Ta biết, thế nhưng nên cầu cứu như thế nào đây? Phải có một người cản ở phía sau a.
- Đương nhiên ta sẽ bố trí trận pháp cản lại ở phía sau, ngươi để lại cho ta sáu Ảnh Thú. Ta có thể kiên trì được thời gian khá dài. Nếu như thiếu gia mang người tới mà nói, như vậy có thể phá hỏng vòng ngoài của không gian rất nhanh. Người ở bên trong mới là nguy hiểm, hiện tại ta cũng không nghĩ ra được biện pháp gì có thể cứu được bọn họ ra.
- Ngươi ở lại?
Ưng Dương có chút kinh ngạc nhìn Khuyển Thập Lang nhát gan sợ chết, hắn không thể tin được vào hai lỗ tai của mình nữa.
Khuyển Thập Lang quăng ra ba tấm lục kim phù, nhất thời ở bên người hắn và Ưng Dương xuất hiện ba cái cọc bằng kim loại đứng sừng sững. Ở phía trên có đầy lưỡi đao, đang nhanh chóng xoay tròn, đánh bay chiến sĩ đang nhích tới gần, đồng thời còn cắt nát thân thể của bọn chúng.
- Chuyện giết người ta không bằng ngươi, thế hưng nếu nói tới bản lãnh chạy trốn. Ngươi không so bì được với ta.
Sắc mặt của Khuyển Thập Lang có chút nặng nề, nói:
- Ta còn phải xuất ra một chút máu, khiến cho trận pháp vận chuyển ở nơi này xuất hiện chút lệch lạc, ngươi đi đi.
Nói xong, Khuyển Thập Lang lập tức nắm lấy tay Ưng Dương, ném đi về phía không trung. Thân thể của Ưng Dương tức thì bay lên trên cao.
Tốc độ phi hành của hắn vốn đã cực nhanh, lần này lại thêm Khuyển Thập Lang ném đi, lại phối hợp với kỹ năng mà hắn đã luyện tập rất lâu, sử dụng kỹ xảo của đại thế chùy. Cho nên tốc độ của Ưng Dương trong nháy mắt đã đột phá hơn gấp hai lần, trong nháy mắt đã bay đến cửa ra bên ngoài.
Ưng Dương cắn răng, rút đao ra chém một cái. Cái cửa đá ở phía trước nhất thời xuất hiện một cái khe, mà Ưng Dương thì dứt khoát nhân cơ hội này hòa thành một đầu thần ưng nhanh nhẹ từ trong cái khe chui ra bên ngoài.
Ngay sau đó khe nứt kia khép lại. Ở bên trong cửa đá có một tiếng gào thét trầm thấp truyền ra ngoài, tràn ngập vẻ không cam lòng. Thế nhưng lúc này Ưng Dương đã chạy đi, tồn tại ở bên trong cửa đá cũng không có biện pháp rời khỏi khu vực này. Cho nên không thể làm gì khác hơn là một lần nữa phong tỏa trận pháp. Nếu như Khuyển Thập Lang muốn ra ngoài, cho dù dùng Thổ độn thuật cũng không chạy ra được.
Khi Tô Kính nhìn thấy Ưng Dương thì Ưng Dương dứt khoát sử dụng liên lạc ở trong linh hồn, đem tất cả chi tiết, cũng không để ý tới tất cả mà truyền lại cho Tô Kính.
← Ch. 0985 | Ch. 0987 → |