← Ch.1379 | Ch.1381 → |
Hiện tại chân khí tiêu hao nhanh đều dựa vào đan dược đắt đỏ chèo chống. Mà những đan dược này chỉ có thể phục dụng thời gian ngắn, bởi càng dùng hiệu quả càng kém.
Thời điểm hiệu quả tốt nhất cũng không thể so sánh với kỳ lân đan.
Tô Kính bên này không phải dựa vào lực lượng cổ kính đã thua lâu rồi, hiện tại đã kiệt lực, nếu không phải tử phủ nguyên thần cường hãn, hắn cũng không thể duy trì Ngũ Lôi Định Thân Châu.
Tô Kính lo lắng nhất chính là Ngũ Lôi Định Thân Châu hư hao, sử dụng tần suất cao, mục tiêu phản tổn thương quá lớn. Nếu Ngũ Lôi Định Thân Châu hủy diệt, muốn khống chế Lôi Tư Lâm biến thành chuyện không đơn giản.
Tô Kính là Kim Đan cửu trọng, cũng không cách nào làm được ngôn xuất đạo tùy, chỉ dựa vào chú ngôn chỉ có thể định trụ Lôi Tư Lâm một phần ngàn giây.
Xem rất dài nhưng chỉ qua một phần ngàn giây mà thôi, mọi người hợp lực cũng không thể giết được gia hỏa này.
Tô Kính căng thẳng, Vô Ưu công chúa cắn răng một cái, thân thể bỗng nhiên bị hắc khí phun trúng, đồng thời nàng dùng Liệt Dương Thần Hoàng Thương xuyên thấu mi tâm kho lâu. Một thân ảnh xuất hiện sau lưng Vô Ưu công chúa.
Sắc mặt Vô Ưu công chúa tái nhợt, lần này hủy một thế thân phù, thế thân phù bình thường cũng không cách lừa gạt công kích trình độ như thế, thế thân phù hút toàn bộ địa ngục tử khí vào trong, Vô Ưu công chúa không có kỳ lân đan bổ sung chân khí bản thân tiêu hao, lần này tổn thất là bổn mạng nguyên khí.
Vô Ưu công chúa dốc sức liều mạng, Đường Hà và Mộ Ngân Mâu tự nhiên không thua kém hơn, ba ngàn vẫn Ttên đạo binh của Đường Hà liên tục vỡ vụn, có hơn một nửa lực lượng vùi vào thân thể của hắn, sau đó trường côn trong tay Đường Hà quét ngang, quét ngang bao phủ cả chiến trường.
Ba khô lâu bị một côn của hắn đập nát, Tô Mộ thần long tới xoắn giết nguyên thần, ba khô lâu không còn lại cái gì.
Khô lâu cuối cùng bị bốn cánh tay Mộ Ngân Mâu ôm lấy và hút mạnh, nguyên thần hóa thành một viên bảo thạch và bị Mộ Ngân Mâu cắn vào trong miệng và ăn tươi.
Lôi Tư Lâm lúc này cũng bất chấp chuyện khác. Trong thân thể của hắn bộc phát lực lượng quy tắc cường đại, hắn muốn dung hợp thần cách, đốt thần hỏa, đạp địa thành thần.
Trọng Nguyên muốn chạy ra khỏi bán vị diện, bỗng nhiên cảm giác đến khí tức của Lôi Tư Lâm liền sợ hãi. Chính mình bị mắc lừa, thì ra Lôi Tư Lâm cách sụp đổ còn xa, buồn cười chính mình bị dọa tới mức vứt bỏ đám người Tô Kính đào tẩu.
Nhân sinh không lặp lại, nếu đã vứt bỏ minh hữu, quay lại có thể làm gì?
Trọng Nguyên chần chờ, nghĩ thầm nên lưu lại chút gì đó trên bán vị diện này, hủy diệt bán vị diện làm mọi người chết tại đây. Như vậy hành vi của nàng hôm nay không bị ai biết tới.
Ý niệm này vừa xuất hiện liền bị nàng bỏ đi. Người khác không biết nhưng nàng sẽ quên sao?
Nhớ lại mấy chục năm qua kết giao với đám người Vô Ưu công chúa, Trọng Nguyên thực sự có hối hận. Đồng thời nàng cũng xấu hổ vì ác niệm của mình vừa rồi, nàng là thần quan của Bạch Tử Thần, Bạch Tử Thần thực sự không phải thần linh tà ác, chỉ có thể xem như phe phái trung lập. Nàng vừa rồi suy nghĩ đã xung đột với giáo lý của Bạch Tử Thầnt.
Trọng Nguyên tâm tính vững chắc, vừa rồi sinh ra ác niệm, bản thân Lôi Tư Lâm là người cuồng vọng, hôm nay mất đi lý trí hoàn toàn, muốn đạp địa thành thần và chém giết tất cả người nơi đây, hắn làm sao có thể buông tha Trọng Nguyên.
Nếu không phải Trọng Nguyên hỗ trợ, đám người Tô Kính không dễ dàng thoát ra khỏi thần quốc như vậy. Trọng Nguyên là tín đồ của Bạch Tử Thần cho nên lý giải quy tắc thần quốc còn hơn đám người Tô Kính, bố trí một cái truyền tống trận cũng cần nhờ nàng nhúng tay mới có thể thoát đi thuận lợi như thế.
Lôi Tư Lâm vất vả luyện chế địa ngục thất quân vương bị hủy, hắn không hận đám người Tô Kính, lại hận Trọng Nguyên.
Nếu như địa ngục thất quân vương không có bị Tô Kính đánh lén sẽ có thể phóng thích lực lượng gấp trăm lần, cũng biến bán vị diện thành địa ngục.
Địa ngục hóa bán vị diện, hắn cũng không cần cưỡng ép đột phá thành thần, hắn sẽ chậm rãi hấp thu thần cách, trực tiếp thành tựu chí cao thần vị.
Nếu như không phải vì mục tiêu này, ngày hắn đạt được thần cách cũng đã có thể thành thần, mà không phải kéo dài vài chục năm. Hôm nay thành thần cũng chỉ là hạ vị thần, tùy thời lo lắng vẫn lạc.
Hơn nữa hạ vị thần sao có thể xứng đôi với Bạch Tử Thần?
Như vậy tốn tiền mua xổ số sau đó trúng giải nhất, vốn có thể cầm mấy ngàn vạn tài phú và đi cầu hôn với nữ thần, kết quả bị Trọng Nguyên dùng mồi lửa đốt cháy, chỉ còn lại đống tro tàn, làm sao có thể cầu hôn nữ thần?
Lôi Tư Lâm chính là tình huống như vậy, sau khi thành thần chính là tai họa của chúng sinh.
- Chết!
Tô Kính dùng Ngũ Lôi Định Thân Châu nện lên đỉnh đầu Lôi Tư Lâm và bị dội ngược, cho dù như thế vẫn có thể định trụ đối hương trong nháy mắt, hắn không thể phát ra công kích cường đại.
Tô Kính còn lực lượng thần thức cường đại chưa dùng, nguyên thần của hắn tương đương bị nhốt trong tiên khí, trước mắt chỉ có thể phóng thích cảnh giới Kim Đan chín trọng mà thôi. Hắn so với luyện khí sĩ Kim Đan cửu trọng lại có nguyên thần siêu việt kẻ khác, thời gian chiến đấu của hắn dài không gì sánh nổi.
Tiêu hao của cấp độ Kim Đan cửu trọng đối với nguyên thần Tô Kính là chuyện không đáng kể.
Mắt thấy hình thể Lôi Tư Lâm đang biến hóa trong ngọn lửa, Tô Kính gào thét không ngừng:
- Định! Định! Định...
Ngũ Lôi định thân chú được nguyên thần khống chế và phóng xuất uy lực ngang với Ngũ Lôi Định Thân Châu. Lôi Tư Lâm không có cảm giác, hắn chỉ cười lạnh và hình thể bành trướng, trong nháy mắt cũng đã cao vượt qua mười trượng, hơn nữa còn tiếp tục cao hơn.
Cho dù Lôi Tư Lâm triệt để nắm giữ thần cách hắn đạt được, thời điểm tấn chức thần vị cũng không cách nào khống chế hình thể biến hóa. Hình thể thần linh tương đối khổng lồ, cao như núi cũng không có gì lạ, chỉ có triệt để nắm giữ lực lượng thần cách mới có thể khôi phục tướng mạo sẵn có.
Lôi Tư Lâm cưỡng ép hấp thu thần cách và đốt thần hỏa thành thần, hắn khống chế thần cách bản thân còn chưa đủ, hình thể cực lớn chính là biểu hiện đầu tiên.
Đồng thời còn phát sinh, chỉ sợ sẽ cuồng bạo, Lôi Tư Lâm khống chế lực lượng không nổi nên điên cuồng trong thời gian ngắn.
← Ch. 1379 | Ch. 1381 → |