← Ch.1104 | Ch.1106 → |
Truyền tống khoảng cách càng xa tiêu hao càng lớn, bình thường tất cả truyền tống trận đều có trạm trung chuyển. Mà trạm trung chuyển khuyết điểm nằm ở an toàn. Tô Kính bố trí địa điêm đủ an toàn, về sau tiến công Tà Thần quốc độ cũng có thể truyền tống linh hồn trở lại, trực tiếp mang đến Phù Sơn Chi Thành, sau đó lại đưa vào Thông Thiên tháp, tiêu hao giảm đi chín thành.
Trong kế hoạch, Tô Kính còn phải thành lập truyền tống trung tâm tại bờ biển gần với Tà Thần quốc độ. Trong chiến tranh hắn sẽ không ngừng truyền tống linh hồn quay trở lại Thông Thiên tháp.
Không có những tiền lời này, Tô Kính cần phải tích góp đủ quân công nhưng việc này không quá sự thật. Minh quân đã tiêu hao quá lớn.
Kiến thiết thành thị được một nửa, Tô Kính lưu lại một ngàn Bạch Hổ trọng kỵ sau đó liên tục tham chêến tại chiến trường hòn đảo số 1.
Lúc này minh quân dốc toàn lực cho nên chỉ nửa tháng đã tiến quân thần tốc, căn bản mặc kệ các thành thị trọng yếu sau lưng têế nào, hắn đưa quân đội đi tới trước thần miếu hạch tâm.
Sau một hồi huyết chiến, thần miếu hạch tâm bị phá hủy, minh quân của Tô Kính chết tổn thương hơn bốn mươi vạn mới đánh hạ thành thị trung tâm này. May mắn tổn thất khổng lồ cũng đạt được lợi ích khổng lồ. Thần miếu hạch tâm hòn đảo số 1 không có thần thuật sư bỏ chạy, tài phú trong thần miếu khếch sù bị minh quân chia.
Lúc này Nguyên gia quân không có tham dự vào, bọn hắn đi hòn đảo số 2 chinh chiến.
Nguyên Thiên Y cũng nhất cổ tác khí, Nguyên gia quân vừa lên hòn đảo số 2 đã đánh tới thần miếu hạch tâm. Lý gia quân không thể không đẩy nhanh tiến độ, bọn họ xuất hiện tại mặt khác của thần mêếu hạch tâm, đại quân hai nhà tộc hô ứng lẫn nhau nhưng không phải minh hữu.
Bởi vì Tiêu Dao Hầu Tô Dương là người nhà Nguyên gia, ai cũng biết, Nguyên gia giao hảo với Tô gia, Lý gia trở mặt Tô gia. Nguyên gia quân đã tới làm phái cấp tiến của Lý gia sau khi tới nơi đã đán vào thần miếu hạch tâm nhưng mà Nguyên gia án binh bất động, bọn họ trú quân tại chỗ, tuyệt không lo lắng bị những thành thị trên hòn đảo số 2 tập kích.
Lý gia cũng không có lập tức tiến công, bởi vì tiến công vạn nhất Nguyên gia chiếm tiện nghi thì làm sao bây giờ?
Song phương lại không có câu thông, thời điểm tại Đông Tần quan nhà có quan hệ lạnh như băng. Nguyên Thiên Y cũng không nóng nảy, cứ như vậy dong dài với Lý gia.
Mỗi ngày đều có chiến hạm phù khổng cỡ lớn bay tới cung cấp trang bị cho Nguyên gia quân. Nguyên gia quân không gia tăng quy mô bao nhiêu nhưng sức chiến đấu tăng lên rât nhiều, Tô Kính đã nghiên cứu ra trang bị mới, Nguyên gia quân bên này cũng đạt được bổ sung, trang bị củ quy ra tiền đưa cho Tô Kính, từ đó giảm áp lực bên phía Nguyên Thiên Y.
Lý gia biết rõ Nguyên gia nghĩ như thế nào, Nguyên gia đang ở đây kéo Lý gia, chờ Tô Kính bên kia đánh hạ hòn đảo số 1 sẽ quay đầu lại tiến công thần miếu hạch tâm của hòn đảo số 2.
Thế nhưng mà Lý gia cũng không muốn động, hiện tại hành động sẽ lọt vào tính toán của đối phương.
Tô Kính dùng một chút thủ đoạn trực tiếp kéo đại quân Lý gia dưng lại. Lý gia hiện tại bất động là vì có bốn cường giả Kim Đan bát trọng. Cho dù chủ lực minh quân Tô Kính tới nơi này cũng không chiếm ưu thế trước Lý gia.
Tô Kính không tiến công, dần dần sẽ có các gia tộc khác tới, a ngục tam đảo sớm muộn gì cũng đầy đại quân Đông Tần.
Đến lúc đó, Tô Kính thiệt thòi càng nhiều.
Lý gia cũng không động não, hiện tại bọn họ làm như vậy là lựa chọn rất tốt.
Tô Kính đã đánh hạ một hòn đảo, cho dù Lý gia độc bá hòn đảo này cũng không có bao nhiêu lợi ích, Tô Kính nhất định sẽ cản trở. Người Lý gia xem ra, không nhịn được trước nhất định là Tô Kính.
Nhưng bọn họ nghĩ sai, Tô Kính đánh hạ hòn đảo số 1 cũng không quay đầu tấn công hòn đảo số 2, vị trí hòn đảo số 2 ngã về phía tây, lại không có bến cảng thích hợp tiến công tiền tuyến, mà hòn đảo số 1 có nhiều bến cảng, khoảng cách Tà Thần quốc độ hơi gần hơn.
Tô Kính dứt khoát bắt đầu kinh doanh hòn đảo số 1, đại quân thanh lý dân bản địa trên đảo, đồng thời kết thiết bến cảng phát triển nhanh hơn.
Hòn đảo số 3 đã kiến thiết rất nhanh, dù sao Tô Kính không muốn đi đường bộ câu thông ba hòn đảo, vật tư từ hòn dảo số 3 đưa bằng thuyền tới hòn đảo số 1 lên, hòn đảo số 2, Tô Kính dứt khoát buông tha không đánh.
Từ các nước Nam Hải tới đây lại không thể trực tiếp lên hòn đảo số 2, tất nhiên tiếp xúc với hòn đảo số 3.
Bởi như vậy người Lý gia mới hơi sợ. Bởi vì cố gắng nhịn xuống bọn họ nhiều nhất chỉ buồn nôn Tô Kính, bọn họ không có chỗ tốt gì.
Cách làm của Tô Kính buông tha cho hòn đảo số 2 cũng giống như đám thần thuật sư buông bỏ địa ngục chi chủ, Lý gia căn bản cũng không có nghĩ tới đối phương làm như vậy.
Bởi như thế thời điểm hạm đội Chu gia tới, đại quân Lý gia và Nguyên gia vẫn đứng bên ngoài thần miếu hạch tâm.
Minh quân lập tức giải trừ người Chu gia, lúc này nhanh chóng đạt thành hiệp nghị với Chu, Chu gia có thể dự trữ vật tư chiến lược trên hòn đảo số 3, đặt chiến hạm tại hòn đảo số 1, Tô Kính sẽ phụ trách bảo trì và sửa chữa.
Trên hòn đảo số 3 mở nhà xưởng sản xuất các loại trang bị và luyện kim, hòn đảo số 1 sẽ cung cấp thành thị đóng quân và bến cảng chuẩn bị dùng chinh chiến.
Đại quân Lý gia hiện tại rất bi kịch, tiến công sẽ đối mặt Nguyên gia quân chiếm tiện nghi, hiện tại Chu gia cũng nhúng một tay, phái quân đội thanh lý các thành thị trên hòn đảo số 2.
Càng muốn chết là sau khi đánh những thành thị này, Chu gia trực tiếp qua tay cho Tô Kính, không biết Tô Kính bên kia đổi lại thứ gì. Bất kể là cái gì những thành thị này đều bị minh quân của Tô Kính chiếm cứ ngày một nhiều.
Sau đó hạm đội Tàng Kiếm Đạo Cung và Chu Tước Đạo Cung cũng chạy đến, hai Đạo Cung này có quan hệ phi thường tốt với Tô Kính, hiện tại Tàng Kiếm Đạo Cung dứt khoát ủng hộ Tô Kính, áp lực của Lý gia tăng lên vài chục lần.
Bọn họ cũng biết không thể đắc tội với Đạo Cung. Hiện tại Chu Tước Đạo Cung khá tốt, bởi vì bọn họ ủng hộ Tiêu Dao Hầu, chủ lực không có đặt ở hạm đội, mà là lướt qua Lục Long Tuyết Sơn đi trợ giúp Tiêu Dao Hầu.
Mà Tàng Kiếm Đạo Cung có ngàn vạn quan hệ và kết minh với Tô Kính cho nên chủ lực đặt trên biển, lần này hạm đội chủ lực của Tàng Kiếm Đạo Cung xuất hiện một cường giả Kim Đan cửu trọng.
← Ch. 1104 | Ch. 1106 → |